Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5113: Chờ Ta Ba Ngày



Chúc Đài tử vong không gây ra chút phản ứng nào.

Nguyên nhân võ quán tranh tài đã kết thúc, theo ý nào đó mà nói hắn phải quay về thành Phúc Long, cho nên, hắn “mất tích” là việc rất bình thường.

Trở về chứ sao.

Chờ thời điểm chân chính phát hiện Chúc Đài mất tích, Lăng Hàn đã đi tới thành Thiên Dụ từ lâu, thậm chí còn tiến vào Vương đô, có ai tra lên đầu của hắn?

Ngày thứ hai, Lăng Hàn mang theo lệnh bài tới Phật tháp.

Bằng khối lệnh bài này, hắn có thể tu luyện trong Chúng Sinh trì ba ngày.

Thành Bạch Hà rất lớn, nhưng tốc độ của hắn cũng rất nhanh, cho dù không thể đạt tốc độ bình thường nhưng hắn cũng là “Trúc Cực Cơ”.

Chỉ chốc lát, hắn đã đi tới dưới Phật tháp.

Toà Phật tháp này vô cùng cao lớn, có xu thế xuyên mây xé trời, nguyên nhân nguyện lực chúng sinh quá nồng đậm hóa thành hào quang bảy màu, làm cho toà Phật tháp này càng có vẻ thần thánh.

Cho dù ở bên ngoài Phật tháp vẫn có rất nhiều tín dân thành kín cung cấp từng sợi tín ngưỡng lực.

Lăng Hàn luôn luôn không nghĩ ra, nếu tuyệt địa chi chủ triệt để đối lập với dương gian, vì cái gì còn bảo lưu lại địa bàn?

Không giống Hải Hoàng, làm người cô đơn, chỉ lưu một tên Đế tử sao?

Được rồi, không nghĩ.

Lăng Hàn lượn quanh một lần, hắn đi tới cửa chính.

Nơi đó có một loạt bậc thang đi lên, nó chỉ có vài trăm bậc, phần cuối chính là cửa lớn Phật tháp.

Lăng Hàn đi lên mười bậc và liếc nhìn một đám người.

Nơi này người đến người đi, cho nên nhìn thấy nhiều người hơn nữa cũng không kì lạ, nhưng trong đám người này có một người quen với hắn.

Chu Thiếu Lân, đó là gia hỏa cho phụ thân mình đội nón xanh.

– Là ngươi!

Chu Thiếu Lân cũng nhìn thấy Lăng Hàn, hắn giận không có chỗ phát tiết, lập tức lao tới như ăn thịt người.

– Thiếu Lân huynh, làm sao vậy?

Người đứng bên cạnh hắn đuổi theo hắn.

– Trương Hàn Quân, không nghĩ tới lại gặp ngươi tại đây!

Chu Thiếu Lân không để ý tới mọi người, hắ nghiến răng nghiến lợi nói với Lăng Hàn.

Lăng Hàn gật đầu:

– Ngược lại thật không nghĩ tới, ngươi vụng trộm với nữ nhân của phụ thân mình, thế mà ngươi không bị cắt đứt cái chân thứ ba.

Tê, người xung quanh đều hít khí lạnh.

Bọn họ đã nghe được một ít phong thanh, nhưng đều là tin đồn, hiện tại chính tai nghe Lăng Hàn nói đều chấn kinh.

Có ít người khinh thường, Chu Thiếu Lân đội nón xanh cho phụ thân của mình, quả thực là cầm thú trong cầm thú, nhưng cũng có một ít người hâm mộ, loại chuyện này thật kích thích.

Chu Thiếu Lân giận dữ, đây là sỉ nhục của hắn, lại bị Lăng Hàn nói ra trước mặt mọi người.

– Hải Đông, giúp ta một việc, đánh tiểu tử này một trận.

Hắn nói với thanh niên bên cạnh.

Ngưu Hải Đông chính là đệ nhất cao thủ trong bọn họ, đã bước vào Chú Đỉnh.

Chú Đỉnh đấu Trúc Cơ, cho dù thiên phú của ngươi cao hơn nữa thì thế nào.

Ngưu Hải Đông gật đầu, hắn cất bước tiến lên.

Mặc dù hắn có cảnh giới cao hơn, nhưng xuất thân lại không bằng những người khác, chính hắn lại tới từ một tiểu gia tộc, dựa vào thiên phú võ đạo cao mới có thể lẫn vào trong hàng ngũ này, cho nên, hắn không có khả năng cự tuyệt Chu Thiếu Lân thỉnh cầu.

– Xin lỗi!

Ngưu Hải Đông lập tức vung quyền tấn công Lăng Hàn.

Ai!

Lăng Hàn thở dài, chẳng lẽ thân phận của mình sẽ bại lộ?

Cho nên, hắn chỉ có thể xoay người chạy.

Mục tiêu, Phật tháp!

Tất cả mọi người đều sững sờ, không nghĩ tới Lăng Hàn dám chạy tới Phật tháp.

Phải biết, trong nội tâm của mọi người ở nơi này, Phật tháp là thần thánh không thể khinh nhờn.

Nếu ngươi dẫn chiến hỏa lên Phật tháp, lúc đó sẽ bị ngàn người chỉ trỏ, ngày sau tuyệt đối không có đất dung thân.

– Ngươi thật to gan lớn mật!

Chu Thiếu Lân nói, hắn vung tay lên, kêu gọi Ngưu Hải Đông cùng đuổi theo.

Ngưu Hải Đông sửng sốt một chút, hắn vẫn đuổi theo.

Lăng Hàn chạy, sau đi tới cửa Phật tháp, chỉ thấy cửa ra vào có hai tên tăng lữ đang ngồi, đang dùng ánh mắt uy nghiêm đáng sợ nhìn hắn.

– Phật môn thanh tịnh, không được càn rỡ!

Bọn họ đều dùng ngữ khí ác liệt nói ra.

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn lấy lệnh bài ra:

– Ta là tới ngâm, ách, tiến vào Chúng Sinh trì tu luyện.

Lúc này, Chu Thiếu Lân, Ngưu Hải Đông cũng đã đuổi tới, nhưng ở trước mặt hai tăng lữ, bọn họ không dám làm càn.

Ở bên trong Phật thổ, tăng lữ lại được xưng là khổ hạnh tăng, một lòng phụng dưỡng Phật Tổ, cả đời không cưới gả, cho nên, địa vị tăng lữ cũng phi thường cao, cho dù là thành chủ cũng không tùy tiện đắc tội.

Một tên tăng lữ tiếp nhận lệnh bài, sau khi nhìn và gật đầu:

– Đi vào đi.

Lăng Hàn đi vào cửa, sau đó quay đầu cười nói:

– Chờ ta ba ngày tái chiến, có dám không?

– Đừng nói ba ngày, cho dù là ba mươi ngày, bản thiếu cũng muốn đợi đến lúc ngươi xuất hiện!

Chu Thiếu Lân cắn răng nói, sau đó vung tay lên, mang theo Ngưu Hải Đông đi tới dưới bậc thang chờ.

Hắn cũng không dám chắn cửa Phật tháp.

Nhưng chỉ cần Lăng Hàn ra tới, hắn nhất định sẽ đánh gia hỏa này thật sảng khoái

Thiên tài võ quán thì thế nào, hắn cũng không phải giết người hay phế đi đối thủ, với thân phận em vợ của thành chủ, chẳng lẽ còn có người dám làm khó hắn sao?

Chờ!

Sau khi Lăng Hàn tiến vào, nhanh chóng có một tiểu sa di đi tới chỉ dẫn hắn đi tới Chúng Sinh trì.

Bọn họ đi xuống dưới, sau khi đi mười tám tầng thì phía trước rộng rãi trong sáng, trước mặt là một cái ao lớn.

Ao nước đang sôi trào, nhưng có thể thấy rõ ràng, đó không phải là nóng quá mà sôi trào, mà là nhân khí.

– Thí chủ mời.

Tiểu sa di nói.

– Ba ngày sau, tiểu tăng sẽ đến mời thí chủ rời đi.

Lăng Hàn gật đầu, hắn không do dự nhảy vào trong hồ nước.

Hắn đang cảm ứng, muốn thăm dò rõ ràng làm cách nào chuyển hóa tín ngưỡng lực thành năng lượng thuần túy, nếu như hắn cũng có thể mô phỏng, sau này người bên cạnh hắn sẽ không cần sầu vì không có năng lượng tu luyện.

Về phần hấp thu lực lượng trong nước hồ?

Chút lòng thành, lấy khẩu vị của hắn, hắn chỉ hút hai ba lần là sạch sẽ.

Lăng Hàn thả ra thần thức, hắn cẩn thận quan sát tỉ mỉ.

Tín nhiệm của chúng sinh đang tụ tập trong Phật tháp, sau đó bị chuyển hóa, hóa thành tia nước nhỏ, cũng chảy vào các đường ống và tụ tập tại đây.

Nhưng tình huống chuyển hóa cụ thể như thế nào, Lăng Hàn vẫn không thể mò được rõ ràng.

– Có lẽ, việc này dính đến thủ đoạn của Đại Đế, vậy thì không phải ta hiện tại có khả năng dòm ngó.

Lăng Hàn nghiên cứu gần nửa ngày, hắn từ bỏ tiếp tục nghiên cứu.

Hắn bắt đầu hấp thụ chúng sinh lực.

Kỳ thật hắn cũng không phải Thực Linh Thể, nhưng thứ nhất, hắn cảnh giới quá cao, thứ hai, thức hải của hắn còn có một viên hạt giống thánh hỏa, đây chính là cái dạ dày không đáy, không biết còn vượt qua Thực Linh Thể bao nhiêu lần.

Cho nên, mặc kệ ngươi có bao nhiêu năng lượng, ta sẽ thu hết.

Oanh!

Hắn thả ra hấp lực hấp thu nguyện lực, nhưng toàn bộ Phật tháp lại phát ra tiếng vang giống như sắp sụp đổ.

Tê!

Lăng Hàn nhe răng, năng lượng trong ao nước quá ít, hắn còn chưa hoàn toàn buông tay buông chân, chỉ là hấp thụ một chút, kết quả thế nào?

Năng lượng trong hồ đã giảm đi một phần ba.

Cũng bởi vì quá nhỏ?

Ai, cho nên chỉ có thể gọi là tiểu Chúng Sinh trì.