Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5114: Lục Đỉnh



Hưu hưu hưu, một bóng người bay tới, đều là tăng lữ tiềm tu bên trong Phật tháp.

Bọn họ cảm ứng được Phật tháp rung động lớn, cũng phát hiện Chúng Sinh trì đạng giảm bớt rất nhanh, đương nhiên sẽ chạy tới nơi này xem xét tình huống.

– Xảy ra chuyện gì?

Một tên tăng lữ giống như thủ lĩnh hỏi.

– Chúng, Chúng Sinh trì!

Có người chỉ về đằng trước, ngón tay đang phát run.

Có thể nhìn thấy rất rõ ràng, nguyên bản ao nước tiếp cận bờ ao, nhưng còn bây giờ thì sao? Trực tiếp giảm một phần ba.

Móa!

– Là người này hấp thu?

– Tê, hắn là ai?

– Đứng đầu tỷ thí võ quán, Thực Linh Thể.

– Thực, Thực Linh Thể?

– Biết rõ là Thực Linh Thể, vì sao còn cho hắn đi vào?

– Ách, theo lệ cũ, người đứng đầu mỗi lần tỷ thí đều có tư cách tiến vào Chúng Sinh trì tu luyện ba ngày, hẳn là có sơ sót.

Đúng vậy, có ai nghĩ tới một Thực Linh Thể lại yêu nghiệt như thế?

– Nhanh, nhanh vớt hắn ra, bằng không Chúng Sinh trì sẽ bị hắn hút sạch sẽ.

Mọi người tranh thủ mang Lăng Hàn ra khỏi Chúng Sinh trì, chỉ mới một lúc mà năng lượng giảm đi một phần ba

Lăng Hàn thở dài, năng lượng bên trong Chúng Sinh trì quá ít.

Nghĩ lại cũng bình thường, dù sao chỉ là tụ tập tín dân của mười bảy thành và thành Bạch Hà mà thôi, hơn nữa còn bị đám tăng nhân sử dụng, còn có thể thừa lại bao nhiêu

– Ba ngày đã tới?

Hắn kháng nghị một lần.

– Đi đi đi, ngươi muốn hút khô Chúng Sinh trì hay sao?

Đám tăng lữ đều nhìn hắn như mãnh thú hồng hoang, trực tiếp đuổi người.

Lăng Hàn nhe răng, hắn bố trí chưa sụp đổ, vì cái gì còn kéo thù hận như thế?

Lăng Hàn đi ra ngoài, hắn vừa đi vài bước, khí tức trên thân đột nhiên sinh ra ba động.

Chú Đỉnh cảnh!

Những tăng lữ này là nhân chứng tốt nhất.

Kết quả, những tăng lữ này càng phiền lòng.

Ngươi thì tốt rồi, trực tiếp bước lên một đại cảnh giới, cái giá lớn là gì? Chúng Sinh trì ít đi một phần ba năng lượng!

Bọn họ đuổi hắn như đuổi tà, đuổi Lăng Hàn ra cửa lớn.

Cần thiết hay không?

Lăng Hàn lắc đầu, xoay người lại, hắn đi ra ngoài.

– Ha ha, thì ra ngươi bị đuổi ra.

Chu Thiếu Lân nhìn thấy Lăng Hàn đi ra, trên mặt mang theo kinh hỉ.

Hắn hiện tại đã biết rõ Lăng Hàn là Thực Linh Thể, cho nên, hắn sợ ba ngày sau Lăng Hàn đột nhiên tiến vào Chú Đỉnh cảnh, khi đó rất khó đánh ngã đối phương.

Nhưng chưa bao lâu Lăng Hàn đã đi ra, hơn nữa còn bị đuổi ra.

Nói rõ cái gì?

Gia hỏa này khẳng định đã làm ra hành động gì đó chọc giận những tăng lữ kia, cho nên mới bị đuổi ra.

Như vậy mà nói, Lăng Hàn hiện tại vẫn là Trúc Cơ cảnh.

Hắc hắc.

Lăng Hàn nhìn Chu Thiếu Lân, lắc đầu:

– Tôm tép nhãi nhép, ngươi còn không cút?

– Con vịt chết mạnh miệng!

Chu Thiếu Lân hừ một tiếng.

– Hải Đông, đánh cho ta, đánh cho càng nặng càng tốt.

– Được.

Ngưu Hải Đông nhanh chân tiến lên ép bức Lăng Hàn.

Lần này, cho dù Lăng Hàn lại chạy đi Phật tháp cũng sẽ bị người ta đuổi ra.

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Ngươi nhất định phải nối giáo cho giặc?

– Ngươi miệng tiện!

Ngưu Hải Đông cười lạnh, sau đó hắn tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn tùy ý vung tay, ba, Ngưu Hải Đông bị đánh ngã nằm dưới đất, hắn không cách nào bò dậy.

Khốn kiếp, đây là chuyện gì?

Chu Thiếu Lân ngây người, hoàn toàn không thể tiếp nhận, đây là tình huống như thế nào?

Lăng Hàn rất tốt bụng giải thích một câu:

– Ta lại đột phá, hiện tại là Chú Đỉnh, hơn nữa còn là Lục Đỉnh.

Hắn rất tùy ý định ra một cảnh giới cho mình, ngược lại Chúng Sinh trì ít đi một phần ba năng lượng mới tăng lên Lục Đỉnh, việc này cũng giải thích thông suốt.

Dù sao, trên đời này chỉ có một mình hắn là “Thực Linh Thể”, dù sao cũng không có bằng chứng tham khảo.

Cái này!

Chu Thiếu Lân ngây ngốc, ngươi đi vào một vòng, trước trước sau sau không cao hơn ba giờ đã đột phá?

Hơn nữa, chẳng những đột phá đại cảnh giới, hơn nữa còn đột phá cực hạn Chú Đỉnh?

Nhưng nếu không phải như thế, giải thích thế nào việc Ngưu Hải Đông bị một tát đánh ngã.

Đây là nghiền ép tuyệt đối.

– Ngươi, ngươi, ngươi…

Hắn “ngươi” một lúc lâu cũng không nói ra được lời nào.

Lăng Hàn đi qua, cũng tát hắn một cái:

– Lại chọc ta, ta chém đầu của ngươi!

Nếu không phải bố trí không thể sụp đổ, hắn đã sớm bóp chết con rệp này.

Chu Thiếu Lân không dám thả cái rắm, hắn đã bị Lăng Hàn dọa sợ.

Lăng Hàn trở lại võ quán, tin tức hắn liên tiếp “đột phá” cũng truyền ra, trực tiếp làm quán chủ võ quán im lặng.

Mấy ngày tăng lên một đại cảnh giới, quả thực như đang nằm mơ.

Thực Linh Thể quá yêu nghiệt.

Lại hai ngày sau, đội ngũ mười người xuất phát, lần này do một quán chủ dẫn đội.

Bên ngoài thành, Nhan Nghiên nhìn đám người Lăng Hàn biến mất, qua thật lâu vẫn không rời đi.

– Tiểu thư, chúng ta trở về đi.

Người hộ đạo xuất hiện, hắn nói nhỏ.

Nhan Nghiên gật đầu, có ít người giống như Chân Long, một khi bay lên sẽ bay thẳng chín tầng trời, sẽ cách nàng quá xa, hai người căn bản không phải người cùng thế giới.

Từ thành Bạch Hà đi thành Thiên Dụ, đường xá rất xa xôi.

Bọn họ đi mười chín ngày mới đến nơi.

So sánh với nhau, thành Thiên Dụ còn rộng lớn hơn rất nhiều, mà Phật tháp cao to hùng vĩ.

Một đoàn người hoàn thành đăng ký, sau đó vào thành, cũng tiến vào võ quán nơi này, sau đó chờ đợi thi đấu tấn giai bắt đầu.

Thi đấu tấn giai lần này trọng yếu hơn nhiều, nếu biểu hiện đặc sắc sẽ được võ quán thành Thiên Dụ trực tiếp thu nhận làm học viên.

Phải biết, đây chính là thành thị Giáp cấp, tu luyện trong võ quán nơi này sẽ có rất nhiều tài nguyên.

Bởi vậy, các đội viên đều xuất động, đi thu hoạch tư liệu đội ngũ tham gia.

– Thành Hàng Thiên xuất hiện một thiên tài, tu vi Tứ Đỉnh.

– Thành Đại Vân càng trâu bò, có Ngũ Đỉnh.

– Thành Thiên Mã cũng có học viên Ngũ Đỉnh.

Mọi người đều kinh hô, so sánh với nhau, thành Thiên Dụ bọn họ còn yếu hơn nhiều, người mạnh nhất cũng chỉ vừa phá cực hạn đạt tới Tứ Đỉnh.

Ách!

Bọn họ lại nhìn lên người Lăng Hàn, suýt nữa quên mất gia hỏa này, Lục Đỉnh!

Không có cách, ai bảo tu vi Lăng Hàn tăng nhanh, có ai ngờ gia hỏa hôm qua là Trúc Cơ, qua ngày hôm sau đã là Chú Đỉnh, hơn nữa còn là Lục Đỉnh.

Bọn họ đều kinh ngạc, chẳng lẽ Lăng Hàn lại cười đến cuối cùng?

Đây là việc phá kỷ lục!

Nguyên nhân người mới giống Lăng Hàn nhiều lắm chỉ trổ hết tài năng tại thành thị bình thường, muốn thắng trong đọ sức ở thành thị Ất cấp cũng cần thời gian ba năm.

Không có cách khác, tu vi không đủ.

Nhưng trong thiên hạ có thể chất biến thái như Thực Linh Thể, trực tiếp giúp Lăng Hàn tăng vọt đại cảnh giới trong thời gian ngắn.

Hiện tại, tu vi của hắn là cao nhất, hắn có thể thắng tới cuối cùng.

– Tê, các ngươi xem, thành Đại Mã có kẻ biến thái hơn!

– Mạc Thái Bình, Thất Đỉnh!

Tất cả mọi người kinh hôtrong những thành viên tham dự có cái tên Mạc Thái Bình ở phía sau, cũng viết hai chữ Thất Đỉnh.