Thần Giáng

Chương 24: Lễ Đính Hôn Nhị Hoàng Tử



Triệu Thần nhàn nhã ở biệt thự nghỉ ngơi, hắn lười biếng nằm tắm nắng trong sân vườn, hưởng thụ thời gian bình yên hiếm có của mình. Bỗng nhiên một tiếng chuông cửa đột ngột vang lên, phá tan không khí yên tĩnh ở nơi này, Triệu Thần nhìn ra cửa, nhăn mày suy đoán, không biết là ai đến viếng thăm căn nhà nhỏ của hắn.

Hắn bước ra mở cửa, đứng ngoài là hai người đàn ông, Triệu Thần nhận ra đây là người của Thánh Điện. Ba người vào nhà ngồi xuống sofa, xã giao đôi câu, hai người đàn ông nói về thư mời hôm trước gửi cho hắn, vốn dĩ hắn không có ý định gia nhập thế lực nào, trước lời mời của bọn họ, hắn chỉ có thể uyển chuyển từ chối. Đối phương sửng sốt nhìn hắn, hiển nhiên không nghĩ rằng lại có người từ chối gia nhập Thánh Điện.

Hai người đến từ Thánh Điện đưa mắt nhìn nhau, rất nhanh chuyển đổi kế hoạch, đề nghị Triệu Thần làm sứ giả "khách mời" cho Thánh Điện. Người làm sứ giả khách mời sẽ đến tổng bộ nhận nhiệm vụ, chỉ có thể đảm nhiệm khi Thánh Điện trực tiếp mời gọi, đặc quyền phúc lợi gần giống như thành viên chính thức, còn lại sẽ không hạn chế tự do của hắn.

Triệu Thần không ngờ đối phương lại đưa ra lời mời hấp dẫn như thế. Bỗng dưng hắn nhớ tới, ngày trước hắn từng đọc trên tinh võng, thấy phương tây thường có một câu nói: “miếng pho mát miễn phí chỉ có sẵn trên chiếc bẫy chuột” nghĩ tới câu này, trong lòng hắn cười nhạt, cuối cùng gật đầu đồng ý.

Để xem cạm bẫy này là ai chơi ai nào?

Người này vừa đi, người kia lại đến, Triệu Thần không ngoài dự đoán người của U Minh Điện sẽ đến tìm hắn, hiện tại quả nhiên đã tới, chỉ có điều người đến lại nằm ngoài dự tính của hắn.

"Xin chào, chúng ta lại gặp lại.” Triệu Thần vẻ mặt hơi kinh ngạc, không ngờ rằng nữ nhân này lại là người của U Minh Điện, hắn đứng qua một bên mời nàng vào.

"Xin tự giới thiệu, ta tên Lạc Khuynh Ngữ, đại diện cho U Minh Điện đến đây.”

“Hân hạnh, không biết U Minh Điện…”

“Chúng ta muốn mời ngươi gia nhập U Minh Điện, phúc lợi chắc ngươi đã đọc qua.” Lạc Khuynh Ngữ không đánh thái cực với hắn, nàng nói thẳng ra mục đích của bản thân, thấy Triệu Thần trầm tư, nàng ngừng lại trong chốc lát rồi nói: “Ngoài những thứ đó ra, ngươi sẽ được đặc cách thêm một yêu cầu. Đơn nhiên, nó phải nằm trong phạm vi U Minh Điện có thể đáp ứng."

Triệu Thần nhìn nữ nhân trước mắt, đôi mắt tử đồng đang nhìn hắn, lại không giấu được vẻ yêu mị sắc nước hại dân, nhìn sâu vào đôi mắt ấy, hắn thất thần trong giây lát, rất nhanh đã khôi phục lại tinh thần, cả quá trình không một ai hay biết.

"Thánh Điện đã đến đây, cũng đưa ra đề nghị như thế, không khác gì bên U Minh Điện của ngươi." Triệu Thần lạnh nhạt nói, vẻ mặt không để tâm, dứt khoát từ chối: “Ta từ chối lời mời này, trước mắt ta không nghĩ gia nhập thế lực nào cả.”

Lạc Khuynh Ngữ không ngoài dự đoán, tên này đôi lúc nàng ngẫu nhiên gặp phải khi ra ngoài làm nhiệm vụ, không biết từ lúc nào, nàng đã bất giác để mắt tới hắn, nhìn hắn một đường tăng cường thực lực cho tới nay.

"Nếu vậy thì ngươi có thể làm "sứ giả tạm thời", trong hạn định có thể đến tổng bộ nhận nhiệm vụ, ưu đãi và đặc quyền không thua kém thành viên chính thức, nhưng chỉ khi nào U Minh Điện gửi thư mời, ngươi mới có thể tới nhận.”

Triệu Thần: “…”

Kịch bản này sao mà quen thuộc đến thế, chẳng phải mấy tên đại diện Thánh Điện khi nãy cũng nói như thế sao? Phong cách hành sự giống nhau như vậy, không biết hai bên này có ngại hắn một chân đạp hai thuyền hay không?

Suy đi nghĩ lại, bản thân đã nói trước, hắn sẽ không chính thức gia nhập thế lực nào, bây giờ cùng lúc nhận được hai lời mời giống nhau, hắn cũng có thể quang minh chính đại đạp hai thuyền, ai có thể nói gì hắn? Nghĩ như thế, Triệu Thần lưu loát ký tên, trong lòng thầm tính toán, ít nhất trước khi chơi quá lớn, hắn cũng phải gom một lượng lớn tài nguyên của hai bên mới được.

"Chào mừng gia nhập U Minh Điện." Lạc Khuynh Ngữ cười cười nói, nàng sắp xếp lại hồ sơ trên tinh võng.

Triệu Thần lạnh nhạt không đáp lại lời chúc có ý tứ xuyên tạc của nàng, hai bên cùng lắm chỉ gọi là hợp tác, ở chỗ nào gia nhập? Cả hai im lặng đối mắt trong chốc lát, Lạc Khuynh Ngữ chủ động đứng dậy cáo từ, Triệu Thần đưa tiễn nàng ra ngoài, hắn vừa muốn đóng cửa, chợt một bàn tay trắng nõn thon dài chen vào.

"Đây là danh thiếp của ta, nếu ngươi muốn biết thêm thông tin về mẫu thân của ngươi, ngày mai hãy đến xxx vào buổi tối, đương nhiên, đây là việc riêng ta tự chủ ý, hoàn toàn không liên quan đến U Minh Điện.” Lạc Khuynh Ngữ nói xong, khoan thai xoay người rời đi.

Triệu Thần nhận lấy danh thiếp, rũ mắt không đáp lời nàng. Từ lúc đến thế giới này, một cỗ hận ý da diết cứ bám theo hắn mãi, hắn biết đây là cảm xúc nguyên chủ để lại. Thở dài đè nén cảm xúc xuống, muốn hoá giải chuyện này, hắn phải nhanh chóng giải quyết Triệu gia, nếu không nó sẽ là cái gai trong lòng hắn, nhức nhối mãi không thể nhổ được.

Cầm tấm danh thiếp đen huyền, đôi mắt Triệu Thần thâm trầm, không rõ đang suy tính việc gì.

Sáng sớm hôm sau, Triệu Thần ra ngoài dạo phố, lần này hắn không chọn dùng xe, hắn chọn đi bộ đến trung tâm đế đô cách đây không xa. Thân hình hắn cao gầy, mặc một bộ đồ đen tương phản với làn da như ngọc, ngoại hình trẻ trung tuấn tú, đi trên đường khiến không ít người phải ngoái đầu nhìn lại.

Triệu Thần đi vào khu chợ đen, hôm nay hắn chuẩn bị mua thêm dụng cụ, hắn muốn chế tạo thêm mấy quả boom. Loại vũ khí lạnh này uy lực lớn, hình dáng nhỏ gọn tiện lợi, sử dụng rất dễ dàng, lần này hắn còn muốn nghiên cứu thêm một số loại boom mới mẻ, để dành cho chuyến đi tiếp theo. Nhìn lên màn hình của cửa hàng, chỗ này giới thiệu rất nhiều dụng cụ, giá cả ưu đãi, hắn không tiếc tiền vung tay như rác, để chủ tiệm giao những vật này đến nhà của hắn, trước khi đi còn không quên dặn dò chủ tiệm, nếu không thấy hắn ở nhà, hãy đặt đồ ở sân cho hắn.

Chớp mắt đã đến tối, Triệu Thần vươn vai hoạt động gân cốt, liếc nhìn thời gian trên đồng hồ, hắn bước vào phòng tắm gội, sau đó khoác lên mình một bộ vest cao cấp, chải tóc gọn gàng. Danh thiếp Lạc Khuynh Ngữ đưa cho hắn là nơi hoàng gia tổ chức tiệc tối nay, nếu muốn đi đến đó, ít nhất hắn cũng phải ăn mặc thật phong độ lịch sự.

Đứng trước gương thắt cà vạt, Triệu Thần không khỏi thầm nghĩ, một thành viên của U Minh Điện, không biết thế nào lại đi tham gia buổi tiệc do hoàng gia tổ chức? Là có mục đích, hay hợp tác với ai trong hoàng gia? Chỉ sợ chuyện này không đơn giản.

Bắt xe đi đến địa điểm, Triệu Thầm nhìn khung cảnh lướt ngoài cửa kính, âm thầm quyết định, thời gian sau hắn sẽ mua một chiếc xe riêng biệt cho bản thân, chứ không mỗi lần hắn muốn đi đâu lại phải gọi xe, phương tiện đi lại không thuận tiện như thế này, thật khiến người ta không thoải mái.

Đến nơi, Triệu Thần xuống xe nhìn dòng người ăn mặc sang trọng, nối cặp với nhau đi vào bên trong, hôm nay là tiệc đính hôn của Nhị hoàng tử, địa điểm tổ chức tại phủ đệ của hắn. Triệu Thần biết, loại tiệc lớn thế này chỉ có thiệp mời mới có thể đi vào, hắn khoanh tay dựa vào một góc, yên tĩnh không gấp gáp chờ đợi.

Trong lúc hắn đang nhàm chán nhìn xung quanh, bất chợt nghe thấy một loạt tiếng kinh hô sửng sốt. Triệu Thần nhìn thoáng qua, một chiếc siêu xe đỏ rực sặc mùi tiền vừa dừng ngay trước lối ra vào, cánh cửa xe mở ra, một đôi chân thon dài bước xuống. Tối hôm nay Lạc Khuynh Ngữ chọn cho mình một bộ váy xẻ tà táo bạo, bên hông lộ ra một mảnh da thịt trắng nõn, dáng người nóng bỏng quyến rũ, nàng trời sinh mang một khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt tử đồng ánh lên ánh tím mê hoặc, như muốn câu đi hồn phách của người đối diện.

Ở tu chân giới, Triệu Thần từng thấy rất nhiều người có dung mạo xinh đẹp, gặp nhiều chủng loại yêu tu hút tinh khí để tu luyện, ngay cả công chúa cửu vỹ hồ tộc Thanh Khâu hắn cũng đã từng gặp, nhưng đây là lần đầu tiên, hắn bắt gặp một người có thể yêu mị, quyến rũ đến bậc này.

Mà kẻ yêu mị kia làm như không hay biết ánh mắt của những người khác, nàng dẫm lên giày cao gót đi đến bên cạnh hắn, mỉm cười làm động tác để hắn đưa tay ra, cánh tay thon dài trắng nõn hài lòng khoác vào tay hắn, thành công làm những người đàn ông xung quanh nhìn hắn với vẻ ghen tức thù địch. Triệu Thần bất đắc dĩ nhìn nàng, thầm nghĩ nhanh chóng lấy được tin tức của mẫu thân nguyên chủ, sau đó chuồm êm, miễn cho những vương công gia tộc trong này vì nàng mà tìm đến hắn.

Triệu Thần bất động thanh sắc, thành công trót lọt cùng nàng đi vào buổi tiệc. Mức độ xa hoa của hoàng gia là không thể bàn cãi, trang trí đặc biệt hoa lệ, ai nấy đều tươi cười xã giao với nhau, lễ nghi chu toàn, không tìm thấy được một tia khuyết điểm. Một trai một gái khoác tay nhau bước vào, chàng trai khuôn mặt anh tuấn bức người, khí chất lãnh đạm xa cách, đi cùng một cô gái xinh đẹp mị hoặc, bộ dáng trai tài gái sắc, dẫn đến không ít ánh mắt tò mò từ những người trong buổi tiệc.

Yến tiệc chính thức bắt đầu, chủ nhân buổi tiệc, nhị hoàng tử Chu Viễn cùng hôn thê của hắn bắt đầu khiêu vũ mở màn, tiếp theo sau đó, vương gia quý tộc kết đôi bước vào, tiếng nhạc du dương vang lên, bầu không khí nhẹ nhàng thoải mái, Triệu Thần không tự chủ suy nghĩ, không biết đằng sau có ẩn giấu một âm mưu chết người nào đó không?

Triệu Thần thờ ơ nhìn trong mắt, hắn không quá thích không khí như thế này. Lạc Khuynh Ngữ ở bên cạnh không cho hắn cơ hội thảnh thơi, nàng lôi kéo hắn tiến tới sảnh khiêu vũ. Triệu Thần cụp mắt xuống, lông mi đen dày che đi cảm xúc trong đôi mắt phượng, tay hắn đặt lên vòng eo mảnh khảnh của nàng, nháy mắt cảm giác không được tự nhiên lan ra khắp toàn thân. Tuy vậy, ngoài mặt hắn vẫn giữ nguyên bộ dáng lãnh đạm như cũ, chỉ có Lạc Khuynh Ngữ biết rằng, hắn không quá thích gần gũi nàng, khoảnh khắc rũ mắt vừa rồi, nàng đã bắt gặp một tia kháng cự loé lên trong mắt hắn.

Lạc Khuynh Ngữ nghiền ngẫm mỉm cười, hình như lần này nàng đụng trúng một nam nhân khá thú vị.