Thần Linh - Đông Ca

Chương 45: Đừng…liếm…nữa mà…



Edit: Đậu

Chu Tuệ cởi hết quần áo nằm lên giường, Hình Minh đè hai chân cô sang hai bên, cúi người đá lưỡi qua u cốc ướt đẫm, trước khi cởi quần lót của cô ra, anh đã kéo qua kéo lại mảnh vải nhỏ ấy, vải quần kéo căng ma sát vào âm đế sưng đỏ căng trướng, anh dùng răng cắn vào hạt đậu đỏ nhỏ xíu, mút mát vang lên tiếng chậc chậc.

Vài sợi râu cứng cọ vào hoa môi khiến nó không ngừng co rút, có dâm dịch vô thức chảy ra ngoài.

Chu Tuệ cắn ngón tay, cơ thể không ngừng ưỡn lên rồi hạ xuống, hai chân thỉnh thoảng kẹp chặt, cô vươn tay muốn nắm tóc của Hình Minh, nhưng vì tóc quá ngắn nên không nắm được, chỉ đành bấu vào cổ anh, móng tay cào cổ tạo ra những vệt đỏ rướm máu.

“Đừng…liếm…nữa mà…” Cô không chịu nổi nữa, hai chân cứ run rẩy liên tục.

Sống mũi Hình Minh rất cao, lúc uống dâm dịch, đầu mũi có vài lần cọ qua âm môi và âm đế khiến Chu Tuệ phát ra vài tiếng rên rỉ nghe như tiếng khóc, cô cắn chặt lên mu bàn tay mình, viền mắt vừa nóng vừa rát, có tiếng ưm a phát ra từ cổ họng, bụng nhỏ căng chặt co giật nhiều lần, dâm dịch phun ra ngoài.

Người đàn ông cúi đầu cắn lên thịt mềm mịn giữa háng cô, sau đó lật người cô lại, cắn mông cô, mặt lưỡi thô ráp cọ qua da thịt trắng nõn, để lại từng nụ hôn và dấu răng nóng bỏng.

Cơ thể Chu Tuệ run run, cả khuôn mặt chôn xuống giường, đợi đến khi người đàn ông men theo vòng eo thon gọn hôn đến sau gáy, cô rên khẽ quay đầu, vừa khéo người đàn ông kéo cằm cô qua, cúi đầu hôn môi cô.

Trên người anh nóng bỏng như bị sốt cao, động tác hôn mạnh bạo đến mức giống như muốn nhai nuốt cô vào bụng, Chu Tuệ thở hồng hộc, ôm cổ anh dán sát cả cơ thể vào người anh, Hình Minh ôm eo cô bằng một tay đi đến bên mép giường, cầm quy đầu to lớn cọ xát nơi miệng huyệt vài lần, tiếp đó ưỡn hông thọc vào trong.

Không đợi Chu Tuệ kịp phản ứng, anh cúi người ôm cô, đỡ mông cô ra sức cắm rút giữa không trung.

Hai chân Chu Tuệ quấn trên eo anh, chỉ biết cào cấu vào bả vai anh giống như muốn trút giận, âm thanh ưm ahh mang theo tiếng nức nở: “Chậm thôi…Hình Minh”


Anh nhấp vào quá sâu, tốc độ còn nhanh nữa, lực đạo lại càng mạnh, vừa cắm vào thì ngang ngược đâm rút trong cơ thể cô như thể đang giã cọc, đầu nấm lớn hết lần này đến lần khác chạm đến miệng tử cung, làm cho đầu óc Chu Tuệ trống rỗng mất hồn, cô cắn môi cũng không ngăn được tiếng rên rỉ ngắt quãng của mình, cánh tay thon gọn ôm chặt cổ người đàn ông để tránh nghiêng ngả, cô nghiêng đầu cắn lên cổ anh, nước mắt sinh lý chảy đầy mặt, giọng nói vẫn đang kìm nén, nghe ra toàn là tiếng nức nở: “Đồ xấu xa…”

Hình Minh nhỏ giọng cười, anh đỡ gáy cô đè cô lên tường, vừa ưỡn hông đâm cô, vừa cắn mút đầu lưỡi cô.

Cô không phát ra được âm thanh, linh hồn như bị hút đi mất, toàn thân cứ mãi run bần bật, cổ ngửa cao về sau, người đàn ông hôn liếm vùng cổ thon dài, dưới hông điên cuồng cắm rút, cơ thể mới cao trào cơ bản không chịu đựng được sự đâm chọc không ngừng nghỉ như thế này, Chu Tuệ run lẩy bẩy ôm chặt cổ anh, miệng lầm bầm nói: “Đừng động….đừng….đừng động…..ahh ahhh……”

Nước mắt sinh lý chảy xuống, cô run rẩy tận một hồi lâu, nơi miệng huyệt có chất lỏng tí ta tí tách chảy xuống từ giữa háng, không biết nước tiểu hay dâm dịch.

Cô giống như mất linh hồn, đôi mắt mất đi tiêu cự nhìn thẳng vào anh, miệng nhỏ há to thở dốc.

Hình Minh thả cô xuống đổi một tư thế khác, bảo cô tựa sấp lên tường, tay giữ lấy eo cô, từ phía sau cắm vào thật sâu.

Chu Tuệ há miệng suýt chút nữa hét lớn thành tiếng, người đàn ông vươn tay bịt miệng cô lại, cơ bắp rắn chắc bao phủ phía sau lưng cô, anh ưỡn hông nhấp không ngừng, Chu Tuệ như bị điên, đầu không ngừng lắc lư, trong miệng rên rỉ ưm a, tiếng rên rỉ đều bị kẹt lại trong lòng bàn tay anh.