Thần Thụ Chí Tôn

Chương 106: Băng Tâm Đan Viện



Chương 106: Băng Tâm Đan Viện

Mộc Chiến sau nhiều ngày nghỉ ngơi ở mật thất của Công Tôn Tuyết, hắn muốn đi tham quan Băng Tuyết Các một chút.

Dù sao lúc mới đến cũng chỉ đến thẳng Băng Tâm Đại Điện - nơi mà họp bàn những thứ quan trọng trong các.

Mộc Chiến đi dọc theo Băng Phong Lộ, một con đường băng dài dẫn lên núi, nơi các đệ tử Băng Tuyết Các tu luyện băng hệ công pháp.

Gió lạnh như cắt da cắt thịt thổi qua, nhưng Mộc Chiến với tâm tình bình thản, bước chân nhẹ nhàng như gió lướt, không hề để môi trường tác động.

Dọc đường, hắn chứng kiến nhiều đệ tử ngồi thiền dưới gốc băng thụ, hấp thu băng linh khí để rèn luyện thân thể và tinh thần.

Các đệ tử thấy hắn, đều nhao nhao chắp tay:

“Thiếu chủ!”

Mộc Chiến gật gật đầu chắp tay chào lại bọn hắn, không nghĩ đám đệ tử này lại biết mình.

Thật ra sau khi lời tuyên bố của Công Tôn Tuyết, cả Băng Tuyết Các trên dưới đều đã biết giờ bản các đã có một thiếu chủ thiên tài ngàn năm có một, giống với Các Chủ Công Tôn Tuyết, là thiên tài đã vượt qua được tầng bảy trong Thí Luyện Tháp.

Vậy nên, không ai dám lãnh đạm khi thấy Mộc Chiến, khiến hắn cảm thấy có chút không thoải mái.

Đi qua những khu vực khác, Mộc Chiến đến khu vực Băng Ngọc Liên Trì, nơi được coi là vùng linh địa của tông môn, chứa đựng vô số băng liên quý hiếm, mọc giữa lòng hồ băng.



Mặt hồ phẳng lặng như tấm gương trong suốt, phản chiếu bầu trời xanh biếc, tạo nên một cảnh sắc kỳ ảo. Những bông Băng Ngọc Liên Hoa rực sáng, tỏa ra linh khí thuần khiết khiến không gian xung quanh tràn đầy sinh khí.

Mộc Chiến dừng lại một lúc, lặng lẽ ngắm nhìn những bông hoa ấy, cảm nhận được sự tinh túy mà thiên địa đã ban tặng cho nơi này.

Đi xa hơn nữa, hắn tiến vào Băng Tuyết Thần Cung, khu vực trung tâm của Băng Tuyết Các, nơi chỉ có các trưởng lão và các đệ tử hạch tâm mới được vào.

Khí lạnh nơi đây dày đặc hơn, như ngưng kết thành từng tầng băng khí bao phủ khắp không gian.

Bên trong cung điện, một bức tượng băng khổng lồ tạc hình một nữ tu sĩ tuyệt mỹ, chính là tổ sư khai sáng của Băng Tuyết Các, người đã dẫn dắt tông môn vượt qua biết bao nguy nan trong quá khứ, cũng chính là vị Hợp Thần Cảnh Vương giả duy nhất từng tồn tại.

Mộc Chiến cảm thán quan sát nữ tu sĩ một chút, nhìn phong phạm uy vũ của nàng cũng đủ biết rằng Băng Tuyết Các tôn kính nàng như thế nào.

Tiếp theo, Mộc Chiến đến một nơi rất đặc biệt – Băng Phong Cổ Lăng, nơi chôn cất các cường giả Băng Tuyết Các qua các thời đại.

Những tảng băng lớn ngưng tụ thành từng ngôi mộ băng, bên trong vẫn còn giữ nguyên t·hi t·hể các tiền bối, thần sắc bình thản như thể đang say ngủ.

Tại đây, Mộc Chiến cảm nhận được không chỉ là băng linh khí đậm đặc, mà còn là tinh thần quật cường của các đời cường giả.

Ngắm nhìn một hồi lâu, Mộc Chiến rời đi Băng Phong Cổ Lăng. Dù hắn tham quan rất nhiều nơi trong Băng Tuyết Các, nhưng hắn để ý rất ít đệ tử tu luyện thuộc tính khác ngoài băng thuộc tính, cho nên hầu hết các nơi đều dành cho tu sĩ băng hệ tu luyện.

Mộc Chiến thấy ngoại trừ phòng ngủ của Công Tôn Tuyết, không thấy nơi nào có thể thuộc về mình..



Bỗng, hắn đi về một phương hướng nào đó của Băng Tuyết Các, nằm sâu trong lòng ngọn núi băng khổng lồ, có một toà viện được có tên gọi là Băng Tâm Đan Viện, nơi đây hội tụ những luyện đan sư tài ba nhất của tông môn.

Khi Mộc Chiến tiến vào khu vực này, ngay lập tức cảm nhận được một sự tĩnh lặng lạ thường, chỉ có tiếng tí tách của lò đan và hơi lạnh lan tỏa khắp không gian, nhưng không khí lại tràn ngập linh khí thanh khiết và hàn ý sâu thẳm.

Các tòa tháp băng cao ngất ngưởng được bố trí khắp nơi, mỗi tòa đều có một lò đan khổng lồ bên trong, bao bọc bởi những cột băng tỏa ra ánh sáng xanh lam lạnh lẽo.

Những luyện đan sư Băng Tuyết Các khoác áo trắng dài, thần sắc tập trung cao độ, không ai để ý đến sự có mặt của Mộc Chiến, tất cả như đang hòa mình vào từng viên đan dược trước mặt.

Băng Linh Đan Lô – bảo vật độc nhất vô nhị của Băng Tuyết Các – là điểm nhấn của khu luyện đan.

Đây là một lò đan cổ xưa, được chế tác từ băng tinh nguyên thủy ngàn năm, bên trong nó không chỉ có khả năng điều tiết hỏa lực mà còn hấp thu linh khí từ băng tuyết để tăng cường dược lực cho đan dược.

Lò đan tỏa ra hơi lạnh mờ mờ, nhưng lại khiến linh khí băng hệ trong không gian ngưng tụ mạnh mẽ, mỗi đan dược luyện ra đều chứa đựng tinh túy của trời đất.

Một trưởng lão Băng Tuyết Các, dáng vẻ nghiêm nghị, bước đến gần Mộc Chiến. Đó là Trưởng lão Hàn Ngọc, một Tứ giai luyện đan sư trung phẩm với khả năng chế tạo đan dược hàn thuộc tính bậc cao.

Hàn Ngọc thấy Mộc Chiến đến, chắp tay nói:

“Thiếu chủ, không biết hôm nay sao lại có nhã hứng với Băng Tâm Đan Viện?!”

Dù lão là một Tứ giai trung phẩm Luyện Đan Sư, mắt thường cao hơn đầu, nhưng tiềm lực của Mộc Chiến đã được chứng minh, tương lai hắn có thể trở thành một Nguyên Thần Cảnh cường giả, hắn cũng không dám tỏ thái độ gì.



Mộc Chiến thấy Hàn Ngọc, chắp tay kính cẩn nói:

“Hàn Ngọc trưởng lão tốt, ta trên đường đi tham quan Băng Tuyết Các, ngửi thấy mùi dược thảo nên đến đây xem thử.”

Mộc Chiến đối với Hàn Ngọc lễ nghi có thừa, hắn biết Hàn Ngọc dù chỉ là trưởng lão, nhưng hầu hết trưởng lão đều lớn tuổi rất nhiều, có thể xem là bậc tiền bối trong các, thậm chí là trưởng bối của Công Tôn Tuyết.

Thêm tính cách của Mộc Chiến, hắn cũng không thích tỏ ra cao ngạo làm gì.

Hàn Ngọc thấy Mộc Chiến lễ độ, hài lòng cười cười gật đầu, vị thiếu chủ này không ỷ rằng thiên phú tốt mà tỏ ra cao ngạo, tương lai ắt thành chí cường giả.

Hàn Ngọc nói: “Vậy mời thiếu chủ vào tham quan, ta giới thiệu một chút. Đan đạo của Băng Tuyết Các chúng ta không giống bất kỳ nơi nào khác. Đan sư ở đây phải biết kết hợp giữa hỏa thuộc tính và băng thuộc tính, để tạo ra đan dược cân bằng hoàn hảo giữa hai yếu tố trái ngược, vừa giữ được tinh túy của dược liệu mà không làm tan biến dược lực.”

Hàn Ngọc dẫn Mộc Chiến đi qua các lò đan, giới thiệu về những bí thuật và quy trình đặc biệt của Băng Tuyết Các.

Tại đây, đan sư phải sử dụng Băng Phách Linh Hỏa, một loại hàn hỏa đặc biệt, giúp duy trì nhiệt độ ổn định trong suốt quá trình luyện đan mà không làm hỏng dược liệu.

Nhờ đó, đan dược luyện chế ra không chỉ có công hiệu vượt trội mà còn giữ được nguyên vẹn hàn khí thiên địa, phù hợp cho những tu sĩ băng hệ tu luyện.

Điểm đặc biệt nhất trong khu vực này chính là Băng Tâm Đài, nơi những đệ tử tinh anh của tông môn có thể tập trung luyện đan dưới sự bảo hộ của các đại trận trận pháp.

Ở giữa đài là một viên Băng Tâm Thạch khổng lồ, là linh vật của Băng Tuyết Các, tỏa ra khí lạnh ngút ngàn, giúp duy trì linh khí băng tuyết không ngừng tụ về, tạo điều kiện lý tưởng cho việc luyện đan.

Mộc Chiến không khỏi ngạc nhiên trước sự tinh vi và hài hòa của khu vực này. Hắn nhìn thấy những đệ tử cẩn trọng đưa từng loại linh dược vào lò đan, cảm nhận sự hòa quyện của băng linh khí và hỏa khí trong mỗi bước luyện chế.

Hàn Ngọc quay sang Mộc Chiến, ánh mắt nghiêm nghị: “Luyện đan ở đây không chỉ là tạo ra đan dược, mà còn là rèn luyện tâm trí và ý chí. Những viên đan dược tốt nhất đều được luyện chế từ bàn tay không chỉ vững vàng mà còn có tâm hồn tĩnh lặng như băng, biết thấu hiểu từng biến hóa nhỏ nhất trong quá trình luyện chế.”

Mộc Chiến im lặng nghe, lòng cảm thán về sự tinh tế trong từng khía cạnh của đan đạo tại Băng Tuyết Các. Hắn thầm nghĩ: “Mỗi tông môn đều có cái riêng, nếu như nơi đây tinh luyện sự hài hòa giữa băng và hỏa, thì mỗi môn phái đều có con đường riêng để đạt đến đỉnh cao của đạo pháp.”