Quay trở lại Thiên Bảo Các, Mộc Chiến trở lại cái không gian rộng rãi và sang trọng ấy khiến hắn cảm thấy thoải mái. Hắn tiến tới quầy hàng, nơi Khúc Hà, quản sự trung niên của các, đang tiếp khách.
‘Mộc công tử? Là ngươi sao? Lần này là đến mua gì đấy?” Khúc Hà quản sự cười vui vẻ khi gặp lại Mộc Chiến.
Con gà vàng của hắn lại đến rồi, hắc hắc, kỳ này lại kiếm bộn một phen.
“Khúc Hà quản sự, ta có một số đan dược muốn bán.” Mộc Chiến đáp, giọng điềm đạm.
Khúc Hà nhìn hắn với ánh mắt tò mò, rồi mỉm cười. “Đan dược? Có phải ba loại đan dược kia không?”
Mộc Chiến gật gật đầu, Khúc Hà quản sự liền tò mò một chút. “Ồ, ta cứ tưởng Mộc công tử sẽ kinh doanh nhỏ chứ?”
Mộc chiến đáp. “Không giấu gì quản sự, vốn ban đầu ta có ý định là như thế, nhưng phát hiện để có một cái điếm nhỏ để bán không phải là dễ, do đó ta quyết định bán cho bổn Các, hi vọng được Khúc Hà quản sự chiếu cố đôi chút.”
Khúc Hà quản sự cười lớn. “Khà khà, chắc chắn là như thế rồi Mộc công tử. Mau lấy đan dược ra ta xem chút nào.”
Mộc Chiến nhẹ nhàng lấy ra ba viên đan dược có dược hiệu tám thành. Những viên đan dược lấp lánh ánh sáng, mùi hương thanh thoát lan tỏa trong không khí.
Khi Khúc Hà nhìn thấy, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, nụ cười trên môi cứng lại. “Đây… đây là..?” Hắn run rẩy, không giấu nổi sự ngạc nhiên.
“Tụ Khí Đan, Hồi Khí Đan và Hồi Xuân Đan có dược hiệu tám thành.” Mộc Chiến đáp, giọng bình thản.
Khúc Hà ngay lập tức nhận ra giá trị to lớn của những viên đan dược này. Hắn nuốt nước bọt, cảm giác hồi hộp trào dâng. “Mộc.. Mộc công tử, tám thành ??”
Mộc Chiến gật đầu đáp. “Là tám thành.”
Mộc Chiến định đem bán tất cả đan dược, nhưng đan dược chín thành dược hiệu lại có vẻ hơi quá mức. Không nhìn thấy chỉ mới tám thành đã làm cho Khúc Hà quản sự thất thố đến vậy sao.
Thật ra thì số lượng đan dược chín thành dược hiệu của hắn không nhiều, có lẽ nên đi tìm cách đi đâu đó bán thì an toàn hơn.
Khúc Hà quản sự nghe thấy Mộc Chiến khẳng định, liền thần sắc chấn kinh. “Mộc công tử, ngươi là nhị giai luyện đan sư?”
Lúc nói câu này Khúc Hà quản sự cũng thấy hơi quái một chút, ngươi một cái nhị giai luyện đan sư đi mua ba cái đan phương nhất giai làm gì, lại còn là thuộc loại phổ thông nhất.
Mộc Chiến nhíu nhíu mày một chút. Nhị giai luyện đan sư? Chuyện phức tạp rồi, không nghĩ đến bán mấy viên đan dược lại phiền phức đến thế.
Trong đan đạo này Mộc Chiến hắn không rành quá nhiều, nên không lường trước được Khúc Hà quản sự lại có phản ứng thế này.
Nhị giai luyện đan sư là nhân vật có thể bình khởi bình toạ với Hoá Đan Cảnh cường giả đấy.
Mộc Chiến đã xem nhẹ tám thành đan dược, vì chỉ có những cấp bậc luyện đan sư cao hơn nhiều so với đan dược mới có luyện chế một cách lô hoả thuần thanh, từ đó đề thăng dược hiệu của đan dược.
Hắn muốn yên lặng ẩn nấp mình đi mà thôi cũng khó vậy sao ?
Thế là hắn liền nhanh nhẹn đáp. “Khúc Hà quản sự chớ gấp, ta cũng chỉ may mắn luyện chế ra được ba viên tám thành dược hiệu thôi, còn lại chủ yếu chỉ là năm, sáu thành đan dược.”
Khúc Hà nghe thế cũng nhẹ nhõm thở phào một chút, nếu không toàn bộ đan dược tám thành dược hiệu được luyện chế từ một tiểu thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi có kinh hãi quá không đi chứ.
Khúc Hà quản sự liền đáp. “ Vậy tốt, Mộc công tử ngươi có bao nhiêu đan dược, bổn Các đều có thể thu mua.”
Mộc Chiến nghĩ nghĩ một chút, liền lấy ra một trăm năm mươi viên đan dược, hắn không muốn Khúc Hà lại liên tưởng đến xác suất thành đan kinh hãi của hắn, làm phiền hắn phải nghĩ ngợi lý do nữa.
Đó là chưa kể, Khúc Hà quản sự lại sinh lòng tin nghi, theo dõi nữa thì không tốt.
Mà nhắc tới theo dõi thì..
Sau khi Mộc Chiến lấy ra đan dược, Khúc Hà gật gật đầu thương thảo. “ Một trăm năm mươi viên đan dược từ năm thành dược hiệu đến tám thành dược hiệu, kèm thêm thẻ bạch ngân khách quý, ta tính toán cho Mộc công tử được hai vạn linh thạch hạ phẩm, Mộc công tử thấy thế nào?”
Hai vạn linh thạch hạ phẩm.
Mộc Chiến hít nhẹ một hơi, đầu tư hai ngàn linh thạch dược thảo, thu về hai vạn linh thạch. Đó là còn chưa kể còn một nửa đan dược hắn đang tồn trữ đây. Món này lời lớn a.
Mộc Chiến không ngần ngại gật đầu, sau đó nói cho Khúc Hà quản sự chuẩn bị theo tài liệu dược thảo cho hắn, thì Khúc Hà quản sự lại đề nghị lên tiếng. “Không biết Mộc công tử có ý định làm Khách khanh của bổn Các không, ngươi sau này luyện chế đan dược, đan dược bán được chia làm cho ngươi sáu thành. Ngoài ra còn nhiều quyền lợi sẽ vô cùng ưu đãi, Mộc công tử không chỉ có thể giao dịch đan dược với giá cao, mà còn có cơ hội nhận được sự hỗ trợ từ các tài nguyên phong phú khác.”
Khách khanh?
Khách khanh là một vị trí thường được Thiên Bảo Các đề nghị để hợp tác với những kì nhân dị sĩ có tài nghệ đặc thù, từ đó nhờ khả năng của họ, phối hợp với mạng lưới của Thiên Bảo Các, làm tăng sinh ý cho bổn Các.
Chiêu bài này, rất được. Mộc Chiến cần kiếm nhiều linh thạch để tập trung nâng cao năng lực. Hắn cảm thấy giai đoạn về sau hắn muốn nâng cao năng lực liền cần lượng lớn tài nguyên hơn nhiều.
Nhưng hắn vẫn cần suy nghĩ một chút, tham gia một thế lực không phải chuyện đơn giản, vì ngoài những lợi ích, còn đi kèm theo một chút trách nhiệm.
Hắn cũng chỉ là muốn kiếm một chút ít linh thạch ở đây mà thôi.
Do đó, Mộc Chiến uyển chuyển từ chối khéo một chút Khúc Hà quản sự, sau đó tiện tay mua thêm mấy cuốn võ kỹ Mộc hệ tăng khả năng của bản thân lên. Sau đó rời đi Thiên Bảo Các trong ánh mắt tiếc nuối của Khúc Hà quản sự.