Thần Thụ Chí Tôn

Chương 99: Khí Linh Của Thí Luyện Tháp



Chương 99: Khí Linh Của Thí Luyện Tháp

Quả nhiên, sau khi Mộc Chiến g·iết đám hắc y nhân, hắn liền trở về tầng tám của Thí Luyện Tháp.

Tiếng nói máy móc không một tí cảm xúc nào vang lên: “Người thí luyện..đã..không vượt qua được thử thách Ý Chí của cường giả… Xin mời rồi khỏi tháp!”

Mộc Chiến sau khi trở về, mở mắt ra. Vẫn là khung cảnh tầng tám, trước mắt hắn là thân ảnh khổng lồ mờ mờ ảo ảo.

Mộc Chiến đứng dậy, bùng nổ khí tức phẫn nộ về phía khí linh của Thí Luyện Tháp:

“Khảo nghiệm? Ý chí cường giả cái rắm thí! Có thực lực, có ý chí, mà để nữ nhân của mình bị lăng nhục, đùa bỡn trước mặt ngươi, thực lực, cường giả có ý nghĩa gì ??!??”

Khí tức của Mộc Chiến bùng nổ một cách dữ dội về phía khí linh, dư lực của Thần Thụ Nộ Vạn Giới chưa nguôi sau khi trải qua tầng khảo nghiệm ý chí ấy.

Khí linh cảm nhận được khí tức của Mộc Chiến, thân ảnh khổng lồ mờ mờ ảo ảo bỗng dưng run rẩy kịch liệt, dường như đang hoảng sợ cực độ.

Khí linh của Thí Luyện Tháp từ từ hiện ra trong một luồng ánh sáng huyền ảo, thân ảnh mờ mờ dần dần ngưng tụ lại.

Hình dáng của nó là một nhân vật trung niên, thân khoác một bộ y phục cổ xưa, áo dài trắng viền kim, toát lên vẻ uy nghiêm nhưng không kém phần bí ẩn.

Gương mặt không có biểu cảm, đôi mắt lạnh lẽo vô cảm như một cỗ máy, sâu thẳm nhưng không chứa đựng chút sinh khí nào, tựa như đã trải qua ngàn vạn năm mà chẳng còn dính líu đến sinh tử, hỉ nộ.



Nhưng giờ đây, khí linh này lại biểu lộ cực kì đặc sắc về phía Mộc Chiến:

“Thiên..Thiên Mệnh Nguyên Chủng…!!!”

Mộc Chiến nghe vậy liền nhướng mày, hôm nay hắn nghe quá nhiều từ này rồi. Từ khi nào thế giới này lại biết về Thiên Mệnh Nguyên Chủng như hắn.

“Ngươi biết cái gì…” Mộc Chiến lạnh giọng đáp. Nếu như có vấn đề gì, hắn sẽ nhờ Công Tôn Tuyết phá nát cái tháp này đi, không thể để lộ bí mật Thiên Mệnh Nguyên Chủng này ra được.

“Thiên.. Nhưng sao ngươi không giống lắm!” Khí linh run rẩy, nhưng chợt nhìn kỹ Mộc Chiến, hắn sao luôn cảm thấy Mộc Chiến nhìn như nhân loại bình thường, chỗ nào là Thiên Mệnh Nguyên Chủng đâu.

Mộc Chiến thấy thế, hừ lạnh: “Ta hỏi ngươi biết gì về Thiên Mệnh Nguyên Chủng!”

Khí linh nghe vậy, giật mình đáp: “Thiên Mệnh Nguyên Chủng… Thiên Mệnh Thiên Mệnh, đối nghịch Thiên Mệnh, tất bị Thiên phạt!!”

Ừm?? Đối nghịch với Thiên Mệnh Nguyên Chủng tất bị Thiên phạt, ý là sao?

“Ngươi nói rõ hơn đi!” Mộc Chiến không kiên nhẫn nói.



“Ta cũng không biết, chủ nhân của ta chỉ lưu lại ta một ý niệm để trấn giữ toà tháp này! Còn vấn đề khác ta không biết!” Khí linh nhanh nhẹn trả lời.

“Chủ nhân của ngươi? Hắn là ai?” Mộc Chiến hồ nghi hỏi một tiếng, không biết chủ nhân của khí linh là ai, mà có thể biết được sự tồn tại Thiên Mệnh Nguyên Chủng như hắn.

“Chủ nhân của ta… hắn không còn nữa… ta chỉ nhớ phong phạm uy vũ của hắn, giờ đây… ý niệm của ta quá yếu ớt, thậm chí còn không nhớ nổi tên của hắn!!” Khí linh thở dài trả lời, dĩ nhiên hắn cũng rất buồn khi chủ nhân mình không còn nữa.

“Vậy tại sao ngươi lại có chấp niệm về Thiên Mệnh Nguyên Chủng? Chủ nhân ngươi có liên hệ gì với bọn nó?” Mộc Chiến không buông tha hỏi tiếp.

“Chủ nhân của ta vì tự nhắc nhở rất nhiều lần, ta nghe nhiều nên trở thành chấp niệm!”

“Hắn nhắc nhở cái gì?”

“Thì đấy.. Thiên Mệnh Nguyên Chủng… Thiên Mệnh Thiên Mệnh… Đối nghịch Thiên Mệnh, tất bị Thiên phạt!!” Khí linh không vui nói một chút, hiển nhiên hắn đã nói một lần rồi mà.

Mộc Chiến vuốt vuốt cằm suy tư, đối nghịch với Thiên Mệnh Nguyên Chủng liền bị Thiên phạt sao?

Vậy sao lại có những người muốn đi thu phục những tồn tại Thiên Mệnh Nguyên Chủng như bọn hắn, không sợ bị Thiên phạt sao?

Những người đối nghịch với hắn, sẽ bị thiên phạt thật sao? Không lẽ Tần Hạo giờ này đang bị thiên phạt??

Nhiều câu hỏi trong đầu Mộc Chiến hiện ra, nhưng hắn chẳng thể nào giải thích được. Cũng không ai giải thích cho hắn được.



Khí linh vội vàng đáp: “Người thí luyện… ngươi đã vượt qua yêu cầu, giờ sẽ là phần thưởng giành cho ngươi!!”

Mộc Chiến quái quái nhìn khí linh: “Không phải mới nói ta thất bại sao?!?”

Khí linh vội vàng chắp tay đáp: “Không, không, ải thứ ba bị hỏng hóc một chút, người thí luyện đại nhân đại lượng bỏ qua cho!”

Khí linh cũng không biết tại sao, nhưng thấy thân ảnh Mộc Chiến liền run rẩy không thôi.

Mặc dù hắn thấy Mộc Chiến không phải Thiên Mệnh Nguyên Chủng, nhưng làm khí linh gần vạn năm, hắn cũng có trực giác của mình.

Đắc tội tên này, ăn ngủ không yên a!

Mộc Chiến nghe vậy cười nhạt một chút. Có lẽ lúc nãy, nộ khí của hắn chưa tiêu tán được, khí tức Thiên Mệnh Nguyên Chủng lan tràn ra khiến khí linh cảm nhận được.

Bây giờ, hắn đã vận chuyển Hoá Nhân Quyết, trở thành bộ dáng nhân loại, khí linh biết được hộ cái.

Mộc Chiến tuy nghĩ vậy, nhưng dù sao cũng thành công vượt ải, có thưởng mà không nhận thì quả là ngu ngốc.

“Vậy được, đưa phần thưởng cho ta!” Mộc Chiến xoè tay đáp.

“Chậm, phần thưởng là ngươi lựa chọn, có ba loại!” Khí linh phất tay, ba hộp ngọc đựng trong ba loại bóng khí bay lơ lửng trước mặt hắn.