Thần Tử Hoang Cổ

Chương 403



Chương 403 

 

 Thương Nguyệt nhìn nhận mọi chuyện càng sâu hơn Thương Tuyết một chút. 

 Thiên kiêu đỉnh cấp như Quân Tiêu Dao nhất định có lai lịch kinh thiên, thân phận tôn quý bất phàm. 

 Há là người mà tỷ muội các nàng có thể chiếm hữu. 

 Huống chi các nàng còn là sinh linh Táng thổ, càng không có khả năng được Quân Tiêu Dao nhìn trúng. 

 Từ đầu đến cuối, các nàng chỉ là người qua đường mà thôi. 

 Nghe Thương Nguyệt thở dài, Thương Tuyết cũng có chút mất mát. 

 Mà so với các nàng, đám người gia chủ Thương gia càng lo lắng nếu Đọa Vũ tộc đột kích thì nên làm cái gì bây giờ. 

 “Gia chủ Thương gia, các ngươi lựa chọn thật sáng suốt.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật thâm thúy, liếc nhìn gia chủ Thương gia một cái. 

 Trong lòng gia chủ Thương gia lập tức lộp bộp một tiếng, cảm thấy như bị thiếu niên Nhân tộc trước mặt nhìn thấu. 

 “Người này đã sớm dự đoán được có khả năng Thương gia chúng ta sẽ bắt lấy hắn hiến cho Đọa Vũ tộc, nhưng hắn vẫn không có chút cố kỵ nào, quả thật có nắm chắc.” Gia chủ Thương gia nghĩ thầm. 

 Hiện tại ông ta mới cảm thán, lựa chọn của lão tổ sáng suốt đến mức nào. 

 Mà Quân Tiêu Dao cũng thật sự dự đoán được Thương gia có thể vì sợ hãi Đọa Vũ tộc mà ra tay với hắn. 

 Nếu thực sự có chuyện như vậy phát sinh, tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ không nương tay. 

 Nhưng làm Quân Tiêu Dao bất ngờ chính là, Thương gia lại nhịn xuống không ra tay. 

 “Xem ra Thương gia cũng có người thông minh.” Quân Tiêu Dao thầm nói trong lòng. 

 Sắc mặt gia chủ Thương gia có chút xấu hổ, dù sao thì suy nghĩ trước đó của bọn họ đã bị Quân Tiêu Dao nhìn thấu. 

 Nhưng gia chủ Thương gia vẫn khuyên nhủ: “Tiểu hữu, ngươi phải suy xét rõ ràng, ngươi đang đối mặt với Đọa Vũ tộc, có lẽ thế lực sau lưng ngươi rất mạnh, nhưng nơi này chính là Táng thổ.” 

 Ngụ ý của gia chủ Thương gia là, mặc dù thế lực sau lưng Quân Tiêu Dao mạnh đến mấy, nhưng trời cao hoàng đế xa, tay cũng không duỗi đến Vạn Cổ Táng Thổ được. 

 “Chuyện này không nhọc gia chủ lo lắng, dù sao sẽ không liên lụy đến Thương gia.” Quân Tiêu Dao xua tay và nói. 

 “Sao tiểu hữu lại nói như vậy.” Gia chủ Thương gia xấu hổ cười cười. 

 Sau đó, Quân Tiêu Dao lại trở lại chỗ ở của mình, chậm rãi đợi Đọa Vũ Thánh Tử đến. 

 Mà bên kia, Xà Cơ hốt hoảng chạy trốn, cũng về tới chỗ cư trú của Đọa Vũ tộc. 

 Nơi Đọa Vũ tộc đóng quân là khu vực trung tâm nhất của Âm Minh vực, phạm vi thế lực bao phủ toàn bộ Âm Minh vực. 

 Giờ phút này, ở nơi Đọa Vũ tộc đóng quân có một mảnh sơn lĩnh tràn ngập sương đen. 

 Trong sơn lĩnh, một bóng người ngồi xếp bằng trên đống xương khô vô tận, dùng tử khí oán linh làm chất dinh dưỡng để tu hành. 

 Đó là một nam tử tuổi trẻ dung mạo tuấn mỹ, da thịt tái nhợt. 

 Hắn ta mặc vũ y màu đen, sau lưng dài ra một đôi cánh màu xám, tràn ngập khí tức tử vong. 

 Nam tử tuổi trẻ này chính là thiên kiêu mạnh nhất của Đọa Vũ tộc, cũng là một trong Thập Tiểu Vương, Đọa Vũ Thánh Tử! 

 “Thập Vương thịnh yến sắp mở ra, ta phải có được Âm Dương Thần Quả để chuyển hóa toàn bộ tử khí thành sinh cơ.” 

 “Cửu công chúa Lang Huyên của Tu La Ma Quốc, bổn Thánh Tử nhất định phải chinh phục ngươi!” Trong mắt Đọa Vũ Thánh Tử phụt ra dục vọng chiếm hữu mang đầy tính xâm lược. 

 Tu La Ma Quốc là một thế lực Đọa Vũ tộc đứng đầu có nội tình không yếu ở Táng thổ, nằm ở Tu La vực. 

 Mà Cửu công chúa Lang Huyên lại là kiêu nữ mạnh nhất của Tu La Ma Quốc, cũng là một trong những nữ nhân có dung mạo đẹp nhất toàn bộ thập vực Vạn Cổ Táng Thổ. 

 Không chỉ như thế, thực lực của nàng còn cực kỳ khủng bố, đứng thứ hai trong Thập Tiểu Vương, chỉ đứng sau vị bá thể cổ đại tàn khuyết bò ra từ vực sâu kia của Minh Vương điện. 

 Nghĩ đến vị bá thể cổ đại tàn khuyết kia, trong mắt Đọa Vũ Thánh Tử cũng khó được mà hiện ra một tia kinh sợ. 

 “Thực lực của bá thể cổ đại tàn khuyết kia mạnh đến biến thái, nghe đồn đủ để so sánh với thể chất đứng đầu của Nhân tộc là Hoang Cổ Thánh Thể.” Đọa Vũ Thánh Tử lẩm bẩm. 

 Từ xưa đến nay Thương Thiên Bá Thể và Hoang Cổ Thánh Thể luôn đối lập, luôn có người muốn dùng hai loại thể chất này để so cao thấp. 

 Mà vị Thương Thiên Bá Thể kia của Minh Vương điện tuy là tàn khuyết, nhưng thực lực vẫn mạnh đến nghịch thiên, vững vàng bá chiếm vị trí đệ nhất trong Thập Tiểu Vương. 

 Tất nhiên Đọa Vũ Thánh Tử không nghĩ tới chuyện đi khiêu chiến vị bá thể cổ đại kia. 

 Hắn ta chỉ muốn theo đuổi được Cửu công chúa Lang Huyên của Ma Quốc đã không tồi. 

 Ngay vào lúc Đọa Vũ Thánh Tử suy tư trong lòng, một bóng người hốt hoảng lập tức lao đến từ trời cao, đó chính là Xà Cơ đã chạy trốn trở về. 

 “Chủ thượng, không tốt rồi.” Sắc mặt Xà Cơ trắng bệch, run lên bần bật, cứ như gặp phải đại khủng bố nào đó, trong mắt vẫn còn hoảng loạn. 

 “Sao chỉ có mình ngươi trở lại, Hắc Dực Ma Báo bọn họ đâu, còn Nhân tộc ngoại giới không có mắt kia đâu?” Đọa Vũ Thánh Tử khẽ nhíu mày mà nói. 

 “Bọn họ đều đã chết, còn có... Nhân tộc ngoại giới kia, bảo... Bảo...” Xà Cơ ấp a ấp úng mà nói. 

 “Bảo cái gì?” Đọa Vũ Thánh Tử nhướng mày, hắn ta cũng không nghĩ tới hai người theo đuổi của mình sẽ ngã xuống. 

 “Hắn bảo chủ thượng tiến đến quỳ trước mặt hắn, thúc thủ chịu chết.” Xà Cơ run rẩy, sợ hãi rụt rè mà nói. 

 Câu nói vừa dứt, khí tức toàn thân Đọa Vũ Thánh Tử bùng nổ, hai cánh mở tung ra, nhấc lên gió lốc ngập trời. 

 “Nhân tộc kia đang tìm cái chết!” Đọa Vũ Thánh Tử âm hàn mà nói. 

 Đọa Vũ Thánh Tử là tồn tại ra sao? Hắn ta là hiên kiêu mạnh nhất Đọa Vũ tộc, một trong Thập Tiểu Vương, còn là đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Âm Minh vực. 

 Thế này thì bảo Đọa Vũ Thánh Tử giữ bình tĩnh như thế nào. 

 “Sinh linh ngoại giới đều thích tìm đường chết như vậy sao?” Ánh mắt Đọa Vũ Thánh Tử âm trầm như nước. 

 “Đương nhiên thực lực của chủ thượng là vô địch thế hệ trẻ, giết một tên Nhân tộc ngoại giới không phải là chuyện vô cùng đơn giản sao.” Sắc mặt Xà Cơ tái nhợt, nịnh hót nói. 

 Hết chương 403.

— QUẢNG CÁO —