Thần Tử Hoang Cổ

Chương 404



Chương 404 

 

 Thật ra Xà Cơ chỉ muốn Đọa Vũ Thánh Tử nhanh chóng xuất phát mà thôi. 

 Nếu không chờ thời gian ba ngày trôi qua thì mạng sống của nàng ta cũng không còn. 

 “A, ban đầu ta chỉ muốn giết Nhân tộc kia rồi coi như huyết thực, hiện tại ta quyết định, phải trực tiếp ăn từng miếng thịt, uống từng ngụm máu của hắn ngay khi hắn ta còn tồn tại!” 

 Những lời tàn nhẫn như thế được nói ra từ miệng Đọa Vũ Thánh Tử, nhưng lại rất tự nhiên. 

 Hiển nhiên, hắn ta đã làm chuyện này không chỉ một lần. 

 “Chủ thượng, chúng ta chuẩn bị xuất phát sao?” Xà Cơ nói. 

 “Đương nhiên, đúng rồi, lại đi tìm nhị lão Huyết Lăng, Thiên U tới đây.” Ánh mắt Đọa Vũ Thánh Tử chợt lóe, lập tức nói. 

 Tuy tính cách hắn ta kỳ quái bạo lực, nhưng cũng không ngốc. 

 Hắn ta sợ đến lúc đó nếu Thương gia đột nhiên ra tay che chở cho Nhân tộc kia chạy trốn, vậy sẽ thất bại trong gang tấc. 

 Mà Xà Cơ nghe thấy lời này thì càng khiếp sợ. 

 Nhị lão Huyết Lăng, Thiên U đều là Thánh Nhân của Đọa Vũ tộc. Đối phó với một tên Nhân tộc ngoại giới Thần Hỏa Cảnh mà còn phải mời hai vị Thánh Nhân. 

 Làm vậy là hoàn toàn không để lại cho Quân Tiêu Dao một chút sinh cơ nào. 

 “Vậy thì Nhân tộc ngoại giới kia chắp cánh cũng khó chạy thoát.” Xà Cơ thở dài trong lòng. 

 Nói thật, nàng ta đột nhiên cảm thấy hơi buồn bã. 

 Dù sao có cái mặt soái khí như vậy thì chết cũng đáng tiếc. 

 Ngay vào lúc đám người Đọa Vũ Thánh Tử lên đường. 

 Toàn bộ Âm Minh vực cũng gió nổi mây phun vì trận phong ba này. 

 Bạch Vọng thành vốn không có gì nổi bật, nhưng giờ phút này lại như trở thành trung tâm của toàn bộ Âm Minh vực. 

 Rất nhiều sinh linh Táng thổ nghe tin nên lập tức hành động, đi đến Bạch Vọng thành. 

 Đây là lần ăn dưa trăm năm khó gặp, bỏ lỡ thì quá đáng tiếc. 

 Mà những thế lực không kìm nén được còn có Thiết Cốt nhất tộc, Thanh Quỷ tộc và Công Minh gia. 

 Thiên kiêu của ba đại thế lực bọn họ đã bị Quân Tiêu Dao giết sạch sẽ ở Âm Dương Hồn Đàm. 

 Nếu bàn về thù hận đối với Quân Tiêu Dao thì bọn họ cũng không kém gì Đọa Vũ Thánh Tử. 

 “Đi, xuất phát đi đến Bạch Vọng thành, ta muốn tận mắt nhìn thấy Nhân tộc ngoại giới kia chết!” 

 Trong Thiết Cốt Lĩnh - Nơi ở của Thiết Cốt nhất tộc, có khí tức bốc lên cao, một đám cường giả Thiết Cốt nhất tộc bay lên trời. 

 Cả Thanh Quỷ tộc cũng có rất nhiều cường giả lên đường. 

 Sở dĩ bọn họ xuất động nhiều cường giả như vậy, hiển nhiên không chỉ đơn thuần vì đi xem náo nhiệt. 

 Đọa Vũ Thánh Tử có giận chó đánh mèo Thương gia hay không? 

 Nếu Thương gia bị vạ lây rồi bị huỷ diệt, vậy chẳng phải toàn bộ tài nguyên của Thương gia là một cái bánh cực lớn sao? 

 Cho nên Thiết Cốt nhất tộc và Thanh Quỷ tộc xuất động nhiều cường giả như vậy, thật ra cũng có ý nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. 

 Mà có suy nghĩ tương tự còn có Công Minh gia. 

 Giờ phút này, Công Minh gia tộc cũng xuất động hầu hết cường giả. 

 Trong đó có một nam tử bề ngoài trung niên, ông ta lạnh lẽo nói: “Thương gia và chúng ta đấu lâu như vậy, cũng nên là lúc huỷ diệt, lần này là cơ hội tốt nhất!” 

 Ba đại thế lực cùng lên đường, chạy tới Bạch Vọng thành. 

 Trong nhất thời, Âm Minh vực gợn sóng phập phồng, dòng chảy ngầm cuồn cuộn. 

 Mà giờ phút này, Quân Tiêu Dao ở trung ương mắt bão lại bình yên ở lại Thương gia chờ đợi Đọa Vũ Thánh Tử đến. 

 Hắn cũng không để ý đến phong ba bên ngoài. 

 Trên dưới Thương gia cũng đã bắt đầu hoảng sợ. 

 Nhưng nhờ sự quản lý của Thương gia lão tổ và gia chủ Thương gia nên cũng không có quá mức hỗn loạn. 

 Trước sau Thương gia lão tổ vẫn cảm thấy bối cảnh của Quân Tiêu Dao sẽ rất khủng bố, thậm chí cả Đọa Vũ tộc cũng không có tư cách đi trêu chọc. 

 Trong một đại điện, Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên mặt đất, khí tức nhàn nhã. 

 “Đáng tiếc không có suối nước nóng để ngâm mình.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, cảm thấy có chút đáng tiếc. 

 Đây chính là phương thức thả lỏng mà hắn thích nhất. 

 Vào lúc Đọa Vũ tộc sắp cường thế đột kích, chỉ sợ chỉ có một mình Quân Tiêu Dao còn có thể muốn ngâm suối nước nóng. 

 Mà lúc này lại vang lên tiếng đập cửa. 

 “Công tử...” Là giọng của Thương Nguyệt và Thương Tuyết. 

 “Vào đi.” Quân Tiêu Dao nói. 

 Hai tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết đi đến, Quân Tiêu Dao giương mắt nhìn nhìn, đôi mắt chợt lóe. 

 Hai tỷ muội này rõ ràng đã trang điểm qua, da thịt trắng nõn như đồ sứ bôi lên hồng trang nhàn nhạt, cũng phụ trợ hai tỷ muội rất trông rất kiều diễm đáng yêu. 

 Các nàng cũng thay đổi một bộ váy áo, lụa mỏng hơi trong suốt, mơ hồ có thể thấy được da thịt tuyết trắng mà không tì vết. 

 “Công tử, xin lỗi.” Muội muội Thương Tuyết nói đầu tiên. 

 “Hừm, vì sao?” Quân Tiêu Dao nói. 

 “Công tử trợ giúp chúng ta như vậy, nhưng Thương gia chúng ta từng muốn tính kế công tử.” Thương Tuyết mang đầy áy náy mà nói. 

 Điều nàng ám chỉ tất nhiên là Thương gia từng muốn bắt lấy Quân Tiêu Dao, sau đó giao cho Đọa Vũ Thánh Tử. 

 “A... Không phải chưa xảy ra sao.” Quân Tiêu Dao không để ý chút nào. 

 “Vậy cũng là Thương gia chúng ta có lỗi với công tử.” Thương Nguyệt tiếp lời. 

 Hai người họ tiến lên, tới gần Quân Tiêu Dao, đôi mắt ngập nước, mang theo một chút ngượng ngùng và ái muội như có như không. 

 “Công tử, để bồi tội, muốn tỷ muội chúng ta làm cái gì cũng được.” Thương Nguyệt phun ra khí tức như hoa lan mà nói. 

 Là nam nhân thì hẳn trong lòng đều hiểu, không cần giải thích nhiều cái gì. 

 Mà đôi hoa tỷ muội này cũng thật sự cực kỳ mê người. 

 Đặc biệt là bộ dáng mặc cho Quân hái vào giờ phút này. 

 Không sai. 

 Chính là mặc cho “Quân” hái. 

 Nhưng đôi mắt Quân Tiêu Dao vẫn bình tĩnh như nước. 

 “Các ngươi là bằng hữu của ta.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói. 

 Thương Tuyết càng không nhịn được, đôi mắt có chút ánh nước đang lưu chuyển. 

 Dù sao trong lòng nàng, Quân Tiêu Dao hoàn mỹ tới cực điểm. 

 Vừa gặp Tiêu Dao lỡ cả đời! 

 Hết chương 404.

— QUẢNG CÁO —