"Cậu yên tâm đi, mặc dù nấu không ngọn bằng đầu bếp trong nhà hàng lớn nhưng chắc chắn là ăn được". Mấy phút sau. "Sụp!" "Sụp!" "Ừm, ăn ngon". "Ăn ngon đấy". Cam Hưng Bá đã ăn liên tiếp hai bát. Hắn uống hai ba ngụm là hết bát nước dùng, rồi lại đưa bát cho Liễu Ngọc Phân nói: "Dì ơi cho tôi thêm bát nữa". Liễu Ngọc Phân cầm bát đũa nói: "Cậu có thể cởi trói cho chồng tôi không, chân ông ấy vừa mới khỏi". "Nếu cứ bị trói thế quá lâu dễ bị bệnh". "Được thôi, đơn giản". Cam Hưng Bá đạp tên côn đồ đứng cạng một phát nói: "Còn đứng ngẩn người gì nữa, mau cởi trói cho chú ấy đi". Lúc Cam Hưng Bá ăn đến bát thứ tư thì bên ngoài truyền đến tiếng xe phanh gấp. Ánh nắng ngoài cửa rọi vào, cũng chiếu sáng bóng người Lý Phong và Vương Tiểu Thất. "Ơ? Đến rồi à?" Cam Hưng Bá đang ngồi chồm hỗm trên ghế ăn mì lập tức đứng lên. Hắn cầm lấy đôi đũa và "sùm sụp" toàn bộ mì vào bụng, ngay cả nước dùng cũng không để thừa. "Tay nghề của dì đỉnh quá!" Cam Hưng Bá lau miệng bước về phía Lý Phong. Hắn vừa đi vừa xoay xoay cổ. Chương 268: Một đòn lại một đòn Xương cốt trên người hắn kêu răng rắc. Sức mạnh toàn thân hắn tăng vọt theo mỗi bước chân. "Ha ha! Ông đây bây giờ đã ăn uống no nê, cảm giác trong người tràn đầy sức mạnh". Cam Hưng Bá "bịch bịch" bước về phía Lý Phong. Hắn mạnh mẽ như hổ xuống núi. Giọng nói như tiếng hổ gầm vang: "Trong hai thằng chúng mày thằng nào là Lý Phong?" Lúc này Vương Tiểu Thất nhổ ra một cục đờm, rút hai con dao giắt sau lưng ra chuẩn bị lao lên. Lý Phong bỗng nhiên đặt tay lên vai ngăn cậu ta lại: "Cậu đánh không lại hắn, để tôi lên". Giọng Lý Phong đều đều, vừa nói anh vừa bước lên trước hai bước đợi Cam Hưng Bá bước đến trước mặt. "Thằng nhóc, mày đánh nhau giỏi lắm à. Tao nghe bọn chúng nói Lữ Mãnh là do mày giết, có đúng vậy không?" "Tao giết nhiều người lắm rồi, không nhớ hết tên của bọn chúng". "Thằng nhóc mày cũng ngông cuồng lắm đấy. Không ngờ lại gặp được người ngông cuồng hơn cả tao, thú vị thật. Nếu thế thì đỡ một đòn của tao đi". Vừa dứt lời Cam Hưng Bá đã lao lên, không để người khác kịp chuẩn bị. Cú đấm của hắn vừa nhanh vừa mạnh, lao về phía Lý Phong. "Rầm!" Một đòn mạnh mẽ! Dữ dội như sóng, rung chuyển xung quanh. Dáng người Cam Hưng Bá cao lớn, chặn mất tầm nhìn của bọn côn đồ sau lưng. Vì thế chúng không biết một đòn này của Cam Hưng Bá đánh gãy tay Lý Phong hay đánh vỡ đầu anh. Cười khẩy. Cả đám du côn sướng run người, khinh thường cười nhạo anh. Đồ ngu! Từ nơi xa xôi dẫn xác đến Phú Châu chịu chết. Nhưng bọn chúng không nghe thấy tiếng la hét thảm thiết của Lý Phong. Giọng Lý Phong vang vọng cả nhà kho: "Mày dùng hết sức rồi à?"