Nhờ thế, sau khi cô dạo quanh một vòng quay về mới nói với Ngô Bình: “Sao em trai không mua sắm một ít vật dụng hằng ngày, rồi chuyển đến bán ở Thánh Cổ Đại Lục chứ?”
Thật ra Ngô Bình đã nghĩ đến chuyện kinh doanh này, nhưng những vật bình thường này thu lời rất ít, vậy nên cậu lười. Vả lại, cậu lo mình phá giá như thế sẽ ảnh hưởng đến trật tự kinh tế ở Thánh Cổ Đại Lục.
Thần Nguyệt nghe nỗi lo lắng trong lòng của Ngô Bình, cười nói: “Việc này tiện lợi cho dân chúng, dù sao cũng phải có một vài người tiêu hao tiền bạc mới được. Nhưng nói chúng, việc này cũng là công đức mà”.
Ngô Bình vừa nghe nhắc đến công đức thì có chút dao động, cậu nói: “Chuyện này thì dễ, chúng ta mua một ý đồ sứ và chất tẩy đồ dùng trước, bán xem hiệu quả không đã”.
Vậy nên Ngô Bình bảo Âu Dương Ngọc đi đến các nhà máy và cơ sở làm gốm sứ, chất tẩy rửa ở Giang Nam mua số lượng lớn. Tổng cộng mất hơn năm tỷ để mua hai loại đó.
Cậu quyết định sử dụng thử một ít, nếu hiệu quả thật cậu sẽ đặt một đơn hàng với số lượng lớn. Lúc đó, cậu không chỉ kích thích tình hình kinh tế Giang Nam phát triển, mà cũng làm chuyện tốt cho Thánh Cổ Đại Lục.
Lần này Ngô Bình về đây đã ý định muốn nghỉ ngơi vài tháng trời, cậu sẽ tận dụng thời gian tu luyện. Tu vi bây giờ của cậu đã gần bằng Thần Thông, với lại tốc độ tìm hiểu về sức mạnh Cấm Thiên, vương toạ kiếm đạo cũng phát triển đến chóng mặt.
Thật ra ngay từ khi đến Thánh Cổ Đại Lục, cậu là liên tục tìm hiểu, vậy nên sau một tháng đã lĩnh ngộ được khoảng 30% Kiếm Đạo Vương Tọa, và học rất nhiều kỹ năng tấn công mới.
Ngô Bình vừa tìm hiểu về Kiếm đạo vừa tự tu luyện, nên tu vi cũng giống như việc tìm hiểu Kiếm đạo cũng tiến bộ hơn. Sau mấy tháng tích lũy, cuối cùng cậu cũng ngưng tụ ra Cấm Kỵ Pháp Thai tại nhà. Kết hợp các phương pháp tu luyện của Thánh Cổ Đại Lục với Tiên giới lại, lấy cái thừa bù vào cái thiếu. Cũng may Mộc Băng Thiền có kinh nghiệm phong phú về loại này, nên đã giúp cậu tránh rất nhiều cách bỏ công uổng phí.
Sau khi tu vi tăng mạnh, Ngô Bình lại tu luyện bài kiếm thứ mười một trong Trảm Đạo Thập Tam Kiếm. Một màu xám trắng hiện lên lưỡi kiếm, làm cho trật tự pháp tắc xung quanh trở nên hỗn loạn, không gian cũng theo đó mà vặn vẹo đi. Sức mạnh này chính là lực lượng hỗn loạn.
Khi Ngô Bình luyện xong Hỗn Loạn Kiếm, thì Thần Nguyệt cũng đã nhận được kết quả tốt trong tu hành. Thần Nguyệt không thẹn là cường giả Thánh Nhân Cảnh, cô tìm hiểu quyển sách Thất Tuyệt Thiên Thư do Ngô Bình giao cho mình, rồi đã sáng tạo và ngưng tụ ra một hạt giống Thiên Đạo!
Tương lai nếu cô đột phá lên Thánh Vương Cảnh thì đã có thể sáng lập ra một Thiên Đạo mới, biến hai mươi bốn Thiên Đạo ở Nhân tộc tăng lên hai mươi lăm Thiên Đạo rồi!
Hai người ở lại nơi này một khoảng thời gian, Ngô Bình quyết định dẫn Thần Nguyệt đi dạo Tiên giới một chút, vậy nên cậu dẫn cô đến Chí Tôn Kiếm Đường. Hiện tại, cậu là cung chủ của Vô Lượng Kiếm Cung, là đệ tử Huyền Quang có địa vị cực cao, có nên hai người mới đến đã có rất nhiều người đến trước mặt hành lễ, chào hỏi.
Mấy ngày liền sau đó, Ngô Bình luôn bị mời đến dự tiệc, tối đến cậu lại ở Tử Long Phong.
Thu Sinh với Tử Họa đã lâu không gặp Ngô Bình, khi thấy cậu thì nhiệt tình thăm hỏi, lui tới nhiều hơn.
Mộ Dung Băng với Nhan Vũ Sương cũng đến chào hỏi, Mộ Dung Băng là người nhà Mộ Dung, còn Nhan Vũ Sương là đệ tử của Hồng Liên Kiếm Tôn, người lớn trong nhà luôn se duyên cho họ với Ngô Bình. Cho nên tới giờ Ngô Bình đã trở lại, đương nhiên hai người này không muốn làm lỡ cơ hội mà vội vàng chạy đến đây.
Ngô Bình biết Huyền U Tiên Triều luôn có dã tâm to lớn, thậm chí còn xung đột lớn với Thần Tự Hoàng Triều. Theo lời Mộc Thiên Hầu nói, Huyền U Tiên Triều muốn nuốt cả Chân Hoàng Tiên giới.