-Tui không phải là ý này...mà cô nghỉ coi ,tui mới 17 mà có con...không giống ai nha...tui còn trẻ ...Đức định nói còn nhiều thời gian chơi nhưng liền im bặt....con nhỏ Nancy này “ranh” như hồ ly,không thể cho nó cơ hội nắm lưng mình...
-Chuyện gì?sáng sớm đã muốn giao việc cho tôi làm rồi à...Phó Tổng Loan không biết khi nào đã xuất hiện phía sau cùng với một người đẹp...Tuyết..hôm nay là ngày đầu tiên đi làm ,vừa được Loan dẫn đi giới thiệu 1 vòng với các đồng nghiệp trong văn phòng thì đúng lúc nghe tiếng Tổng Đức nên cả hai đến chào hỏi...Loan thấy sau lưng có một người đẹp liền ngẩn ra rủa thầm:”cái tên nầy gần đây mổi lần càng nhiều gái đẹp bao quanh...”
Ánh mắt của Phó Tổng chỉ có Đức nhà ta hiểu...nó than thầm:”tui vô tội nha”...liền quay qua chỉ Yến,nói gặp ngoài cửa ,đúng lúc nàng tới nộp đơn xin việc...Yến là người từng trãi qua nhiều kinh nghiệm tiếp xúc ngoài xã hội lại là người lanh lợi,liền nhanh chóng mĩm cười tự giới thiệu mình,ngắn gọn hàm súc...
-Xin chào Phó Tổng giám đốc...Tôi có quen biết với chị Nhung nên biết được nơi đây đang cần Công trình sư...hôm nay đem hồ sơ lý lịch đến thử vận may..hy vọng được Công ty cho cơ hội...
Đức thưỡng thức cách ăn nói ngắn gọn hàm súc của Yến...chủ yếu là quen biết với chị Nhung a...không liên quan vì tới nó...Loan nghe Yến giới thiệu xong cơn “tức” liền tiêu tan quá nữa,liếc xéo Tổng Đức như ngầm nói “lần nầy liệu hồn”...Công ty đang cần người,có nhiều người gỡi hồ sơ lý lịch đến,Yến lại là người quen biết của Nhung..thôi thì sẳn tiện cho Nhung chút mặt mủi..nghỉ vậy liền cười nói:
-Vậy coi như là người quen rồi...sẵn đây tôi đang có thì giờ..không biết cô có tiếp nhận phõng vấn bây giờ...
Yến mừng rở:
-Dạ được..thế thì còn gì bằng..cám ơn Phó Tổng cho cơ hội...
-vậy được..cô ngồi chơi chờ tôi khoãng 5 phút...quay qua Tuyết nói:”thời gian đầu kỷ sư Cường sẽ hướng dẫn cho em...em làm việc có gì thì hỏi anh ấy”
-Không...không có gì...Tâm cúi mặt li nhí nói...
-Nhìn dì là biết có gì không ổn rồi...nói đi mà...đồng thời tay tái máy sờ sờ bóp bóp...
-Sao...sao có nhiều con gái trẻ vậy...Tâm do dự một hồi lâu cuối cùng cũng lí nhí nói ra...
Đức ngẩn ra rồi cười như nắc nẻ.:
-Dì Út à...không liên quan tới cháu nha...cháu làm sau biết được chứ...ậy ..người ta tới làm việc đó mà...rồi nó rù rì bên vành tai Tâm:
-Không có ai so sánh được với di út hết á...yên chí đi...Đức chỉ có hứng thú với di
Tâm như được uống viên thuốc định thần,liền tươi tỉnh lại...
-Coi chừng..thôi dì ra ngoài ...nói xong cười chúm chím nhanh nhẹn đi ra ngoài..nhìn theo Đức than thầm:”oan quá nha..sao cứ mỗi lần có gái đẹp tới công ty là ai cũng “chiếu” tướng tui vậy cà?
Tâm ra ngoài rồi,Đức buồn chán cầm di động chơi games 1 hồi chừng nữa giờ thì Loan gỏ cửa bước vào...bây giờ Đức mới để ý thấy Phó tổng hôm nay tươi mát trong bộ đồ OL màu da trời...trông thật là “ngon lành” ...nó liền đứng lên nói với Tâm :
Loan nín cười nhưng chỉ vì cố nín cười nên ho rủ rượi...chờ cho hết con ho,Loan lấy khăn giấy lau mắt...thật là buồn cười chãy nước mắt mà...
-Tưởng cậu thông minh ai dè ngu như con heo...Loan thẳng thừng “mạt sát” Đức tổng không e dè hay thương tiếc...