Có điều lần này không kèn không trống báo trước...cứ như là phục kích ấy...Đức đang ngồi trong văn phòng Tổng giám đốc chơi game thì Nancy điện thoại tới...
-Hey...khoẻ không..chà,sau lần này hai chị coi đẹp hơn lúc trước vậy?có gì vui sao?nói nghe coi...lượm được tiền hai có bạn trai rồi...bản tánh ba hoa con chích chòe khi gặp gái của Đức tổng không bao giờ bỏ được.
....
-Sao không nói gì vậy?mắc cở với tui sao?hahaha hiểu rồi ..có phải có ý với tui không?...thấy rồi nha...sao mặt lại đỏ lên vậy?đúng tim đen rồi....Đức tổng thấy hai cô nàng vệ sỷ mặt đỏ lên liền tiếp tục trêu đùa...chọc ghẹo.
-Có tin tui đá anh một cái ...mất giống luôn không?nàng vệ sỷ tóc dài bên trái “hăm he”... co chân lên ra dáng điệu muốn đá...
Đức ra dáng “sợ hãi” đưa tay che...cười hihi haha... khiến cô nàng kia trừng mặt nghiến răng nghiến lợi...
-nè...trước tiên an bài cậu một chức tép riu nào đó trong ủy ban...tạm thôi...rồi sau đó cấp trên “thấy”cậu là trọng điễm tiên tiến đáng được bồi dưỡng,gửi cậu đi học trường Đãng...cứ thế mà đi lên...có hiểu không?Nancy thao thao giãng dạy con đường “đi tắt” trong quan trường khiến Đức động tâm...
Có còn hơn không mà...Phan hiểu đạo lý này nên không dám bất mãn nửa,dang hai chân vợ ra đút cặt vào nhấp...chưa được 2 phút Phan gồng mgười nằm sát lên mình vợ...
...
Chuyện 2
Phó đồn Vinh lúc này cũng đang ra sức bú liếm lồn vợ thuộc hạ...đôi khi Vinh lấy làm ghen tỵ với hai thằng đàn em thân tín của mình,vợ đứa nào cũng mát con mắt chả bù với con vợ của gã...nhưng rồi Vinh tự an ủi...rồi sao chứ,không phải là cuối cùng gã cũng đụ được hết mà...hồi trưa này đụ Lệ, vợ thằng Tùng ,bây giờ đang đụ Nhả,vợ thằng Hoàng và sẽ còn đụ dài dài nữa những người nào gả thích...Vinh thấy tương lai huy hoàng trước mặt.Sự thăng quan như máy bay trực thăng của chị gả khiến oai phong của gã trong đồn cũng vì thế mà tăng vùn vụt,trước đây khi nói chuyện với đồn trưỡng gã phải cong lưng nhưng bây giờ thì khác rồi...đồn trưỡng bắt đầu kiêng kỵ gả,không còn thái độ cao cao trịch thượng như trước kia nửa...Chủ yếu là trong đồn nhiều người nhìn gả với ánh mắt thân thiết hơn,tỏ vẻ muốn thân cận...Vinh khoái chí...trong đám nầy có vài đứa có vợ đẹp...nhìn là nứng cặt liền,từ từ phải gạ đụ hết đứa nầy tới đứa kia mới được...càng nghỉ Vinh càng hứng chí đứng lên tỏ ý muốn Nhả đứng lên chõng khu cho gả nắc từ phía sau...
Hai tay chống vào tường nhà,Nhả chõng khu cho Vinh nắc ,hai mắt nàng lim dim hưỡng thụ...so với Hoàng,chồng nàng...Vinh đụ sướng hơn nhiều,nhớ lại những nỗi lo sợ bâng quơ lúc sáng khiến nàng mĩm cười,sáng nay mình đã quá lo xa rồi...hôm nay Vinh không có mùi hôi nách có lẽ biết dùng thuốc khử mùi...cũng không có mùi hôi dái như nàng nghỉ,khi nãy lúc hắn đụ miệng nàng ...Nhả không cãm thấy mùi vị gì hết...nổi ác cãm đối với Vinh dần tan biến nhường lại cho sự thiện cãm,Vinh bú lồn có kỷ thuật,rất hăng say,lại thường liếm lổ đít...lúc đó Nhả sướng điên người... Phó đồn Vinh đã làm cho nàng lên đỉnh...chuyện này Hoàng không làm được vì Hoàng đụ như gà...Nhả nhớ lại chuyện sáng nay...
Hoàng,cánh tay phải của Vinh trong việc gom tiền bảo kê của khu vực,đây là một công việc béo bở không thể làm “phật lòng” phó đồn Vinh mà chặt mất con đường làm giàu được...Hoàng biết xếp vừa ý con vợ mình,nhiều lần gián tiếp tỏ ý muốn đụ nàng nhưng Hoàng giả ngu,trước kia còn tìm cách “né” nhưng nay không thể né được nữa rồi,chị người ta là Phó Chủ tịch Thành phố..phụ trách Trị an đấy...muốn gíó có gió muốn mưa có mưa...như vậy trong tương lai gần thì cái chức đồn trưỡng không phải là vật nằm trong túi cũa Phó đồn Vinh hay sao? Phó đồn Vinh biến thành trưỡng đồn Vinh vậy...vậy nếu mình hầu hạ cho tốt thì cái cơ hội làm Phó đồn sẽ rất lớn...còn nếu không thì muốn “dàn xếp” một tép riu như Hoàng thì có khó gì?nghỉ vậy nên Hoàng bàn với Nhả...hai vợ chồng ngồi đắn đo thiệt hơn,suy đi tính lại Nhả thấy Hoàng có lý...cho phó đồn Vinh đụ thì tương lai cả nhà huy hoàng...tiền bạc vô ào ào,vinh thân phì gia,còn nếu không thì hậu quả thiệt khó lường,ngay cả cái chức vị ngon cơm hiện tại cũng sẽ bay mất thôi...như vậy sẻ mất hết...đang vinh quang mà xuống chó thì là chuyện không thể chấp nhận...
-nè...tùy em thôi...nếu em chịu thì nói...anh không ép...à cái vụ thằng Phúc muốn vào công an...bảo đãm là được....Hoàng đưa mồi ra dụ vợ...hắn hy vọng vợ đồng ý...
Nghe Hoàng nói về cái chuyện thằng em mình đang chạy chọt về đồn làm Công an khu vực.Nhả chợt động…”Phải ha...thằng Phúc có cơ hội rồi...” tuy đã quyết định cho phó đồn Vinh đụ mình để hưỡng lợi nhưng nàng không ngu...cũng phãi kỳ kèo cái gì đó với Hoàng mới được...nàng làm ra vẻ “ủy khuất”:
-Được,anh nói vậy...tui đành hy sinh một chút...nhưng cái nầy là anh muốn tui làm đó nha..mai mốt đừng có đổ thừa rồi nói nầy nói nọ là không được với tui đâu đó...còn nữa cái...
-Thằng đó là ai vậy anh Toàn...Tân bỗng nhiên bị một trận đòn oan uổng nên lòng ấm ức không phục,muốn biết rỏ nguyên nhân,Đức là thần thánh phương nào?chưa bao giờ nghe tới nhưng sao Toàn lại sợ như sợ cọp...
Toàn nhìn thằng đàn em thương hại:
-Nè...tao đánh mầy là cứu mầy đó...không chỉ là cứu mầy không đâu...còn cứu luôn cả ba mầy nửa...không cần biết hắn là ai...từ nay nếu có gặp hắn phía đông là mầy chọn hướng tây hoặc hướng nam hoặc hướng bắc mà đi là được rồi nếu mầy muốn an thân...Mầy biết anh Phong không?nếu chưa nghe chuyện thì đi hỏi đi...nói tóm lại,nghe tao thì an toàn không nghe thì cứ việc...rủi có xãy ra chuyện gì đường nói tao không nói trước nha mậy...Toàn hít một hơi thuốc rồi chậm rãi nói...
Tân lạnh người im lặng..không dám hỏi thêm nửa,sao cũng được nhưng nếu ảnh hưỡng tới ông già là không được...cái chức Chủ tịch huyện rất là quan trọng không chỉ cho gia đình gã mà là vinh quang cho cã giòng họ...không thể mất được...
-Hiểu rồi hả mầy...khặc khặc khặc vậy mới khôn...đi...nhậu xong tao dẩn mầy kiếm vài em xả xui cho mầy...bảo đãm mầy hài lòng...
-Anh Toàn à...em bây giờ muốn thay “gu” rồi...có biết ai có chồng mà còn sạch nước cản hong?
-Có ...mầy muốn hả?không thành vấn đề ...thiếu cha gì,nhưng chậm chậm 1 chút tao giới thiệu cho mầy,lúc nầy chưa được,tao đang xài....hắc hắc hắc...không cho mầy được...chờ anh mầy chơi xong đã ,sorry nha...anh em là anh em nhưng đàn bà mạnh ai nấy xài...hehehe...Toàn cười nham nhở...lại cãm thấy nứng cặt,vừa móc di động ra vừa xua tay:
-Tao bỗng nhiên bận rồi...tụi mầy đi đi...lần khác...rồi không đếm xỉa bọn đàn em,toàn đi tới một góc bấm số...
Linh nhìn chồng bực dọc...thật không có tiền đồ,một chút chuyện cũng không xong,mời người ta tới nhà ăn bửa cơm thôi mà làm không được,chuyện nhỏ như hột mè làm không xong vậy tương lai làm sao làm chuyện lớn được...
Linh muốn “lên thuyền”của Chủ tịch Vân...con đường dễ dàng nhất là bắt tay từ chồng mình...dù sao Tài và Long trước kia là bạn thân...có gì không được chứ?
Linh không hề nghỉ đàn ông cần sỉ diện...tuy là bạn thân nhưng trước giờ rất ít hoặc không liên lạc,nay vừa thấy vợ người ta lên chức liền mời tới nhà ăn cơm làm thân...chuyện này Tài không làm được nhưng Linh thì thấy quá dể dàng ..tại sao không làm nên bực bội....đang ngồi nghỉ cách thì di động vang lên...liếc nhìn màn ảnh Linh vội đứng lên đi về phía góc tường,không muốn Tài nghe lóm...
-cám..cám ơn em bà xả...Cực khổ cho em rồi...
-Anh nhớ là được...thôi cúp máy đây..chờ tin đi...
Thảo cúp máy..Duệ cười khoái trá rồi bỉu môi: “cứ bú cặt lảo ấy đi...ông không ngại đâu miễn là ông có lợi thì mi bú cặt ai cũng thế thôi..cứ tưỡng mình hay lắm í”...
Có tiếng gỏ cửa ...
-Vào đi...Duệ dõng dạc nói vọng ra...
-Cục trưỡng..xin chào...có một số văn kiện cần ông duyệt...Oanh,nữ thư ký cũa Duệ,người tươi mát bước vào..nhoẻn miệng cười uỷ mị...Cách đây 2 năm,lúc tốt nghiệp đại học Cần thơ liền được trúng tuyền làm thư ký cho Chủ tịch thành phố...coi như một bước lên trời,lắm người khác hâm mộ ai dè vừa cho Chủ tịch đụ không lâu liền bị giáng chức làm chân chạy cho Phó Cúc trưỡng Duệ...Oanh không cam lòng...lóng rày nghe phong thanh lảo này có thể “thượng vị” đấy...Oanh không tin lắm,theo nàng biết chổ dựa của Duệ không lớn vì vậy mỗi lần Duệ có ý “dê” Oanh khéo léo đẫy đưa,đôi khi cũng cho lảo “đụng chạm” chút chút..không mất mát gì mà ...
Duệ nhìn Oanh thèm chãy nước miếng nhưng nghỉ tới tiền đồ của mình liền cố đè nén...trong quan trường thành phố Cần thơ ai lại không biết người đẹp nầy không nên đụng tới nếu không muốn làm trái ý với phu nhân Chủ tịch tỉnh...không phải Chủ tịch Lể vì vậy mà bị cho về vườn sao?lý do là dây dưa “mờ ám” với người đẹp nầy...
Duệ bưng ly trà đưa lên miệng lơ đãng nói :
-Nghe đồn có đại nhân vật nào đó trong thành phố...khiến Chủ tịch tỉnh cũng e dè...
Oanh cũng nghe nói ,nàng cũng đang thăm dò...chuyện nầy rất quan trọng đối,bản thân nàng không đắc tội với Chủ tịch tỉnh,Oanh không có tư cách đó nhưng khổ cái là bạn trai củ của nàng Hiếu hiện nay là tài xế của Phu nhân Chủ tịch tỉnh...Oanh thở dài...nước chãy xuống người nhìn lên,lúc trước Oanh cho Chủ tịch đụ cũng chỉ vì muốn tiến lên trong xã hội này thôi...ai dè lão ta cũng vì đụ nàng mà bị “lưu đày” còn nàng cũng bị giáng chức chỉ vì Hiếu được lòng Chủ tịch tỉnh phu nhân.
Bây giờ ai cũng thấy Oanh như thấy quỉ,tránh xa sợ liên lụy,nếu tiếp tục như vậy thì không xong nên lúc nào Oanh cũng tìm cách,nghe Duệ nói,Oanh như thấy 1 tia sáng cuối đường hầm
Đang đọc văn kiện ,thấy Chánh văn phòng bước vào,Tổng Bí thư ngước mắt lên nhìn người bạn đã mấy chục năm cùng lảo tiến lui thân thiết hỏi:
-Cai vụ đó sao rồi?có tin tức gì chưa?
-Đúng lúc tôi cũng định báo cáo với anh đây....Chánh văn phòng Nhạc rót ra hai ly trà,một đưa tới cho Tổng Bí thư.một cho mình rồi từ tốn ngồi xuống ghế đối diện...Chậm rãi hớp một ngụm trà xong rồi nói:
-người nầy xuất thân bình thường...trẻ hơn Nancy 10 tuổi...