-’ ngài yên tâm..hoàn toàn bí mật’...từ câu nói nầy mình có thể suy ra câu hỏi của người kia là”có ai biết ngoài lảo không...điều nầy...chứng tỏ tâm trạng của người bên kia đã biểu lộ ...sự bất an.
-“Không sai...Rất có lý nhưng như vậy cũng đâu biết được gì...” Thùy Linh nghi hoặc nói...
-Cũng không được...nếu tìm ra người nào đó xưa kia là lảnh đạo của Phạm Bá Thành...hiện nay là lãnh đạo ngoài miền Trung,thậm chí miền Bắc thì không có lý chút nào...
-Cái nầy thì đúng...nhưng đừng quên rằng ...chúng ta có suy luận là độc phẫm có thể đến từ 1 trong các tỉnh An Giang,Đồng Tháp...nếu bây giờ tra ra 1 trong những lãnh đạo của Tỉnh nầy đã từng là lãnh đạo của Phạm Bá Thành thì...chúng ta coi như là đầu mối,một phương hướng quan trọng để điều tra...
-Hay lắm...đúng là như vậy...Thùy Linh...tra coi trong vòng 15 năm nay Phạm bá Thành làm việc gì,chức vụ gì...lãnh đạo trực tiếp là ai ,Thu Tâm chị muốn 24/24 7/7 có camera theo dõi chung quanh nhà Phạm bá Thành...Ngoại trừ Ngọc Như và Kiểu Nga...tất cả làm việc đi...
-“Dạ Thủ trưởng” hai người Thục Linh,Thu Tâm trước khi ra khỏi phòng kín đáo liếc nhìn Đức..trong lòng thiện cãm tăng lên vài phần...
-“Không ngờ cậu có tài phân tích tỉ mỉ như vậy...lại biết tổng hợp mọi sự kiện đưa ra cái nhìn độc đáo...đúng là nhân tài của Cục tình báo” ...Nancy nhìn Đức hai mắt sáng ngời...
-“Ừm...đang giam trong ga ra...không cần chúng khai,mọi việc đã rỏ ràng...từ dấu chỉ tay của chúng...đã chứng minh được rồi...tất cả đều là bọn người vượt thoát 10 năm trước...Chủ mưu là Phạm Bá Thành...lão là anh em cùng mẹ khác cha với tên Hùng thư ký...ừm không phải...tên thật của hắn là Lê Minh Triều...”Kiều Chinh giải thích.
-Vậy khi nào bắt Phạm Bá Thành?đủ bằng chứng rồi...
-“Hắn chạy thoát được sao?bất cứ lúc nào...nhưng nếu như lời phân tích của cậu là đúng,trước khi họ tới,họ sẻ liên lạc với lảo ta...bây giờ mình chờ...khi họ liên lạc xong,chúng ta xông vào chế ngự Phạm bá Thành,lấy đồ trong két sắt...hahaha...sau đó cứ ngồi chờ ‘khách’ tới...khách tới khách chui vào bẩy...hihihi công lao của cậu không nhỏ đâu”...Nancy cười đáp.
-“Bà Trúc kia...Vậy bây giờ có thể thả con gái bà ta rồi”...Đức nhìn Nancy đề nghị...nó nghỉ cũng tới lúc ‘ngả bài’ ra với hai mẹ con tú bà kia ...sắp xếp công việc tiến hành phát triển ‘lầu xanh’ ...kiếm tiền là ưu tiên hàng đầu.
Đức âm thầm tính tóan...Tổng cộng lương bổng của các nàng quân nhân nầy hiện tại cũng xấp xỉ 50 triệu cho mổi tháng ...phải nhanh chóng tiền đẻ ra tiền từ số tiền 500 ngàn mỷ kim mới được...trong tương lai gần,chắc chắn sẻ cần thêm người,chỉ có 5 người hiện nay hình như không đủ...bây giờ phãi nhanh chóng tìm thu nhập.
-Ừm...hôm nay tôi sẻ chuyễn giao 4 tên nầy cho Cục An ninh địa phương tạm thời giam giử...ở đây rất bất tiện...đồng thời thả con gái bà ta...Cậu cứ thông báo cho bà ta biết...được rồi đi làm chuyện của cậu đi...
Đức vừa đi khỏi chừng 10 phút,di động trên bàn vang lên...Nancy liếc nhìn màn hình cười lạnh.
-Ừm...tạm thời cứ như vậy...vài tháng sau sẻ tính...nhưng đừng để hắn làm việc nhiều quá...không tốt.
-Dạ...được...sẻ theo chỉ thị của Thiếu tướng mà làm...
Bí Thư Hải hít một luồng khí lạnh...làm sao lảo không hiểu ý Nancy muốn gì...nếu không có gì thay đổi...sự nghiệp quan trường của tên Lý Bình coi như xong...lãnh đạo không muốn hắn làm việc nhiều quá...có nghỉa là cái ghế Chủ tịch quận cứ ngồi...nhưng mà là ngồi chơi xơi nước...nói cho đúng ra không cho hắn quyền lực gì cả...cứ làm những chuyện lông gà vỏ tỏi là được rồi...vài tháng sau là đá hắn đi...Cái nhiệm vụ nầy giao cho Dương đại Hải lảo...Ây,không phải...là con mụ Vân Chủ tịch mới phải...mụ ta bên chính quyền,Bí Thư lảo chỉ có nhiệm vụ bên nhân sự và phương hướng...hắc hắc hắc...aizzz Lý Bình à..coi như ngươi gặp xui đi...
***
Bá Thành ngồi trên giường,hai tay lảo không ngừng xào,nắn khắp người Chánh văn phòng Thu Vân...đêm qua nàng không về nhà,hầu như suốt đêm dùng miệng hầu hạ con cặc của Bá Thành...cuối cùng, cặc cứng lên...và lảo lên ngựa...được hai lần.