Tố My sau khi hai ngày đi xả stress,hưỡng mùi cặc tơ đã trở về hai ngày nay rồi...hôm nay,trong văn phòng,sực nhớ tới Trúc...hơi lo ngại...cái chổ đó bị CA chụp...không biết tháng tới nầy có còn được xã stress nửa hay không đây...nghỉ đến là tức rồi...CA lúc nầy làm việc không theo quy củ,chổ của con Trúc thuộc tỉnh Sóc trăng...lảo Duệ này coi bộ rãnh rang quá rồi...chuyện của người khác lại ôm vào mình...
-hahaha...khoẻ lắm ..cám ơn chị...Chị Tố My Trưởng ban à ...sao rãnh rổi vậy?
Miệng cười hihi haha xã giao nhưng trong bụng vô cùng nghi hoặc,mình và con mụ nầy xưa nay ít qua lại,gặp nhau thì chào hỏi một vài câu...sao hôm nay gọi điện hỏi thăm?có gì không bình thường rồi...vì vậy Duệ ‘đề cao cảnh giác’...
-Giám đốc Duệ à...Chuyện là vầy....tôi có người quen nói bên Sóc trăng than phiền là CA bên Cần Thơ có hành động gì đó bên địa phận của họ...hahaha không phải lãnh vực của tôi nhưng chỉ vì hiếu kỳ thôi í mà...
Trưởng ban My miển cưỡng giải thích...dù sao cũng phải can thiệp một tiếng cho người chị em của mình... không phải là đạo nghỉa gì,cũng chỉ vì chút tư lợi mà thôi...nếu không can thiệp ,thiệt khó ăn nói, quan trọng là cuối tháng có cặc tơ để vui vẻ...
Duệ sửng sốt...thì ra là cái vụ độc phẩm kia...không biết ai là người quen của con mụ ban tuyên giáo nầy,nhưng theo giọng điệu thì hình như mụ nầy chưa biết rỏ nguồn cơn nên mới chỏ mồm vào...nếu là ai khác...nghe dính líu tới độc phẫm là lánh xa rồi...
Tâm tư Duệ chợt động...lảo đại lúc nầy nhường nhịn...không dám ‘ra quân’ đối đầu,vậy mình có nên khích tướng con mụ nầy ‘choãng nhau’ với bên kia một chút?Chổ dựa của mụ nầy không vừa đâu...nghỉ liền làm...Duệ làm ra vẻ uất ức:
-My trưởng ban à..cái vụ nầy..aihh...nói thiệt nha...tui cũng hết cách...tuy tui quản CA nhưng nếu hạ thuộc hạ không nghe lời thì cũng khó làm lắm ...chị cũng biết đó mà...
Tố My cũng là người trong quan trường,tuy ít tranh giành lợi ích nhưng cũng không thích ai lấn tới,nghe thấy giám đốc Duệ e dè người nào đó...My Trưởng muốn sánh cường,khoe mẻ...nếu có thể,phô trương với giám đốc Duệ nầy một chút cũng tốt...cho lảo biết cái thế lực phía sau bà cũng không phải tầm thường...Giọng nói My Trưởng ban trầm lại,vô cùng nghiêm túc.
-Ai vậy?dử vậy sao?Giám đốc Duệ anh nếu không ngại nói nghe thử?
Duệ đắc ý...xem ra trong lời nói có chút mùi thuốc nổ rồi...lảo liền thêm chút ‘lửa’...
-Trưởng ban My à...thôi đi...người ta mạnh lắm đó nhen...
-Tui đâu có hỏi mạnh hay yếu...chỉ muốn biết thần thánh phương nào thôi...Giám đốc Duệ,sao anh lề mề vậy?Trưởng ban My bặt đầu mất kiên nhẩn...
Trưởng ban My gát điện thoại,sửng sốt...tưởng là ai...là hắn?
Tố My không ngu...rỏ ràng lảo Duệ muốn bà ‘đụng độ’ với chổ dựa của Trần Đức đây mà...lảo muốn ‘tọa quan sơn hổ đấu?’đừng có hòng...bây giờ không rãnh tính toán với lảo...sau nầy có dịp sẻ cho lảo già nầy biết tay...Tố My suy nghỉ làm sao giãi quyết vấn đề dùm Trúc,không cần phải ‘đụng độ’ làm gì...không đáng.
Vừa lúc đó,,chuông điện thoại vang lên...
-A lô...Tôi là Tố My..Phó trưởng ban Tuyên giáo..
-“Tố My ...là tôi đây...Yến đây...”Giọng của Chủ tịch tỉnh phu nhân vang lên...
-Chi Tư à...sao rãnh rổi vậy?
-“Rảnh thì không rảnh đâu...nhưng cũng phải gọi nói cho rỏ...nè..cái vụ con Trúc... đừng có xen vào...”Giọng Chủ tịch phu nhân như có vẻ không vui...có chút hậm hực.
-“Sao vậy chị Tư?” Tố My sửng sốt..dù sao cũng là bạn bè thân,coi như chị em mấy chục năm rồi...
-Hai mẹ con nó có liên quan đến ma túy đó...thôi vậy đi nha...
Đường dây đã cắt rồi,đầu óc Tố My còn ong ong lên...ma túy?cơn giận bùng lên...nếu chị Tư không nói rỏ,tin con Trúc,bà xớn xác chỏ mồm vào,như vậy người ta sẻ nhìn bà ra sao?còn cái lảo khốn kiếp Duệ kia rỏ ràng là muốn bà đi chết đây mà...được lắm..lảo già kia...chờ coi đi.
Tố My không dằn được cơn tức giận,cầm di động gọi ...
Trong lúc nầy,Tiên đã được thả ra,vừa về đến.Ngôi biệt thự đã được giãi tỏa...hai mẹ con Trúc,Tiên đang xù xì to nhỏ bàn bạc.Mẹ nào con nấy,Tiên xúi giục hai mẹ con ôm 500 ngàn đô kia ‘cao bay xa chạy’...Trúc nghe cũng động lòng nhưng dù sao cũng là ‘hồ ly’ mấy chục năm rồi,nhìn ‘tướng’ biết người...Tên kia nhìn trẻ tuổi đẹp trai nhưng đừng nên chọc vào,hắn mà nổi giận...hai mẹ con vô khám suốt quãng đời còn lại...tên nầy có vẻ thần thông quảng đại...Trúc nhớ lại 4 thằng cô hồn các đãng kia chưa quá 24 tiếng đồng hồ đã bị tóm...tức thì tỉnh ngộ nói với con gái :
-Đừng giởn mặt...Tao nói mầy nghe nha...chạy không khỏi Đại Ngãi nầy đã bị tóm rồi...tao cũng đã từng nghỉ..tên kia ghê lắm...mai nầy mầy gặp nó rồi biết...nghe tao đi,mai nầy,làm việc cho hắn...ít ra cũng còn sống sung sướng mà...khỏi vào tù...Bọn thằng Quân kia...dử nhiều lành ít rồi...
Tiên sững sốt...nàng biết tánh tình mẹ mình,coi tiền như mạng...thấy tiền sáng mắt,nay 500 ngàn mỷ kim trước mắt cũng không dám động...vậy có nghĩa là gì chớ?tên kia khủng vậy sao?ngay cả mẹ mình cũng sợ,cụp đuôi hồ ly rồi?Tiên nghỉ tới 500 ngàn đô mỷ..tiếc ngẩn ngơ nhưng cũng bấm bụng nghe lời ...
Tiếng chuông di động của Trúc kêu vang lên...Trúc bỉu môi khi nhìn trên màn hình .:”lúc cần thì lặn mất tiêu,lúc không cần thì trồi lên”...
-A lô..Tố My có chuyện gì à...sao hôm nay rãnh rổi vậy?
Du có lẻ quen biết với quản lý của chổ nầy...một đám 20 người đến,vô thẵng không chờ đợi gì hết...những người khách đang chờ nhìn đám người của Du với ánh mắt đố kỵ..hahaha,cái nầy là ‘mặt mủi’ đó nha...Đức hướng về Du đưa ngón tay cái lên...Phó Chủ nhiệm Du được khen...sướng rên mé đìu hiu...mặc dù không là gì nhưng nổ lực ‘bắt giò’ mấy tuần nay coi như có chút thành tựu...
-Hahaha...Hôm nay thứ Sáu..chúng ta vui chơi thoãi mái đi ...vừa ăn uống vừa ca hát...hôm nay đặc biệt nha...Cô Thanh Nhả...sẻ vừa đàn vừa hát cho chúng ta hưởng thức...nghe rỏ chưa?haha..có dịp mở rộng tầm mắt rồi...vổ tay đi...tiệc vui bắt đầu...
Tên Du nầy cũng có chút tài cán...biết làm cho không khí tưng bừng náo nhiệt lại biết nịnh bợ người đẹp...Thanh Nhả nghe Du giới thiệu,nàng liếc Đức,trong lòng sinh cường...hôm nay nhất định muốn so tài cao thấp...
-Ừm..hai chị em cô nếu được thầy huấn luyện...bảo đãm sẽ nổi tiếng...nói thiệt đó...không phải nịnh bợ đâu..hihihi cô tin hay không tin cũng được.
Trong lòng Đồng Giao thấy ngọt ngào..lần đầu tiên thấy hắn không còn ‘đáng ghét’ nửa...
-“Khi nào ông xả vể vậy...?”áp sát người vào lưng Quyên,Đức rù rì sau gáy nàng...một tay choàng ra trước,xoa xoa giửa vùng tam giác,tay kia lòn vào áo,đẩy ngược áo ngực nàng lên,vừa bóp vừa mân mê đầu ti...Trong khi bóp vú vừa sờ lồn vợ người đồng thời hỏi han ‘nạn nhân bị cắm sừng’ cũng là một loại kích thích...
-“Hỏi chi vậy?sợ à?” Quyên cười khúc khích...đẩy mông về sau...tuy chưa cỡi quần áo nhưng cũng cãm giác được cặc hắn đang như khúc gổ sừng sộ trong quần...tay nàng đưa ra phía sau...vuốt ve bên ngoài,cã hai cứ như thế đứng giửa nhà sờ soạng,hôn hít...dần dần quần áo cũng từ từ vun vãi trên nền gổ...
-Sợ?hihihi muốn kích thích thêm thôi...tốt nhất là ông ấy bên phòng bên kia...mình bên nầy...hihihi.