Tốn 50 triệu chi cho Chánh văn phòng mới được ‘ưu tiên’ chọn làm thư ký cho Chủ tịch quận...gần tuần lể nay,Liểu chú ý chăm sóc nhan sắc của mình,sẵn sàng quyến rủ,dụ dổ....chỉ cần Chủ tịch quận để mắt tới...chịu cho nàng lên giường hầu hạ hắn thì tương lai đầy hứa hẹn...hai ba năm sau nếu được điều xuống tuyến dưới...chức vụ Bí thư hoặc Chủ tịch xả hoặc làm Trưởng của 1 phòng nào đó... là cái chắc rồi...đường quan rộng mở...đời đẹp như mơ...có thể nói là một đầu tư tốt.
Nhưng tối qua...rộ lên tin đồn...Chủ tịch quận đụng chạm với nhân vật không nên đụng chạm...tương lai bấp bênh...vị trí Chủ tịch quận như bong bóng nước...
Lúc đầu,Thúy Liểu không tin khi nghe Dủng,chồng nàng nói...chuyện chơi à?Chủ tịch quận mới nhậm chứa 1 tuần,ghế ngồi chưa nóng đít..không thể nào...Liểu khinh thường nhìn chồng ...không hiểu sao trước đây lại gả cho hắn...một người quá tầm thường.Cũng may là chưa có con.
Nhưng sáng nay tin không tốt cứ dồn dập mà tới ...dù không tin cũng khiến Liễu dao động hồi họp,tinh thần bất an...
Đầu tiên là Trưởng CA phường Châu văn Liêm bị cách chức...tên nầy Liễu không lạ gì...đã nhiều lần gạ nàng cho hắn đụ...Liểu tỡm cái mùi hôi miệng của tên nầy...muốn ói...nên không thể nào...hơn nữa Liểu có cái nhìn cao hơn...đối tượng của nàng phải là Bí Thư hoặc Chủ tịch Quận...Liểu không dể cỡi quần cho đàn ông tầm thường toại nguyện,đã là một sai lầm khi lấy Dũng làm chồng,sẻ không có lần thứ hai...Khi biết được Lý Bình đãm nhiệm chức Chủ tịch quận...Liểu đã âm thầm trù tính...mọi việc dường như suông sẻ cho đến bây giờ...
Nhưng người tính không bằng trời tính...nếu tin đồn là thật...Liễu không cam lòng chút nào...
...
Rúc cục Lý Bình cũng cãm thấy có gì đó không đúng...từ sáng đến giờ hắn chưa thấy ai đến báo cáo công tác nên hắn thấy vô cùng rãnh rổi...Lý Bình rất ghét sự rãnh rổi nầy...không quang vinh và không có được sự uy nghi của lảnh đạo...Hắn thích ra dáng trầm tư suy nghỉ trong khi thuộc hạ các ban ngành khúm núm báo cáo...thỉnh thoãng đặt vài câu hỏi chứng tỏ quan tâm...thuộc hạ lể phép trả lời... cãm giác đó thật tuyệt vời...
-“Ừm..các trưởng phòng..phó trưỡng phòng...hai ngày nay sao không thấy họ đến báo cáo công tác?chị liên lạc với họ bảo tôi đang chờ...bảo họ nhanh lên...không biết họ đang làm gì...”Lý Bình cau mặt...giọng nói mang sắc thái không hài lòng...Hắn đang muốn mau chóng lập ra thành tích...
Liểu sửng sốt...Chủ tịch quận còn chưa biết gì?làm bộ hay ngây thơ vậy?Liểu nhìn mặt Lý Bình...nàng chợt hiểu vị Chủ tịch quận còn chưa biết khỉ khô gì...hèn chi cứ cao cao tại thượng...Liễu đang suy nghỉ không biết có nên nói cho hắn biết?
-“Chuyện gì?có gì muốn nói thì cứ nói đi”...Thấy Thư ký Liểu điệu bộ ngần ngừ...đã trải qua mấy năm làm Thư Ký cho Lại Đức Quang...Lý Bình thừa kinh nghiệm nhận biết.
-“Chủ tịch...anh thật không nghe sao? Mấy ngày nay...có lời đồn là ..là anh đụng chạm với một nhân vật cao tầng...cho nên...cho nên...”Liểu muốn nói ‘cho nên bị xa lánh’ nhưng cãm thấy không ổn... nên ngập ngừng...
-“cái gì?cô nghe ai nói vậy?” Lý Bình sửng sốt...
-“Cả ủy ban ai cũng biết...chỉ có Chủ tịch anh là không biết”...Liểu Thư ký giọng oán giận...xem ra Chủ tịch nầy ngu như heo rồi...nước tới chân còn chưa biết gì...nghỉ tới số tiền 50 triệu lo lót ...Liểu đau lòng xót dạ.
-“Còn gì nửa không...cô nói tôi nghe”...Lý Bình bắt đầu mới hiểu sự nghiêm trọng của vấn đề...hèn chi từ hai ba ngày nay,mọi người nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái...Tối hôm kia lảo Tấn ‘xù’ bửa tiệc vào giờ phút chót chắc cũng là có liên quan đến chuyện nầy...Lý Bình cố moi ky ức coi mình đã đụng chạm tới ai..
-Chuyện gì?ahhhh...kiễm cửa nẻo trước đã...rủi có ai vô...
-“Hihihi..hồi nãy Đức khóa rồi...”
-“Nà...cô nhìn nà...mình làm giống như vầy nha...”Đức đưa màn hình di động trước mắt Lan...
-“Ây ui...em thật là quỷ quái mà...Lan ‘đánh’ lên vai Đức miệng ‘mắng’ nhưng hai mắt len lén liếc trộm nhìn màn hình di động...Lan không hiểu tiếng anh tiếng em gì nhưng thấy hình là đủ rồi...
Đức chỉ biết mặt Tố My qua đoạn video ghi lại trong cái USB...thấy một người phụ nử đang đứng nhìn dáo dác nơi điểm hẹn,nó dừng xe khá xa,lấy di động gọi...thấy người phụ nử nhanh chóng bắt máy...là bà ta rồi...
-A lô...
-“Chào dì..tôi tới rồi...” Đức trờ xe tới... chồm người qua mở cửa,nhận ra Đức,Tố My bước lên xe.Đức cho xe chạy qua hướng cầu Cần Thơ...
-“Cậu làm gì như phim hành động vậy?”...Tố My ngượng ngùng,tuy bà không thấy đoạn video đó ra sao nhưng tên trẻ nầy chắc là coi qua rồi...như vậy có nghỉa là những hành động phóng đãng của bà ...tên nầy đều biết hết vì vậy vô cùng ngượng nghịu...nói 1 câu để giãm bớt tình huống quỷ dị trong xe...
-“Vậy là ý gì?” Tố My sừng sộ như con gà chọi...
-“Dì nói muốn biết điều kiện...vậy phải cho tôi thời gian suy nghỉ coi mình muốn điều kiện gì...chúng ta gặp lại sau...khi nào biết mình muốn gì sẻ liên lạc với dì.”..Đức thản nhiên nói...muốn làm ra vẻ à? Coi ai ngon hơn ai cho biết...100/100 bảo đãm là không dám xuống xe...không muốn cụp đuôi làm người?...Thách bà đấy...
Tố My sửng sốt... quen thói trịch thượng,bây giờ không ngờ chạm phãi vào tãng đá cứng...tên nầy 17,18 tuổi sao?rỏ ràng hai đứa con gái của bà so với hắn vẫn còn non tay lắm...
Tố My nghỉ không sai nhưng không hoàn toàn đúng...hai người cùng một môi trường thì tuổi đời nói lên kinh nghiệm nhưng hai người không cùng trong hoàn cảnh,khác môi trường thì không thể dựa vào tuổi đời mà phân biệt...
Đức có thể nói là tiếp xúc đủ mọi tầng lớp trong xả hội,đã từng chạm trán những mánh mun,đấu đá,bịp bợm,âm mưu bỉ ổi,hành vi đê tiện nào cũng đã chứng kiến...gần đây lại được sự chỉ dẫn đặc biệt của Loan và Nancy...kinh nghiệm đường đời muôn vạn nẻo tăng lên không ít...
Trong khi Đồng Giao và Thụy Vủ sinh ra và lớn lên trong hoàn cãnh thuận lợi trong bối cảnh gia đình ‘thế gia’...dĩ nhiên là kinh nghiệm trong xã hội so với Đức....không cùng một đẵng cấp...
Tố My đưa tay mở chốt cửa...
“Xuống đi...thách bà đấy” Đức trong đầu nghỉ, cười lạnh...
-“Thôi được..chúng ta mổi người nhường một bước...tiếp tục cho xe chạy đi...” Tố My ‘xuống nước’...
Trước kia,mổi tháng đi gặp bọn nhóc xã stress...chúng quá bài bản,‘nhu mì’ không hiểu ý bà...biểu gì làm nấy...thụ động,không ‘tàn nhẩn vủ phu’ nên Tố My chưa bao giờ đạt đỉnh...Đức hành động ‘thô bạo,vủ phu,hùng hổ’ mang đến cho bà nhiều cãm giác cực khoái...dỉ nhiên Tố My mê mệt ...
-Chị Tư?dì muốn nói là ‘người kia’ à?...cũng là câu nói nước sông không đụng nước giếng...
-Vậy..vậy cái USB kia thì sao?
-Hihihi...mấy người không phải khờ khạo thiệt chứ hả?nà...bây giờ tôi đưa dì cái USB kia...vậy dì có bảo đãm là không sao chép lại?
Tố My sửng sốt...bà không nghỉ đến trường hợp nầy...không có gì bảo đãm hết...
Dường như đi guốc trong bụng Tố My...Đức cười ...
-Yên chí đi...dì về nói là sau nầy đừng kiếm chuyện là được rồi...nhất là đám người chồng bà ta...nếu kiếm chuyện thì người bên tôi không khách sáo đâu...
-Không phải đâu...cậu không biết đó thôi...Chị Tư và Chủ tịch tỉnh là hai phe khác nhau...
Đến lượt Đức sửng sốt...nhìn Tố My chờ giãi thích chuyện khó tin nhưng có lẻ có thật...
-Mấy chục năm trước...hai người kết hợp là kết quả của cuộc hôn nhân chính trị...cậu hiễu không?
Đức tỉnh ngộ...thì ra là vậy...hai thế gia thường cho con cái lấy nhau mục đích là bành trướng thế lực và cũng cố quyền lực...không phải Nancy cũng vậy sao?nhưng Nancy đã ly dị...còn hai vợ chồng Chủ tịch tỉnh vẫn còn ở với nhau mà...Đức nhìn Tố My với ánh mắt nghi hoặc...
Dỉ nhiên là Tố My biết Đức nghỉ gì...bà đang suy nghỉ có phãi đã bắt đầu nói quá nhiều rồi không?nhưng muốn giãi quyết vấn đề trước mắt hình như không thể không‘quá phận’ một chút...vì vậy sau một hồi đắn đo bà nói...
-Đã lâu rồi...hai nhà hai bên không còn liên thủ nhưng cũng không đấu đá nhau...tôi chỉ có thể nói với cậu như vậy...Trong các Tỉnh,chị Tư có thế lực riêng,ông ta có thế lực riêng...
-Cái USB chứ gì?đã nói rồi...muốn đưa thì đưa thôi...nhưng sau khi có trong tay có yên bụng không?hahaha...được rồi...đưa cho dì...
Đức trần truồng ra khỏi nhà tắm,lấy trong quần ra cái USB quay vào đưa cho Tố My...cặc nó cứng ngắt đong đưa qua lại theo từng bước đi...Tố My nghỉ tới vừa rồi...lấy chồng sinh con,chồng qua đời,nuôi con khôn lớn...gần 20 năm rồi mới đi kiếm trai tơ...ba bốn năm nay chẵng có ai ra hồn...Vừa rồi là lần đầu tiên đạt đỉnh điểm của khoái lạc...
Cái USB đối với Tố My bây giờ có cũng như không...nó có bản sao hay không?nếu nó nói không..liệu có tin được không?chắc chắn là không rồi...vậy nếu như cái nầy là bản sao...bà lấy làm gì?...Tố My ngồi thừ ra...không biết làm sao cho phải...
-Tôi biết dì đang nghỉ gì...yên chí đi...như đã nói...mai nầy hai bên nước sông không đụng nước giếng là được...
-“Vậy...vậy sau nầy...” Tố My ngượng nghịu..nói không ra lời..bà muốn hỏi sau nầy nó có gọi bà ‘hầu hạ’ nửa hay không...
-“Hihihi...Khi nào dì cãm thấy thích..thì gọi...chúng ta cùng vui...”Đức đi guốc trong bụng Tố My...rỏ ràng là mê rồi...