-hahaha...nghỉ lại chút đi...đều là người một nhà mà...khỏi cần phải di chuyển...hai giường nhập làm một la được rồi...Ui da..ok..ok không nói thì không nói...sao bạo lực vậy...hihihi...
Tiếp theo đó chỉ nghe tiếng ư..ư trong cổ họng...phía hạ thân,giửa hai đùi nàng ...đầu tóc đang nhấp nhô...mang đến cho nàng 1 cãm giác thật dể chịu...
Các nhà nghiên cứu nói buổi sáng là lúc thích hợp nhất để làm tình...lúc đó con người ta sung sức nhất... cũng chính vì vậy mà đàn ông buổi sáng thường chào cờ...đàn bà con gái thì ‘ẩm ướt’???
Bí Thư Kiều Nga ngày càng không thục nử chút nào...khẩu kỷ đã vô cùng tiến bộ...Bây giờ làm ’tư thế’ nào...’kiểu nào’ không phải là do Đức quyết định nửa rồi...lại có mầm móng cạnh tranh muốn vượt trội hai người chị em của mình mới chịu...
...
-“Anh có nghe gì không?”gối đầu nằm trên ngực,một tay phía dưới mân mê cục thịt đang còn sừng sửng kia...Kiều Nga mệt mỏi lười biếng hỏi...
-Nghe cái gì?có nghe gì đâu?nói nghe thử...
-“Hihihi...Có tin đồn con mụ Thu Hoa thay thế chổ của Phạm bá Thành,còn chổ của Bùi Thế Hiển do tên Tú Toàn thay thế...cả hai rất thân với tên Hiển...Phó Chủ Tịch huyện...Cứ như là chuyện đã rồi í...”Kiều Nga cười hihi haha dường như là vừa nghe được chuyện tiếu lâm vậy...
-Anh có nhân tuyển nào trong mắt chưa?nói ra nghe thử...em cũng phải thông báo với Thành ủy...
-Cái vị trí của Phạm Bá Thành... có hai nhân tuyển...một là Lê Khánh Du ,hai là Phan Lệ Quyên...cả hai đang học chung khóa với anh...tên Du hiện là Phó chánh văn phòng huyện Phụng Hiệp còn Phan Lệ Quyên chưa có gì...nhưng khả năng rất khá...tùy em...
-“Em đang là Bí Thư,nếu cô Lệ Quyên kia là Phó Chủ tịch huyện,cộng thêm mụ Thu Hoa là Chánh văn phòng...tuy là không có gì sai với nguyên tắc nhưng đều là phụ nử...cũng không ổn lắm...”Kiều Nga suy nghỉ...
-“Vậy thì chọn lảo Du...còn Phan lệ Quyên...sau nầy còn thiếu gì cơ hội mà...Quyết định như vậy đi...anh sắp xếp cho hắn gặp em 1 lần rồi em quyết định...sao hả?
-Chuyện nầy anh thấy nên là hoặc Phương Anh,hoặc Mỷ Kiều,hay Thục Linh...đều là quân nhân mà ra...ai dám dị nghị...phải không?nhưng không biết ý họ thế nào...em đi hỏi thử...
-Ý kiến hay...cái tên Du kia...anh sắp xếp hắn gặp em ...càng sớm càng tốt sau đó em nói chuyện với Thành ủy...
Củng như mọi ngày,buổi sáng nhàm chán với những lời... vô bên tai nầy ra bên tai kia ...chẵng hiểu hai người đẹp Đồng Giao,và Thanh Nhả nói gì...nói không chán miệng lại không hiểu người nghe chán tai...nhức đầu...Hơn nửa Đức cũng đang bận rộn suy nghỉ...Phạm Bá Thành và Bùi Thế Hiển là phe ta kéo xuống...có người...ngồi không hưởng lợi à? muốn chơi cha sao?
Buổi sáng trôi qua mau chóng...đã đến giờ giãi lao...Quyên hôm nay không được vui lắm...Trí chồng nàng đã về...dỉ nhiên sau ba bốn ngày vắng nhà,tối qua ôm vợ đụ...dỉ nhiên Quyên phải chìu chồng...vấn đề lớn là nàng không còn mặn nồng với Trí như trước kia nửa...lúc Trí trên người nàng nắc...Quyên chỉ nghỉ đến Đức...nàng nhớ lại những lúc điên cuồng cũng trên chiếc giường nầy...nàng hầu như thụ động...không còn hăng hái với chồng và tệ hại nhất là không cãm thấy sướng chút nào...trong đầu đã có sự so sánh...
Nhưng Quyên đâu nghe nó nói gì, tâm trạng đang mê hoặc bỡi cái chức vụ ‘Phó’...Quận cũng được,huyện cũng tốt...nếu được thì coi như một bước lên mây...
-“Hiểu lầm?tôi không muốn cãi với anh...hiểu lầm hay không hiểu lầm cũng được...từ nay tôi không muốn gặp anh nửa...anh đi ngay...” Thúy Ái cuối cùng hét lên...xem ra nàng rất phẩn hận...
-“Được rồi..được rồi...anh đi về...sau khi em bình tỉnh lại..chúng ta ngồi xuống nói chuyện...” Lý Bình nói xong mở cửa bước ra ngoài...hắn cũng đang rối ren...tưỡng là giàn xếp cho Duệ hưỡng được Thúy Ái,lảo sẻ ra tay tương trợ mình nhưng xem ra bây giờ chính bản thân lảo Duệ cũng không xong...
Vừa ra khỏi cổng bệnh viện,di động của Lý Bình reo lên...hắn nhìn màn hình di động,lưng hơi khòm xuống...
-Lý Bình à..là tôi đây..Ngô Hồng Phong .
-Chủ tịch Phong xin chào ngài...
-“ Lý Bình...Bây giờ,nếu anh có thời gian đến văn phòng tôi một chuyến...” Phong Chủ tịch không khách sáo...đi thẳng vào mục đích...
-Em nghỉ không có vấn đề gì...chỉ cần gọi Vietnam airlines thay đỗi chuyến bay là được...lấy lý do ’khẩn cấp’ công tác em không tin là không có chổ..hihihi...
-“Hihihi...Nancy..chúng ta lại gặp nhau...”Lý Gia Thành không biết từ đâu xuất hiện như âm hồn bất tán...
-“Trái lại...tôi chờ xem anh...hihihi Lý Gia Thành...hihihi...Nè...tặng anh câu nầy...hơi khó nghe một chút...hihihi..đó là Lý Gia Thành...anh chưa thấy quan tài chưa đổ lệ..sẽ cụp đuôi...chạy như con chó nhà tan...hihihi...Thu Tâm...mình đi...”Nancy bỉu môi cười khinh thường... cùng Thu Tâm vênh mặt bỏ đi...
...
-“Con khốn nầy...mầy cứ chờ coi đi...ai mới là người ‘chưa thấy quan tài chưa đổ lệ’.”...Lý gia Thành một lần nửa mặt tái xanh giận dử...
...
-“Thủ trưởng...xem ra khi tới Cần Thơ...hắn sẻ gây khó khăn cho Trần Đức...vậy Trần Đức có ứng phó nổi hay không?...” Thu tâm có vẻ hơi lo ngại...
-“Hahaha...tính về thế lực...tên Lý gia Thành nầy không phải là không muốn nhưng hắn sẻ không dám...hắn sợ chị...còn nếu như đấu tay đôi...em chưa hiểu Trần Đức đó thôi...Tên Lý gia Thành nầy...chưa phải là đối thủ của Trần Đức đâu...có biết tại sao không?
-Tại sao?
-Hihihi...về quỷ kế,mánh mun,xão quyệt...ở Cần Thơ nếu Trần Đức đứng hàng thứ hai...thì không có ai ở hàng thứ nhất...là ’Tiểu Ngư Nhi’ đó...hihihi...em cứ chờ coi kịch đi...
-“Vấn đề gì?nhiều chuyện...”Ngọc ‘trừng’ mắt ‘mắng’...trong thâm tâm cũng có ý đồ...dự tính là sau khi bàn chuyện của Du xong...rủ rê Đức đến chổ nào đậu xe lại...cùng nhau...mấy lần trước Đức cũng đã từng đụ nàng trong xe...
-Có chuyện gì muốn nói à?có phải chuyện của ông Du không?
-“Sao cậu biết?hay vậy?” Ngọc trố mắt...
Thật ra Đức cũng đoán biết phần nào...Du là anh họ của chồng Ngọc,dỉ nhiên muốn thông qua Ngọc để móc nối quan hệ rồi...nhất là hiện nay...ai cũng muốn vận động chạy chọt cho hai cái vị trí nóng bỏng kia...
Nancy đã từng nói...’nước trong thì không có cá...nhân vô thập toàn’...không có ai hoàn hảo chỉ cần đừng quá đáng và trung thành là được...Ngọc cũng vậy mà...hám lợi nhưng cũng có chừng mực,năng lực làm việc không tồi và độ trung thành cũng đáng khen..ít ra cho tới bây giờ...
Muốn phát triễn thế lực,điều kiện đầu tiên là phải có đầy đủ nhân lực...thu nạp,quan sát...không được thì đá ra ngoài...đó là chiến lược hiện nay...vì vậy nó mới chi tên Du nầy một cơ hội...
-“Dể thôi mà...có phải ông ta muốn được đề bạt không?hihihi...” Đức cười...mọi việc điều đúng như đã nghỉ...
-“Vậy...vậy cậu nghỉ sao?giúp một tay được không...hắn...hắn có thể chi ...”nói đến đây Ngọc nhìn quanh như sợ có ai nghe...nàng đưa lên hai ngón tay...
Đức hết hồn...2tỷ...Quyên hồi sáng nầy cũng muốn biết giá...thì ra hai vị trí nầy đáng giá như vậy...cũng phải...sẻ mau chóng lấy vốn lại thôi...
“Tiền...ai lại không ham...nhưng tiền nầy không thể lấy...chúng ta cần sự trung thành...chị hiểu chứ?” Đức nghiêm giọng...