Thấy Đức đến cùng hai mỷ nử...mọi người nhìn nhau...trong đầu cùng ý nghỉ :”tên nầy sao lúc nào bên mình cũng lả người đẹp vậy?”...Hôm nay Đức có nói qua đứa em con chú bác nên Yến yên tâm nhưng người con gái kế bên khiến nàng cãm thấy hơi có áp lực...
-“Dử hong..bây giờ mới thấy cậu” ...
Hương ‘oán giận’...nàng cũng ‘điêu đứng’ lo sốt vó khi nghe tin nó xãy ra chuyện...sau đó mới biết nó bình an..vậy mà cũng không gọi cho nàng ...thiệt là đáng giận mà...
Lòng tin của Gia Kỳ cũng đang lao dốc..trước đây vài phút...còn tin tưỡng khi nàng trang điễm...tên kia sẻ sửng sờ ....sa lưới tình...lúc đó nàng sẻ khinh bỉ cười nhạo hắn cho bỏ ghét...
-“Đúng vậy...tôi không tin chúng toàn mạng trở về...” Xuân Mai phụ họa...
-“Tất cả im lặng...nghe nói hết đã”...Nancy nghiêm giọng...bình thường cười cười nhưng khi bàn việc...bãn sắc Thiếu tướng trên người rất uy nghi...đám chị em thuộc hạ đang nhao nhao nghe nàng nói liền im lặng như tờ...
Đức lấy ra tập hồ sơ một tấm hình của nguyên giám đốc CA Trần Ngọc Sơn...mấy tấm hình nầy do Thục Linh lấy từ mạng xuống...
-“Đưa hắn đi thì dể thôi..nhưng là dù sao hắn cũng là ‘Nguyên Giám đốc CA’...chuyện sau đó mới là vấn đề...”Thu Tâm nói...
-“Đúng vậy..đó là mục đích của buổi họp sáng nay..trước khi xuất phát...tôi có ý nầy...nói ra để tất cả chúng ta cùng tham khảo...
Nancy,Kiều Chinh,Kiều Nga...ánh mắt giao nhau trong tích tắc...cả ba âm thầm hài lòng về biểu hiện của người đàn ông mình chọn...phải như thế chứ...
-“Tôi đã suy nghỉ nhiều rồi...hắn phãi ra đi một cách êm đềm...hắc hắc..chắng hạn như uống thuốc quá liều...tai nạn...nhưng sau cùng...haha..Phương Anh...Mỹ Kiều...còn nhớ tên Bùi thế Hiển và thân tín của hắn làm sao ra đi không?
-“Say rượu...ngủ trong ga ra quên tắt máy xe...chết vì thán khí...” Phương Anh nói..đồng thời trong đầu nàng cũng nỗi lên 1 nghi vấn...định nói nhưng nghỉ lúc nầy chưa phải là lúc...
-“Đúng vậy..là như vậy đó...”...giọng Đức trở nên âm lãnh...
-Đúng vậy... Không dể nhưng cũng không khó lắm đâu... có hai cách...thứ nhất mỷ nhân kế... thứ hai coi tình hình..xâm nhập vào nhà...Hiện tại..tôi chọn cách thứ nhất ,còn cách thứ hai...tùy theo hoàn cãnh...
-“Mỷ nhân kế?sao tiện nghi cho hắn vậy?không được...tôi không làm đâu..”Thu Hà kháng nghị...
-“Hihi..an tâm đi...”...rồi kề miệng sát tai nàng :” lúc anh về...mình đóng cửa ’đêm 7 ngày 3..thế nào bụng em cũng ểnh lên mà..hihi...
-“Còn em nửa”...Kiều Chinh cũng tranh phần..nhưng không biết là tranh cái gì...thấy Đức rù rì bên tai Kiều Nga..miệng cười ‘nham nhở’ nên ganh tỵ
-“Hả?được được...threesome?always welcome..hi hi...OK anh đi ..bye...
-“Khoan đã”....Nancy gọi khi thấy Đức sắp ra cửa...
Hai bên giử im lặng...tên kia nói một tràng tiếng miên...Đức chẵng hiểu mô tê gì...không thấy người nhưng chĩa súng dưới gầm xe bên kia nổ liền 4 phát...
...đùng..đùng...đùng...đùng...
-“hihi...Hù nó...cho nó không dám ngóc đầu lên...”Đức cười gian manh..vừa nghỉ ra một kế...kéo cái túi da trên người xuống..thò tay vào trong lấy ra quả lựu đạn M67...lấy băng đạn đang xài trong khầu súng ra ..thay băng đạn mới...cho chắc cú bắn được nhiều viên...trước hai cặp mắt tròn xoe và cái miệng mở to có thể nhét vào quả trứng gà của Thu Tâm...
Hỏi cho có lệ...Thu tâm còn chưa kịp bàng hoàng...lời nói vừa dứt người nhanh như con sóc...nhỗm người ...mặc dù có hơi run tay...dù sao cũng là lần đầu..nắm chặt quả M67...rút chốt...kiềm chặt kiếp nổ...đếm thầm 1...2...3...quăng quả M67 dưới gầm xe đen...
Gả sát thũ còn lại cũng đang nằm sát bên bờ đường,phóng tầm mắt dưới gầm xe của gả mà quan sát...gả không còn tâm hồn thi hành nhiệm vụ nữa... đang tìm cách chuồn khỏi nơi nầy...thằng nhóc kia hôm nay coi như nó gặp hên...gã phải chuồn trước khi CA tới...vấn đề là làm sao lên xe đây...con đỉ kia hình như cũng là người trong nghề...gã không muốn bị bể gáo...gả đang âm thầm suy tính tìm cách...thình lình gả nghe dưới gầm xe có tiếng lạ...gã trợn mắt nhìn...thất kinh nhỗm người phóng ra xa ...
Đức nhếch miệng cười đắc ý...không đề ý trên quốc lộ 91...xe hai bên kẹt cã một hàng dài hơn 10 cây số...không tài xế nào muốn vượt qua...thứ nhất là nguy hiễm...hai bên đang bắn nhau ì xèo...ai mà dám ngang nhiên coi như không có gì...lỡ lạc đạn thì sao?thứ hai là người Việt rất thích náo nhiệt...cở nào cũng muốn nhìn tận mắt....
Thời buổi nầy ai lại không có di động?có di động mà không lên mạng ‘phây bù’ ( Facebook) thì là chuyện không thể nào...có phây bù ...gặp dịp mà không lai trim? (live stream).
Thế là ngay trong lúc nầy,không biết mấy chục cái máy đang live stream...núp thì núp kỷ nhưng máy chỉ cần đưa tay cao lên và bấm là live stream được rồi...
…
Trường Đãng…
Tuy là đang giờ học đấy...nhưng cũng có người hai tay để dưới gầm bàn cầm di động lên phây bù cho đở buồn ngủ...
-Này này...mấy người nhìn nầy...một cô nàng khá béo la lên...miệng há hốc..hai mắt trợn trừng...đứng lên..mắt dán chặt vào màn hình của di động trên tay...
Cả Đức Lập công ty cũng lao xao...tên nầy...lúc nào cũng làm người ta lo lắng...nói thì nói vậy chứ trong ánh mắt của Đông/Tây cung Yến,Tuyết rỏ ràng có niềm tự hào...Tâm hú hồn,Nhung suýt đứng tim...Tổng Giám đốc Loan thở phào...
Trong khu biệt thự..Nancy và song Kiều...nước mắt chan hòa...vừa cười khúc khích vừa khóc...chợt nhớ ra điều gì..nàng nói nhỏ với Kim Chi cũng đang bàng hoàng bên cạnh...Kim Chi gật đầu..nhanh chóng rời khỏi phòng...
Đức rút di động ...không để ý di động có nhiều cuộc gọi đến...nó bấm gọi Phương Anh,Thục Linh...hai người là tổ thứ ba..chắc cũng gần đâu đây...
-“Lảo bản...bọn em đang bị kẹt xe...anh và Thu Tâm không sao chứ?” Giọng Phương Anh lo lắng...trong lúc kẹt xe nhận được message của Nancy...lên phây bù ...nàng biết được mọi chuyện...
-“Thu Tâm bị thương nhưng không nguy hiễm đến tính mạng..không cần lo...ừm..tiến về phía trước...tôi chờ hai cô...”không nói nhiều..cúp máy...
Liền gọi Nancy...
-“Anh và Thu Tâm không sao chứ?Em biết hết rồi...”..Nancy nhanh chóng bắt máy..
-Anh không sao..Thu Tâm bị thương nhưng không nguy hiễm...Anh cần Mai Thảo hoặc Xuân Mai thế Thu Tâm...em nói họ trực tiếp lấy chiếc xe nào đó tới thẵng Cao lãnh...
-“Ừm..biết rồi..em nói Xuân Mai đi liền...em..em hãnh diện vì anh...” Nancy lí nhí trong điện thoại.
-Haha...chị theo xe cứu thương về Cần Thơ vào bệnh viện chứ sao...Xuân Mai sẽ nhanh chóng xuống Cao lãnh...bọn Phương Anh...Thục Linh cũng sắp tới rồi...kế hoạch không thay đỗi..chỉ thay người...” coi như chị trong xui có hên...về nghỉ cho khoẻ...
-“Tôi..tôi được mà”...Thu Tâm có vẽ không hài lòng khi bị ‘loại’...