Lam Thiên và Lam Dạ Ảnh đi vào văn phòng dành cho tổng giám đốc, tất cả mọi người trong văn phòng lập tức sôi nổi thảo luận chuyện của tổng giám đốc mới…
Doãn thư ký mệt mỏi chạy tới, đối diện với Nguyễn Miên Miên đang hóa đá nói:“Cô có phải biết anh em nhà Lam tổng không? Vì sao bọn họ không chọn ai chỉ chọn cô?!”
Nguyễn Miên Miên chau miệng nhìn Doãn thư ký nói“Vấn đề này tôi cũng muốn hỏi ……”
Cô không có sức nằm úp sấp trên bàn, mệt mỏi cực kỳ, chẳng lẽ trời sinh cô dáng vẻ dễ bị ức hiếp sao?
Cô ở trong này bộ có đắc tội với ai sao?
Cô đã kiềm nén thu hồi cá tính hay nói tọac ra của mình,vì sao mọi người lại không buông tha cho cô chứ?
Cô thật ra là một con mèo hoang lại muốn giả dạng làm tiểu bạch thỏ, nhưng mà bị người khác phát hiện còn đỡ hơn chịu khi dễ, sự thật……….. Cô không thể nhịn được nữa!!
Doãn thư ký hai chân run rẩy đứng lên,cảm thấy buồn nôn.
Vẻ mặt như vậy của Nguyễn Miên Miên là sao đây?
Được sủng ái còn tỏ vẻ đáng thương, thật sự là……
Hắn giận giữ bỏ đi, vốn định nói móc thêm chút nữa nhưng nhìn thấy vẻ mặt quái dị cùng với tính tình kỳ quặc của cô ấy,hắn hoàn toàn không nói nên lời….
Nguyễn Miên Miên chỉ cảm thấy mình còn như vậy nhất định sẽ điên mất, mấy ngày nay Thượng Đế đã cho cô vui đùa quá nhiều rồi…..
……
Lam Dạ Hiên nén lại phẫn nộ,gương mặt u ám trong lòng thì căng thẳng,hai tròng mắt hắn sắc bén như ưng nhìn chằm chằm Lam Dạ Ảnh,hắn chính là người do Lam Thiên và ả đàn bà bên ngoài sinh ra…
A, thật sự là buồn cười, làm cho mẹ đẻ của hắn rõ ràng là phu nhân chính thất, lại nghiễm nhiên trở thành người nhỏ bé.
Trong lòng Lam Dạ Hiên rất bất bình,tức giận đối với an bài của Lam Thiên.
Không ngừng bị khiêu khích địa vị của mẹ còn có địa vị của hắn,về địa vị người thừa kế Lam thị,Lam Dạ Hiên cảm thấy giống như bị người ngoài xâm phạm lãnh địa,chỉ còn cuồng nộ đang bốc lên,hắn tuy rằng không nói gì nhưng mà ai cũng có thể cảm nhận được một chút cảm giác khẩn trương……
Khác với Lam Dạ Hiên,vẻ mặt Lam Dạ Ảnh lại có vẻ bình tĩnh mơ hồ mang theo nụ cười nữa cừơi nữa không nhìn sang Lam Dạ Hiên.
Một đôi lông mày khiêu khích,đương nhiên thành công trong việc đánh bại địch thủ.
Lam Thiên nhìn Lam Dạ Hiên nói:“Hiên nhi, con sau này làm phó tổng,Ảnh nhi làm tổng giám đốc,cứ quyết định như vậy ……”
Da thịt trên mặt Lam Dạ Hiên co rúm lại, cười lạnh nhìn chằm chằm Lam Thiên nói:“Cha, tại sao cha không đón người đàn bà kia về?Rồi đuổi mẹ và con đi là được cần gì buộc con ở trong công ty từ chức?”
Lam Thiên thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói:“Hiên nhi,con và Ảnh nhi cùng là anh em,tại sao không sống với nhau thật tốt……”Lam Thiên dừng một chút rồi nói:“Về phần mẹ của con,cô ấy vĩnh viễn là nữ chủ nhân của Lam gia,đều này sẽ không bao giờ thay đổi……”
“Hừ……” Lam Dạ Hiên cười lạnh một tiếng,“ Nữ chủ nhân hữu danh vô thực, có cũng không ích gì?!”
Lam Thiên không nói còn Lam Dạ Ảnh lại cười như mở cờ trong bụng“Nếu quả thực không cần, không bằng tặng cho mẹ tôi,mẹ của tôi vẫn hy vọng cùng cha chính thức kết hôn………..”
Lam Dạ Hiên sắc mặt lập tức trở nên khó coi, hắn nhìn chằm chằm gương mặt hoa đào của Lam Dạ Ảnh, vẻ mặt phẫn nộ“Yêu tinh sinh con,ngươi cũng có dáng vẻ yêu tinh…Yêu tinh mà cũng muốn làm nữ chủ nhân của chúng ta sao?Đừng mơ tới!!”
“Hiên nhi……” Lam Thiên tức giận nhìn biểu hiện của Lam Dạ hiên cảm thấy không hài lòng.