Editor: YuuBuổi tối về nhà, một tay Ôn Phóng ôm lấy Tước Tân, tay còn lại cầm áo khoác của cô. Cậu đang nghiêng đầu nói về những điều thú vị đã xảy ra trong quá trình làm thí nghiệm.
Triệu Tước Tân chăm chú lắng nghe, cô vô tình nhìn về một góc tối, nơi đó có một chiếc xe hơi sang trọng màu tối chưa từng nhìn thấy trong tiểu khu này đang dừng ở đó. Bước chân cô thoáng dừng lại, lặng lẽ nhìn chằm chằm vào trong xe. Ôn Phóng cũng nhìn qua đó, rồi đứng im chắn trước người Tước Tân.
Cửa xe được mở ra, một người đàn ông mặc vest bước xuống, mái tóc ông bạc trắng, khuôn mặt có phần giống với Ôn Phóng. Người này chính ba ruột của Ôn Phóng, Chu Bình Chính.
Chu Bình Chính nhìn gương mặt tài hoa tuấn tú của con trai mình, trong lòng vô cùng hài lòng nhưng lại cũng có chút xa lạ, cậu thiếu niên điên cuồng khó thuần năm đó giờ đã cao lớn thẳng tắp, khí chất ngạo mạn.
Biểu cảm trên mặt ông hơi nhăn lại, thận trọng bước từng bước lại gần Ôn Phóng.
Nhìn thấy người ba ruột của mình, Ôn Phóng cũng không quá ngạc nhiên, cậu chỉ nhíu mày lại, nơi đáy mắt lộ ra sự nóng nảy. Từ sau khi người đàn ông này phản bội lại gia đình, thì trong lòng Ôn Phóng, người này đã không còn là người ba đáng kính của mình nữa.
“Ông tới đây làm gì?” Giọng điệu của Ôn Phóng mang theo sự lạnh lùng, không có cảm xúc. Chu Bình Chính lập tức sững người, đứng tại chỗ với ánh mắt tội lỗi.
“Ba chỉ muốn bí mật tới nhìn con, mấy năm nay ba vẫn luôn không tìm được tung tích của con…”
Trong lòng Ôn Phóng thầm cười nhạo, người đàn ông này thật đạo đức giả và ích kỷ. Năm đó, mẹ cậu và ông ngoại cậu cũng chính bởi vì bộ dạng ngoan ngoãn thuận theo của ông ta lừa gạt, nên mới rơi vào kết cục bị đuổi đi. Không ngờ mấy năm sau ông ta vẫn dùng thủ đoạn cũ, thật nực cười.
Nhìn người đàn ông trước mặt ngoài trừ cách ăn mặc giống như một con người ra, thì tư thế bộ dạng đều đáng thương sứt sẹo, Triệu Tước Tân không khỏi bật cười thành tiếng, lại vùi đầu vào lưng Ôn Phóng, nghẹn cười. Tiếng cười từ phía sau làm cho tâm trạng vốn không tốt của Ôn Phóng dịu đi chút ít, cậu tàn nhẫn nói với người đàn ông kia: “Mẹ con tôi không liên quan gì đến ông, ông cao cao tại thượng nhiều năm như vậy rồi, còn có thể làm ra thủ đoạn này nữa, tôi thật sự bội phục ông.”
Sắc mặc Chu Bình Chính đen lại, muốn mở miệng nói gì đó, Ôn Phóng lại không cho ông cơ hội nào, ôm lấy Tước Tân rời đi mà không quay đầu lại.
“Ôn Phóng!” Chu Bình Chính ở sau lưng tức giận hét lên.
Một sự khó chịu lóe lên trong lòng Triệu Tước Tân, cô lặng lẽ quay đầu lại trừng mắt với ông, Chu Chính Bình đối diện với ánh mắt của cô, nhìn tới đôi mắt đó mà sống lưng lập tức lạnh lẽo, trực giác bao năm qua nhắc nhở ông phải rời đi lập tức.
Một ngọn đèn vàng ấm áp được bật lên trong căn phòng.
Ôn Phóng vừa vào phòng liền nóng nảy hôn môi Tước Tân. Thật lâu sau, quần áo hai người trở nên xộc xệch, Ôn Phóng mới khàn giọng nói: “Chờ anh một lúc, anh đi tắm trước.”
Triệu Tước Tân nhàm chán đứng trên ban công nhìn xuống bên dưới, cành lá khô héo của cây hèo lớn bên dưới cuối cùng cũng rơi xuống theo cơn gió. Cành cây khô khốc rơi xuống mặt đất phát ra tiếng động rất lớn, chẳng mấy chốc an ninh tuần tra đã phát hiện ra.
Triệu Tước Tân chờ đợi có chút nhàm chán, cô đi đến phòng khách, cởi quần áo ra rồi trần truồng đi vào trong phòng tắm.
Trong phòng tắm, Ôn Phóng đang nhắm mắt lại dưới từng đợt nước xối xả của vòi tắm, cậu nhận thấy được hơi thở quen thuộc đang tiến lại gần mình, cơ thể phản ứng lại còn sớm hơn cả ý thức.
Triệu Tước Tân ôm lấy cậu từ phía sau, cúi đầu ngửi qua ngửi lại trên người cậu, cả hai người đều trần trụi. Đã mấy ngày không gặp, đột nhiên da thịt kề sát như vậy, hai tay Ôn Phóng chống lên vách tường, hai bàn tay ngọc ngà ở phía sau lưu luyến phần giữa eo và hông, nương theo da thịt mà mớn trớn rừng rậm màu đen rồi bắt lấy côn th*t thô to đang dựng đứng thẳng, ngón trỏ gảy nhẹ quy đầu, dẫn tới một đợt chấn động trên dương v*t. Triệu Tước Tân nhếch mép cười xấu xa, đôi mắt quyến rũ nhìn đôi tai đỏ bừng của Ôn Phóng, hàm răng khẽ cắn vành tai cậu, đầu lưỡi đùa nghịch thùy tai.
Không khí trong phòng tắm càng ngày càng nóng bỏng, Ôn Phóng nhanh chóng chìm vào bể dục, tay cậu nắm lấy tay Tước Tân, dương v*t thọc ra đút vào trong lòng bàn tay của hai người. Tước Tân ở đằng sau có chút không an phận mà cọ xát cơ thể, Ôn Phóng xoay người bế cô đi tới bồn rửa mặt, lại tiện tay lấy khăn tắm trải lên trên, cậu nhẹ nhàng đặt Tước Tân xuống, hai tay nắm lấy cổ chân cô, dang rộng hai chân ra gấp nó lại ở bên ngực.
Âm hộ kín đáo của Tước Tân đóng chặt, Ôn Phóng hôn lên đôi môi đỏ của Tước Tân, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve toàn bộ âm hộ, lòng bàn tay cậu to rộng mà ấm áp, bao phủ lấy nơi riêng tư đó. Tước Tân ôm cổ cậu, bên tai truyền đến giọng nói của cậu.
“Không phải em muốn biết làm thí nghiệm có tác dụng gì sao, anh sẽ nói cho em biết.” Giọng nói vừa rơi xuống, đầu ngón tay cậu khéo léo mở môi âm hộ ra, sợi chỉ bạc lưu luyến ở trên đầu ngón tay cậu, Tước Tân mê mang mở mắt ra, đôi mắt hồng nhuận mê người, đôi môi đỏ khẽ mở, giọng nói quyến rũ tê người đứt quãng vang lên.
“A…Sao lại học hư như vậy chứ?” Ôn Phóng nghe vậy thì ôm lấy cô, nhẹ cọ cọ vào ngực cô, lẩm bẩm nói gì đó.
Cậu vùi đầu vào ngực cô, há miệng ngậm lấy nhũ thịt giòn tan, đầu lưỡi chơi đùa, tiếng rên thích thú của Tước Tân vang lên bên tai Ôn Phóng, vang vọng trong phòng tắm, cảnh tượng vô cùng gợi tình.
Ôn Phóng chậm rãi cúi người, hoa huy*t bị cậu khiêu khích đã ướt dầm dề, nhìn thấy như vậy, mặt mày cậu sung sướng, đầu lưỡi lập tức thay thế đầu ngón tay, tiếp tục những chuyện chưa hoàn thành.
Đùi của Tước Tân bị cậu đè xuống, đầu lưỡi bắt chước dương v*t thọc vào rút ra, thân, cơ thể có cảm giác bị xâm phạm mạnh mẽ khiến cô có phần muốn thoát ra khỏi cảm giác bị thao túng này. Nhưng thân thể lại vô thức đón nhận khiến cô chỉ có thể yếu ớt dựa vào gương, mái tóc đen mượt đã sớm xõa ra càng làm nổi bật làn da trắng nõn mịn màng của cô, bộ dạng hấp dẫn mê người.
Mái tóc đen quấn lấy cánh tay mảnh mai tao nhã, làn da còn lưu lại dấu vết lần trước, cổ ngọc làm xương, băng tuyết làm da, hoa mộc lan trắng làm lớp trang điểm, thoát tục giống một nàng tiên.
Đóa hoa đào trở phành lớp phấn trên gương mặt đỏ ửng của cô, dục vọng vương vấn trên hàng lông mày cô, khiến cô càng giống một yêu tinh hơn là một con người bình thường nơi trần gian.
Triệu Tước Tân bị khoái cảm Ôn Phóng mang tới kích thích mạnh mẽ, thất thần hét lớn tên cậu, giọng nói như được rót mật vào, như khóc nức nở lại như rên rỉ, làm trái tim Ôn Phóng mềm đi. Cậu ôm chặt Tước Tân đã bị thanh tẩy tâm hồn bởi khoái cảm, gắn bó chặt chẽ với cô chẳng tách rời.
dương v*t thô tráng dưới thân cậu đã cứng ngắc đến phát đau, cậu chỉ có thể bất lực nhẹ cọ xát giữa hai chân Tước Tân để giải tỏa một phần.
Bồn tắm đã được Ôn Phóng xả nước nóng vào, cậu ôn Tước Tân ngồi ở bên trong, huyệt nhỏ ẩm ướt nhạy cảm, quy đầu vừa chạm vào hoa huy*t, cậu trực tiếp cắm thẳng vào chỗ sâu nhất. Ôn Phóng cắn chặt răng, đột nhiên tiến vào lại bị hoa huy*t liếm mút chặt chẽ như vậy, dương v*t vốn đang đói khát có một chút đắc ý sớm làm cậu thiếu chút nữa không thể khống chế được chính mình. Triệu Tước Tân bị cậu đâm xỏ ở dưới trong nước, thân thể bị làm ở trong nước mang đến đủ loại cảm giác kỳ diệu.
Sóng nước xoa dịu cơ thể bọn họ, làm cho chỗ giao hợp càng thêm thoái mái. Ôn Phóng phải nhịn mấy ngày, dương v*t mạnh mẽ thọc vào rút ra làm dục vọng dần bành trướng bên trong Tước Tân, hai cơ thể va chạm vào nhau phát ra những tiếng ái muội.
Trong lúc ngủ mơ, Tước Tân đột nhiên mê mang nói: “…Kết hôn”, vừa đúng lúc Ôn Phóng đặt cô vào trong ổ chăn, cơn buồn ngủ ập đến, nghe những lời này xong cơ thể thoáng giật mình, trong lòng chấn động, cơn buồn ngủ lập tức rời đi mà ngồi yên tại đó, nhưng người khơi mào đã sớm tiến vào trong giấc ngủ.
Ôn Phóng bị lời nói của cô làm cho vô cùng kích động, suy nghĩ cũng bay biến, nhưng lại không dám đánh thức cô, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tước Tân chìm vào giấc ngủ.