Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Chương 126



Ôn Tuyền vì chuyện đó mà đã không ra nước ngoài ở lại chăm sóc cho Hoàng Thiên, sau đó trong suốt một tháng bình phục Hoàng Thiên đã thuyết phục được Ôn ở lại và đồng ý gia nhập công ty với tư cách là thành viên chính thức của Hắc Bang chứ không phải là con nợ đi làm trả tiền.Ôn Tuyền đã phải đắn đo một thời gian dài nhưng Hoàng Thiên đã hứa sẽ không cưỡng ép Ôn Tuyền phải gia nhập và cũng đồng ý sẽ giúp đỡ chăm sóc Ôn Dương.

Ôn Tuyền cuối cùng cũng chịu đồng ý trở thành thành viên nòng cốt của Hắc Bang, chỉ trong vòng hai năm Ôn Tuyền đã khiến cho những anh em trong bang hội và cả công ty đều phải phục sát đất với tài năng làm việc dứt khoác thậm chí là có thể kiểm soát được Hoàng Thiên khi hắn nổi điên, Ôn Tuyền trở thành một trong những chỉ huy quan trọng của Hắc Bang khiến ai nghe đến tên cũng phải sợ hãi.Hoàng Thiên trong suốt thời gian hai năm đã cùng Ôn Tuyền sát cánh xử lý những thành viên phản bội của Hắc Bang, mặc dù anh em trong bang đều nể phục nhưng ở công ty cũng sẽ có người ghen ghét với tài năng của Ôn Tuyền nhưng họ chỉ để trong bụng chứ không dám nói ra bởi vì một khi nói ra mà đến tai Hoàng Thiên thì người đó sẽ chết cực kỳ thảm, Hoàng Thiên luôn bảo vệ Ôn Tuyền hết mức có thể không để bất kỳ ai tổn thương đến y dù là một lời nói có mang tính sát ý nhẹ cũng sẽ bị hắn trừ khử ngay lập tức,ai cũng biết Hoàng Thiên sủng Ôn Tuyền lên tận mây thậm chí bản thân gã đã từng tuyên bố rằng nếu gã chết Ôn Tuyền sẽ là người kế nhiệm Hắc Bang sau này khi con gái gã Hoàng Băng và Hoàng Tuyết có khả năng quản lý mới được phép giao lại cho hai người họ,thậm chí là trong hiện tại toàn bộ cổ phần cũng như cơ nghiệp của Gia Tộc Hoàng Thị đều là do một tay Ôn Tuyền nắm giữ.

Nhưng một điều đặc biệt mà Ôn Tuyền thấy lạ là Hoàng Thiên sẽ không bao giờ để y tiếp xúc với những nơi như bể bơi và biển kể cả lúc đi tắm Hoàng Thiên cũng sẽ ngồi bên ngoài canh không dám để Ôn Tuyền tiếp xúc với nước một mình.Trước đây khi họ có một chuyến công tác ở nước ngoài đối tác của họ đã kính cẩn đặc biệt chọn một nơi khá ưng ý gã,và bọn họ cũng thuê sẵn khách sạn cho hai người nhưng khi Hoàng Thiên vừa bước vào thì ngay bên cạnh chỗ họ ở có một cái bể bơi cực kỳ lớn Hoàng Thiên sợ đến xanh mặt kéo Ôn Tuyền ra ngoài lập tức muốn hủy bỏ hợp tác với người ta luôn may mà Ôn Tuyền ngăn kịp.Từ sau lần đó Ôn Tuyền mới hiểu ra không phải gã sợ nước mà là gã sợ y tiếp xúc với nước có lẽ do việc y muốn tự tử lần trước đã gây nổi ám ảnh với Hoàng Thiên,cho nên trong suốt mười hai năm qua,Ôn Tuyền chưa từng tiếp xúc với biển hay bể bơi.

Quay lại lúc này Ôn Tuyền đang ngồi trên đùi Hoàng Thiên mặt đối mặt với gã, Hoàng Thiên nước mắt đã sớm chảy ra khóc đến mức hai mắt đỏ lên,Ôn Tuyền cũng biết lý do gã phản ứng như vậy ngán ngẫm nghĩ “Việc lần này rất quan trọng cuộc hội họp lần này nhất định phải đi,anh ấy lại cứ như vầy thì làm sao đây mệt chết mình rồi”.

Ôn Tuyền liền nhẹ nhàng lau nước mắt cho Hoàng Thiên rồi nói:

“Em không có ý định tự tử đâu”

Hoàng Thiên dụi đầu vào hõm cổ Ôn Tuyền giọng nói khàn khàn vang lên:

“Không thích, không muốn đi bảo bọn họ đổi địa điểm anh sẽ đi ở nơi đó thì anh không muốn đi”

Ôn Tuyền thở dài vỗ vỗ vào lưng của Hoàng Thiên như trấn an rồi thở dài nghĩ “Mình bây giờ thật sự không có ý định tự tử đâu,bây giờ mình sống rất tốt còn phải lo cho Anh Anh nữa mà,…”

Ôn Tuyền liền nhẹ giọng nói:

“Đến đó em ở cùng anh không xuống biển cùng lắm là nằm trên ghế nhìn mấy đứa nhỏ chơi thôi”

Hoàng Thiên đầu vẫn để trong hõm cổ Ôn Tuyền mà lắc lắc nói:

“Không thích,nếu đến đó em lại có ý định tự tử thì anh phải làm sao anh không đi, không đi”

Ôn Tuyền ngán ngẫm “Đã bảo là không có mà”.

Ôn Tuyền hết cách thở ra một hơi nghĩ “Chuyện lần này rất quan trọng nếu không đi sẽ không thể nắm bắt được tình hình của Tu La hội và Dao Bang, mình phải tìm cách thuyết phục cái tên này thiệt là”.

Hoàng Thiên vẫn cứ giữ đầu ở cổ của Ôn Tuyền mà hít hít hương thơm,Ôn Tuyền lúc này ghé sát xuống tai gã hít một hơi thật sâu nói:

“Bảy hiệp”

Hoàng Thiên mở to mắt ngạc bật ra khỏi cổ Ôn Tuyền hai mắt trưng nhìn Ôn Tuyền,Ôn Tuyền hai má hai ửng đỏ nghĩ “Bình thường mình chỉ cho anh ấy làm hai lần nhưng quá lắm là bốn lần, lần này chắc được”. Hoàng Thiên lúc này mới bừng tỉnh tiếp tục ôm ôm Ôn Tuyền rồi kiên định nói:

“Không muốn,anh sợ,em đến đó lại có ý định tự tử nữa,bây giờ có hơn thế nữa anh cũng không muốn”

Ôn Tuyền thật sự là cạn lời nghĩ “Xem ra thật sự bị ám ảnh nặng lắm rồi”.

Ôn Tuyền lúc này vô biểu cảm nhỏ giọng nói nhưng vẫn cố tình để Hoàng Thiên nghe thấy:

“Thật là,… Biết vậy lần đó rạch cổ tay cho nhanh không cần phải phiền phức như vậy, giờ thì hay rồi,…”