Thanh Xuân Của Tôi Là Em

Chương 57: Bật Chế Độ Khó Ở





Sáng sớm hôm sau, bởi vì cô có đặt lịch hẹn với khách hàng nên đã đi sớm cùng với thư kí của mình, anh lúc đầu có ngỏ ý lời mời sẽ chở cô đi làm mỗi buổi sáng nhưng cô không đồng ý vì điều này rất mất thời gian của anh. Cô đã hết lời năn nỉ anh mới chấp nhận thỏa thuận.

Cô đang đợi khách hàng của mình ở tiệm coffee, nhưng cô chờ gần 15 phút mà bên kia còn chưa lại nên cô chút bực mình.

Hiểu Hiểu:" Thư kí Hạ mau liên lạc bên kia sao còn chưa tới?"

Thư kí Hạ :" Vâng! giám đốc!"

Thứ kí Hạ nhanh chóng liên lạc với người bên kia nhưng bọn họ nói là sắp tới, cách giao tiếp cũng nhẹ nhàng làm cho cô có chút mủi lòng nên cố gắng ngồi chờ thêm chút nữa.

Cố Lâm:" Thật xin lỗi để cho Giám đốc Chu chờ lâu rồi!"

Hiểu Hiểu:" Là anh sao!"

Cố Lâm:" Ừm bất ngờ sao!"

Hiểu Hiểu:" Bất ngờ thật đấy!"

Cố Lâm:" Bây giờ chúng ta có thể bàn công việc được chứ!"

Hiểu Hiểu:" Được! Anh ngồi đi!"

Cố Lâm người đại diện cho công ty BY, đây cũng là công ty của gia đình anh giao lại cho anh quản lý. Anh ta học nghành khoa công nghệ cũng vì đam mê thôi, gia thế của anh ta cũng được gọi là giới thượng lưu đứng sau Lục Gia mấy bậc. Bởi vì bố anh ta bị bệnh nặng nên đành phải về nước tiếp quản lại.

Anh ta cũng chưa từng bỏ cuộc việc theo đuổi Hiểu Hiểu, mặc dù biết cô là người của Minh Triết nhưng bản thân anh ta vẫn nuôi hi vọng vào việc hoang đường này. Anh ta sẽ cố gắng tiếp cận cô từng chút một thí dụ về bàn việc hợp đồng lần này.

Viện cớ để muốn gặp cô, công ty của anh ta không hề theo lĩnh vực của cô nhưng muốn ở bên cô thì chỉ còn cách này thôi.

Hiểu Hiểu:" Bên em đã cho người tìm ra những mẫu mới nhất rồi anh mau xem đi!"

Cố Lâm:" Không cần xem! Anh rất yên tâm về những mẫu của em! vậy chúng ta kí hợp đồng luôn nha!"

Hiểu Hiểu:" Được! cho em hỏi ngoài lề một chút?"

Cố Lâm:" Em thắc mắc gì sao?"

Hiểu Hiểu:" Có! công ty của hai chúng ta đều thuộc lĩnh vực khác nhau nhưng tại sao anh lại muốn hợp tác với em!"

Cố Lâm:" Đúng là khác! chỉ là anh muốn mở mang thêm việc đầu tư thêm vào lĩnh vực khác! nếu thấy suông sẻ thì anh sẽ mở thêm một công ty thiên về lĩnh vực khác nhau! như vậy lợi nhuận anh thu được rất cao đấy!"

Hiểu Hiểu:" À"

Cố Lâm:" Vậy anh có thể mời em ăn cơm một bữa không! lâu rồi chúng ta mới gặp mặt nhau!"

Hiểu Hiểu:" Được!"

Hai người đi đến một nhà hàng gần đó để ăn mừng việc hợp tác lần này, cô không có ý định ăn cùng anh ta nên đã bắt thư kí Hạ đi chung để cho đỡ khó xử.

Cô nào hay biết vì những tấm hình của cô và anh ta mà anh nhận được từ thuộc hạ làm cho anh rất tức giận, mọi người trong công ty anh đã bắt đầu cầu nguyện trong lòng rồi, anh đã bắt đầu tính khó ở một lần nữa.

Trong phòng anh bây giờ người nào bước vào và khi bước ra đều mang một tâm lý nặng nề, những người tự tin năng lực của mình đến mấy khi bước ra khỏi phòng anh đều bị anh hù cho hồn lìa khỏi xác.

Minh Triết:" Làm lại!"

Chỉ một câu này của anh thì mọi người cũng đủ hiểu số phận của mình trong ngày hôm nay rồi!! Trương Kiệt biết anh đang tức giận nên đã không dám bước vào phòng anh dù chỉ một bước chỉ biết đứng ở ngoài gọi điện cho Vân Mộng để kể lễ đủ thứ chuyện của anh.

Minh Triết:" TRƯƠNG KIỆT!"

Trương Kiệt giật mình quay người lại thị chút nữa đã ngất rồi, vị chủ tịch mang một vẻ mặt như đưa đám nhìn cậu ta, thôi chết rồi nãy giờ cậu toàn nói xấu anh cho Vân Mộng, anh nhìn cậu như này cũng đủ hiểu là anh đã nghe hết câu chuyện toàn bộ rồi, Trương Kiệt âm thầm nuốt nước bọt vội vàng cúp máy ngay lập tức, nhìn anh bằng đôi mắt cún con.

Trương Kiệt:" Hihi! Lục tổng cậu gọi tôi!"

Minh Triết:" Tối nay tăng ca làm xong việc báo cáo lại những năm gần đây! làm không xong thì đừng bước chân ra khỏi công ty!"

Trương Kiệt:" Không phải chứ! Minh Triết cậu còn là bạn của tôi không? đồ độc ác! cậu quay lại đây, quay lại đây!"

Minh Triết:" Một câu nữa là trừ sạch lương!"

Trương Kiệt:" huhu! tại sao tôi lại là của cậu chứ! huhu"

Anh nói xong liền quay người vào phòng làm việc tiếp mặc cho Trương Kiệt ở phía sau đang đau khổ như thế nào. Nếu không phải làm việc bù cho ngày thành lập công ty thì anh đã chạy đến chỗ cô cho cô một bài học rồi vì dám đi ăn với đàn ông khác.

Trong lúc cô ăn cô bị hắt hơi liên tục, làm cho cô hoài nghi chẳng lẽ có người đang nói xấu cô sao.

Cố Lâm:" Em không sao chứ!"

Hiểu Hiểu:" Không sao đâu!"

Hai người ăn xong thì ai nấy về công ty mình xử lý công việc, Cố Lâm có ý muốn xin phương thức liên lạc với cô để có tiện trao đổi nhưng cô đã khéo léo từ chối còn bảo là "mọi việc thì cứ nói với thư ký Hạ, cô ấy sẽ nói lại với tôi!".