Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc Đoàn

Chương 206: Kì Lạ (5)



Chẳng lẽ Đan Thu Linh đã biết điều gì đó và đang cố ý dùng rắn chết uy hiếp cô bé? Dì ấy không muốn giết cô bé đúng chứ?

Phúc Đoàn co ro trên giường, gần như không dám ra khỏi giường, thân hình nhỏ bé run rẩy, chơi xấu cô bé không phải đối thủ của Đan Thu Linh, phúc khí... phúc khí của cô bé tuy lớn, nhưng Đan Thu Linh đã không bị trừng phạt bởi "phúc khí ", mà hơn nữa dì ấy muốn trả thù cô bé, điều này lại khiến Phúc Đoàn không thể làm gì được.

Cho dù cô bé nghĩ mình có phúc bao nhiêu đi chăng nữa, thì bây giờ cô bé vẫn chỉ là một đứa trẻ, sau khi bị dọa sợ như vậy, cơ thể cô bé lập tức trở nên yếu ớt, Phúc Đoàn muốn bám vào tường, nhưng cô bé quá sợ hãi. Cơ thể mũm mĩm không thể đứng thẳng, ùng ục ngã xuống, làm đổ chậu rửa mặt trong nhà, còn một nửa nóng nửa không nóng trong chậu đổ lên người Phúc Đoàn, khiến cô lạnh thấu timl Toàn thân ướt đẫm nước. Bây giờ không ai quan tâm đến Phúc Đoàn, Lý Tú Cầm vội vàng đào một cái hố để chôn con rắn đã chết, trở lại và rửa tay, chỉ thấy Phúc Đoàn bị bao phủ bởi nước bẩn.

Lý Tú Cần:... Nếu là con gái ruột của mình, rửa mặt xong cũng có thể biến thành bộ dạng này, Lý Tú Cầm nhất định phải giáo dục lại nó. Nhưng đây là Phúc Đoàn, cô ta không dám.

Cô ta nhanh chóng đỡ Phúc Đoàn lên khỏi mặt đất, thắt bím tóc cho Phúc Đoàn, một lân nữa mặc quần áo cho cô bé như một con búp bê may mắn và vội vã đi làm.

Đây là lân đầu tiên Lý Tú Cần và Niên Xuân Hoa tích cực đi làm như vậy, cho dù làm một số công việc lặt vặt, họ cũng sẵn sàng, để còn hỏi thăm cách xử lý "sự kiện phù thủy” này trong đội.

Gia đình Đan Thu Linh cũng ra khỏi nhà, Đan Thu Linh và ông Đơn cầm cuốc đi lên dốc, còn Bà Vu thì đến hợp tác xã mua bán để mua một ít nước tương, nhân tiện, bà cũng muốn tìm một người mai mối khác để bàn về hôn sự của Đan Thu Linh.

Để đến hợp tác xã mua bán, thì bắt buộc phải đi ngang qua trường học.

Sở Phong nhìn thấy Bà Vu mặc một bộ đồ màu lam cũ kỹ nhưng chỉnh tề, thắt lưng cùng màu nhưng đậm hơn một chút, mặc dù hai mắt hơi đỏ, hình như đêm qua đã khóc, mái tóc bạc trắng nhưng trông rất khỏe mạnh.

Tảng đá lớn trong lòng Sở Phong khẽ rơi xuống.

Sau khi đi xa như vậy, điều mà Sở Phong lo lắng nhất chính là: phúc khí của Phúc Đoàn khiến những kẻ chống đối cô ta mắc phải những căn bệnh khủng khiếp.

Xét cho cùng, cơ thể con người là công cụ tinh vi nhất và cũng là công cụ phức tạp nhất, Sở Phong và Sở Thâm suýt chút nữa bị rắn cắn do "Phúc khí”, họ đã có thể tự mình tránh được sự tấn công của con rắn, nhưng nếu bệnh bắt nguồn từ bên trong cơ thể, làm sao họ tránh được?

Giống như lúc Sở Phong mới xuyên tới nơi này, chẳng phải vừa vặn Sở Phong cùng Sở Thâm cũng bệnh nặng sao?

Trong Tiểu thuyết Phúc Khí cũng có rất nhiều nhân vật phụ phản lại nữ chính phúc khí, heo gà vịt trong nhà đều bị bệnh nặng, cuối cùng chết bất đắc kỳ tử, làm cho nhân vật phụ khóc đỏ cả mắt.

Bây giờ có vẻ như Bà Vu rất khỏe mạnh. Chu Phong nghĩ nghĩ, liền hiểu. Nhìn vào Tiểu thuyết Phúc Khí, cùng những điều mà nguyên chủ trải qua kiếp trước, nhân vật chính dù có phúc khí cỡ nào, dù có may mắn cỡ nào, hại gà vịt lợn nhà nhân vật phụ, nhưng thật sự là có không có chuyện người nhà gia đình nhân vật phụ đột ngột sinh bệnh hiểm nghèo rồi chết cả.

Từ góc độ sáng tác tiểu thuyết mà nói, nếu kẻ ác chết sớm như vậy vì bệnh nan y, thì còn gì đáng xem? Đương nhiên, các nhân vật phụ trong tiểu thuyết phúc khí cũng có những ngày đêm xui xẻo, treo một cái mạng tàn như thế mới khiến người xem phì cười.