Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 125



Buổi chiều tan sở, Giang Noãn kéo Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên đi chợ đen mua vải, cô phải mua vải trước, vẽ xong bản vẽ thiết kế mới có thể bắt tay vào làm, không sau này lại tay chân luống cuống không làm được việc.

Giang Noãn còn dự định mua thêm một số tài liệu học tập rồi gửi qua, bây giờ trong thôn có thêm nhiều người muốn học, nên đương nhiên cô rất vui. Dù sao thì mọi người trong thôn cũng rất đơn thuần chất phác, trưởng thôn cũng đối xử tốt với thanh niên trí thức.

Nếu trong thôn có thêm một người thi đỗ thì sẽ có lợi cho sự phát triển của thôn.

Cô đã kể cho Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên về việc những thanh niên trí thức ấy đang học tập, hy vọng sẽ khơi dậy sự chú ý về học tập của hai cô gái.

"Noãn Noãn à, không giấu gì cậu, hiện tại tớ cũng đang học. Lần trước nghe cậu nói xong tớ đã về suy nghĩ lại, tớ thấy cậu nói rất có lý." Lý Nguyên Nguyên hơi ngượng ngùng gãi đầu.

Trang Nghiên cũng gật đầu: "Noãn Noãn, tớ luôn cảm thấy tương lai sẽ càng ngày càng tốt, học xong rồi trở về cũng không sai."

Giang Noãn rất vui vì hai cô có thể nghĩ thông suốt, cô hào hứng nói: "Thật tuyệt vời! Cơ hội chỉ dành riêng cho những người có chuẩn bị! Đến lúc đó chúng ta có thể cùng nhau học hỏi, có thể cùng nhau thảo luận những câu hỏi không biết làm. Cuối cùng, ba anh thợ da chúng ta vượt xa Gia Cát Lượng*!"

*Ba anh thợ da vượt xa Gia Cát Lượng: trí tuệ tập thể bao giờ cũng sáng suốt hơn cá nhân, dù cá nhân đó tài giỏi đến mấy

*Ba anh thợ da vượt xa Gia Cát Lượng: trí tuệ tập thể bao giờ cũng sáng suốt hơn cá nhân, dù cá nhân đó tài giỏi đến mấy

Ba người cười nói rôm rả dạo quanh chợ đen.

Mặc dù chợ đen ở đây không phát triển như phố Hiên Minh nhưng vẫn có rất nhiều người đến mua bán, hơn nữa sự phát triển của chợ vải ở đây cũng tốt hơn phố Hiên Minh, suy cho cùng thì phố Hiên Minh là dành cho kinh doanh quần áo.

Những người buôn bán nhỏ ở chợ đen chiếm một con hẻm rộng và bày bán đủ loại thứ.

Bọn Giang Noãn đã đi đến khu vải rất lâu mới chọn được loại vải hợp ý mình, cô mua một lô sa tanh màu đỏ đậm hơn và hai đôi vải bông màu hồng nhạt, cô định gửi cho đám Hiểu Nguyệt, Cố Tương. Dù sao thì cô dâu cũng phải có phù dâu mà, phù dâu cũng phải xinh đẹp, sắp xếp xong xuôi!

Mua vải xong thì họ chuẩn bị về nhà, Giang Noãn đột nhiên nhìn thấy Trương Hân đang đóng gói bánh cho khách giữa rất nhiều người bán hàng!

Dù che mặt nhưng với ánh mắt trịch thượng nhìn mọi thứ bằng nửa con mắt đó thì cô không thể nhận nhầm được, người bán hàng đó chính là nữ chính Trương Hân!

Cô hơi khó hiểu, tại sao nữ chính vẫn lăn lộn ở chợ đen? Không đến mức đấy đâu chứ, có vầng sáng của nữ chính phù hộ thì đường sự nghiệp phải phát triển thuận lợi mới đúng.

Cô suy nghĩ một lúc, lúc này Trương Hân ở trong truyện hình như đã mua một cửa hàng trên phố Hiên Minh bán bánh để kinh doanh, bánh ngọt bán cũng có chút danh tiếng. Không đến nỗi còn phải đang đẩy xe và làm việc vất vả để trở thành một người buôn bán nhỏ ở chợ đen chứ?

Vầng sáng của nữ chính Trương Hân đâu? Chẳng lẽ đã biến mất rồi? Không thể nào!

Giang Noãn không kìm được tiếp tục suy nghĩ sâu xa, lẽ nào Trương Hân chưa hợp tác với Lâm Bình sao? Cốt truyện trước đó đã rối tung lên, cô đã giúp Lâm Bình nên chắc hẳn cốt truyện đã thay đổi hoàn toàn. Nếu không có sự trợ giúp của Lâm Bình, hiện tại Trương Hân lăn lộn như thế này cũng chẳng có gì ngạc nhiên, suy cho cùng Lâm Bình chính là người thúc đẩy lớn nhất cho sự phát triển sự nghiệp của Trương Hân.

...

Giang Noãn vừa đi tới cửa nhà, bên cạnh đột nhiên có người xuất hiện khiến cô giật mình, cô không nghe thấy tiếng bước chân!

Người này là Triệu Lị Lị, vẻ mặt cô ấy có chút nặng nề, trông rất không bình thường.

Cô ấy nghiêm giọng nói: "Giang Noãn, tôi có chuyện muốn nói với chị."

Giang Noãn nghi ngờ nhìn cô ấy: "Chuyện gì vậy?"

Triệu Lị Lị nhíu mày, vẻ mặt trịnh trọng: "Chuyện tôi sắp nói dù chị có tin hay không thì những gì tôi nói đều là sự thật."

Cô ấy dừng lại một lúc, không biết đã nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt hơi tái nhợt, hai tay nắm chặt, tiếp tục nói với Giang Noãn: "Dư Đan... muốn hại chị!"

Giang Noãn nhíu mày, Dư Đan muốn hại mình?

Dư Đan thực sự yêu Hứa Yến cuồng nhiệt đến vậy sao? Lại có thể độc ác muốn hại mình như vậy? Hại mình là cô ta có thể có được Hứa Yến ư? Có phải cô ta mắc chứng rối loạn ảo tưởng không trời!

Ha ha, nắm đ.ấ.m của cô cứng rồi.

Triệu Lị Lị nuốt nước bọt và nói tiếp: "Hôm nay tôi nghe thấy Dư Đan dặn dò anh họ của mình bất kể thế nào cũng phải hủy hoại sự trong trắng của chị, còn nói phải làm càng sớm càng tốt, chị ta không thể chờ đợi được nữa... Nếu anh họ chị ta gây ra rắc rối khiến Dư Đan không hài lòng thì Dư Đan sẽ nói những chuyện đó cho vợ anh ta biết, tôi chỉ nghe được bằng này."