Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 124



Đôi mắt Hứa Yến như bị thu nhỏ lại rồi nhìn sang chỗ khác, chịu đựng sự khó chịu mà cẩn thận bôi thuốc cho cô.

Giang Noãn liếc nhìn người đàn ông đang yên lặng bôi thuốc cho mình, rõ ràng là anh còn đang khó chịu, sắc mặt đỏ bừng, lực khống chế mạnh như vậy không sợ bị nghẹn đến hỏng à.

Nhìn thấy gân xanh của anh nổi lên, cô vui vẻ cong môi, trong lòng lại đột nhiên muốn trêu chọc anh, không muốn buông tha cho anh nên cô dịu dàng gọi anh: "Anh ơi!"

"Hửm?" Giọng của người đàn ông rất thấp, lại có chút khàn khàn, nghe rất dễ chịu, bên tai cô nóng bừng.

"Có cần bôi một chút thuốc vào đây không?"

Hứa Yến nghiêng đầu nhìn cô và ánh mắt lập tức đờ đẫn trong giây lát, thấy cô vén tấm chăn mỏng ra, cẩn thận nhìn xuống bản thân, sau đó hờn dỗi liếc nhìn anh.

Không hiểu sao nổi lên ý trêu ngươi, anh nhớ tới hình ảnh và xúc cảm vừa rồi, m.á.u trong toàn thân không ngừng cuộn trào mãnh liệt.

Anh khó khăn quay mặt đi chỗ khác, trầm giọng mắng: "Đừng nghịch! Mau che lại đi!"

Giang Noãn ậm ừ một tiếng, không thèm nghe lời anh, giọng nói ngọt ngào và quyến rũ hỏi anh: "Vậy anh ơi, em hỏi anh một câu được không?"

Sau đó anh nghe thấy câu hỏi táo bạo của cô, tim Hứa Yến nhảy lên.

Thấy người đàn ông quay lưng lại với mình, cô chẳng hề buông tha mà tiếp tục gặng hỏi, cô rất hài lòng... với bản thân mình đó! Cô muốn anh trả lời.

Cô thấy vành tai của người đàn ông càng ngày càng đỏ, thân thể cũng càng lúc càng căng thẳng, cuối cùng trầm giọng đáp lại câu hỏi của cô bằng một tiếng “ừm”, sau đó nhanh chóng nhảy qua cửa sổ chạy trốn khỏi hiện trường.

Nhìn người đàn ông chạy trốn, Giang Noãn ở trên giường cười như yêu tinh, quyến rũ động lòng người.

...

Sáng hôm sau, Giang Noãn thức dậy thoải mái nằm trên giường một lát.

Cô nghiêng đầu nhìn lọ thuốc dầu đặt ở đầu giường, nghĩ đến chuyện khiến mặt đỏ tim đập nhanh trong phòng tối hôm qua, cùng những lời vừa táo bạo vừa nóng bỏng trêu chọc anh, vẻ mặt không tự chủ hoảng đến đỏ bừng, cô cảm thấy mình thật sự dâm, lại còn không biết nhục nhã.

Khi đứng dậy thay quần áo, cô nhìn thân thể mình trong gương, mặt nóng bừng. Tên đàn ông tẻ nhạt xấu xa tối hôm qua vùi đầu gấp gáp muốn chết, rõ ràng anh cũng rất hưởng thụ, vậy mà còn nghiêm túc dạy dỗ cô!

Bây giờ hình quả dâu tây vẫn còn đỏ sẫm, đặc biệt là ở đó, không biết lúc nào nó mới mờ đi.

Trên xương quai xanh và cổ cũng có nhiều vết nên cô đã tìm một chiếc váy có cổ và mặc vào.

Xử lý xong xuôi, phòng cô vang lên tiếng gõ cửa cộc cộc.

"Noãn Noãn, em ​​có bưu kiện và thư từ này, gửi đến từ chỗ em xuống nông thôn ấy." Giọng nói của anh họ Thẩm Gia Vĩ ở ngoài cửa truyền đến.

Giang Noãn đáp lại một tiếng, vội vàng chạy ra ngoài nhận gói hàng và bức thư.

Không lâu sau khi trở về thành phố, cô viết thư cho những thanh niên trí thức ở ký túc xá thanh niên trí thức, đồng thời mua một số tài liệu học tập và vải gửi cho họ.

Cô về thành phố đã được hai tháng, không biết bọn họ như thế nào rồi. Cô rất nhớ bọn họ, chỉ mong người ở ký túc xá thanh niên có thể nắm bắt cơ hội thi vào đại học và thuận lợi trở về thành phố.

Cô hào hứng mở thư ra, trong thư có nói đến cuộc sống của bọn họ rất yên bình hòa thuận, cũng có rất nhiều chuyện vui vẻ thú vị. Nhắc tới bọn họ học hành chăm chỉ, Triệu Hướng Tiền cũng phấn đấu học cùng bọn họ, nói trưởng thôn ủng hộ sự hăng say học tập của bọn họ. Nhiều thanh niên trong thôn có nhu cầu học tập đã đến gặp thanh niên trí thức để xin họ lời khuyên, trạng thái tinh thần của mọi người vô cùng tốt.

Chuyện khiến Giang Noãn rất ngạc nhiên là chuyện Lý Hồng Anh và Trần Cương ở trong quân đội trên núi yêu nhau! Còn dự định khoảng hai tháng nữa sẽ kết hôn!

Sau khi đọc thư xong, tâm trạng của cô rất tốt và rất vui mừng cho họ, giống như mọi người cùng tiến lên và hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn, thật tuyệt!

Gói hàng gồm đồ khô trên núi, món ăn dân dã phơi nắng và một chiếc khăn trắng mềm, nhìn những thứ này mà mắt cô cay cay, cô thật sự may mắn khi quen biết mọi người.

Chị Hồng Anh sắp kết hôn, chắc chắn cô dâu phải ăn mặc đẹp, cô phải may cho cô ấy một chiếc váy cưới màu đỏ để cô ấy kết hôn được nở mày nở mặt!