Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 151



"Trung đoàn trưởng Hứa, anh ở đây à, sư đoàn trưởng Chu vừa tìm anh đấy anh, bảo anh đến phòng làm việc của ông ấy."

Một giọng nữ truyền đến, Hứa Yến tỉnh táo lại, mặt mày hơi dịu dàng lập tức trở nên lạnh lùng. Anh khẽ gật đầu với người đó, sau đó sải bước đi về hướng phòng làm việc của sư đoàn trưởng Chu.

Ánh mắt Hạ Vi nhìn theo Hứa Yến, nhìn bóng lưng cao lớn của anh hồi lâu mà vẫn không thể trấn tĩnh trái tim đang đập thình thịch của mình.

Vừa rồi cô ta tình cờ đi ngang qua văn phòng của sư đoàn trưởng Chu, bị sư đoàn trưởng Chu cử đi thông báo bảo Hứa Yến đến văn phòng của ông ấy.

Thật tình cờ khi cô ta đang định bước vào phòng thông tin thì thấy anh bước ra khỏi đó, cô ta ở phía sau bên trái của Hứa Yến, khoảng cách hơi xa nên đành phải lên tiếng ngăn anh lại.

Khi anh quay lại phía cô ta, vẻ mặt lạnh lùng và xa lánh, nhưng cô ta vẫn bắt gặp được nụ cười dịu dàng thoáng qua khi anh quay đầu lại.

Cô ta lập tức sửng sốt trước sự dịu dàng mà mình nhìn thấy vào lúc này, cô ta vẫn ở nguyên vị trí của mình.

Trái tim cô ta không kìm được run lên, ai có thể ngờ rằng một người đàn ông có khí chất cứng rắn và lạnh lùng mang trong mình bộ quân phục lại có một mặt dịu dàng như vậy.

Cô ta là chiến sĩ văn học nghệ thuật trong đội ca của đoàn văn hóa nghệ thuật quân đội thành phố Liêu Ninh. Cách đây một tháng, một đoàn quân nhân từ thành phố Bắc Kinh đến thành phố Liêu Ninh làm nhiệm vụ và được thu xếp ở trong quân đội. Cô ta đã sớm nghe các nữ chiến sĩ văn học nghệ thuật khác trong ký túc xá trò chuyện, nói về có một trung đoàn trưởng tên là Hứa Yến, tuổi còn rất trẻ, có năng lực vượt trội, vẻ ngoài cũng rất xuất sắc tuấn tú, anh dũng hiên ngang, rất đẹp trai...

Tất cả nữ sinh trong ký túc xá đều tràn đầy xuân tình, bởi vì cô ta mới từ ngoài trở về nên chưa từng thấy Hứa Yến, cô ta cũng rất tò mò về anh, anh có thật sự tốt như họ nói không?

Cho đến khi cô ta thực sự nhìn thấy anh, trái tim im lặng hai mươi năm của cô ta lại nổi sóng.

Mà hình như anh ấy có bạn gái rồi thì phải, nhưng mà chẳng phải chưa cưới à? Cũng chưa chắc sẽ kết hôn đúng không?

Cô ta cũng không tệ, nhất định sẽ không thua, không phải Hứa Yến sẽ ở lại đây thêm vài tháng sao?

Hạ Vi nhìn bóng dáng đang dần đi khuất trước mặt, trong mắt hiện lên một tia sáng nhất định phải có được anh.

...

"Trung đoàn trưởng, gói hàng này hôm nay mới được chuyển đến. Em vừa đi lấy đồ mẹ em gửi cho nên tiện thể mang về cho anh luôn." Vương Bằng đặt gói hàng lên bàn trong ký túc xá, vươn vai. Gói hàng của Hứa Yến khá nặng, chắc là chị dâu gửi cho, không biết lại gửi đồ gì ngon cho trung đoàn trưởng đây.

Hứa Yến đáp: "Cảm ơn nhé."

Vương Bằng cười hi hi, mặt dày không khách sáo nói thẳng: "Chuyện nhỏ thôi, anh có thể chia ít nước sốt, thịt khô, hoa quả khô các kiểu do chị dâu làm cho em là được ạ."

Sau khi nghe Vương Bằng nói xong, Trần Thắng đang nằm trên giường trong ký túc xá lập tức bật cười trêu chọc anh ấy: "Biến đi cái thằng này, người yêu nhà người ta làm cho Hứa Yến, thằng nhóc cậu mau mau tìm người yêu đi, bảo người yêu cậu làm cho!"

Một người khác trong ký túc xá đang ăn miếng thịt bò khô được vợ gửi đến, cười không chút nể tình: "Vương Bằng à, cậu cũng trạc tuổi Hứa Yến mà sao vẫn chưa tìm được người yêu thế? Này, đây là thịt bò khô vợ tôi vừa gửi cho tôi, thơm lắm đấy! Mọi người lấy vài miếng ăn thử xem!"

Vương Bằng bị đ.â.m vài nhát vào tim:...

Các anh có vợ có người yêu tưởng mình ghê gớm lắm à? Chỉ biết bắt nạt người ta!

Hứa Yến không thèm để ý bóc gói hàng, khóe miệng hơi nhếch lên, trong lòng như được ngâm trong suối nước nóng, âm ấm.

Gói hàng chứa rất nhiều thứ, nào là thịt khô, hoa quả khô, nước sốt,... Ngoài ra còn có một chiếc áo len cổ lọ màu xám đen, sờ vào rất mềm và dày.