Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 205



Hứa Yến nhìn đôi môi anh đào hơi nhếch lên của cô, ánh mắt thâm thúy, cả người anh căng cứng tiếp tục nói: "Mấy ngày đó em cũng đến kỳ kinh nguyệt, thay quần áo xong không cần giặt, cứ để đó, anh về sẽ giặt, còn nữa không được hăm ăn ăn đồ lạnh, nếu không sẽ đau bụng. Anh không ở nhà, nếu lại đau ngất xỉu như lần trước thì phải làm sao, bé con ngoan ngoãn nghe lời."

Hứa Yến vừa nói vừa nhíu mày lại, anh thực sự không muốn đi tham gia kỳ thi kiểm tra đánh giá, bé con như thế anh cũng không yên tâm.

Giang Noãn dán mặt vào vai anh, hai chân vòng qua eo anh, giống như một con gấu Koala, khẽ khịt mũi nói: "Em không phải đứa trẻ ba tuổi, em sẽ tự chăm sóc bản thân, em bảo đảm lúc anh về sẽ thấy em khỏe mạnh bình an vô sự, được chưa?"

Sau đó lại nói: "Anh, anh cũng phải chăm sóc bản thân thật tốt, nghỉ ngơi nhiều hơn, ăn nhiều hơn, em cũng muốn thấy anh khoẻ mạnh quay về, biết không? Nếu không, em cũng sẽ lo lắng cho anh."

Trái tim Hứa Yến nóng như lửa đốt, anh trịnh trọng nói “ừm”, nhìn bé con xinh đẹp trong nước, cuối cùng không nhịn được hôn lên đôi môi anh đào.

Giang Noãn duỗi thẳng lưng, nở nụ cười tinh nghịch: "Anh, sao anh lại hư như thế, em hỏi anh, anh có thích không?" Cô nhìn người đàn ông đang háo hức vùi đầu.

Thấy anh không trả lời, Giang Noãn không chê phiền lại hỏi lại lần nữa.

Nghe thấy âm thanh “ừ” trầm ấm kia, cô nở nụ cười quyến rũ động lòng người, cánh tay ôm c.h.ặ.t đ.ầ.u người đàn ông siết vào trong.

Phòng tắm ngập trong sương mù, nước b.ắ.n tung tóe khắp nơi.

...

Ngày hôm sau, Giang Noãn tỉnh dậy vào phòng tắm rửa mặt sạch sẽ, thấy đống hỗn loạn tối hôm qua đã được dọn dẹp sạch sẽ, không nhịn được lại cảm thán: Đúng là anh chàng chăm chỉ!

Tối qua phóng túng đến nửa đêm, cô nhớ là cuối cùng nước trong thùng gỗ đã lạnh, người nào đó lại đổ vài xô nước ấm vào, hình như anh rất thích làm ở đó, cuối cùng đôi tay chống đỡ trên thành thùng của cô đã mỏi lừ, mà anh vẫn mạnh mẽ như mọi khi.

Kỷ lục thời gian làm khiến người ta xúc động, mỗi một lần càng lâu hơn.

Hơn nữa, tình cảm cùng những lời nói cợt nhả yêu thương âu yếm của hai người càng ngày càng táo bạo, đặc biệt là Hứa Yến, càng ngày càng nhiều, càng nói càng lộ liễu, nói thế nào nhỉ? Ngay cả một người mặt dày như cô cũng thấy xấu hổ c.h.ế.t đi được.

Tuy nhiên, cả hai đều là những người trẻ tuổi đầy năng lượng, đang ở độ tuổi nhiệt huyết dâng trào mà, lúc này không làm thì chờ đến bao giờ!

Giang Noãn đã hứa ở nhà đợi Hứa Yến đi thi kiểm tra đánh giá trở về, vào ngày hôm sau anh đi cô đã thu dọn hành lý và đến Thượng Hải cùng hội chị em.

Bây giờ là cuối tháng một, còn hơn nửa tháng nữa mới đến tết, lúc này ga tàu đã chật cứng người, có người xuống tàu, có người đi vào, nườm nượp không ngớt.

Dù vậy, nhiệt huyết của đám Giang Noãn vẫn không hề giảm sút, nói đi là đi, mặc kệ tất cả!

Họ lên tàu lúc sáu giờ chiều, đi tàu từ Bắc Kinh đến Thượng Hải mất 14 tiếng nên họ đã mua vé giường nằm. Cũng may Lý Nguyên Nguyên có người thân làm ở nhà ga, chức vụ cũng khá cao, nên có lợi là được mua vé trước, bằng không lúc này đừng nói đến vé giường nằm, cả vé đứng còn không mua nổi ấy chứ.

Ngoài Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên đi cùng thì còn có Đường Tuyết.

Sau lần Giang Noãn kết bạn với Đường Tuyết trong quân đội đó, Đường Tuyết nói sẽ đến tìm cô chơi, đó không phải là lời nói tùy hứng. Sau khi qua lại, Đường Tuyết cũng quen biết với đám Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên, bọn họ đều trở thành bạn bè, tất nhiên là bạn bè vì Đường Tuyết có tính cách tốt, hợp gu của họ.

Chuyến đi đến Thượng Hải lần này là do họ nghe Đường Tuyết kể về kinh nghiệm sống của cô ấy lúc ở Thượng Hải trong buổi tiệc trà của hội chị em.

Khung cảnh đường phố tràn đầy khói lửa nhân gian, Bến Thượng Hải, Đông Nam Kinh nhộn nhịp, cửa hàng bách hóa Tân Thế Giới, Cầu sông Hoàng Phố với những cánh buồm nối tiếp nhau, bến sông đông đúc, những con cua lông sặc sỡ, nhiều món ăn vặt khác nhau trên đường phố thành phố,... khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên nghe xong ánh mắt lộ rõ ​​khao khát, họ chưa bao giờ rời khỏi Bắc Kinh đi ra ngoài nhìn ngắm. Giang Noãn cũng có hứng thú với Thượng Hải của năm 1978, cô chợt nghĩ tới Thượng Hải của lúc này vẫn chưa trải qua những thay đổi lớn trong làn sóng cải cách.

Mấy người họ nhìn nhau rồi lập tức nói chuyện với người nhà, mấy nhà bọn họ toàn người có suy nghĩ thoáng, đã thế bọn họ còn trúng tuyển đại học nữa, nên để bọn họ làm theo ý mình. Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên bán đi công việc của mình, tự mình giữ lấy tiền, trong kỳ thi đại học đã thể hiện rất tốt, phần thưởng của các thành viên trong gia đình cũng rất hào phóng. Mặc ý cho bọn họ mở miệng, chỉ cần có thể thoả mãn là họ sẽ thoả mãn.