Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 206



Vì thường nghe thấy nên cũng bị Giang Noãn làm ảnh hưởng, Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên đã ngỏ lời muốn người nhà mua cho bọn họ thêm mấy căn nhà thương mại! Gia đình đã gật đầu đồng ý!

Họ đã mang đủ tiền cho chuyến đi đến Thượng Hải này, họ muốn đến thành phố thời trang thời này để mua mua mua!

Đường Tuyết cũng nhớ Thượng Hải, dù sao đây cũng là nơi cô ấy sống từ nhỏ đến lớn, có bạn bè đi cùng thì cô ấy nhất định sẽ đi, còn có thể làm hướng dẫn viên du lịch cho bọn họ.

Đường Tuyết cũng trúng tuyển vào Học viện Mỹ thuật Quốc gia, cô ấy theo học chuyên ngành Hội hoạ. Gia đình thấy cô ấy ở bên này kết được nhiều bạn, tính tình vui vẻ, hoạt bát hơn trước rất nhiều, trong lòng họ cũng vui vẻ. Với cả nơi các cô đến còn quen thuộc như vậy nên gia đình cũng yên tâm, mẹ Đường còn đặc biệt gọi điện cho em trai mình để nhờ anh ấy thu xếp chỗ ở cho các cô.

Ngoài họ ra trong khoang ngủ của tàu còn có sáu bảy hành khách, có người đang tán gẫu, có người đang nằm nghỉ ngơi. Sau khi đám Giang Noãn cất xong hành lý, bọn họ chen chúc trên một chiếc giường nói chuyện phiếm, trò chuyện mệt thì ăn uống. Giang Noãn còn đặc biệt mang theo một túi hoa quả lên tàu, tất cả đều là sản phẩm trong không gian.

Nếu ở trên tàu cảm thấy buồn chán hoặc không thoải mái thì ăn chút hoa quả trong không gian sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

Lý Nguyên Nguyên vặn một quả nho cho vào miệng, nói mơ hồ không rõ: "Noãn Noãn à, cậu còn nhớ số rau củ quả lần trước tớ nhờ cậu mua không? Chị dâu tớ ngoài lúc mang thai không khó chịu ra thì lúc sinh con cũng rất nhanh, không phải cậu đã mua rau quả đến thăm chị dâu tớ sau khi sinh sao, chị dâu tớ hồi phục nhanh hơn người thường một chút, có phải là tác dụng của những loại rau quả đó không? Nhưng chắc không phải đâu nhỉ, nó lại không phải là thuốc chữa bách bệnh khó tìm."

Giang Noãn liếc nhìn Lý Nguyên Nguyên, cô gái này khá thông minh, đúng là hiệu quả của rau củ quả, nhưng rau củ quả quả thực không phải là thuốc chữa bách bệnh.

Giang Noãn đoán trong không gian có thể có linh lực nên rau củ quả mọc ra có công năng chữa bệnh và làm đẹp, nhưng e rằng chỉ có chút ít thôi, phải ăn thường xuyên mới có tác dụng. Nhưng tác dụng cũng không quá cường điệu, sẽ không khiến người tàn phế khôi phục sức khỏe, không khôi phục lại diện mạo cho những người có khuôn mặt đã bị hủy hoại.

Tất cả những gì nó có thể làm là thêu hoa trên gấm*, chứ không phải biến sắt thành vàng và mục nát thành thần kỳ.

*Thêu hoa trên gấm: ví với việc làm cho sự vật càng đẹp hơn

*Thêu hoa trên gấm: ví với việc làm cho sự vật càng đẹp hơn

Còn chị dâu của Lý Nguyên Nguyên thì chắc chỉ ăn nhiều hơn thôi, nhưng cô ấy cũng có cơ địa tốt, như thế chẳng tốt à, là đạo lý này nhỉ?

Nhưng những lời này không thể nói thật, Giang Noãn đành phải nói: "Có thể là chị dâu cậu có cơ địa tốt, anh trai cậu chăm sóc tốt nữa. Rau củ quả gì đó có thể khá tươi mới, kích thích thèm ăn. Mấu chốt là chị dâu cậu có tâm trạng tốt! Bằng không cho dù có thuốc chữa bách bệnh cũng không có tác dụng..."

Lý Nguyên Nguyên gật đầu đồng ý, trên mặt lộ ra vẻ ghen tị: "Anh trai tớ chiều chuộng chị dâu lắm."

Sau đó cô ấy nhàn nhạt liếc nhìn Giang Noãn, chồng của cô gái này cũng là một tên cuồng chiều vợ. Mỗi lần tìm Giang Noãn chơi, nếu chồng cô ở đó mà cô khát nước thì chồng cô sẽ lập tức mang trà tới, đói là chồng cô sẽ ra ngoài mua đồ ăn vặt mà cô muốn ăn, dù ở xa đến đâu cũng mua về cho vợ, cô mà nóng chồng cô sẽ vội đi bật quạt cho, lạnh thì sẽ đưa cho cô một túi chườm nóng. Ánh mắt cưng chiều của chồng cô, cùng vẻ hạnh phúc và quyến rũ trên mặt cô khiến Lý Nguyên Nguyên lần nào cũng bị ăn no “cơm chó”, có lẽ có khả năng sẽ tiếp tục bị cho ăn “cơm chó”...

Nội tâm Lý Nguyên Nguyên gào thét: Núi cao còn có núi cao hơn, chồng của Noãn Noãn còn tuyệt hơn anh trai mình.

Cô ấy thở dài: "Đến khi nào tớ mới có bạn trai đây. Nghiên Nghiên, Tiểu Tuyết à, may mà tớ vẫn còn có các cậu ở bên, nếu không tớ thực sự sẽ rất cô đơn, các cậu đừng rời tổ chức đấy nhé."

Ánh mắt Trang Nghiên lóe lên, sắc mặt đỏ bừng, cô ấy cúi đầu bóc cam che đi khuôn mặt của mình, đáp lại một tiếng “ừ”.

Mọi người không nhận ra sự kỳ lạ của cô ấy.

Chỉ có Đường Tuyết mạnh mẽ gật đầu: "Ừ, như thế thì tớ sẽ không cần ăn nhiều “cơm chó” nữa, “cơm chó” của Noãn Noãn bưng hết cho tớ ăn, nếu mà thêm hai bát nữa thì tớ thật sự không chịu nổi!"

Giang Noãn liếc nhìn Lý Nguyên Nguyên, hỏi: "Có phải Phạm Tề thích cậu đúng không? Sao tớ thấy anh ấy hay xoay quanh cậu mãi vậy?" Anh ấy còn hỏi cô về sở thích của Lý Nguyên Nguyên đấy, có biến! Cô thấy anh chàng Phạm Tề này 100% là thích Lý Nguyên Nguyên! Không biết Lý Nguyên Nguyên có biết không.