[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 291: Lục Tư Dĩnh Sinh Con (1)



Lục Nhã Huệ không nói rõ, nhưng lại cổ gắng nói chuyện cùng Bạch Vi, khiến cô cười liên tục.

Hai đứa bé đã không gặp ba mẹ trong nhiều ngày, bây giờ sau khi về nhà thì vẫn dán vào bọn họ.

Nhất là buổi chiều khi Bạch Vi đang ngủ, hai đứa bé vẫn dán vào Lục Tư Đình rất lâu, khiến cho anh không làm gì được.

Bây giờ Bạch Vi đã dậy cho nên bọn nhỏ đều dán vào Bạch Vi, muốn ôm một cái, muốn hôn nhẹ, muốn chơi đùa cùng nhau, dù Bạch Vi vào nhà vệ sinh thì Lục Nhã Huệ cũng quấn lấy không buông tay.

Lục Tư Đình muốn đi hâm nóng đồ ăn, trong lúc Bạch Vi ngủ, anh cũng đã nấu cơm xong

Hai giờ rưỡi xế chiều, hai người được ăn bữa trưa nóng hổi.

Lúc ăn cơm, hai em bé đang yêu ở bên cạnh nhìn, chờ đến khi ăn cơm xong, Bạch Vi ôm hai đứa bé đến ghế sa lon.

Lục Tư Đình đi thu dọn phòng bếp cho nên tạm thời chỉ có Bạch Vi chơi cùng bọn nhỏ.

Lúc trước Bạch Vi còn không dám ôm cả hai đứa nhỏ cùng một lúc, nhưng mà bây giờ bọn nhỏ đã lớn hơn một chút, sẽ tự mình ôm lấy cổ của Bạch Vi, cũng không sợ ngã xuống.

Đặt mấy đứa nhỏ cẩn thận, Bạch Vi lấy album ảnh từ trong túi ra, sau đó quay trở lại ghế salon.

Bạch Vi ngồi xuống, hai đứa nhỏ lập tức chui vào trong lòng của cô.

"Nhìn này, đây là ba, đây là mẹ."

Bạch Vi lật album ảnh, tất cả đều là ảnh chụp của cô và Lục Tư Đình, có một người, cũng có ảnh chụp chung.

Hai đứa bé còn quá nhỏ, bọn nhỏ không hiểu ảnh chụp là cái gì, chỉ thấy người ở bên trong giống hệt như ba mẹ mình thì lập tức cảm thấy choáng váng.

Lục Thiên Duệ xem ảnh chụp, lại gần mẹ trong gang tấc, trong đôi mắt thật to tràn đầy vẻ nghi hoặc.

Lục Nhã Huệ trực tiếp động tay, sờ vào ảnh trong album, cô bé xem album ảnh, sau đó lại nhìn Bạch Vi một chút, vô cùng ngạc nhiên.

Bạch Vi bị phản ứng của bọn nhỏ chọc cười, không nhịn được mà hôn vào gương mặt của bọn nhỏ một chút.

Mấy đứa nhỏ mang nét mặt này thật dễ thương, thật sự khiến cho người ta cảm thấy vô cùng yêu thích. Ở trong nhà chơi đến chưa, sau khi quét dọn nhà cửa xong thì buổi tối, Bạch Vi cùng Lục Tư Đình đưa hai đứa bé đến nhà họ Lục ăn cơm.

Bạch Vi đặt hai đứa bé vào trong xe đẩy, Lục Tư Đình xách theo quà và đặc sản bọn họ mua về.

Năm ngoái, Hoàng Nguyệt Nha dành phần lớn thời gian để giúp bọn họ chăm sóc hai đứa bé, thật vất vả mới đến tết, vậy mà vẫn phải giúp bọn nhỏ chăm con trong 10 ngày, Bạch Vi cũng không phải người không biết cảm ơn, cho nên cô đã mua tặng họ không ít thứ.

Hoàng Nguyệt Nha rất vui vẻ, vừa cười vừa nói: "Về nhà còn mua nhiều đồ như vậy, đi ra ngoài chơi có mệt không? Mau ngồi mau ngồi, một lát nữa là có thể ăn cơm rồi." Lục Tư Dĩnh cũng ở đây, Bạch Vi thuận tiện mang quà của Lục Tư Dĩnh đến.

Tết năm nay, Lục Tư Dĩnh cùng Trác Tư Thành ở lại nhà họ Lục ăn tết.

Dù sao thì nhà họ Trác cũng không có ai, sau khi thăm hỏi qua bà nội Trác thì Lục Tư Dĩnh bắt đầu chuẩn bị đồ ăn tết.

Bụng của cô ấy dần dần lớn, sau khi Trác Tư Thành được nghỉ thì ngày nào cũng chăm sóc cô ấy.

Về sau, lần nào Hoàng Nguyệt Nha đến thăm con gái thì đều thấy Trác Tư Thành đang bận bịu tứ phía, lại sợ cậu ấy không thể chăm sóc tốt con gái cho nên trực tiếp bảo họ về nhà họ Lục ăn tết.

Nhà họ Trác cũng chỉ có hai người bọn họ, còn phải chuẩn bị đồ tốt, làm cơm tất niên, cậu ấy còn phải chăm sóc một người phụ nữ có thai, thậm chí so đi làm lúc còn muốn vội vàng, còn không bằng trực tiếp trở về Lục gia ăn tết.

Năm nay Lục Tư Đình cùng Bạch Vi ra ngoài du lịch, trong nhà cũng chỉ còn lại Lục Chính Hoa, Hoàng Nguyệt Nha, cùng với hai đứa nhỏ.

Trác Tư Thành cùng Lục Tư Dĩnh đến đây thì sẽ ồn ào vui vẻ hơn chút.