Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng

Chương 202



Nửa tháng trước.

Các vụ buôn người ở tỉnh Nam đã thu hút sự chú ý của cả nước, thậm chí gây ra hoang mang dư luận.

Cũng may thành viên phạm tội của vụ án này đều bị bắt giữ, sự tình dần dần lắng xuống, mà cùng lúc đó, thân thế ly kỳ của cô gái cũng lộ diện.

Hai lần bị cùng một tên buôn người lừa bán, trải nghiệm bi thảm như vậy thật sự khiến người ta thổn thức.

Lúc Phương Thư Nhiên mời Thẩm Khả Di đến Phương gia làm khách, vợ chồng Phương gia vừa vặn đang xem tin tức này.

Ba năm trước, Thẩm Khả Di bất đắc dĩ theo cha mẹ rời khỏi huyện Nam Hương, sau đó cô chỉ cho cha mẹ làm ăn nhỏ, cả nhà đi tới Bắc Kinh để phát triển, sau đó cô kiên quyết được chuyển trường đến một trường trung học ngoại ngữ tư nhân.

Chỉ riêng học phí một năm đã gần bốn con số.

Cha mẹ Thẩm Khả Di buôn bán kiếm được chút tiền lẻ, nhưng cũng chịu không nổi chỉ tiêu như vậy, cuối cùng là Thẩm Khả Di năn nỉ hết lời, hơn nữa còn cam đoan mình đạt được nhiều thành tích tốt mới được toại nguyện mong muốn.

Mà cô ta nhất định phải chuyển tới trường tư nhân này, đương nhiên là vì nữ chính Phương Thư Nhiên.

Thân là nữ chính, tính cách Phương Thư Nhiên quả thực tốt quá mức, hơn nữa có khí vận giàu sang của những cậu ấm cô chiêu, đương nhiên được tất cả mọi người yêu quý.

Cô cũng không ghét bỏ sự xuất hiện của Thẩm Khả Di, lại càng không vì gia cảnh bần hàn mà có thành kiến với đối phương.

Sau vài lần Thẩm Khả Di lấy lòng Phương Thư Nhiên, bọn họ không chỉ trở thành bạn bè mà Phương Thư Nhiên còn đưa cô ta về nhà.

Là lần đầu tiên Thẩm Khả Di đến Phương gia, cảnh tượng tráng lệ mà trước kia cô chỉ thấy trong phim truyền hình hiện lại được tận mắt nhìn thấy, cô ta cảm thấy mình giống như bà Lưu vào đại quan viên, ngay cả lời thán phục cũng không thốt nên lời.

Đương nhiên, mục đích của cô ta không chỉ làm thân hơn với Phương Thư Nhiên, cô ta còn muốn mượn cơ hội này để cho Phương Thanh Nghiên trở lại gia đình ban đầu của mình.

Đủ loại dấu hiệu khiến cô ta nhận ra Phương Thanh Nghiên không giống với nữ phụ ác độc trong sách, hơn nữa còn liều mạng thoát khỏi sự khống chế của nội dung tiểu thuyết.

Cô ta còn lâu mới để Phương Thanh Nghiên được toại nguyện!

Phương Thanh Nghiên không muốn trở về gia đình ban đầu, vậy cô ta lại càng muốn Phương Thanh Nghiên trở về!

Dù sao cha mẹ ruột của Phương Thanh Nghiên cũng không thích cô, mà Phương Thanh Nghiên đối với chị gái của mình cũng tràn ngập hận ý, mấy người này mà tiếp xúc với nhau nhất định sẽ sinh ra một màn kịch nảy lửa!

Mà cô ta chỉ cần ở bên cạnh xem kịch hay, sau đó lại giúp Phương Thư Nhiên đưa ra chủ ý đối phó Phương Thanh Nghiên là được.

Thẩm Khả Di không tin ôm lấy đùi nữ chính như vậy còn có thể đấu không lại Phương Thanh Nghiên!

Cô ta vốn định sẽ vô tình tiết lộ một ít chuyện của Phương Thanh Nghiên cho cha mẹ Phương Thư Nhiên ý thức được mình còn có một đứa con gái, nhưng cô ta liên nhìn thấy cha mẹ Phương Thư Nhiên đang xem tin tức trên ti vi, mà tin tức lại đang nói đến chuyện của Phương Thanh Nghiên!

Thẩm Khả Di kinh hãi, nhưng trong tin tức không có mặt Phương Thanh Nghiên cũng không có nhắc tới tên của cô, vợ chồng Phương gia nhìn cũng chỉ là cảm thấy đồng tình với thân thế của cô gái này mà thôi.

Cô ta liền nhịn không được thốt lên: "Cháu biết cô gái này, cậu ấy là bạn học hồi cấp hai của cháu, tên là Phương Thanh Nghiên!"

Lời này vừa ra, sắc mặt Phương Mậu liền thay đổi, hỏi: "Phương Thanh Nghiên, cháu chắc chắn tên con bé là Phương Thanh Nghiên?”

Thẩm Khả Di gật đầu, còn nói thêm: "Cậu ấy không phải là con ruột của cha mẹ hiện tại, là được nhận nuôi... Nói đến đây, cô ta cố ý đánh giá Phương Mậu một cái, nghi ngờ nói: "Mà nói đến, hình như... cậu ấy có chút giống chú!"

Phương Mậu sửng sốt, lập tức hỏi ngược lại: "Là như nào, cháu có thể viết cho chú xem không?”

Thẩm Khả Di gật gật đầu, người hầu liên mang giấy bút tới, cô ta viết xuống tên Phương Thanh Nghiên.

Phương Mậu nhìn ba chữ kia, hoảng hốt không nói nên lời.

Vu Tĩnh Văn nhìn Thẩm Khả Di, lại nhìn chồng, sắc mặt trầm xuống nói: "Thật trùng hợp, cũng họ Phương, còn rất giống anh, cái tên này có gì đặc biệt sao?”

Phương Mậu nhanh chóng nhìn vợ một cái, dường như muốn nói gì đó, thế nhưng thấy trong mắt nhìn vợ mình chỉ toàn nghỉ ngờ, liền đem những lời kia nghẹn trở lại.

Ông bình tĩnh lại, ôn hòa nhìn thoáng qua con gái,"Nhiên Nhiên, con dẫn bạn học đi chơi trước đi, ba có chút việc phải xử lý."

Phương Thư Nhiên ngoan ngoãn gật đầu, kéo Thẩm Khả Di ra cửa.

Thẩm Khả Di kỳ thật không muốn rời đi, cô ta còn có rất nhiều điêu muốn nói với hai vợ chồng Phương gia, chẳng hạn như Phương Thanh Nghiên tâm cơ cỡ nào, thường xuyên bắt nạt cô thế nào, lớn lên ở nông thôn thiếu giáo dưỡng đến mức nào...

Cái gì cũng phải thật khó nghe!

Nhưng hiện tại Phương Mậu Minh có ý muốn đuổi người rất rõ ràng, cô ta cũng không có cách nào ở lại.

Thế nhưng chưa nói được những thứ này cũng không sao, dựa theo nội dung vở kịch trong tiểu thuyết, Vu Tĩnh Văn sẽ không có bất kỳ ấn tượng tốt nào vê Phương Thanh Nghiên, mà nếu như Phương Thanh Nghiên không chịu nhận lại cha mẹ ruột thì lại càng tốt, điều này sẽ chỉ làm mâu thuẫn tăng thêm một bậc!

Chỉ là không ngờ, ngày hôm sau cô ta liền nhận được lời mời của Phương Thư Nhiên, tiếp tục đến Phương gia làm khách.