Sau khi nhận được chìa khóa phòng ký túc xá, hai người cùng nhìn, bọn họ cùng một tòa nhà, nhưng phòng ký túc xá của Diệp Hiểu Mẫn ở tầng ba, phòng ký túc xá của Hạ Thanh ở tầng bốn.
Diệp Hiểu Mẫn vui vẻ nói: “Bây giờ chúng ta cũng coi như là hàng xóm nhỉ?"
"Đúng vậy, bà con xa không bằng láng giềng gần, sau này mong được giúp đỡ nhiều hơn."
Nói xong, hai người ăn ý nhìn nhau cười.
Hạ Thanh không phải là người dễ kết bạn, sở dĩ cô nhanh chóng chấp nhận Diệp Hiểu Mẫn, là vì cô cảm nhận được sự đơn thuần và chân thành của Diệp Hiểu Mẫn.
Sống hai đời, cô tự nhận mình là người có mắt nhìn người khá tốt.
Phòng ký túc xá của Hạ Thanh là phòng 403, cánh cửa gỗ màu be đang rộng mở, cô bước vào nhìn, thấy một nữ sinh tóc ngắn mặc áo ngắn tay màu xanh da trời và quần jean đang nhễ nhại mồ hôi lau sàn nhà, nền đá hoa cương trên sàn đã ướt nhẹp nước.
Phòng ký túc xá được bày trí rất đơn giản, vách tường màu trắng, giường sắt màu xanh lá cây, có tổng cộng sáu giường, cho thấy phòng ký túc xá này chứa được sáu người.
Bàn đọc sách kê cạnh góc tường loang lổ, ghế dài hình chữ nhật, quạt trần màu xanh quay tít, tất cả hình ảnh thu vào tầm mắt của Hạ Thanh đều như bộ phim điện ảnh cũ kỹ.
Hạ Thanh gõ cửa phòng, nữ sinh đang lau sàn nhà ngẩng đầu lên, mới đầu đối phương tỏ vẻ khá sửng sốt, sau đó lập tức nở nụ cười: “Cậu cũng cùng phòng ký túc xá này à? Mình tên là Chu Quyên, vừa mới tới xong, sắp xếp đồ đạc xong nhìn thấy sàn nhà bẩn quá nên lấy cây lau nhà lau qua."
Hạ Thanh mỉm cười tự giới thiệu ngắn gọn: “Chào cậu, mình là Hạ Thanh, học chuyên ngành tài chính, cậu cũng vậy à?"
Chu Quyên lắc đầu: “Mình học chuyên ngành quản lý kinh tế, nhưng chúng ta đều cùng viện kinh tế và quản lý."
Viện kinh tế và quản lý của đại học Thanh Hoa bao gồm tám ngành, theo thứ tự là quản lý khoa học và công trình, khoa học quản lý và kỹ thuật, thương mại và tài chính quốc tế, kinh tế, kế toán, chiến lược và chính sách doanh nghiệp, quản trị nguồn nhân lực và hành vi tổ chức, và cuối cùng là marketing.
Viện kinh tế và quản lý chủ yếu tuyển sinh viên ban tự nhiên, được thành lập vào năm 1984, có các chuyên ngành phổ biến với điểm chuẩn khá cao so với mặt bằng chung các chuyên ngành khác của đại học Thanh Hoa. Vì vậy lúc ở ga tàu, Diệp Hiểu Mẫn mới xúc động đến vậy khi nghe Hạ Thanh nói mình là sinh viên ngành tài chính.
Giường không dán tên, chứng tỏ bọn họ có thể tự lựa chọn. Chu Quyên chọn giường kê sát bên cửa sổ, Hạ Thanh chọn giường phía trên cô ấy, sau này hai người sẽ là chị em giường trên giường dưới.
Giường được kê ở phía đông, phía tây là một hàng bàn học, phía bắc là tủ quần áo. Điều đó cũng có nghĩa, muốn đi nhà cầu hoặc là đi tắm rửa gì đó phải ra ngoài phòng ký túc xá.
Hồi Hạ Thanh học đại học, điều kiện phòng ký túc xá lúc đó cực kỳ tiện nghi, không chỉ có phòng vệ sinh riêng, trong phòng ký túc xá còn lắp điều hòa không khí, mỗi phòng chỉ có bốn sinh viên ở chung. Nhưng Hạ Thanh cũng không nghĩ môi trường sống ở đây không tốt. Sau khi chọn giường xong, cô bắt đầu sắp xếp lại hành lý, tuy hành lý của cô khá là đơn giản, chỉ có toàn quần áo là quần áo, cô mang hết cả đồ thu đông tới.
Chu Quyên lau sàn xong, đi ra ngoài nhà vệ sinh công cộng giặt cây lau nhà trở về. Thấy Hạ Thanh sắp xếp hành lý, cô ấy nhiệt tình hỏi cô có cần mua đồ dùng sinh hoạt hàng ngày gì không.
"Mình đã hỏi rồi, trong quầy hàng tạp hóa có bán đầy đủ hết, từ chậu nước, khăn lông, xà phòng giặt… đều có hết."
Hạ Thanh đã có đủ mấy thứ như khăn lông, bàn chải đánh răng… dù sao nhà cô cũng mở tiệm tạp hóa.