Phần 1:
Gian Yết Kiến của Thành Không Trung Chaos Breaker.
12 Tinh Linh đang đứng thành hàng hai bên.
Sylvaril Hư Không.
Arumanfi Quang Huy.
Yuruzu Chuộc Tội.
Karowante Thấu Thị.
Sukeakoto Thời Gian.
Clearnight Hào Lôi.
Dotbath Phá Hư.
Trophimus Ba Động.
Harkenmail Sinh Mệnh.
Gall Đại Chấn.
Furiousful Phong Cuồng.
Paramount Ám Hắc.
Và ngồi ở tận bên trong là vua của họ.
Giáp Long Vương Perugius Dola.
Trước mặt ông ta là Công chúa đệ nhị của Vương quốc Asura.
Ariel Anemoi Asura.
"..."
Sau cuộc hội nghị, thông qua Sylvaril, Ariel đã đề nghị được yết kiến với Perugius.
Sylvaril lập tức đi làm luôn, và trong thời gian này Ariel thay lại trang phục.
Sylphy và Luke cũng nhân đó thay trang phục của mình luôn.
Họ vừa trông đẹp mắt, vừa thời trang, rất tương xứng với danh hiệu Công chúa đệ nhị của Vương quốc Asura và những người hộ vệ theo cùng.
Còn về tôi, thì tôi đang mặc bộ áo choàng mà Orsted cho tôi muộn.
Vì nó là của Orsted, nên chắc là không sao đâu.
Ariel hùng dũng đi qua 12 tinh linh.
Không hề tỏ ra nao núng khi là trung tâm của sự chú ý, cô ấy thực hiện động tác cúi chào duyên dáng trước Perugius.
Sylphy và Luke đều quỳ xuống.
Lần này tôi cũng quỳ theo.
"Xin cảm ơn ngài vì đã dành thời gian cho tôi."
"Ngắn gọn nhé. Hôm nay là về chuyện gì đây? Nhìn qua trang phục của các ngươi, thì xem ra không phải là đi mời uống trà..."
Perugius tỏ ra như không biết gì.
Với năng lực Hào Lôi của Clearnight, ông ta có thể nghe được hết mọi âm thanh trong Thành.
Đây rõ ràng là giả vờ.
Hừm, có lẽ đây là một loại hình thức cho việc vấn đáp.
"Để lên ngôi Nữ hoàng Vương quốc Asura, tôi tới đây để xin Perugius-sama trợ giúp một tay."
Ariel, vẫn vững vàng trước câu hỏi của Perugius, thẳng thắn đi vào chủ đề.
"Vậy thì... ta hỏi lại lần nữa."
Perugius đặt cùi chỏ lên trên tay vịn của ngai vàng, lấy tay chống má, nghiêng đầu hỏi.
"Yếu tố quan trọng nhất của một vị vua là gì?"
Ariel ngẩng cao đầu.
"Yếu tố quan trọng nhất của một vị vua..."
Tôi không biết câu trả lời của cô ấy là gì nữa.
Vậy nên tôi không biết liệu có đúng không.
Ariel nói là cô ấy biết, nhưng không có gì đảm bảo được chắc rằng đó là câu trả lời đúng.
Hừm, kể cả cô ấy có nói cho tôi biết, thì tôi cũng không biết liệu có đúng không...
Có lẽ tôi đã nên kiểm tra ngay từ trước.
Thôi, hãy tin vào Ariel nào.
Để xem cô ấy tự tin đến bao nhiêu, khả năng là trả lời đúng có tồn tại không.
"Là 'kế thừa ý chí'"
Tiếng nói vang vọng khắp phòng.
Sau đó chỉ còn lại là sự tĩnh lặng.
Tĩnh lặng tới nỗi khó có thể tưởng tượng được đây là gian yết kiến với 17 người ở đây.
"Hừ."
Perugius thở ra, đáp lại câu trả lời đó.
Từ vẻ mặt của ông ta khó có thể nào mà biết được liệu đó là câu trả lời đúng.
Kế thừa ý chí.
Tôi có thể hiểu tại sao đó là câu trả lời của Ariel.
Những người đã chết là đá lót đường đến ngai vàng của Ariel.
Derrick và 13 hầu cận của cô ấy đã phải chết.
Họ là ai? Tương lai mà họ mong muốn là gì?
Trước khi chết, họ đã giao phó ý nguyện của mình cho Ariel.
Điều đó đã trở thành nền tảng cho ý muốn làm nữ hoàng của Ariel.
Và bạn bè của Perugius.
Kaunis Freean Asura là con người của chiến tranh.
Tương truyền ông ta rất dễ kết giao dù là một người hoàng tộc.
Và ông ta đã trở thành vua.
Vậy nên, ông ta cũng kế thừa ý chí của những người đã chết trong chiến tranh sao?
Tôi có thể cảm thấy sự tương đồng với câu trả lời này.
Vậy nên chắc đây là câu trả lời đúng.
Nhưng không biết vì sao.
Chí ít thì đối với tôi, tôi có cảm giác nó hơi đơn giản...
"... Hừ. Kế thừa ý chí ư?"
Perugius bật cười và xem thường Ariel.
"Nói cách khác, ý muốn làm nữ hoàng của ngươi, rốt cuộc là bởi bị ảnh hưởng bởi những kẻ khác. Liệu một kẻ như thế, có thực sự là một nữ hoàng chân chính?"
Giọng điệu của ông ta có phần khinh thường.
Vậy ra là, câu trả lời sai sao?
Nhưng Ariel vẫn không hề suy chuyển.
"Phải, đúng thế. Perugius-sama. Ý muốn của tôi là bởi bị ảnh hưởng bởi những người khác. Tôi vẫn còn khác xa so với hình ảnh mà một vị vua chân chính đáng ra phải có. Thế vậy nhưng..."
Ariel hít thở, giọng nói vẫn giữ lấy sự kiên định.
"Tôi có là một nữ hoàng do được mọi người giao phó ý nguyện của họ, dù không phải là một nữ hoàng chân chính đi chăng nữa, tôi cũng không quan tâm."
"Hừ."
Perugius trông có vẻ mất hứng.
Trong khi vẫn dùng tay chống má với vẻ chán nản, ông ta hỏi một câu hỏi mới.
"Nói cách khác, ngươi muốn ta cho một nữ hoàng ngu dốt mượn sức mạnh của mình sao?"
"Phải, bởi vì tôi ngu dốt, nên tôi mới phải nhờ tới sự trợ giúp của ngài."
"Hừ!"
Không biết chuyện đang diễn ra có thuận lợi không nữa.
Tôi đã tưởng Ariel sẽ trả lời tốt hơn thế này.
Một vị vua chân chính không phải là một khái niệm đơn thuần mà ta có thể nắm được, hay tìm ra được câu trả lời.
Chỉ cần với mục tiêu trở thành vua.
Vì họ mà tham gia chính trị, trở thành vị vua mà họ hy vọng.
Tôi không biết có phải là đúng hay không, nhưng nghe có vẻ tuyệt vời.
Thế nhưng, câu trả lời mà Perugius muốn lại là cái khác chăng?
"Thế là ngươi nghĩ với câu trả lời đó, ngươi sẽ nhận được sự trợ giúp của ta sao?"
"Không phải vậy, Perugius-sama. Nhưng đó là những lời thật lòng của tôi. Tôi không hề nói dối, đó là chuẩn bị tâm lý trở thành nữ hoàng của Ariel Anemoi Asura."
Với ánh mắt mãnh liệt, không hề chớp mắt, Ariel nhìn thẳng vào Perugius.
"Nếu ngài từ chối, thì tôi cũng không cần sức mạnh của Perugius-sama."
Câu nói phủ định.
Khiến Perugius mở to mắt, 12 tinh linh tỏ rõ sự lung lay.
Sylphy và Luke đều kinh ngạc.
Tôi cũng vậy.
"Vậy là ngươi không cần ta để trở thành nữ hoàng?"
"Nếu lý tưởng của tôi và Perugius quá khác biệt, thì rồi cũng chỉ là cái gánh nặng mà thôi."
Perugius ngừng lấy tay chống má và từ từ đứng dậy.
Cái vẻ mặt đó, là giận dữ sao?
Môi của ông ta khép chặt, đôi mắt mở to ra.
Ông ta không nắm tay lại, nhưng trông rất là hung hăng.
Rồi ông ta đột ngột giơ tay lên.
Ngay lúc đó, tôi đã tưởng là ông ta ra lệnh tấn công cho tinh linh của mình.
"Nói hay lắm, Ariel Anemoi Asura! Niềm tin của ngươi, ta chấp nhận!"
Tôi đã truyền ma lực vào cây trượng... nhưng khi nghe thấy vậy tôi dừng lại.
"Ta, Giáp Long Vương Perugius Dola, thề trước bằng hữu đã khuất Kaunis Freean Asura, nhất định sẽ trợ giúp cho ngươi!"
Perugius tuyên thệ vậy.
"Hãy chuẩn bị ma pháp trận dịch chuyển! Lập tức trở về Hoàng cung Asura. Chuẩn bị địa điểm, và gọi cho ta!"
"Cảm ơn ngài rất nhiều."
Ariel bày tỏ lòng biết ơn trước Perugius.
Sylphy và Luke cúi đầu thấp hơn.
Tay tôi vẫn còn đang nắm chặt cây trượng.
Thật sự, tôi không ngờ lại thành ra thế này.
Câu trả lời sai.
Ariel đã chọn một câu trả lời mà Perugius không đồng tình.
Vậy nhưng, Perugius vẫn cho Ariel mượn sức mạnh của mình.
Ông ta đã nhận ra được điều gì từ cuộc đối thoại với Ariel?
Dù sao thì, Perugius đã thề sẽ trợ giúp Ariel.
Và như vậy, Ariel đã có được sự hậu thuẫn của Perugius.
Phần 2:
Ariel bắt đầu ra khỏi gian yết kiến.
Ariel vẫn tỏ ra điềm tĩnh, Luke và Sylphy thì trông có vẻ như là đã đạt được điều gì đó.
"..."
Tôi đang đi ra cùng với họ, thì tôi bỗng quay đầu lại.
Perugius và 12 tinh linh của ông ta vẫn còn ở đằng sau.
Perugius đang quán sát chúng tôi rời đi, và rồi chúng tôi nhìn nhau.
"Gì hả, Rudeus Greyrat."
"Không có gì..."
Tôi định quay lại và đi ra khỏi đây với Ariel.
Nhưng có một chuyện vẫn làm tôi băn khoăn.
"Vậy rốt cuộc là, yếu tố quan trọng nhất của một vị vua, câu trả lời đúng là gì?"
Perugius hừ nhẹ một tiếng và đáp.
"Đó không phải câu trả lời mà ta mong đợi."
"Vậy thì tại sao?"
Perugius nở nụ cười khoái trá sau khi nghe thấy tôi hỏi.
"Ariel Anemoi Asura chẳng hề giống Kaunis. Nhưng qua cái cách mà cô ta nói và cư xử bỗng làm ta nhớ lại. Trước đây, Kaunis từng được gọi là [Vị vua lý tưởng], cũng giống cô ta sao?"
Kaunis, vị vua lý tưởng?
"Mọi người đều coi Kaunis là vị vua lý tưởng, nhưng dù vậy bản thân hắn thì lại nghĩ hắn còn quá xa so với lý tưởng. Lúc còn trẻ trong quán rượu, ở doanh trại chiến dịch, ngay cả sau khi trở thành vua Asura, hắn thường hay nói về chuyện một vị vua lý tưởng."
Perugius vừa nhớ ngày xưa vừa nói.
Tóm lại là, Ariel khác xa so với lý tưởng của Perugius.
Nhưng lại có lý tưởng khá là gần với của Kaunis, là như vậy sao?
Lý tưởng của mỗi người đều khác nhau cả.
"Ra là vậy... thế thì, đối với ngài Perugius, vị vua lý tưởng là gì?"
Perugius trừng mắt với tôi khi tôi hỏi vậy.
"Ta không có lý do gì để cho ngươi biết."
"Đúng thật vậy. Tôi xin phép."
Tôi cúi đầu và quyết định rời khỏi đây.
Nếu ông ta không muốn nói, thì đành kệ thôi.
Nhưng giả sử nếu ông ta có nói?
Giả sử tôi sẽ nói với Ariel câu trả lời.
Có lẽ Ariel sẽ mất đi sự tự tin của mình lần nữa và lại ở trong tình trạng bế tắc.
Vậy nên nếu tôi không nên biết, thì tôi không cần phải nghe.
"Rudeus Greyrat."
Nhưng Perugius gọi tôi lại trong khi tôi còn đang nghĩ.
Nhìn lại, thì Perugius đã đứng dậy và chuẩn bị đi ra khỏi đây bằng lối khác.
"Ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi."
"Là gì vậy?"
"Tại sao ngươi không đề cập đến Orsted? Tuy rằng ta ghét hắn, nhưng ta không thể không mặc kệ tên hắn. Nếu ngươi nhắc đến hắn trong lúc đó, thì không phải cuộc thương thuyết sẽ diễn ra tốt đẹp hơn sao?"
Orsted đã đích thân đi nhờ Perugius và bị từ chối.
Vậy nên tôi đã nghĩ có nhắc tới tên Orsted cũng vô ích.
Tôi đang bị thử sao?
Ông ta muốn tôi nói gì nhỉ?
"Bởi vì người muốn trở thành vua không phải là Orsted-sama."
"Nhưng hắn muốn Ariel lên ngôi cơ mà? Ngươi cũng tán thành đúng không? Nếu thế, tại sao ngươi lại không liên tục nhắc đến tên hắn?"
"Cho dù tôi có làm vậy, công chúa Ariel vẫn cần ngài Perugius trợ giúp khi lên ngôi. Ngài Orsted và tôi đúng là muốn giúp, nhưng chúng tôi chỉ đơn thuần là người ngoài cuộc. Tôi nghĩ sẽ phản tác dụng nếu như nêu tên ngài ấy để thúc ép ngài đáp ứng."
Tôi nghĩ mình nói không sai.
Ừ, xét cho cùng, chuyện này để người có liên quan giải quyết với nhau là tốt nhất.
Tôi cũng không phải là có muốn điều gì sau khi Ariel trở thành nữ hoàng.
Ý tôi là, tôi không kì vọng gì từ cô ấy.
Tôi không biết Orsted có kế hoạch gì nữa...
Dù sao, bởi vì đây không phải trách nhiệm của tôi, nên tôi không cần phải thúc ép ai đó.
"Ý tưởng của ngươi quá mềm yếu."
Perugius thốt lên như vậy và rời khỏi đây.
"..."
Tôi lại lần nữa bắt đầu ra khỏi đây bởi không chịu đựng được những cái ánh mắt của 12 vị thuộc hạ kia.
Tôi cảm thấy hơi ngại ngùng.
Vậy, ý của ông ta là tôi nên tỏ ra cứng rắn và chủ động hơn sao.
Phần 3:
Tôi đi đến phòng của Ariel sau khi ra khỏi gian yết kiến.
Tôi mở cửa phòng và chuẩn bị xin lỗi vì đã chậm trễ.
Cái đôi vai trắng nõn nà như tuyết bỗng xuất hiện ngay trước mắt tôi.
Ariel đang thay đồ.
Sylphy đang cởi bỏ bộ trang phục sang trọng, để lộ cơ thể cùng cái áo lót hơi lỏng lẻo của mình.
"A, nè! Rudi!"
"Không sao đâu. Rudeus-sama lần này đã lập công lớn. Cho dù lúc nào đi nữa, cậu ấy không cần phải xin phép vào phòng."
"Ể, nhưng Ariel-sama..."
"A.. mình xin lỗi, Sylphy. Mình đã không cân nhắc cẩn thận rồi.
Rudeus-sama, xin thứ lỗi, nhưng cậu có thể chờ ở bên ngoài một lúc nữa không."
Trước khi câu kia được nói ra, thì tôi đã ra khỏi phòng và đóng cửa rồi.
Có vẻ Ariel đã hiểu nhầm ý định của tôi. Tôi đâu có vô liêm sỉ tới mức nhìn con gái thay đồ chứ.
Nhưng dáng người của Ariel đúng là đặc biệt.
Eris cũng có dáng người quyến rũ, nhưng đó là bởi cô ấy rèn luyện cơ thể của mình.
Dáng người của Ariel như là một món quà được ban từ chúa trời vậy, tôi có cảm giác là không ai có thể luyện tập có được dáng người như vậy.
Đây là bởi DNA của cô ấy sao?
Nhưng về điểm cân đối, thì Sylphy cũng không thua kém.
Cô ấy dù không có ngực hay mông to.
Nhưng đó là để cân đối với hình dáng bé nhỏ của cô ấy.
Tôi thích điều đó ở cô ấy.
Tất nhiên, Roxy là Nữ Thần, nên không cần phải so sánh gì.
"Lần sau, phải nhớ gõ cửa mới được."
Trước kia khi tôi mở cửa mà không gõ, tôi đã bắt gặp cảnh một tên đàn ông trần truồng đang chơi với hình nhân.
Đáng lẽ tôi phải rút được kinh nghiệm từ chuyện đó rồi chứ.
Tôi đã quá bất cẩn.
Ể?
Cơ mà, Luke cũng đang ở trong phòng sao?
Hắn ta thì không sao cả ư?
... Có lẽ.
Người có thể làm Ariel cảm thấy an toàn nhất, chính là Luke.
"Rudi, bây giờ thì được rồi."
Sau một lúc, Sylphy bắt đầu xuất hiện dần sau cánh cửa.
Mặc dù cô ấy nói là được rồi, nhưng tôi có thể thấy vẻ mặt nóng giận của Sylphy.
"Anh đã thấy, của Ariel-sama?"
"Ừ. Quần lót màu trắng."
Sylphy phồng má lên.
Nhân đây, quần lót của cô ấy cũng là màu trắng.
Tôi đã xác nhận từ hôm qua, nên tôi mới khẳng định vậy.
Tôi chọc vào cái má phồng của cô ấy trong khi chuẩn bị đi vào phòng.
Cô ấy véo mông tôi trên đường vào.
"Sylphiette-san."
"Gì thế hả, Rudeus-san."
"Thân thiết nhau gì, thì để về nhà nhé."
"...Thiệt tình!"
Sylphy vỗ vào mông tôi một cái. Và cô ấy vừa phồng má vừa đi vào trong phòng đến một cái ghế góc phòng và ngồi cái bịch.
Khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng đó thật là đáng yêu.
Mà, thế này là đủ rồi.
Đã thay đồ xong rồi, Ariel ngồi ở giữa phòng.
Kể cả với bộ đồ thường ngày của mình, cô ấy trông vẫn như một công chúa, có lẽ sự khác biệt là về giá sao?
Thôi, kệ đi.
Đầu tiên tôi phải xin lỗi.
"Trước đó, khi cô đang thay đồ, cho tôi được xin lỗi."
"Không sao đâu... cậu thấy thế nào?"
"Thấy thế nào?"
"Cơ thể của tôi."
Ể, tôi phải trả lời sao.
Ồ, đây nhất định là thử tôi rồi.
Hôm nay là ngày kiểm tra.
Lần này tôi sẽ không phạm sai lầm.
"Rất là đẹp... nhưng dù tôi nói là vậy, cá nhân tôi nghĩ tôi vẫn thích Sylphy hơn."
"Thế sao ạ. Xin lỗi vì đã làm cậu phải bẩn mắt."
Ariel cười khúc khích và Sylphy nói bé [Anh nói cái gì thế hả...] trong khi mặt đang đỏ.
Luke chỉ có thể nhún vai.
Có lẽ là bởi vì thuyết phục được Perugius, mà tâm trạng của cô ấy giờ khá là thoải mái.
"Cậu ngồi đi."
Khi tôi vừa ngồi lên ghế, cô ấy tỏ ra nghiêm túc hẳn.
Tôi cũng chuyển sang nghiêm túc theo.
"Tất cả cũng nhờ có Rudeus-sama mà chúng tôi đã có thể tiến được một bước lớn."
"Không phải đâu, thực ra tôi đâu có làm gì."
"Cậu đừng khiêm tốn mà. Không phải Rudeus-sama đã từng nói rồi hay sao? Câu trả lời vốn nằm trong tôi."
Mọi chuyện không ngờ thuận lợi.
Có lẽ đây là do số mệnh, nhưng mà...
Theo như cuốn nhật ký, nếu không có Derrick ở đây, Ariel sẽ không thể thuyết phục được Perugius.
Với sự giúp đỡ của tôi, Ariel đã tự mình tìm ra được câu trả lời.
Tôi nghĩ là vậy.
Tôi nghĩ mọi chuyện diễn ra thuận lợi.
"Vậy nhưng, bước tiếp theo. Perugius lệnh ngay lập tức trở về hoàng cung và chuẩn bị địa điểm. Tôi dự định theo lời của ngài ấy và trở về ngay Hoàng cung Asura."
"Chuẩn bị địa điểm?"
"Chính xác là vậy."
Tôi không thể hiểu chính xác là gì nữa.
Hừm, thử nghĩ lại xem nào.
Dựa vào ngữ cảnh, thì điều này có nghĩa là Perugisu không muốn đi cùng với chúng tôi đến Vương quốc Asura.
Nên là, Ariel trở về trước và chuẩn bị một nơi phù hợp nghênh đón Perugius.
Chẳng hạn như, một hội trường gồm các quý tộc tập trung với nhau.
Chuẩn bị mọi thứ, và gọi cho Perugius.
Sau đó Perugius và 12 tinh linh sẽ giáng phàm với tiếng chuông reo vang rộn rã.
Tất cả các quý tộc sẽ phải kinh ngạc và hô to [Ôi trời, đó là Perugius] và cùng nhau quỳ rụp xuống đất.
Đại khái cảm giác là như vậy.
"...Vậy thì, sao phải vội? Chúng ta không dành thêm thời gian để chuẩn bị hay sao?"
"Không được. Tôi đã nhận được tin phụ vương đang lâm bệnh."
Ariel trông vẫn tỏ ra điềm tĩnh khi được thông báo tin dữ như vậy.
Mà, dù tôi biết là tin này rồi cũng sẽ tới, thế nhưng Ariel đã nhận được rồi sao?
Nếu vậy, khả năng Luke là tông đồ của Hitogami đã được giảm xuống.
Bởi vì hiếm có khả năng là cậu ta đã nghe được tin này từ Hitogami.
Mà, cũng có khả năng là Hitogami đã kể cho Luke, và Luke báo với Ariel?
Cơ mà.
Có khả năng là Ariel trực tiếp nhận tin này từ Hitogami sao?
Ariel có thể là một tông đồ của Hitogami.
Chúng tôi sẽ bị chiếu tướng nếu như Ariel là một tông đồ.
Có thể Orsted đã nhầm thời điểm.
Dù sao thì, tôi cũng nên bàn lại với Orsted về khả năng Ariel là một tông đồ.
"Quan sát phản ứng của Rudeus-sama, xem ra cậu đã biết."
"Hả?"
"Hoặc có thể là, hiện tại cậu đang là thuộc hạ của Long Thần, nên tin tức Vua Asura lâm bệnh không quan trọng với cậu."
"Đó là bởi... sau khi Luke-senpai đường đột cầu xin tôi giúp sức và thấy công chúa Ariel khẩn trương thế này, nên tôi ít nhiều đã có linh cảm về tình hình."
Trước hết tôi nói như vậy.
Ariel trông có vẻ như bị thuyết phục, gật đầu.
Thế là tốt rồi.
"Bởi vì Rudeus-sama đã dự tính trước được rồi... thế vậy thì, liệu tầm 14 15 ngày nữa có chuẩn bị kịp không?"
Ariel chỉ cần 2 tuần để chuẩn bị.
Khá là gấp.
Mà, nhật ký của tôi không ghi chính xác giờ nào ngày nào.
Có lẽ chính là thời điểm này.
Và Orsted đã lầm thời điểm cũng nên.
"Thật may là, chúng ta được Perugius-sama chuẩn bị ma pháp trận dịch chuyển, vậy nên chuyến đi của chúng ta sẽ không tốn nhiều thời gian, và có thể chúng ta sẽ có thừa nữa. Thế nhưng, phụ vương tôi đã lâm bệnh, nếu tôi không quay về kịp. Thì lúc đó các hoàng huynh của tôi đã củng cố được thế lực của mình rồi."
Nghe như là ông vua sẽ chết bởi bệnh này.
Sau đó, người kế thừa sẽ được quyết định.
Nếu chúng tôi không nhanh chân, Ariel sẽ không có cơ hội tham gia cuộc tranh giành này.
Mặc dù vậy đi, thì tôi cảm thấy khá là lo.
Orsted có đề cập tới một kẻ phiền phức ở Vương quốc Asura.
Thượng Cấp Đại Thần Darius Silva Ganius.
Theo lời của Orsted, hắn ta còn sống, thì cơ hội chiến thắng của Ariel còn mong manh.
Thế nên chúng tôi cần Darius bị giáng chức, bằng việc liên lạc với tris.
Nếu Tris ở đó, thì chúng tôi có thể hạ bệ Darius.
Một tên thượng cấp đại thần của một đất nước sẽ chả là gì khi chúng tôi có sự hậu thuẫn của Perugius.
Mặc dù tôi nghĩ là vậy, nhưng nếu thế, thì Orsted sẽ không cần phải xuất hiện.
Với sự hỗ trợ của Perugius, chúng tôi thừa sức đối đầu hoàng tử đệ nhất.
Nếu chúng tôi hạ Darius xuống trước, lợi thế sẽ càng nhiều hơn.
Tất cả là để đảm bảo cho chiến thắng.
"Ariel-sama. Về ma pháp trận dịch chuyển, ta có thể nhờ dịch chuyển đến nơi nào đó ngoài Vương quốc Asura không?"
"Ể? Tại sao vậy?"
"Là công chúa của một vương quốc, nếu cô không đường đường đi qua biên giới, thì không phải sẽ có nhiều câu hỏi được đặt ra sao? Hơn nữa, ma pháp trận dịch chuyển là thuật cấm kỵ. Chúng ta mà bị chuyển đến Vương quốc thì rồi sẽ bị lộ thôi. Tôi nghĩ, an toàn nhất là nên đi bộ từ vùng biên giới thủ đô và xuất đầu lộ diện trước công chúng."
"Thì ra là vậy, đúng là hợp lý."
Được rồi.
Thế vậy thì, tôi giờ chỉ còn cần cớ để liên lạc với tổ chức của Tris.
Tôi vẫn chưa nghĩ ra được cách để liên lạc nữa, nhưng sẽ không khó lắm đâu.
Đối với những tổ chức đó, xòe tiền ra là xong.
"Tôi phản đối!"
Người chen vào cuộc đối thoại là Luke.
"Bệ hạ đang lâm bệnh. Chúng ta chưa biết hoàng tử đệ nhất và đệ nhị đã gài bẫy gì trên đường chúng ta quay về. Ma pháp trận dịch chuyển có thể bị cấm kỵ. Nhưng miễn là chúng ta không bị ai nhìn thấy, thì chúng ta có thể viện cớ được."
"Phải... cũng có lý."
"Lần này không như trước. Chúng ta sẽ có sự trợ giúp của Rudeus, vậy nên chiến lực không cần phải lo. Nhưng theo như lời đồn, hoàng tử đệ nhất đã mời được kiếm sĩ Bắc Đế. Chúng ta sẽ an toàn một khi tới được hoàng cung, nhưng trên đường đi chúng ta có thể sẽ gặp nguy hiểm nếu như bị kiếm sĩ phái Bắc Thần ám sát."
Tôi có thể cảm nhận được sự sợ hãi trong lời nói của Luke.
"Bị ám sát... thế thì đành xin kiếu..."
Từ vẻ mặt của họ, Ariel và Sylphy cũng đồng tình với lập luận của Luke.
Ba người họ đã từng phải trốn thoát khỏi Vương quốc Asura.
Họ chắc sợ bị ám sát nữa lắm.
Nếu vậy, thì sao giờ?
Tôi có thể tìm ra được cái cớ nào đây, để mà sớm liên lạc với Tris?
Không, Ariel sẽ không hài lòng nếu như trên đường đi tôi biến mất lúc nào đó.
Tôi vẫn chưa xác định được liệu Luke có phải tông đồ của Hitogami hay không.
Đề nghị của cậu ta có thể là dưới sự chỉ đạo của Hitogami.
"Cả Rudeus-sama và Luke đều có kiến nghị hợp tình hợp lý, vậy.. Sylphy, cậu nghĩ sao?"
Trong khi Ariel đang băn khoăn, cô ấy mời Sylphy tham gia vào cuộc bàn luận.
"Ừm, với tôi thì tôi nghĩ, tốt hơn là chúng ta nên dịch chuyển trong nước. Tôi không biết chúng ta sẽ tới đâu, nhưng nếu có thể tránh được việc đi qua biên giới để tránh được hoàng tử đệ nhất, tôi nghĩ cũng đáng để thử một phen."
Ơ, Sylphy ngả theo ý kiến của Luke sao?
"Ngoài ra thì, lúc chúng ta rời đi thì cũng không gây ra chuyện gì lớn. Vậy nên tôi nghĩ lần này nên lén trở về. Từ biên giới đến thủ đô sẽ mất tầm một tháng... nên thởi gian đi lại sẽ tốt hơn nhiều."
"Đúng là vậy... Mình hiểu rồi. Như vậy theo như dự định, chúng ta sẽ dịch chuyển bên trong Vương quốc Asura."
Công nhận ý kiến tốt.
Tôi khó có thể phản bác lại được.
Tôi đã phạm sai lầm khi không cho Sylphy biết trước chuyện này sao?
Đành chịu vậy.
Tôi sẽ tìm cách nào đó khác để liên lạc với Tris.
Có lẽ là nhờ ai đó giúp chăng?
Ghyslaine... sẽ không thương lượng được rồi.
Nhắc mới nhớ, tôi cần phải giới thiệu Ghyslaine với Ariel trước khi chúng tôi khởi hành.
Elinalize... đang mang thai.
Nên là, tôi không thể nhờ Cliff được.
Còn ai mà tôi có thể tin tưởng và nhờ thương lượng đây?
Zanoba thì không có vẻ có khả năng thương lượng rồi.
Có lẽ nếu như cậu ta mang Ginger đi cùng...
Không, tôi không nên nhờ hoàng tử của đất nước khác tham dự vào chuyện này.
Trong khi tôi đang nghĩ.
Có tiếng gõ cửa.
"Vào đi."
"Tôi xin phép."
Người bước vào là Sylvaril.
Cô ấy nhìn chung quanh căn phòng và khẽ vỗ cánh.
Và rồi, cô ấy nói.
"Chúng tôi vừa làm rõ được một việc, tất cả ma pháp trận dịch chuyển ở trong Vương quốc Asura đều đã bị phá hủy."
"Gì cơ?"
Bỗng tin dữ tới.
Tất cả ma pháp trận dịch chuyển, đã bị phá hủy.
"Sao chuyện này lại xảy ra được chứ?"
Sylvaril thản nhiên giải thích.
Trong khi yết kiến Perugius, cô ấy được lệnh lập tức kích hoạt ma pháp trận dịch chuyển.
Bên trong Thành Không Trung, có rất nhiều ma pháp trận dịch chuyển để tới bên trong Vương quốc Asura.
Nhưng khi Sylvaril kiểm tra, thì những ma pháp trận dịch chuyển đó đều không có hiệu lực, không có động tĩnh gì.
Cảm thấy điều này kì lạ, Sylvaril phái Arumanfi đi điều tra, mới phát hiện ra rằng ma pháp trận nơi đó đã bị phá hủy.
Tiếp tục điều tra tiếp, Arumanfi phát hiện ra tất cả những nơi mà Perugius có thể sử dụng ma pháp trận để dịch chuyển đến bên trong Vương quốc Asura đều đã bị phá hủy.
Vậy nên, Sylvaril kết luận rằng.
"Mọi người không thể dịch chuyển đến bên trong Vương quốc Asura."
Ma pháp trận còn dùng được ở gần nhất là loại ở gần biên giới Vương quốc Asura.
Từ đó thì chúng tôi sẽ bắt đầu đi bộ.
Ai đó đã cố ý làm việc này.
Nhưng là ai?
Hitogami, hay là Orsted?
Ngày mai tôi sẽ hỏi Orsted để làm rõ chuyện này xem.
Nhưng hiện tại, lòng tin đối với tôi đang bị lung lay.
Luke nhìn tôi với vẻ ngờ vực.
Điều này xảy ra là bởi ngay sau khi tôi nêu ý kiến của mình.
Như thể đang nói là [Ngươi vốn đã biết trước chuyện này rồi phải không?]
Sylphy cũng vậy, đang bất an nhìn tôi.
Sự nghi ngờ đối với Orsted càng lớn dần hơn.
Chỉ có Ariel trông không hề suy chuyển.
"Nếu vậy, không còn cách nào khác. Chúng ta sẽ theo phương án của Rudeus-sama."
"Nhưng, thưa Ariel-sama..."
Luke hốt hoảng nói.
Ariel không nhìn cậu ta, và vô tư nói tiếp.
"Luke, hãy thông báo chuyện này với Elmore và Klenne và chuẩn bị cho chuyến đi. Sylphy sẽ cùng với mình đi thăm hỏi các vị ở Vương quốc Ranoa.
Rudeus-sama, tôi nhờ cậy ở cậu đó. Mọi người, hãy tạm biệt hết tất cả những người quen của mình."
"...Vâng."
Luke lặng lẽ gật đầu.
Chúng tôi giải tán với một chút bất an trong lòng.