Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 259: Ngũ Đại Thi Tông



Chương 258: Ngũ Đại Thi Tông

Ngay khi đó một đạo hàn băng bắn tới Bắc Tiểu Lục nhẹ nhàng lắc lư một cái, lập tức tránh né được. XnyOF Trường thương đâm mạnh tới cái đuôi màu trắng đang quật tới hai bên đều bật ra sau, chớp mắt một thân ảnh hiện ở sau lưng Bắc Tiểu Lục giơ móng vuốt chộp xuống.

Nhưng ngay tức khắc móng vuốt đỏ rực kia chộp xuống chỉ vồ vào tàn ảnh, thân ảnh Bắc Tiểu Lục lập tức xuất hiện sau lưng Gấu Bự. Hai tay cầm trường thương đâm mạnh xuống sống lưng của nó, mũi thương phủ kín hắc lôi bắn tóe ra từng đường lôi quang.

Ngay lập tức xung quanh cơ thể của Gấu Bự hình thành một lớp hắc khí nhàn nhạt, âm khí tử thi. Nhưng hắc ám luôn sợ hãi ánh sáng chiếu tới cũng như tà ác thì luôn sợ lôi phạt.

"Oành!"

Khi mũi thương bao trùm lôi điện xuyên qua màn chắn tử khí đâm vào cơ thể của Gấu Bự, dường như nó cũng không thấy đau nhưng tứ chi càng thêm dãy dụa muốn xoáy người vồ Bắc Tiểu Lục. Nhưng lôi điện của Bắc Tiểu Lục nào giống bình thường, hắc lôi chi phạt lập tức phát huy ra tác dụng sức tàn phá vượt ra lôi điện bình thường, chỉ thấy trong ba giây tích tắc hắc lôi liền bao trùm lấy nó.

Bắc Tiểu Lục đương nhiên chớp lấy thời cơ dùng sức hất con Gấu Bự lên không trung, trường thương trong tay hắn nhất thời đâm ra một phát liền xuất hiện vô số thương ảnh xuất hiện, chúng như có linh tính uốn lượn bay tới công kích con Gấu Bự kia.

Không có bao nhiêu phản kháng con Gấu Bự mạnh nhất ở đây đã bị Bắc Tiểu Lục chơi chết, chỉ thấy cả người của nó sau khi bị vô số thương ảnh xuyên phá lập tức nổ tan tành.

"Bịch bịch bịch!"

Bạch Hàn Xích Mãng chớp mắt quật cái đuôi của nó tới, chiếc đuôi màu trắng to lớn quét ngang một cái mặt đất lập tức nổ tan tành. Bắc Tiểu Lục tay múa trường thương va chạm liên tục với đuôi của nó, công nhận uy lực thân thể của đám yêu thú rất cao nhưng chúng nó có một điểm yếu. Tử Âm Thú mặc dù rất mạnh nếu xét về khía cạnh sự bất tử của nó, nhưng nó lại không thật sự phát huy khả năng linh hoạt được đây chỉ là thao tác bản năng của chúng.

Đám Tử Âm Thú này không có khái niệm sống chết chỉ có tư tưởng muốn thôn phệ huyết nhục cơ thể, Bắc Tiểu Lục nếu thật sự đụng độ với ba con yêu thú thì có khả năng còn e dè. Nhưng đối với ba con Tử Âm Thú thì lại khác, hắc lôi chi phạt của hắn là khắc tinh của đám này cộng thêm bọn chúng chiến đấu chỉ theo bản năng, hắn đã nắm chắc đánh bại chúng không khó. Bởi vì như vậy cho nên hắn mới đứng ra nhận việc muốn tiêu diệt ba con mạnh nhất.

Đương nhiên đây chỉ là cá nhân Bắc Tiểu Lục.

Đối với tu sĩ khác Tử Âm Thú thật sự khó chơi vì chúng nó cứ liều mạng lao lên cho tới khí nổ xác của chúng nó. Nếu tu sĩ thực lực ngang hoặc hơn tí thì cũng chưa chắn có thể làm gì được nó, bởi vì nó không giống yêu thú. Yêu thú thấy không ăn được thì có thể rời đi, hoặc thấy đối phương mạnh hơn mình thì bỏ chạy. Tử Âm Thú thì ngươi không tử thì ta vong.

...

Tại một nơi trong trung tâm Quỷ Cốc Đầm. Trong một gian thạch thất rộng lớn có một gã tu sĩ toàn thân cao gầy đang ngồi đả tọa.

Hắn khoác một bộ trường bào màu xám đã rách nát lộ ra không ít da thịt, quan sát kỹ một chút sẽ thấy ngoài da phủ một lớp lông tơ, đôi mắt lại có màu đỏ máu trong rất qủy dị.

Mười ngón tay như lưỡi hái!

Ở trong một góc thạch thất có một núi nhỏ xương trắng, chính là thi cốt của các tu chân giả bị dụ dỗ đến tận đây.

Thời khắc này hắn đang khoanh chân tu luyện một loại công pháp ma công tà dị!

Đột nhiên hắn rống to một tiếng, bên trong âm thanh tràn ngập sự phẫn nộ cùng đau đớn, đưa móng vuốt khua loạn trên không.

"Lão tổ làm sao vậy?" Một âm thanh trẻ tuổi truyền tới, đó là một vị nam tử tuổi chừn hai mươi, mặc cẩm bào đai ngọc như thế gia công tử đứng ở bên cạnh.

Nếu như ba tên tu sĩ đi cùng Bắc Tiểu Lục mà ở đây chắc chắn kinh ngạc đến kinh hãi, bởi vì thiếu niên này chính là thiếu chủ Nam Thần gia tộc.

Qua khẩu khí nói chuyện của hắn, hiển nhiên không hề giống như lời đồn bị mất tích.

Hơn nữa còn rất cung kính đối với tên lão giả quỷ không ra quỷ người không ra người trước mắt.

"Ba tia thần thức của ta đã bị hủy."

"Làm sao có thể?" Trên mặt nam tử lộ vẻ kinh ngạc: "Lão tổ đem thần thức hòa vào Tử Âm Thú, lần này con mồi chỉ là ba tên tu sĩ Kim Đan Kỳ tầm thường làm sao có khả năng ...".

"Hừ, trừ bọn họ ra còn có một vị khách không mời mà đến, người này thuộc tính lôi quá mức bá đạo khắc tinh của đám Tử Âm Thú. Ba con Tử Âm Thú không bao lâu liền bị người này diệt sát."

"Làm sao có thể? Một tên tu sĩ Kim Đan dù có lôi thuộc tính nhưng cũng không thể mạnh như vậy được, trừ khi... người này có thể chất mạnh mẽ liên quan tới lôi hoặc sở hữu pháp bảo lôi hệ mạnh mẽ. Hơn nữa người này xuất hiện ở đây không thể nào là ba người kia lôi kéo, như vậy chỉ có thể giải thích... do đôi đạo lữ kia chỉ dẫn mà tới" Nam tử rất nhanh đưa ra phán đoán của mình.

"Không sai biệt lắm chính là như vậy." Lão giả kia gật đầu.

"Lão tổ ta có chút không hiểu, Chúng ta dụ dỗ tu sĩ tới nơi này chịu chết, cung cấp tinh huyết cho người là đủ. Người cần gì phải bắt đôi phu thê kia còn mất công thiết hạ cấm chế bức bọn họ đi dụ tu sĩ khác tới đây?"

"Hừ, ngươi thì biết cái gì. Chúng ta thông qua gia tộc lừa gạt tu sĩ tới nơi này chắc chắn sẽ có lúc bị người khác nghi ngờ. Bổn tôn tất nhiên không sợ nhưng cũng không muốn rước lấy phiền phức, thêm một số tu sĩ khác đương nhiên sẽ phân tán được chú ý." Khóe miệng lão giả nhếch lên nhe hàm răng sắc nhọn cười nói.

"Lão tổ ánh mắt nhìn xa trông rộng, Phong nhi thụ giáo." Nam tử như đã hiểu ra: "Bọn hắn ai có thể ngờ được được chờ đợi phía trước bọn hắn không phải phần thưởng mà là tử vong."

"Nếu như ta trước đó còn thêm vài chục năm thọ nguyên, nhất định có thể tiến giai Nguyên Anh kỳ. Không cần như bây giờ, ở nơi này trải qua trăm ngàn cay đắng, chuyển hóa thân thể thành Tử Âm Thi."

Nói tới đây lão giả thở dài nhưng lập tức trong mắt lóe ra huyết quang: "Nhưng làm thế này cũng tốt, ít nhất có thể bảo tồn linh trí và thọ nguyên của ta thêm mấy trăm năm."

"Lão tổ, Phong nhi có một chuyện khó hiểu muốn được người giải đáp?" Nam Thần Phong đột nhiên mở miệng hỏi.

"Ngươi hỏi đi." Nam Thần Cửu mặc dù đang chuyển hóa thành Tử Âm Thi nhưng vẫn bảo trì được linh trí cùng suy nghĩ, cho nên đối với đệ tử con cháu cũng rất hòa ái.

"Nam Thần gia tộc ta đã có Tử Âm Huyết Thi Quyết là ma công nghịch thiên, vì sao người không cho các đệ tử tu luyện, nếu chúng ta đều có thể chuyển hóa thành thân thể thành Tử Âm Thi, thì không phải xưng bá Vô Không Đảo dễ như trở bàn tay sao?"

"Hừ, ngươi cho là ai cũng có thể tu luyện Tử Âm Huyết Thi Quyết sao?" Âm thanh Quái vật nghe có chút hung ác nhưng vẫn chậm rãi giải thích: "Tu luyện ma công này cần điều kiện vô cùng hà khắc, đầu tiên nhất định phải là là người thuộc thủy linh căn đơn thuộc tính"

Thủy linh căn đơn thuộc tính?

Nghe vậy Ninh gia thiếu chủ sắc mặt trắng nhợt, loại tư chất này trong vạn người chưa chắc có một. Nắm giữu thiên linh căn này ai mà không phải cường giả.

"Ngoài ra cảnh giới tu luyện nhất định phải đạt tới Kim Đan Kỳ đỉnh phong, hơn nữa lại còn phải chuyển hóa ở nơi tử khí dày đặc cùng cực phẩm âm mạch, mặc dù như vậy xác xuất thành công chỉ có vài thành mà thôi, nào có dễ dàng như vậy"

Nghe đến đây dục vọng trong lòng Ninh gia thiếu chủ hoàn toàn tắt, lẩm bẩm mở miệng: "Đã như vậy vì sao năm đó lão tổ… ".

"Hồ đồ, vừa rồi lão phu không phải đã nói rồi sao, bởi vì thọ nguyên không đủ. Ta bất đắc dĩ mới tu luyện công pháp ma công này. Ma công này uy lực vô cùng, có hiệu quả kéo dài thọ nguyên nhưng thứ mà Nam Thần gia tộc chúng ta có chỉ là tàn thiên, vẫn còn chỗ thiếu hụt quan trọng."

"Tàn thiên?" Vẻ mặt Nam Thần Phong ngẩn ngơ.

"Hừ, ngươi đang hoài nghi lời nói của lão phu sao?"

"Phong nhi không dám!" Nghe âm thanh không tốt của lão tổ. Nam Thần Phong vội vàng quỳ xuống.

"Cũng không trách ngươi, ai nghe thấy ma công nghịch thiên đều khó tránh khỏi động tâm." Trên mặt quái vật lộ ra một chút đắc ý: "Được rồi, lão phu sẽ đem lai lịch của nó nói cho ngươi nghe. Bí mật này chỉ có các đời gia chủ mới biết được, đến Nhị thúc của ngươi đang nắm quyền trong tộc cũng không biết."

"Đa tạ lão tổ." Nam Thần Phong vô cùng mừng rỡ hai mắt chăm chú. Lão tổ nói chỉ có gia chủ mới có thể được biết như vậy hắn chẳng phải sẽ là gia chủ đời sau.

"Nam Thần gia tộc chúng ta đi tới Vạn Lâm Sơn Mạch của Vô Không Đảo đã được một ngàn năm. Chúng ta xưa nay đều bị đám tu sĩ coi là tà ma ngoại đạo nhưng bọn chúng đâu có biết, tổ tiên của chúng ta thiếu chút nữa đã trở thành tông chủ của Tử Thi Tông."

"Cái gì?"

Nhất thời Nam Thần Phong sợ ngây người. Ở Tu chân giới không người nào không biết Tử Thi Tông, đó đã từng là một trong ngũ đại Thi Tông.

Thời đỉnh cao không thiếu Kiếp Biến cường giả.

Tổ tiên của hắn lại thiếu chút nữa nắm giữ đại tông môn này sao, điều này sao có thể?

Chuyện này quả thực như nói đùa nhưng trừ phi lão tổ tu luyện tới phát điên rồi, nếu không đối không thể nói đùa như vậy.

Nghĩ tới đây Nam Thần Phong nuốt nước miếng liên tục, giọng nói có vẻ mơ hồ: "Lão tổ, nếu là như thế vì sao chúng ta phải rời Tử Thi Tông lưu lạc đến tận đây."

"Hừ, còn có thể như nào nữa, Tử Thi Tông thanh thế quá mạnh đã trở thành cái gai trong mắt tu sĩ chính đạo. Trong một lần có một tên đệ tử chân truyền của bổn tông diệt sát một tên thiếu chủ của Bắc Hầu thế gia, sau đó còn dùng hắn để luyện chế ra Tử Thi. Bởi vì chuyện này mà dẫn tới toàn bộ Đông Huyền Châu phẫn nộ, Hóa Chân đại năng xuất thủ. Thiên Thi Tông vốn cũng có đồng minh chính là tứ đại Thi Tông khác gồm có: Luyện Thi Tông, Khôi Thi Tông, Hồn Thi Tông, Khống Thi Tông. Phải nói ngũ đại Thi Tông cũng chính là xuất từ một mạch dần dần bất đồng quan điểm tách ra trở thành năm đại môn phái khác nhau, sở trường cũng khác nhau.

Nhưng ai biết lại có Hóa Chân của đám Tây Tích Châu đến, đám lừa trọc đầu ra vẻ đạo mạo muốn tịnh hóa chúng ta.

Tử Thi Tông phong quang bao nhiêu thì sau đại chiến lần đó cũng tàn lụi bấy nhiêu."

Võng du , bổ trợ huyền huyễn , lưu ý đây là truyện hậu cung ai dị ứng né luôn hộ mình