Nam Thần Cửu vừa nói trong giọng tràn đầy căm thù.
Một bên nghe say xưa Nam Thần Phong lên tiếng: "Vậy lão tổ, tại sao bây giờ chúng ta không liên lạc với tứ đại Thi Tông khác để xin giúp đỡ?"
Nam Thần Cửu ngửa đầu cười "Ha ha ha", sau đó mới nói: "Tứ Thi Tông còn lại tưởng rằng diệt trừ Tử Thi Tông chúng ta xong bọn chúng sẽ được yên. Nhưng nào ngờ đó mới là khởi đầu, đám tu sĩ bốn châu bắt đầu liên thủ quét sạch tất cả môn phái, tông môn liên quan tới Thi Tông."
"Cái gì? Tất cả những thế lực liên quan tới Thi Tông." Nam Thần Phong sợ hãi. Diệt sát toàn bộ vậy thì đã có bao nhiêu truyền thừa Tông Thi đứt đoạn.
"Đúng thế, thời đại đó đúng là quá kinh khủng làm cho ta nghe lại cũng sợ hãi." Nam Thần Cửu ngửa đầu thở dài.
"Vậy đó là lý do người mặc dù có được linh căn thủy thuộc tính cũng không dám trở thành đệ tử của đại tông môn lớn?" Nam Thần Phong suy nghĩ chốc lát rồi hỏi.
Nam Thần Cửu nghe được hắn hỏi vậy hơi trầm ngâm chút nói: "Cũng không sai biệt lắm. Lúc đầu, ta cũng có ý định gia nhập một thế lực lớn sau đó từ từ trưởng thành đến một giai đoạn nào đó sẽ đem Tử Thi Tông tái hiện trở lại. Nhưng bi ai của Tử Thi Tông chính là ấn ký, cha nối con theo huyết mạch, trong cơ thể chúng ta đều tồn tại tử khí. Mặc dù đã qua rất nhiều thế hệ cũng đã loãng nhưng mà đối với thế lực lớn, sao lại không phát hiện ra được cơ chứ."
Trách không được mà gia tộc ra cấm lệnh tu sĩ không được ra khỏi Vô Không Đảo, hóa ra sợ người nhận ra được.
"Vậy lão tổ, hiện tại có mấy tên địch nhân bên ngoài thì tính sao. Tên tu sĩ lôi thuộc tính kia rất khó giải quyết." Bỏ qua chuyện này một bên, Nam Thần Phong khẽ lo lắng hỏi.
"Ngươi sợ cái gì?" Nam Thần Cửu nhếch miệng nói ra: "Hiện tại ta đã đạt tới Nguyên Anh tầng một sơ kỳ, hơn nữa Tử Âm chi thể cứng rắn vô cùng không phải mấy con Tử Âm Thú có thể so sánh được. Tên tiểu tử kia suy cho cùng vẫn chỉ là Kim Đan Kỳ cho dù có mạnh hơn nữa cũng phải chết, nếu như có thể chiếm đoạt tinh huyết của hắn, có lẽ sẽ có cơ hội trùng kích bình cảnh."
"Lão tổ tiến cấp như vậy có thể..." Nam Thần Phong lập tức vui mừng.
Nam Thần Cửu tâm tình cũng rất không tệ nói: "Không sai, ta có thể sẽ thoát ra được cấm chế nơi đây. Lúc trước tu luyện ma công này, ta thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma đành phải ẩn thân trong đầm lầy này dưỡng thương, một khi ta tiến cấp lên Nguyên Anh tầng hai, có thể hoàn toàn hồi phục thương thế, đi ra bên ngoài.
Nói tới đây lão cũng cười tươi: "Vốn tưởng rằng sẽ phải chờ mấy chục năm nhưng hiện tại có cơ hội nhanh chóng thực hiện, làm sao có thể không vui vẻ được."
"Vậy Phong nhi chúc lão tổ vạn sự như ý mọi chuyện thành công, có thể dẫn dắt Nam Thần gia tộc chúng ta tái hiện lại huy hoàng Tử Thi Tông." Nam Thần Phong một bên vội vuốt mông ngựa.
"Ha ha ha!"
...
Bên này sau khi Bắc Tiểu Lục diệt sát xong đám Tử Âm Thú liền đi sang bên phía ba người kia.
Tại địa phương gần đó không xa đang xảy ra cuộc chiến hỗn loạn, đám Tử Âm Thú cùng ba tu sĩ vẫn chưa phân ra thắng bại. Thấy như vậy Bắc Tiểu Lục lắc đầu, trường thương trong tay được hắn ném lên hư không thân ảnh của hắn cũng xuất hiện ngay sau đó. Hai tay bắt quyết rồi một cước đá thanh trường thương bay xuống rất nhanh hóa thành một đường hắc lôi kéo dài.
"Ầm!"
Một vùng phạm vi bị bao phủ bởi lôi điện, Hắc Sát Thương cắm vào giữa đám Tử Âm Thú lập tức lôi điện chấn bay tất cả đám chúng nó. Một giây sau điện lôi bao phủ dần dần biến mất, trên mặt đất chỉ còn lại một đám Tử Âm Thú đang nằm la liệt trên mặt đất, tất cả thân thể đều bị hắc lôi ăn mòn phát ra những tiếng nổ đôm đốp.
Sau một hồi thất thần, lão giả tóc trắng mới giật mình tỉnh lại sau đó nhanh chân đi đến chỗ Bắc Tiểu Lục chắp tay sợ hãi nói: "Đa tạ đạo hữu đã cứu giúp."
"Đa tạ An huynh đã ra tay tương trợ, đại ân này chúng ta cả đời không quên, nếu có việc gì xin cứ phân phó cho chúng ta."
Ba người mỗi người một lời, đều rất kinh hãi trước thực lực của Bắc Tiểu Lục.
Bắc Tiểu Lục lắc đầu, mấy tu sĩ ở đây trình độ còn kém hơn mấy người ở trong Bình Nguyên dược cốc mà hắn gặp. Đây cũng là khác biệt về độ tinh khiết chân nguyên cùng công pháp. Hắn lắc đầu nói:
"Mấy vị đạo hữu không cần đa lễ, không biết tiếp theo các ngươi có tính toán gì không?"
"Chuyện này..." Lão giả hơi có chút chần chừ nói.
"Tại hạ bị thù lao hậu hĩnh của Nam Thần gia tộc cho nên mới vào đây, hiện tại tình hình như này chỉ sợ vô duyên với việc này. Ta xin dừng bước tại đây."
Nam tử bạch y chắp tay nói ra.
"Vậy còn hai người các ngươi thì sao?" Bắc Tiểu Lục quay sang hỏi.
"Nếu An đạo hữu không chê thì cho tại hạ được đồng hành." Nam tử mặc hắc y lên tiếng.
Nghe được lời hắn nói hai người con lại trố mắt nhìn nhau, dường như không tin được hắn lại nói ra lời này. Mặc dù nói tu sĩ trước mắt rất lợi hại nhưng cũng chưa có đạt tới Nguyên Anh Kỳ, tiếp tục đi vào trong chưa chắc là ý hay.
"Nếu Giang đạo hữu đã quyết định ở lại, vậy hai chúng ta xin cáo biệt tại đây." Lão giả nhìn hai người Bắc Tiểu Lục nói ra.
Bắc Tiểu Lục cũng không có lộ ra tia tức giận nào, hắn nói: "Không thành vấn đề, vậy tại hạ cáo biệt hai vị."
Hai người không cảm nhận được Bắc Tiểu Lục tức giận, sắc mặt có chút vui mừng .
"Nếu đã như vậy, chúng ta xin cáo từ trước."
Lão giả cùng nam tử bạch y chắp tay cáo từ rồi nhanh chóng hóa thành hai đạo độn quang mang ánh sáng bay ra khỏi đầm lầy.
"Nhận biết một chút ta là An Lục." Bắc Tiểu Lục chủ động nói chuyện.
Nam tử hắc y gật đầu khẽ nói: "Tại hạ Giang Thiếu Bạch."
"Không biết tại sao Giang đạo hữu lại lựa chọn ở lại cùng ta vậy?" Bắc Tiểu Lục nhìn Giang Thiếu Bạch tò mò hỏi.
Dường như biết hắn sẽ hỏi vậy Giang Thái Bạch trầm ngâm nói: "Đi cùng đạo hữu có thể có một phần xác suất sống sót, nếu đi hiện tại tự ý rời đi chắc chắn không cơ hội nào."
Bắc Tiểu Lục ngạc nhìn nhìn hắn, giả vờ hỏi: "Cớ sao Giang đạo hữu lại nói như vậy, chẳng phải đi ra mới là con đường sống hay sao?"
Giang Thiếu Bạch cười cười lắc đầu thở dài: "Đến bây giờ chắc An đạo hữu cũng biết trong Qủy Cốc Đầm có tu sĩ cắn nuốt huyết nhục hồn phách tu sĩ, hơn nữa chỉ sợ người này đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh Kỳ. Anh đạo hữu cho rằng hắn có thể bỏ qua cho con mồi dâng tới trước miệng hay sao?"
Khóe miệng Giang Thiếu Bạch lộ ra đắng chát: "Hai người kia nếu như ở lại cùng chúng ta chiến đấu có thể may mắn chiến thắng, nhưng bỏ chạy chỉ sợ..."
Bắc Tiểu Lục có chút tán thưởng, người này suy xét hoàn cảnh tốt đưa ra phán đoán cũng không tệ.
"Được rồi, Giang đạo hữu chúng ta cũng đi thôi."
"Được!"
Giang Thiếu Bạch vận chuyển chân nguyên hóa thành một đạo ánh sáng màu đen đi vào sâu bên trong đầm.
Người này cũng rất nghiêm túc dẫn đường, Bắc Tiểu Lục cũng độn quang bay theo phía sau.
Bên trong động phủ, Nam Thần Cửu đang đả tọa bỗng mở to hai mắt ra, cười ra một tiếng quái dị.
"Lão tổ, có chuyện gì vậy?"
Nam Thần Cửu không mở miệng nói chỉ là trong con ngươi đỏ rực như máu lóe lên tia sáng vui mừng, "thật sự là ông trời không phụ người có tâm. Hai gã Kim Đan kỳ kia lại tách ra, đã như vậy hắn cũng không khách khí nữa. Trước tiên thu thập hai tên Kim Đan tách ra đã, sau đó sẽ tính sổ với tên tu sĩ khó nhằn kia sau."
Trong Qủy Cốc Đầm tràn ngập tử khí, pháp thuật của lão không bị trói buộc hạn chế. Lập tức lão thúc dục pháp quyết biến ảo ra một con hắc mãng to cỡ ngón tay rồi uốn lượn trên hư không, vù một cái đã thành tàn ảnh bay ra bên ngoài.
...
"Lâm đạo hữu, ngươi nói người kia liệu có bỏ qua cho chúng ta không?"
Hai đạo độn quang phá không nhanh như chớp đang bay với tốc cao trên không trung, hướng đi chính là ra ngoài Qủy Cốc Đầm. Bên trong trong đó một đạo màu đỏ quang mang truyền ra một âm thanh, nhìn kỹ thì đây chính là nam tử bạch y.
"Hừ, ta có phải là hắn đâu mà biết nhưng hiện tại vẫn chưa thấy gì chứng to chúng ta vẫn an toàn."
Lão giả tức giận mở miệng nói, sắc mặt cũng vô cùng trầm trọng.
"Nhưng ta vẫn cảm thấy không yên tâm, người đó hao tâm tốn sức dụ dỗ zV7cH chúng ta vào trong đây, nào có lý nào cho chúng ta rời đi dễ dàng như vậy. Không được, nếu như lần này ra được khỏi đây ta chắc chắn sẽ tố cao Nam Thần gia tộc cấu kết với tà ma ngoại đạo, cố ý dụ dỗ tu sĩ vào đây để cho yêu ma hút máu thôn phệ huyết nhục."
Nam tử bạch y cũng phẫn nộ hết sức.
"Ngươi nói đúng," Lão giả thở dài, "Nhưng trước mắt chúng ta vẫn cẩn thận đề phòng, chỉ khi nào ra khỏi được đây mới có tư cách nói chuyện."
Nam tử bạch y gật đầu, hắn tiếp tục tăng tốc độ tới mức tối đa, đột nhiên một đạo tia sáng lăng lệ từ đâu bay tới nhằm vào bên hông của hắn.
Đột ngột có dị biến xảy ra nhưng dù sao nam tử bạch y cũng là Kim Đan, trên mặt thoáng qua chút kinh hãi rồi nhanh chóng đưa tay bắt pháp ấn. Chân nguyên từ trong người hắn lập tức tràn ra ngoài, một đạo hắc khí được hắn đánh hóa thành một con rùa chặn lại đòn công kích ánh sáng kia.
"Keng!"
Chỉ thấy đạo hắc khí kia trở lên mờ ảo còn đạo công kích ánh sáng kia vẫn lấp lánh, trên mặt nam tử bạch y tái nhợt. Hiên nhiên sau một đòn này hắn đã chịu thương tổn không nhẹ.
Lão giả bên canh hơi ngẩn người một chút, trên mặt thoáng qua chút do dự cuối cùng vẫn độn quang đến bên cạnh nam tử bạch y.