Bồng bềnh trên biển nửa tháng Bắc Tiểu Lục mới nhìn thấy một đất liền, những ngày qua cũng không gặp chuyện gì quá nguy hiểm, chủ yếu có vài con yêu thú cấp thấp không đủ uy hiếp.
“Rốt cuộc cũng nhìn thấy đất liền. Nạp Lan phía trước ngươi có biết là đâu không?”
Nghe được có người gọi tên minhg Nạp Lan vội vàng quay đầu lại nói: “Tiền bối phía trước có lẽ đã là đất liền rồi, ta mặc dù không biết nơi đâu nhưng địa vực gần với vùng ven hải này thì chỉ có Mộc La Châu.”
“Tốt, ngươi tiếp tục khống chế Lam Vân Trùy đi tới thành trì gần nhất nơi đây.”
…
Một ngày một đêm phi hành cuối cùng Bắc Tiểu Lục cũng nhìn thấy một thành trì tu sĩ, ngay khi gần đến nơi thì hắn thu Lam Vân Trùy lại sau đó cùng Nạp Lan đi vào trong thành. Muốn đi vào bên trong thành phải nộp ba viên linh thạch làm phí, nghe thì có vẻ ít nhưng ở nơi đây chỉ có một tòa thành trì duy nhất cho nên rất ít tu sĩ không nỡ bỏ ra phí vào thành.
Dù sao đến được đây đa số tu sĩ đều cao vài viên linh thạch quả thật như muỗi đốt, nhưng tòa thành trì này được xây dựng từ một loại khoáng thạch khá cứng rắn, cho dù yêu thú thì cũng rất khó công phá ngay được. Bởi vậy nhìn qua nơi đây quả thật đáng giá phí đi vào.
Bắc Tiểu Lục đương nhiên chẳng để ý chút linh thạch cỏn con này, đưa sáu viên linh thạch hạ phẩm cho tu sĩ canh gác, sau đó cùng Nạp Lan đi vào trong thành. Hai người đi đến một quán tửu lâu sau, sau khi thuê hai phòng thì hắn bắt đầu gọi một bàn đầy đồ ăn đặc sản ở đây. Cũng đã lâu hắn mới có thể tận hưởng sơn hào hải vị dân gian, vừa ăn hắn vừa hỏi Nạp Lan đối diện.
“Tiếp theo ngươi có dự định gì không?”
Nạp Lan không nghĩ tới hắn sẽ hỏi như vậy, nàng hơi suy nghĩ rồi nói ra: “Vãn bối vốn là đệ tử gia tộc nhưng trước đó một thời gian đã bị kẻ địch tàn sát không còn một ai, hiện tại cũng chưa biết phải đi đâu, làm tiền bối chê cười rồi.”
Bắc Tiểu Lục cảm nhận được trong giọng nói pha trộn chút cay đắng thì không khỏi ngừng ăn, sau đó lại như thường tiếp tục thưởng thức. Nạp Lan thấy Bắc Tiểu Lục không nói gì cũng không để bụng, đây vốn là chuyện của nàng, nàng cũng không dự định mong ai sẽ giúp. Hơn nữa chẳng ai lại muốn dây dưa vào những chuyện như này cả.
Hai người nhanh chóng giải quyết hết đồ ăn trên bàn, rồi nhanh chóng trở về phòng. Ngay khi Nạp Lan đang định đi vào phòng thì Bắc Tiểu Lục hơi chậm bước chân không quay đầu chỉ cất giọng nói:
“Hiện tại bên người ta đang thiếu một thị nữ!”
Nói xong không đợi Nạp Lan nói câu nào hắn đã bước vào phòng, hai người thuê phòng vốn đối diện nhau cho nên cũng không tốn thời để Bắc Tiểu Lục nhanh chóng tiến vào. Hai mắt to tròn của Nạp Lan trừng to nhìn phía cánh cửa đối diện, dường như nàng cũng bị câu nói của Bắc Tiểu Lục làm bất ngờ. Mất một lúc lâu hai mắt của nàng phiếm hồng, sau đó là những giọt nước mắt chảy xuống, bao nhiêu uất ức bây lâu nay cứ thế như nước vỡ bờ.
Nạp Lan không biết từ bao giờ nàng không còn nghe được những lời thật lòng quan tâm, có lẽ khi gia tộc sụp đổ, là khi phụ mẫu của nàng chết trước mặt nàng hay những người thân thuộc đều dần dần ngã xuống. Hàm răng trắng ngần cắn chặt môi ánh mắt lộ ra quyết tâm, nàng không còn là đại tiểu thư danh môn thế gia nữa mà đã trở thành một kẻ lưu vong, một kẻ không nơi đi về.
Hít một hơi thật sâu nàng đã có quyết định, sau đó cảm thấy bản thân ở ngoài với bộ dạng này thật thất thố vội vàng đi vào trong phòng.
Bắc Tiểu Lục sau khi đi vào phòng thì lập tức ném ra trận kỳ bố trí trận pháp phòng ngự cùng cách âm, sau đó mới đi vào bên trong Ngũ Hành thế giới bế quan tu luyện. Sáng sớm hôm sau, Bắc Tiểu Lục đi ra khỏi cửa lập tức phát hiện Nạp Lan đã đứng đối diện từ lúc nào. Thấy hắn đi ra ngoài thì nàng vội vàng tiến lên thi lễ rồi nói:
“Tiền bối, chuyện hôm qua người nói là thật sao?”
Nghe Nạp Lan hỏi thì Bắc Tiểu Lục mới nhớ ra, hắn gật đầu.
Hai mắt của Nạp Lan sáng bừng, vội vàng quỳ xuống không để Bắc Tiểu Lục phản ứng liền nói: “Tiểu nữ nguyện làm nô tỳ cung phục người.”
Bắc Tiểu Lục ho một tiếng lên tiếng: “Ngươi không cần phải quỳ xuống thế đâu, nô tỳ thì nói quá, ngươi chỉ cần làm nhiệm vụ của một thị nữ là được rồi. Nhưng…”
Nói tới đây hắn hơi dừng, ánh măt sắc bén nhìn chằm chằm vào Nạp Lan nói từng chữ một: “Ta không nuôi phế vật, càng không cần kẻ chỉ biết gây phiền phức. Ngươi hiểu?”
Nghe được sự trầm trọng không đùa cợt của Bắc Tiểu Lục, sắc mặt Nạp Lan vô cùng nghiêm túc nói ra: “Ta chắc chắn sẽ không phạm vào những sai lầm đó.”
“Vậy tốt đứng lên đi.” Bắc Tiểu Lục đối với nàng khoắt tay.
Bắc Tiểu Lục sở dĩ thu nhận Nạp Lan cũng không có ý đồ gì, đơn thuần tán thưởng đối với tâm tính của nàng. Hắn cũng từng phân tích một tình huống tương tự, chỉ muốn xem cô nàng này tương lai có thể tự tay báo thù được hay không. Hắn đã cho cơ hội còn nàng ta có làm được hay không đó còn phụ thuộc vào sự quyết tâm của nàng, đương nhiên nếu nàng có thể vượt qua bài kiểm tra này thì hắn có thể cân nhắc xếp nàng vào tâm phúc bên cạnh mình.
“Chúng ta đi ra ngoài tìm hiểu tình hình nơi đây một chút!” Bắc Tiểu Lục bình tĩnh nói một câu rồi đi ra ngoài.
Nạp Lan nghe thấy Bắc Tiểu Lục nói vậy thì lập tức đi theo sau, còn không quên mở miệng: “Thiếu gia, ta đã tìm hiểu tình hình xung anh nơi đây rồi.”
Bước chân hơi khựng lại Bắc Tiểu Lục quay sang với vẻ mặt kinh ngạc, chỉ chờ có thể Nạp Lan vội báo cáo: “Nô tỳ sáng sớm đã đi ra ngoài tìm hiểu một chút nơi đây, cơ bản mà nói đây là một thế lực được một đại tông môn quản lý, thành chủ ở đây nghe nói đã đạt tới cảnh giới Hư Thần Kỳ.”
Dừng lại một giây nàng nghĩ tới điều gì lại nói: “Nghe nói ở Hải Biên Thành này đang có hai sự kiện diễn ra, là đấu giá hội cùng Tu Chân Lộ. Vừa hay hôm này là ngày đấu giá hội chính thức diễn ra, thiếu gia muốn đi thì nô tỷ có thể dẫn đường.”
Bắc Tiểu Lục cũng phải lau mắt mà nhìn hiệu quả làm việc của Nạp Lan, người này thu nhận liền không có sai. Nghĩ tới đấu giá hội sẽ có chút đồ tốt Bắc Tiểu Lục khẽ vuốt cằm nói: “Vậy chúng ta đi qua đấu giá hội một chút.”
Đi được một đoạn hắn bỗng nhớ tới điều gì, quay sang khẽ hỏi: “Đúng rồi Nạp Lan, vừa nãy ngươi nói Tu Chân Lộ là thứ gì thế.” Nghe tới cái tên này Bắc Tiểu Lục liên tới khái niệm dẫn người nhập đạo tu hành.
Nạp Lan cũng lắc đầu, nàng cũng không rõ ràng lắm, “Thiếu gia, ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết rất có lợi cho việc tu hành.”
Thấy vậy Bắc Tiểu Lục cũng không hỏi thêm gì nữa, hai người đi tới một nơi được gọi là Tụ Bảo Lâu, nơi đây chính là nơi sẽ diễn ra đấu giá. Hai người Bắc Tiểu Lục sau khi nộp phí đi vào liền đi vào trong đại sảnh, hắn không nói nhiều tiêu một khoản linh thạch đổi lấy một phòng thượng đẳng. Những phòng này liền có cấm chế bảo hộ thần thức cực mạnh không chút sợ bị dòm ngó, Bắc Tiểu Lục đi vào cũng bố trí thêm một cái ngăn cản thần thức như vậy liền không sợ tu sĩ Hư Thần dòm ngó.
Bắc Tiểu Lục lướt qua đám người bên dưới, vẫn như lần trước đi từng nhìn bên dưới tràn ngập tiếng ồn ào, hắn hơi chút tâm nghe một chút phát hiện cũng không có gì quan trọng liền bỏ qua. Thời gian không bao lâu liền có một vị nam tử đi đến giữa hội trường, đây là một vị trung niên nam tử từ khí tức mà xem Bắc Tiểu Lục phán đoán người này cũng phải Nguyên Anh hậu kỳ trở lên.
Sau khi nam tử trung niêm đi lên liền giơ một tay lên đối với mọi người, ai cũng không xa lạ gì với động tác này vội vàng ngưng thần không nói chuyện nữa. Thấy đạt được hiệu quả nam tử khẽ gật đầu, sau đó bắt đầu nói chuyện:
“Chào các vị đạo hữu đã bớt chút thời gian đi đến đấu giá hội được tổ chức bởi Tụ Bảo Lâu, tại hạ là Lương Vô Nhất người chủ trì buổi đấu giá ngày hôm nay. Được rồi, không để các vị chờ lâu đấu 9AJro giá hội chính thức được bắt đầu.”
Lương Vô Nhất nói xong, một vị nữ tử bê lên một cái khay được trùm vải trắng lên. Hắn bắt đầu cất giọng nói: “Món đồ đầu tiên đấu giá để làm nóng người lần này sẽ là một đóa linh thảo Hoàn Thanh Thảo, đây là linh thảo ngũ cấp, là một dược liệu rất quan trọng trong đan phương Hoàn Ngưng Đan. Giá khởi đầu là 1000 linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 100 viên linh thạch hạ phẩm.”
Lập tức có một ít tu sĩ bên dưới hội trường hô giá.
“Ta ra 1100 linh thạch hạ phẩm!”
“1200 linh thạch hạ phẩm !”
“Chút linh thạch vậy mà cũng dám hô, ta ra 1500 linh thạch hạ phẩm!”
Lập tức có tu sĩ nhận ra y, tức giận nói: “Nhất Liễu, ngươi cũng xứng để nói câu đó sao. Ta ra 2000 linh thạch hạ phẩm.”
“Ngươi…” Người nam tử vừa khinh thường kia lập tức bị đánh mặt, y tức giận hô: “2500 linh thạch hạ phẩm.”
…
Cuối cùng giá của cây thảo dược này dừng tại 3400 linh thạch hạ phẩm, phải nói Hoàn Thanh Thảo cũng không thật sự quá quý hiếm, mặc dù nó là dược liệu quan trọng để luyện chế Hoàn Ngưng Đan. Hoàn Ngưng Đan, đây là đan dược thuộc phạm trù phàm đan, nó được dùng cho tu sĩ Kim Đan, tác dụng có thể để cho tu sĩ sử dụng ngưng đọng chân nguyên thêm tinh khiết.
Sau khi món thứ nhất không mấy quý giá được đấu giá xong, Lương Vô Nhất cũng hơi hài lòng với bầu không khí này, tiếp tục cất giọng đưa ra một cái khay đồ vật khác trưng bày.
“Đồ vật tiếp theo được đấu giá là một thanh thượng phẩm pháp khí Trúc Ngọc Kiếm, giá khởi đầu là 5000 viên linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng không thể thấp hơn 500 viên linh thạch hạ phẩm.”