Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 505: Dạ tập.



CHƯƠNG 505: DẠ TẬP.

Một lúc lâu qua đi, trong chăn Hoàng Dung phương mới phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc:

"Ta vì sao lại đột nhiên ngất đi, lại còn có giấc mơ như thế?"

Chỉ một thoáng qua Hoàng Dung sắc mặt thay đổi một chút, bởi vì nàng nghĩ tới một khả năng : chính mình có thể trúng phải Di Hồn Đại Pháp của Tống Thanh Thư

Bất quá Hoàng Dung rất nhanh bài trừ cái khả năng này, bởi vì xem ra thì thân thể của mình không có bị chân chính xâm phạm, hơn nữa lại có Chu Cửu ở một bên, chắc chắn Chu Cửu cũng sẽ không cho phép Tống Thanh Thư làm chuyện hồ đồ.

Quan trọng hơn chính là Hoàng Dung cũng có luyện được Di Hồn Đại Pháp trong Cửu Âm Chân Kinh, nàng biết rõ ràng nếu người trúng phải Di Hồn Đại Pháp, tâm trí sẽ bị người thi thuật khống chế, sau đó sẽ không nhớ rõ lúc trước đã làm ra chuyện gì, trong lúc nàng bây giờ vẫn có thể rõ ràng nhớ lại cảnh tượng trong mộng, đương nhiên là không thể trúng phải Di Hồn Đại Pháp.
Vừa bắt đầu nhớ lại, Hoàng Dung tâm tư có chút không có thể khống chế, cảnh tượng trong mộng bị khuất nhục cứ ập tới dồn dập, nhưng khi cây côn ŧɦịŧ to lớn của Tống Thanh Thư tiến vào thân thể của mình, cái loại thân thể bị khuất phục lại cùng với linh hồn run rẩy vì sướng khoái, nhớ tới đây toàn bộ thân thể Hoàng Dung không nhịn được lại run rẩy lên, trong đầu nàng lại hiện lên cây côn ŧɦịŧ của hắn, lại đã cảm thấy bên dưới cái âm hộ của mình ngứa ngáy, điều này làm cho nàng xấu hổ không thôi, nàng thậm chí cảm giác mình trở nên có chút xấu xa, lại đưa tay xuống kiểm tra lại cái âm hộ mình, Hoàng Dung thấy cái âm hộ mình có chút sưng đỏ, giống như là bị Tống Thanh Thư dùng cây côn ŧɦịŧ kịch liệt làm rất lâu, nàng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh rồi, chẳng lẽ nói, vừa rồi không phải nằm mơ, quả thật hắn đã cùng nàng giao hoan? Lấy ngón tay sờ lên cửa miệng huyệŧ rồi ngửi lấy, nàng thấy chỉ có cái mùi hăng hăng hắc hôi nồng của dịch nhờn đang khô quánh lại, nàng vẫn không thả được tâm, cho nên đưa ngón giữa sâu vào trong huyệŧ mình, tùy ý quấy vào rút ra đút vào vài cái rồi lấy ngón tay đưa lên mũi ngửi lại, xác định chắc chắn không có mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙, Hoàng Dung nhẹ nhàng thở ra nhẹ nhỏm.
"Cái giấc mộng này không khỏi quá chân thực đi..."

Hoàng Dung lúc này mặc dù không có soi gương, nhưng cảm giác hai gò má nóng rực làm cho nàng rõ ràng là đang đỏ chót cực kỳ.

"Chẳng trách trong mộng, Tống Thanh Thư lao thẳng vào đến tâm tư của mình bắt bí chính xác từng ý nghĩ của mình, thì ra Tống Thanh Thư là tự chính mình huyễn hoặc nghĩ ra."

Hoàng Dung cắn môi, hồi ức trong mộng Tống Thanh Thư bức bách chính mình đi vào khuôn phép từng ly từng tí, bỗng nhiên tỉnh ngộ hiểu ra vấn đề.

"Nếu tất cả đều là do tiềm thức quấy phá, vì sao lại phát triển trở thành đến mức về sau lại để cho hắn giao hoan với mình như vậy? Chẳng lẽ trong tiềm thức của mình cũng đang mong muốn để cho họ Tống kia xâm phạm?"

Hoàng Dung sắc mặt lập tức thay đổi.

Trên thân thể thành thục cùng với lương tâm dày vò khiến cho Hoàng Dung lo được lo mất, thậm chí đã quên tìm hiểu nguyên nhân vì sao chính mình lại tẩu hỏa nhập ma, cứ như vậy ở trên giường lăn lộn khó ngủ, mãi cho đến lúc mọi người ước định thời gian tập hợp xuất phát mà nàng vẫn còn chưa ngủ được.
-Các vị nghỉ ngơi được chứ?

Nhìn mọi người lục tục đến, Tống Thanh Thư cười hỏi.

Tiêu Phong phóng khoáng cười to:

-Tiêu mỗ đã dưỡng tốt tinh thần, chỉ chờ một trận trận đại chiến sắp tới.

Mọi người còn lại cũng dồn dập gật đầu phụ họa.

Chỉ có Hoàng Dung là cười khổ, chuyện xảy ra hôm nay làm cho tinh thần nàng chịu tác động cực mạnh, sau đó trở về phòng cũng không ngủ được, dẫn đến bây giờ uể oải mệt mỏi, nhưng chuyện này làm sao để cho người ngoài biết được, cũng đành biểu thị sức lực của mình không thành vấn đề.

Tống Thanh Thư đã chuẩn bị kỹ càng sẵn trước mười mấy bộ trang phục của quân Mãn Thanh rồi để ở trước mặt mọi người:

-Đêm nay chúng ta đi thâm nhập vào đại doanh địch, nên cải trang thành quân Thanh cho tiện ..

Da Luật Tề ánh mắt sáng lên:
- Không nghĩ tới Tống huynh đã sớm chuẩn bị, quả nhiên chu đáo.

Tống Thanh Thư gật đầu, Da Luật Tề người này, vừa khiêm tốn đồng thời lại có tâm tư kín đáo, thực sự cũng là nhân tài hiếm có, nhưng đáng tiếc đối phương thân là hoàng tộc Đại Liêu, nên không thể nào mời chào hắn cùng đi theo con đường của mình được.

-Các vị ở trên giang hồ đều là những nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, tại hạ đang lo lắng để các vị cải trang thay hình đổi dạng, sẽ có mạo phạm đây này.

Trương Tùng Khê vẫy tay:

-Thanh Thư ngươi không cần lo, chuyện hôm nay không phải là ân oán giang hồ, cho nên không cần để ý đến những quy củ giang hồ kia.

Mọi người còn lại cũng nói phải.

Khi mọi người thay đổi xong trang phục quân Mãn Thanh, Tống Thanh Thư âm thầm lấy làm kỳ: “ Những người này quả nhiên đều là nhân vật hàng đầu của võ lâm thiên hạ, dù cho trên người chỉ mặc trang phục quân binh, vẫn có khí độ bất phàm không giống như người bình thường.
Khi Chu Cửu thay đổi trang phục đi ra, Tống Thanh Thư sáng mắt lên, đến gần ở bên tai nàng nói:

-Trên đời này nếu có tiểu binh tuấn tú như thế này, ngày sau thân binh dưới trướng của ta, đều sẽ lấy Chu Cửu làm chuẩn, chỉ nhìn thấy liền vui tai vui mắt.

Vừa vặn Da Luật Nam Tiên đi ngang qua bên cạnh hai người, nghe được lời của Tống Thanh Thư, lườm hắn một cái rồi rời đi.

Tống Thanh Thư ngượng ngùng, lúc trước hai người tuy rằng gặp mặt không nhiều, nhưng cũng lưu lại lẫn nhau ấn tượng khá tốt.

Da Luật Nam Tiên kiếm pháp tinh diệu cũng là thôi, cái đáng quý nhất chính là vóc người thanh mảnh, cùng với một đôi chân đẹp thon dài, cả người phảng phất một con ngựa hồng kiêu ngạo, nếu Tống Thanh Thư có ấn tượng không tốt với nàng thì mới là lạ.

Chỉ tiếc là lần trước Tống Thanh Thư dạ hành đột nhập biệt viện của Tiêu Bán Hòa, một đôi tay đã để lên trên hai bầu vú của nàng, cho nên tất cả phong phạm cao thủ trong khoảnh khắc sụp đổ trong mắt Da Luật Nam Tiên.
Tống Thanh Thư còn chưa kịp cảm thán thế sự vô thường, thì Hoàng Dung cũng thay đổi xong trang phục đi ra, nhìn thấy hai bầu vú của nàng phồng lên trước ngực, Tống Thanh Thư than thầm: “ Hai bầu vú sung mãn như thế này, có thể là ai cũng nhìn ra được là nữ giả nam trang. . . “

Tống Thanh Thư sờ mũi, nhìn mọi người đã chuẩn bị xong xuôi, trầm giọng nói:

-Xuất phát…

Lúc này đã màn đêm buông xuống, Tống Thanh Thư, A Cửu, Hoàng Dung, Trương Tùng Khê, Ân Lê Đình, Tiêu Phong, Da Luật Nam Tiên, Da Luật Tề xoay người nhảy lên ngựa, bóng người rất nhanh biến mất từ phía trong rừng cây xa xa.

-Hoàng phu nhân, tinh thần của phu nhân tựa hồ không tốt lắm, đại doanh quân Thanh nguy cơ tứ phía, để tránh có sai sót, lát nữa tiến vào trong, mong rằng phu nhân hãy đi cùng ở bên cạnh tiểu đệ..

Nhìn thấy Hoàng Dung dáng vẻ thất thần, Tống Thanh Thư nhướng mày, hắn thực sự không muốn Hoàng Dung bị tổn hại ở bên trong đại doanh quân Thanh.
Hoàng Dung trở nên không tự nhiên n, nàng tuy rằng biết rõ đây là Tống Thanh Thư có ý tốt, nhưng trong ác mộng của nàng thì hành động của Tống Thanh Thư quá mức đáng sợ, do đó nàng không muốn cùng đối phương đến gần vượt qua khoảng cách, liền cự tuyệt nói:

-Đa tạ hảo ý Tống công tử, ta võ công tuy rằng không sánh bằng công tử, nhưng tự bảo vệ mình là có dư lực.

Thấy nàng từ chối, Tống Thanh Thư cũng không tiện nói thêm gì:

-Là do tiểu đệ đường đột, kính xin phu nhân chớ trách…

Trở lại bên người Chu Cửu, Tống Thanh Thư nhỏ giọng nói:

-Chu Cửu, lúc xâm nhập vào đại doanh của quân Thanh, muội lưu tâm chiếu cố một chút đến Hoàng phu nhân…

Chu Cửu bĩu môi:

-Ngươi đúng là thương hương tiếc ngọc…

Tống Thanh Thư mỉm cười:

-Làm gì có, muội cũng biết Hoàng phu nhân mới vừa tẩu hỏa nhập ma, bây giờ trạng thái vẫn chưa ổn định, nếu lát nữa quân Thanh gây nên tổn thương đến Hoàng phu nhân, thì ta có thể trở thành tội nhân trên chốn giang hồ, bị hàng vạn người chỉ trích a
Chu Cửu nghĩ lại cũng đúng, Hoàng Dung lần này là đến trợ giúp, lấy theo danh vọng của Hoàng Dung ở trong chốn giang hồ, nếu không cẩn thận xảy ra chuyện không may, Tống Thanh Thư nhọc nhằn khổ sở tạo thế cũng khó tránh khỏi vạ lây.

-Được rồi, ta sẽ âm thầm bảo vệ Hoàng phu nhân.

Chu Cửu bây giờ võ công cũng đã càng cao hơn trước, lúc trong Thịnh Kinh thành đã cùng Tống Thanh Thư song tu, được thêm từ hắn một phần công lực, bây giờ võ công của nàng trên lý đã không thua gì võ lâm Ngũ Tuyệt, khiếm khuyết duy nhất chính là tu vi tâm tính mà thôi.

Do dự một chút, A Cửu vẫn là thấp giọng truyền âm nói:

-Tống lang, ngươi trước giờ phong lưu, ta không quan tâm đến, nhưng Hoàng phu nhân là người không có thể chạm vào.