Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 564: Vậy ngay bây giờ đi.



CHƯƠNG 562: VẬY NGAY BÂY GIỜ ĐI.



Lúc này tại tòa biệt viện ngoài trăm dặm, cẩm y công tử chính nhất mặt hàn sương nhìn tên thuộc hạ quỳ trên đất thủ hạ:

-Ngươi nói cái gì?"

Tên thuộc hạ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đành cắn răng lập lại:

-Hắn đã đến trấn Tuyết Nguyệt vào nơi tửu điếm mà chúng ta an bài, vị Mộc cô nương kia đã rời đi, nhưng theo tai mắt hồi báo, hắn vào trong tử điếm lại ôm một nữ nhân xinh đẹp khác, đoán chừng là Xích Luyện Tiên Tử Lý Mạc Sầu.

Cẩm y công tử phất tay cho thuộc hạ lui ra, nhưng trong lòng thì một bụng tà hỏa không có chỗ phát tiết: "Lý Mạc Sầu? Ngay cả loại nữ nhân ác danh tại ngoại này cũng muốn chạm vào, quả nhiên tâm khiếu bị sắc mê.”

Cũng không biết qua bao lâu i, đang ở nổi nóng cẩm y công tử đột nhiên nghĩ đến một khả năng, liền tỉnh táo lại: "Hay là hắn đã đoán được là ta? Cho nên mới cố ý chọc giận ta như vậy, chứ chẳng có lý do gì mà không đế dò xét ta a. Hừ, ngươi đã không muốn tới gặp ta, vậy thì ta sẽ đi gặp ngươi. . .
Bên trong tửu điếm của trấn Tuyết Nguyệt, Lý Mạc Sầu sắc mặt tái nhợt, nhìn nam nhân bên cạnh:

-Thật là không còn có biện pháp khác sao?

-Tiên Tử lần này tẩu hỏa nhập ma là do căn cơ tự thân bị dao động, cho nên ngoại lực rất khó tạo nên tác dụng, tại hạ có hai phương pháp cứu giúp đó đã là cực hạn, đâu còn có những phương pháp khác nào nữa,

Tống Thanh Thư đáp,

-Đương nhiên, nếu như Tiên Tửi có thể mời được Nhất Đăng Đại Sư, theo truyền thuyết với công phu Nhất Dương Chỉ có thể cải tử hoàn sinh, nói không chừng đối với Tiên Tử có hữu dụng.

-Nhất Đăng Đại Sư?

Lý Mạc Sầu nghe vậy thì cười khổ, trước đây bởi vì chuyện của Lục Triển Nguyên, nàng cùng cao tăng Thiên Long Tự kết thù kết oán, huống chi nàng cùng Võ Tam Thông thù sâu như biển, hắn lại chính là đệ tử của Nhất Đăng Đại Sư, cho dù là Nhất Đăng Đại Sư đức cao vọng trọng, có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước, nhưng thi triển Nhất Dương Chỉ cứu người một lần, chân khí tổn hao quá lớn, trong vòng năm năm sẽ giống như là phế nhân, nàng cũng nhận ra bản thân mình không có mặt mũi lớn như vậy.
-Thật ra thì Tiên Tử cũng không cần lo lắng quá mức, bên trong cơ thể Tiên Tử chân khí hỗn loạn đã được tại hạ ổn định, chỉ cần không dùng tới nội lực, thì sẽ bình thường không sao, đến lúc đó Tiên Tử tìm một nơi hẻo lánh ẩn cư, cừu gia cũng sẽ không tìm tới cửa.

Thấy sắc mặt nàng trắng bệch, Tống Thanh Thư vội an ủi.

-Ẩn cư?

Lý Mạc Sầu nhịn không được cười lớn,

-Ta Lý Mạc Sầu tung hoành giang hồ bấy lâu nay, há có thể giống như cho nhà có tang, ẩn tránh trong huyệt động sống qua ngày! Ngươi cũng không cần cố ý nói khích ta như vậy, ta mặc dù xem nặng thuần khiết, nhưng cũng không phải cái loại ngu xuẩn không biết ngộ biến phải tòng quyền, nếu quả thật chỉ cần ngươi có biện pháp cứu ta …

Không nghĩ tới đối phương lại có khả năng quyết đoán như vậy, Tống Thanh Thư sờ mũi mình một cái:
-Không biết Tiên Tử sẽ chọn loại phương pháp cứu giải nào đây?

-Ngươi nghĩ ta sẽ nên chọn phương pháp nào?

Lý Mạc Sầu ánh mắt đong đưa lưu chuyển, lườm hắn tựa như hờn dỗi, một sát na phong tình kia liền thấy mị thái xuất hiện lan tràn.

Tống Thanh Thư trong lòng vừa nhảy:

-Nếu như tại hạ nói ra, Tiên Tử sẽ đồng ý với phương pháp tại hạ đề nghị sao?

-Vấn đề này thì phải còn xem lại cái phương pháp mà đại sư tỷ có chấp thuận hay không…

Lý Mạc Sầu tự tiếu phi tiếu nhìn lại hắn.

Tống Thanh Thư trong lòng thầm nghĩ đúng là chịu không khỏi, nhãn quang của Cổ Mộ phái chọn nữ đệ tử quả thực nghịch thiên, từng nữ đệ tử của Cổ Mộ đều là hồng nhan họa thủy.

Lý Mạc Sầu trước giờ sắc mặt không chút nào thay đổi đối với nam nhân, hôm nay đột nhiên hiện lên như hoa đào, giọng nói còn mang tính trêu chọc, toàn bộ quá trình chuyển biến giống như là tự nhiên hình thành, nhìn không ra một chút kẽ hở, nếu không biết nội tình bên trong, thì sẽ còn coi nàng như là một vưu vật mị cốt trời ban.
Nữ nhân quả nhiên là trời sanh rất giỏi biến hóa tâm tình…

Tống Thanh Thư âm thầm cảm thán, tuy biết rõ Lý Mạc Sầu lúc này chẳng qua là ở lợi dụng tự dung mạo xinh đẹp của mình để thu về lợi ích, nhưng thật ra thì hắn vẫn rất là được lợi.

-Vậy tại hạ sẽ chọn phương pháp cứu chữa đầu tiến vậy …

Tống Thanh Thư trong lòng đắc ý, muốn cùng ta đấu, để xem là ai sợ ai a.

Lý Mạc Sầu sắc mặt thoáng cái ửng đỏ, nhịn không được phun ra:

-Ngươi quả nhiên không phải người tốt, bất quá nếu như ngươi chập nhận bỏ ra một thân tu vi công lực, Mạc Sầu ta cũng sẽ không quản cùng ngươi xuân phong nhất độ.

Nghe qua lúc này đến phiên Tống Thanh Thư sửng sốt, nhìn nữ nhân trước mắt khóe miệng mỉm cười, thầm than thở, thảo nào dù là võ công của nàng cũng không được coi là giang hồ tuyệt đỉnh, lại có thể trên chốn giang hồ lấy danh xưng Xích Luyện Tiên Tử tiêu dao qua nhiều năm như vậy, quả nhiên là nàng cực kì thông minh, nàng cũng đã nhìn ra hắn sẽ không có khả năng dùng loại phương pháp đầu tiên để cứu chữa nàng, nên mới cố ý nói như vậy..
Nghĩ suy rõ ràng tất cả, Tống Thanh Thư sắc mặt nghiêm lại, nói rằng:

-Tiên Tử nói gì vậy, ta tuy không phải là Liễu Hạ Huệ tái thế, nhưng làm sao có thể làm ra cái chuyện có lỗi với đại sư tỷ của Tiên Tử chứ?

Thấy hắn giả bộ làm ra vẻ, Lý Mạc Sầu trong lòng cười nhạt, chẳng qua hiện nay nàng phải dựa vào đối phương xuất thủ cứu giúp, phải cùng hắn giả tình hư ý:

-Là muội hiểu lầm… tỷ phu có nhân cách tốt, ngày sau nếu gặp đại sư tỷ, muội nhất định sẽ nói tốt vài câu.

-Tiên Tử gọi ta là cái gì? Thanh âm quá nhỏ không có nghe rõ.

Tống Thanh Thư cố ý đưa lỗ tai tiến tới gần miệng của nàng.

Lý Mạc Sầu thầm mắng vô sỉ, chẳng qua hiện nay có việc cầu ngườinên đành kế tục lặp lại một lần:

-Tỷ. . . phu…

Hô xong qua đi, toàn bộ khuôn mặt của Lý Mạc Sầu đều đỏ, nghĩ thầm rõ ràng niên kỷ lớn hơn hắn nhiều, giờ lại buộc phải xưng hô như vậy, thật là xấu chết người.
-Ai …nghe rõ rồi a..

Tống Thanh Thư đắc ý giống như vừa ăn được nhâm sâm vậy, toàn thân bấc giác không được tự nhiên.

Lý Mạc Sầu quẫn bách chí cực, chịu không nỗi đang muốn trở mặt, Tống Thanh Thư lại mở miệng:

-Mạc Sầu muội muội, hai ta tuy rằng đã xem như là người một nhà, bất quá ta có mấy lời vẫn phải nói cho rõ ràng. Ta giúp muội muội thì phải hao phí rất nhiều chân khí, trong khi muội muội chỉ có nói vài câu hời hợt tỷ phu thì xem như là đã xong, muội muội suy nghĩ lại đi, nào có cái đạo lý đó. . ."

Lý Mạc Sầu thốt nhiên nổi giận:

-Vậy ngươi muốn ta như thế nào nữa?

Thấy nàng đột nhiên tức giận giống như hổ dữ vậy, Tống Thanh Thư buồn bực nói:

-Muội muội cứ nghĩ nơi đâu, bất quá ta chỉ muốn muội muội đáp ứng với ta một điều kiện mà thôi.

Chú ý tới đối phương sắc mặt lại thay đổi, Tống Thanh Thư vội thay đổi lại cách xưng hô nói tiếp:
-Điều kiện này không giống như là Tiên Tử đang nghĩ đâu.

Lý Mạc Sầu sắc mặt có chút hòa hoãn:

-Ngươi cứ nói điều kiện trước đi, để ta xem thử có đáp ứng được hay không.

Tống Thanh Thư gật đầu, nói:

-Trước đây lúc tại hạ còn tiềm nhập trong Thanh cung, được Khang Hi tín nhiệm, giao cho nắm giữ một tổ chức bí ẩn là Niêm Can Xử, người tổ chức này chuyên thu thập tin tức cùng với ám sát làm một thể, giá trị phi thường cao, tai hạ dự định sẽ đem bộ phận này khống chế ở trong tay mình, hiện giờ dưới trướng đang thiếu nhân thủ, lấy võ công của Tiên Tử, nên muốn Tiên Tử ở bên trong một mình đảm đương một phía.

Lý Mạc Sầu lắc đầu nói:

-Ta xưa nay độc lai độc vãng, không có thói quen thay người làm việc."

-Ba năm….chỉ là ba năm, sau đó nếu Tiên Tử không muốn thì có thể rời đi, tại hạ tuyệt không làm khó dễ. Hơn nữa trong ba năm đó, tại hạ sẽ không hạn chế sự tự do của Tiên Tử, ngoại trừ phải hoàn thành tổ chức giao cho nhiệm vụ ở ngoài, thời gian còn lại đều là tự chính Tiên Tử sắp xếp, lại còn được tổ chức cung cấp ngân lượng và tin tức, thậm chí có được tổ chức che chở. . .
Tống Thanh Thư từng điểm từng điểm dụ dỗ đối phương.

Lý Mạc Sầu quả nhiên Ý động, trầm mặc một lúc, gật đầu nói:

-Ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng chỉ rút ngắn thời gian làm một năm, nếu không được thì ta thà rằng không cần trị liệu nội thương trong người, chứ không cần cả đời phải để cho ngươi sai sử.

-Được…

Tống Thanh Thư rất sảng khoái đáp ứng, suy cho cùng hắn tự tin, chỉ cần Lý Mạc Sầu gia nhập, về sau mình khẳng định sẽ có biện pháp đem nàng lưu lại.

-Vậy ngươi chuẩn bị lúc nào thì trị thương cho ta đây?

Lý Mạc Sầu trầm giọng hỏi.

-Kéo dài không bằng cấp tốc, vậy ngay bây giờ đi….

Tống Thanh Thư mỉm cười nhìn đối phương.