Lý Mạc Sầu không có chuẩn bị kịp, bị dọa giật mình, nói có chút ấp úng .
-Tại hạ chuyến này bắc thượng có chuyện quan trọng trong người, đã đình lại hết mất ngày nên đã bị trể nãi, tại hạ đương nhiên cần phải tranh thủ thời gian, Thấy Lý Mạc Sầu vẫn còn đang do dự, Tống Thanh Thư cười cười,
-Nếu Lý Tiên Tử vẫn chưa chuẩn bị xong, vậy việc trị thương này hãy chờ tại hạ từ Yến Kinh quy trở lại rồi hãy nói đi.
Nói xong hắn làm bộ đứng dậy.
-Chờ đã..
Lý Mạc Sầu vội vàng gọi hắn lại, trong lòng nàng biết rất rõ, để lâu đêm dài lắm mộng, chuyện này cách một thời gian thì chuyện gì cũng đều có thể phát sinh, huống chi trong khoảng thời gian này nàng không hề có sức lực để tự vệ, nói không chừng ngày mai cừu gia liền tìm tới cửa, vận mạng của mình như thế nào thì có thể nghĩ. . . -Vậy chữa trị ngay đây đi.
Lý Mạc Sầu sắc mặt càng ngày càng đỏ, hít sâu một hơi, giống như lần cuối cùng hạ quyết tâm vậy, thân thủ bắt đầu cởi cái đạo bào ra.
-Ách…
Tống Thanh Thư bản ý là hình thức tu luyện giống như Dương Quá và Tiểu Long Nữ vậy, tìm một bụi cây rậm rạp luyện công là được, nào ngờ Lý Mạc Sầu dưới sự kích động, không có nghĩ tới còn có phương pháp lưỡng toàn kỳ mỹ này.
Tống Thanh Thư đương nhiên sẽ không ngốc mà nhắc nhở nàng.
Lý Mạc Sầu lúc này đã cởi xong cái đạo bào, lộ ra cái áo mỏng thϊếp thân và cái yếm, nhưng lại không có tiếp tục cởi xuống, trái lại lẳng lặng nhìn Tống Thanh Thư:
-Ngươi có thể dùng miếng vải che lại ở trên mắt được không?
Tống Thanh Thư chần chừ, cuối cùng vẫn nói thật:
-Tại hạ không muốn lừa dối Tiên Tử, lấy công lực của tại hạ, chỉ là miếng vải che mắt, kỳ thực đối với thị lựccủa tại hạ thì chẳng có ảnh hưởng gì. Lý Mạc Sầu ngẩn ngơ, sắc mặt âm tình bất định, Tống Thanh Thư cũng không có sốt ruột thúc giục nàng, suy cho cùng có rất nhiều chuyện muốn chính nàng tự nghĩ thông suốt.
-Người cứ che mắt lại đi, chí ít ta cũng có thể an lòng một chút.
Thời gian một lúc qua đi, Lý Mạc Sầu cũng mở miệng nói.
-Không thành vấn đề.
Thấy lời này của nàng hợp tình, Tống Thanh Thư cũng không có đạo lý nào mà từ chối..
Thấy Tống Thanh Thư rốt cục bịt kín miếng vải đen trên đôi mắt, Lý Mạc Sầu trong mắt lóe lên một tia hàn quang: “ Hừ, ngươi muốn xnhìn thân thể ta thì cứ nhùn đi, xem như là ta báo đáp chi ân ngươi ba lần cứu giúp, bởi vì ngươi đã nhìn thấy thân thể của ta, ta há có thể tha cho ngươi tiếp tục sống ở trên đời này!
Cứ cho là Tống Thanh Thư võ công cao nàng rất nhiều, nhưng chỉ cần tâm tính vô tâm, Lý Mạc Sầu vẫn có lòng tin sẽ thành công gϊếŧ chết đối phương, cực kỳ trọng yếu lúc này đây, ít nhất phải chờ đợi được đến lúc công lực khôi phục lại. Tống Thanh Thư đương nhiên không biết ý nghĩ của nàng lúc này, tuy có chú ý tới trong ánh mắt nàng dị dạng, thì cũng cho là bởi vì nàng ngượng ngùng, nên cũng không có quá để ý tới.
Hắn bây giờ chú ý lực đều đang bị thân thể Lý Mạc Sầu trước mắt trong suốt như ngọc hấp dẫn, cái áo đạo bào đã cởi ra dưới mặt đất mặt, lộ ra một thân dáng làm người phải chảy máu mũi, thân cao cao thanh mảnh, vòng eo như liễu, , bờ mông lại thập phần tròn trịa no đủ, một thân hình đường cong "S" triệt để bạo lộ tại trước mắt nam nhân, đến khi nàng kéo ra cái yếm lụa mỏng, lộ ra cái đôi thánh phong đầy đặn kiên quyết lập tức run rẩy triển lộ ở trước mặt hắn, hai bầu phong nhũ với cái khe rãnh thật sâu lôi cuốn vào cảnh ngoạn mục, làm cho người phải có ý nghĩ kỳ quái, hai đầu núʍ ѵú phấn hồng kiều nộn trên đỉnh có chút khẽ lay động lấy, phảng phất là hướng ánh mắt Tống Thanh Thư ngoắc tới, quần ngoài Lý Mạc Sầu cũng đã bắt đầu kéo xuống, màu hồng phấn cái tiểu nội khố bao bọc giữa cái gò mu kia nồng đậm cỏ thơm mơ hồ có thể thấy được hấp dẫn phi thường! Lúc này cái mông tròn hơi vểnh lên, màu hồng phấn cái tiểu nội khô bao vây lấy khe mông đã toàn bộ lộ ra, chỉ thấy cặp đùi ngọc thon dài lộ ra vô hạn sức sống, khi bên bẹn đùi làn vải tơ lụa của cái tiểu nội khố từ từ tháo bỏ ra, tại nơi riêng tư da thịt mềm mại, chung quanh nhô lên cái gò mu được che phủ thảm cỏ xoăn đen cùng ở giữa có một khe thị hở ra mơ hồ có thể thấy được, thật là trí mạng. Tống Thanh Thư nhịn không được nuốt nước miếng, nghĩ thầm trong đầu thật là kỳ quái, nội công của Cổ Mộ phái tuy không phải là hàng đầu, nhưng tựa hồ đối với nữ nhân lại có hiệu quả dưỡng nhan rất tốt, bất kể là Hồ phu nhân, còn là Lý Mạc Sầu, hay hoặc là Tiểu Long Nữ, thân thể nào cũng đều xứng đáng bốn chữ băng cơ ngọc cốt. Khoan… hình như chưa có thấy qua thân thể Tiểu Long Nữ? Bất quá lúc ở tửu điếm, cũng đã sờ qua được chút ít da thịt của nàng, miễn cưỡng cũng coi là như vậy đi. . .
Tống Thanh Thư trong lúc suy nghĩ lung tung đều rơi vào ở trong mắt Lý Mạc Sầu, chính là hắn đang trực câu câu nhìn mình, nghĩ đến hắn đề cập tới miếng vải đen vô pháp ngăn trở tầm nhìn, Lý Mạc Sầu vừa thẹn vừa giận, da thịt đều bịt kín một tầng phấn sắc, đành phải hắng giọng một cái: -Có thể bắt đầu chưa vậy?
Tống Thanh Thư lúc này mới hồi phục lại tinh thần, có chút lúng túng nói:
-Được rồi, chúng ta bây giờ bắt đầu, Ngọc Nữ Tâm Kinh luyện từng bước từng bước đều có khó khăn, thời giây từng khắc hội luyện nhập đến ngã rẽ, nếu không có người tương trợ, thì sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, cho nên phải cần hai người đồng luyện, lẻ hành công là Âm Tiến, chẵn là Dương Thối, tại hạ luyện chính là công phu Dương Thối, tùy lúc có thể dừng, Tiên Tử luyện Âm Tiến thì cần phải hành tiến liền mạch lưu loát, không thể ngừng ngắt, hãy ghi nhớ kỹ Ngọc Nữ Tâm Kinh chia ra chín đoạn hành công, đoạn thứ nhất khẩu quyết là. . …..
Lý Mạc Sầu thái độ làm người tuy thủ đoạn độc ác, nhưng nàng tuyệt không phải hạng người lỗ mãng. Hôm nay toàn thân không phiến sợi, bại lộ ở trước mặt một nam nhân niên kỷ còn trẻ, trong lòng nàng rất là xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, nhưng nàng cực kỳ phân rõ nặng và nhẹ, cố gắng đè xuống tâm tình, toàn tâm toàn ý theo khẩu quyết tu luyện, ngược lại thì Tống Thanh Thư bị trước mắt thân thể tuyết bạch đong đưa, nào cái mông thịt tròn trịa săn chắc, nào hai bầu vú sung mãn đứng thẳng, nào cái âm hộ phủ đầy thảm có đen nhánh làm hắn mê mẩn như say rượu, mấy lần muốn thất thần, may là công lực của hắn cực cao, kịp lúc đem nội tức quay vòng trở về. Cũng không biết trải qua bao lâu, hai người toàn thân nhiệt khí bốc hơi, Tống Thanh Thư trong mũi đột nhiên ngửi được mùi thơm ngào ngạt, không khỏi trong lòng rung động, dựa theo Hoan Hỉ Thiện Pháp bên trong ghi chép, phàm là nữ nhân có mùi thơm của cơ thể thì song tu là cực phẩm, không ngờ tới Lý Mạc Sầu thường ngày nhìn thấy thì hung dữ, trong xương lại là một người quyến rũ nội mị như vậy.
Tống Thanh Thư lúc này mới nhớ lại mình từng có gần gủi da thịt với các nữ nhân khác, ngạc nhiên mới phát hiện tựa hồ không ít trên người các nàng đều có một tí nhàn nhạt mùi thơm, có nàng sâu thẳm như hoa lan, có nàng tươi mát tựa lục trà, có nàng cam ngọt như mật kết. . . Chẳng trách công lực của mình đề thăng nhanh như vậy .
Trong đầu không ngừng được hiện lên cảnh tượng cùng những nữ nhân kia lúc thân thiết, Tống Thanh Thư nhất thời huyết mạch sôi sục, cả người cứng rắn như sắt, trong lòng hắn cả kinh, vạn nhất lúc này tẩu hỏa nhập ma thì vô cùng nguy hiểm, Lý Mạc Sầu lúc này tình huống trong cơ thể thực sự đang khẩn trương cấp bách, chỉ cần hắn hơi có chút sai lầm, sẽ dẫn đến chuyện nàng hương tiêu ngọc vẫn, Tống Thanh Thư liền vội tập trung ý chí, cẩn thận từng li từng tí dẫn đạo chân khí Lý Mạc Sầu ở trong kinh mạch vận hành. Đúng ra tâm viên ý mã không chỉ là một mình Tống Thanh Thư, hai người vận công cả người đều nhiệt khí bốc hơi, Lý Mạc Sầu trên người mùi thơm truyền vào trong mũi Tống Thanh Thư, khí tức dương cương trên người Tống Thanh Thư lại làm sao không có có ảnh hưởng đến Lý Mạc Sầu…
Cảm giác được xông vào mũi khí tức dương cương, Lý Mạc Sầu cảm thấy thẹn khi phát hiện, bản thân bỗng nhiên động tình, từ bộ ngực sữa truyền đến từng làn nước ấm, thỉnh thoảng lại hình như là điện giật nhẹ nhàng run rẩy, hai đầu núʍ ѵú đã săn chắc lại cứng rắn, mà chân khí của Tống Thanh Thư cũng là liên tục không ngừng phát ra, kíƈɦ ŧɦíƈɦ huyệt đạo trên người nàng, cả người mềm nhũn giống như bông vậy, không khỏi vừa tức vừa cấp bách, nhưng hết lần này tới lần khác thân thể phản ứng dục tính nàng không cách nào khống chế lại được, hai mắt nàng như có sương mù che chắn, cái miệng anh đào nhỏ nhắn thổ khí như lan, nàng cảm giác được có vô số đàn kiến theo máu của mình mà bò chạy khắp toàn thân, Lý Mạc Sầu cố chịu đựng lấy mãnh liệt dục hỏa tràn ngập run rẩy, bên dưới hạ thể âm hạch đã sung huyết nhô đầu ra khỏi khe thịt, cửa ngọc môn quan chất lỏng trắng mịn đang tươm rỉ ra, cuối cùng hoa tâm đã muốn mở ra, dịch nhờn ẩm ướt không ngừng trào ra, sâu trong u cốc co rút lấy.. Nguyên lai Lý Mạc Sầu lại có thể chất phi thường đặc thù, chỉ cần vừa bị nam nhân chạm vào người, thì cả người sẽ không ngừng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ nhũn ra, đó chính là mị cốt thiên thành trời sanh như vậy.
Ngoài Lý Mạc Sầu có thể chất như vậy, trong lịch sử còn có một nữ nhân khác đó là Phan Kim Liên, dưa vào sách ghi chép, Phan Kim Liên nếu bị nam nhân hơi dính thân thể, thì toàn thân của nàng cũng mềm nhũn như bông không chịu nỗi...
Nhưng tính tình thì Phan Kim Liên cùng với Lý Mạc Sầu tuyệt nhiên bất đồng, Lý Mạc Sầu đoan trang tự trọng, từ trước đến giờ đối với nam nhân sắc mặt không chút thay đổi, ngay cả như trước đây lúc cùng Lục Triển Nguyên rơi vào bể tình, thì nàng cũng cực lực bảo trì khoảng cách thân thể, nguyên nhân rất lớn chỉ sợ là bởi vì nàng có cái thể chất đặc thù này. -Lý Tiên Tử… bây giờ chân khí trong người Tiên Tử bỗng nhiên sôi trào, không thích hợp tiếp tục hành công đâu. Đợi nghỉ ngơi sau một thời gian ngắn, chúng ta lại tiếp tục....
Tống Thanh Thư nhận thấy được bên trong thân thể Lý Mạc Sầu khác lạ dị thường, liền trầm giọng nói.