Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 910: Hiểu lầm rồi



CHƯƠNG 907: HIỂU LẦM RỒI.

Thấy sự tình không có phát triển giống dự tính, Hoàn Nhan Lượng phiền muộn thiếu chút nữa bị thổ huyết, sắc mặt trở nên dữ tợn:

-Hiện tại muốn cho bổn vương rời đi thì dễ dàng, nhưng ta chỉ sợ muội đến lúc đó sẽ lại chạy đến gặp quỳ xuống để cầu ta. Hừ..muội đã không thức thời như vậy, thì điều kiện của bổn vương cũng sẽ cao hơn một chút, muốn cứu trượng phu của muội, đến lúc đó một mình mình muội đến bồi vẫn chưa đủ, phải kêu thêm Hoàng Nhan Bình, hai tỷ muội các ngươi sẽ cùng một chỗ trên giường hầu hạ bổn vương, đến lúc đó thì bổn vương mới sẽ xem xét!

Hoàn Nhan Lượng sở dĩ dám không kiêng nể gì cả, thứ nhất là hắn biết rõ cái chuyện hiến thân này đối với Ca Bích mà nói, thì không phải là cái chuyện hay ho gì, thân là nữ nhân theo bản năng nàng sẽ giấu giếm chuyện này; thứ hai là hắn vừa nhận được tin tức, bởi vì nàng đến xin tha cho Đường Quát Biện, nên Hoàn Nhan Đản đã hạ lệnh không cho phép Ca Bích được tiến cung, nàng coi như cho là muốn tìm gặp hoàng đế để cáo trạng thì cũng không được; thứ ba kết cục chuyện của Thường Thắng vương sẽ bị diệt trừ thì cũng đã định thành, do đó qua không bao lâu nữa, chính hắn sẽ phát động chính biến, lật đổ Hoàn Nhan Đản mà thay thế, cho nên giờ Ca Bích cũng chỉ là một công chúa mà thôi, hắn đâu còn có nhiều cố kỵ nữa.
Vừa nghĩ tới có được tỷ tỷ dịu dàng động lòng người, còn có muội muội xinh đẹp nóng bỏng kia cùng lúc tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường để mặc cho mình tùy ý rong ruỗi cày cấy , Hoàn Nhan Lượng đã không thể ức chế thân mình mà run rẩy lên.

Ngoài cửa Hoàn Nhan Bình thì đâu còn nghe tiếp được nữa, hét lên một tiếng liền rút kiếm xông vào.

“ Loảng xoảng “

Tứ đại hộ vệ bên cạnh của Hoàn Nhan Lượng, đã có một người là Đồ Đan A Lý Hổ xuất hiện ở trước mặt chủ nhân, dùng đao pháp chặn lại đường kiếm của Hoàn Nhan Bình công kích tới.

Cổ tay Hoàn Nhan Bình run lên thốn đau, biết mình không phải là đối thủ đối phương, đành phải oán hận nhìn chằm chằm vào Hoàn Nhan Lượng:

-Mặt người dạ thú!

Ca Bích nhướng mày, liền hô lớn:

-Người đâu…

Rất nhanh bên ngoài liền vọt tới rất nhiều hộ vệ của Đường Quát phủ, Ca Bích chỉ vào người của Hoàn Nhan sáng:
-Đem vương gia mời đi ra ngoài.

Hoàn Nhan Lượng hặc hặc i cười:

-Không cần làm phiền thủ vệ của quý phủ, bổn vương sẽ đi, nhớ kỹ cái điều kiện của ta đã nói, đến lúc đó gọi muội muội của ngươi đến cùng một chỗ đấy…ha ha…

Nhìn xem bộ dáng kiêu ngạo của hắn, Hoàn Nhan Bình tức giận phát run, mấy lần muốn xông qua, lại bị tỷ tỷ kéo lại cánh tay.

-Tỷ tỷ, cứ như vậy để hắn đi sao?

Đến lúc Ca Bích xua tán đám hạ nhân hộ ra ngoài, trong hành lang chỉ còn lại có hai tỷ muội, Hoàn Nhan Bình nhịn không được hỏi.

Ca Bích thở dài:

-Hoàn Nhan Lượng bên người còn có tứ đại hộ vệ đi theo, mỗi một người đề là cao thủ ngàn dặm mới tìm được, bên ngoài phủ còn có một đội hộ vệ của hắn tùy thời chờ lệnh, cho dù là có muốn đánh, chúng ta cũng không giữ được hắn, nếu khơi dậy hung tính của hắn, thì đối với chúng ta càng thêm bất lợi.
Hoàn Nhan Bình cũng biết nàng nói có đạo lý, thế nhưng trong lòng ccảm thấy biệt khuất, hai công chúa dòng chính lại bị một vương gia chi thứ dồn ép đến chật vật như vậy, đây là cái thế đạo gì!

-Đều là do hoàng huynh ngu ngốc vô năng, sủng hạnh loại người gian nịnh đến bực này!

Hoàn Nhan Bình tức giận nói ra.

Ca Bích cũng là vẻ cô đơn:

-Hoàng huynh tính cách vốn là có chút ít âm nhu, những năm qua càng thêm trầm trọng, ngay đến cốt nhục thân tình cũng không có để ở trong lòng.

-Trong lòng của hắn chỉ có hoàng vị, cứ sợ bị người khác uy hϊếp, lần trước Ngụy vương bị gϊếŧ oan còn chưa tính, đến nay Thường Thắng vương kia cũng là người vô tội, bị hắn thừa cơ ghép vào liên quan đến chuyện binh biến, hiện tại ngay cả tỷ phu cũng...

Hoàn Nhan Bình càng nói càng giận.

Ngoại trừ số ít người trong cuộc đang âm thần sắp xếp kế hoạch thì biết rõ, đại bộ phận trong kinh thành nhìn thấy gần đây phát sinh ra nhiều biến hóa khiến cho không hiểu ra sao, dưới mắt của hai tỷ muội xem ra, rõ ràng là hoàng đế xử tử oan Ngụy vương, lại đem sổ sách tính đến trên thân của Thường Thắng vương, các nàng nghĩ tới nghĩ lui, chỉ đành cho rằng Hoàn Nhan Đản là vì ngôi vị hoàng đế đã trở nên điên cuồng đến người thân cũng không nhận, diệt trừ những người đối với hắn cho là có uy hϊếp, ngay cả nhi tử cùng đệ đệ của mình cũng không ngoại lệ.
Nghĩ đến như vậy, hai tỷ muội trầm mặc, cứ như vậy một lát sau, chợt Hoàn Nhan Bình nhớ tới lời nói vừa rồi của Hoàn Nhan Lượng, chần chờ thật lâu, mới hỏi dò:

-Tỷ tỷ, vừa rồi Hoàn Nhan Lượng có nói là cái đêm đó... có phải là thật vậy hay không?"

Ca Bích gật đầu:

-Đó là chuyện thật…

-Cái gì?

Hoàn Nhan Bình nghe qua cảm thấy vang lên sấm sét giữa trời quang, nghĩ đến mình vị tỷ phu mà mình luôn luôn ưa thích, lại vì tham danh phú quý hiến dâng thê tử của mình để cầu vinh, nghĩ đến thân thể tỷ tỷ của mình lại bị tên cầm thú kia áp dưới thân thể túy ý ô nhục, nàng đã cảm thấy mất hết can đảm, toàn bộ thế gian này tựa hồ cũng không còn màu sắc gì nữa.

Chú ý tới muội muội sắc mặt trắng bệch, Ca Bích cũng ý thức được lời nói của mình đã làm cho nàng đ hiểu lầm, vội vàng kéo nàng ngồi xuống:
-Bình nhi, không phải như ngươi nghĩ vậy đâu, hãy nghe ta nói cái đã…

Ca Bích bắt đầu kể lại đầu đuôi…

Nghe được tỷ phu dùng chiêu treo đầu dê bán thịt chó dùng một nữ nhân thanh lâu để ứng phó với Hoàn Nhan Lượng, sau đó thay mận đổi đào, để cho hắn ăn trộm gà bất thành lại còn mất nắm gạo, Hoàn Nhan Bình sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ sinh động:

-Tỷ tỷ nói là Hoàn Nhan Lượng không chỉ có không có chiếm được tiện nghi của tỷ tỷ, đã vậy vương phi Đồ Đan Tĩnh còn bị tỷ phu cưỡi trên người suốt đếm đó?

Ca Bích sắc mặt ửng đỏ gật đầu, nàng trước giờ ôn nhu thiện lương, nếu không có vì trượng phu báo thù, nàng cũng sẽ không đồng ý để cho Tống Thanh Thư dùng phương pháp nham hiểm hạ lưu như vậy để xử lý đấy.

-Tỷ phu làm như vậy mới giỏi chứ!
Hoàn Nhan Bình hưng phấn,

-Vừa rồi Hoàn Nhan Lượng nói như vậy làm cho muội tức chết, giờ biết được tỷ phu vừa vặn thay muội hảo hảo ra sức một phen ác khí.

Nàng xuất thân trong hoàng gia, thường thấy nhiều chuyện bên trong cung đình xảy ra, nên so cùng với nữ nhân bình thường bất đồng, cảm thấy ý trung nhân của mình với những nữ nhân khác trên giường cũng không có cái gì mà là không ổn, huống chi còn là thê tử của tên cầm thú Hoàn Nhan Lượng kia!

Ca Bích không nghĩ tới muội muội lại là phản ứng hưng phấn như kiểu loại này, trong lúc này cũng không biết nói cái gì, chỉ có thể cười gượng lấy.

Hoàn Nhan Bình đột nhiên thần sắc biến đổi, trở nên do dự, Ca Bích cũng rất nhanh chú ý tới muội muội khác thường, nhịn không được hỏi:

-Bình nhi ….ngươi làm sao vậy?

-Tỷ tỷ, có chuyện muội một mực để dưới đáy lòng, không biết có nên nói ra hay không đây.
Nghĩ đến chuyện ngày đó sáng sớm đụng đến một màn kia, Hoàn Nhan Bình liền cảm thấy tâm tình có chút khó chịu..

Ca Bích nhẹ nhàng cười cười, nắm tay của nàng nhìn qua:

-Bình nhi, ở trên đời này tỷ tỷ thân nhất chính là ngươi cùng của với tỷ phu của người, thì còn có lời gì mà ngươi không dám nói ra chứ?

Hoàn Nhan Bình cắn răng:

-Tốt, tỷ tỷ đã nhắc tới tỷ phu, vậy muội muốn hỏi tỷ tỷ một vấn đề, tỷ tỷ đã làm ra cái chuyện có lỗi tỷ phu phải không?"

Ca Bích thần tình biến đổi, nghĩ vậy thời gian cùng với Tống Thanh Thư một chỗ sinh hoạt, nếu nói là lúc trước nàng không biết thân phận thật của hắn thì cũng thôi, nhưng về sau khám phá ra thân phận của hắn, hai người vẫn một mực qua lại dây dưa ân ái tựa như là phu phụ, tuy rằng nàng trong lòng vẫn dùng lý do là thay cho trượng phu báo thù nên mới làm như thế, nhưng gần đây nàng càng ngày càng biết rõ ràng, toàn bộ thể xác và tinh thần của mình đều đã hoàn toàn tận lực tự dâng hiến hết cho Tống Thanh Thư rồi, nghĩ tới đây nàng âm u thở dài một hơi:
-Đúng vậy, ta đã làm cái chuyện có lỗi với tỷ phu của ngươi rồi…

Nghe được Ca Bích không có chống chế, Hoàn Nhan Bình cũng là thần tình phức tạp:

-Tỷ tỷ sao lại hồ đồ như vậy, tỷ phu luôn luôn đối với tỷ tỷ rất tốt mà, tại sao tỷ tỷ phải làm cái chuyện như vậy? Hơn nữa nếu tìm đến những nam nhân khác thì cũng thôi không nói, nhưng vì cái gì hết lần này tới lần khác lại tìm đến một phản tặc là địch nhân lớn của Kim quốc chúng ta?