Ngày đó bị Tống Thanh Thư uy bức, Hoàn Nhan Bình bất đắc dĩ tạm thời chịu khuất phục, sau đó nàng định vận dụng lực lượng của Hoán Y viện để truy bắt đối phương, nhưng rồi Tống Thanh Thư giống như bóng chim tăm cá, không còn có còn xuất hiện bất cứ nơi đâu.
Trong thời gian này nàng thông qua mạng lưới thám tử của Hoán Y viện đã tra ra rất nhiều chuyện của Tống Thanh Thư, càng biết thì càng là kinh hãi, mấy năm quay hắn nổi bật sáng lạn như ánh thái dương, chiếu rọi vô cùng chói mắt, dù thân là địch nhân của hắn, Hoàn Nhan Bình cũng âm thầm bội phục đối phương.
Đương nhiên, nghĩ đến lúc hắn khi dễ tùy ý rong ruỗi trên người của tỷ tỷ, làm cho tỷ phu ưa thích của mình đeo đỉnh nón xanh, có chút hảo cảm lập tức tan thành mây khói. Nghe được muội muội nói như vậy, Ca Bích không khỏi sắc mặt biến:
-Nguyên lai ngươi cũng đã biết rồi.
-Ừ.
Hoàn Nhan Bình cúi đầu, trong lòng càng thêm bực bội..
-Kỳ thật tỷ tỷ cũng là bức bách bất đắc dĩ,
Ca Bích thở dài,
-Ta chủ yếu làm như vậy cũng là vì muốn thay tỷ phu của ngươi báo thù.
-Thay tỷ phu báo thù?
Hoàn Nhan Bình bỗng nhiên ngẩng đầu, thần tình cực kỳ khó hiểu, tỷ phu tuy rằng hiện tại đang bị đầu nhập vào thiên lao, tuy nhiên tinh thần sức khỏe vẫn còn là cực tốt đấy, vậy thì báo thù cái gì đây chứ?
Ca Bích gật đầu, tiếp tục nói:
-Lần trước tỷ phu của ngươi phụng mệnh lập kế hoạch vây bắt phu phụ Quách Tĩnh Hoàng Dung, thời điểm đó đã cùng Thanh Thư gặp nhau kết nghĩa làm huynh đệ, sau đó còn long trọng lập ra lời thề...Về sau trong lúc vây phu phụ bắt Quách Tĩnh Hoàng Dung, thì bị tên cẩu tặc Hoàn Nhan Lượng kia thừa dịp loạn, phái lực lượng gϊếŧ chết tỷ phu của người, nhân cơ hội đem cái tội danh này đẩy lên trên thân phu phụ Quách Tĩnh Hoàng Dung, may mắn là có Tống Thanh Thư xuất hiện cứu hắn, nên mới không để cho tỷ phu của ngươi bị chết mà không minh bạch. Bất quá lúc ấy tỷ phu của ngươi bị trọng thương quá nặng, tự biết hẳn là phải chết, liền cầu xin Tống Thanh Thư giả trang thành bộ dáng của hắn, quay về phủ để bảo hộ ta cùng với Đường Quát gia tộc, nhập lại nghĩ cách thay hắn báo thù, để báo đáp lại hắn, tỷ phu của ngươi đã đem toàn bộ gia tộc giao cho hắn, lại còn có... còn có…giao ta đưa cho hắn…Lúc mới bắt đầu thì tỷ tỷ không biết đến những chuyện này, nên không cẩn thận mới làm ra chuyện có lỗi với tỷ phu của ngươi, nhưng về sau khi ta đã biết rõ rang chân tướng, biết rõ tất cả đều là dụng tâm lương khổ tỷ phu của ngươi, nên ta cũng đã tha thứ cho Tống Thanh Thư... Ca Bích nói qua, đột nhiên thấy vẻ mặt của muội muội tràn đầy nước mắt, vội thay nàng lau nước mắt:
-Bình nhi…muội làm sao vậy?
Hoàn Nhan Bình ngẩng đầu hỏi:
-Tỷ tỷ…nói là tỷ phu đã bị chết trước đó?
Ca Bích lập tức hiểu ra, liền kinh hô:
-Thì ra muội cũng không biết!
Hoàn Nhan Bình thất hồn lạc phách lắc đầu.
Ca Bích thương tiếc nhìn muội muội, nếu như lần này lời nói đã mở ra, đau dài không bằng đau ngắn, vì vậy nàng liền kéo muội muội quay trở lại phòng ngủ, lấy ra huyết thư của Đường Quát Biện trước khi lâm chung đưa cho muội muội:
-Bình nhi, bức huyết thư này chính là của tỷ phu ngươi trước khi chết viết xuống đấy, ngươi... xem qua một chút đi.
Hoàn Nhan Bình run run rẩy rẩy vươn tay ra đem huyết thư nhận lấy, nhìn xem phía trên nét chữ quen thuộc kia còn vương vết máu, nàng rốt cuộc khóc không thành tiếng. Nghe được tiếng của muội muội khóc, Ca Bích cũng bị dẫn dắt động tình, nhịn không được đem nàng ôm vào trong ngực, hai tỷ muội hu hu cùng khóc lên. Cũng không biết khóc bao lâu, Hoàn Nhan Bình đứng dậy, cầm lấy kiếm liền đi ra ngoài, Ca Bích vội vàng đem giữ chặt nàng:
-Muội định làm gì?
-Muội đi gϊếŧ Hoàn Nhan Lượng cẩu tặc kia thay cho tỷ phu báo thù!
Hoàn Nhan Bình nghiến răng nói.
Ca Bích cau mày nói:
-Muội vừa rồi cũng đã thử qua, nagy cả chị một hộ vệ bên cạnh hắn mà cũng đánh không thắng, thế thì làm sao báo cừu chứ?
-Chúng ta có thể báo lên hoàng huynh, để cho hắn thay chúng ta làm chủ!
Hoàn Nhan Bình suy nghĩ một chút tiếp tục nói.
Ca Bích lắc đầu:
-Hoàng huynh lúc này cực kỳ sủng hạnh Hoàn Nhan Lượng, nên so với một phò mã đã chết cùng với Hoàn Nhan Lượng, bên nào nhẹ bên nào nặng, chắc hẳn chính muội cũng có thể đoán được kết quả, huống chi bên trong chuyện này chúng ta cũng không có chứng cứ gì cả, đưa ra huyết thư thì Hoàn Nhan Lượng cũng có thể nói đó là ngụy tạo, hơn nữa thân phận Thanh Thư mẫn cảm, muội nói đến lúc đó hoàng huynh là tin tưởng vào lời của Hoàn Nhan Lượng hay là tin tưởng vào lời của một đại địch của nước kim đang bị truy nã? Còn có, trong khoảng thời gian này Thanh Thư lấy thân phận của Đường Quát Biện để hành động, nếu bị hỏi tới kỹ càng, chúng ta còn có thể phạm vào cái tội khi quân, đến lúc đó thì đã báo không được thù, chúng ta còn bị liên can góp vào, đó mới là triệt để không còn hy vọng báo thù nữa. Hoàn Nhan Bình nóng nảy:
-Vậy chúng ta chẳng lẽ cái gì cũng không làm, cứ như vậy tùy ý Hoàn Nhan Lượng tên cẩu tặc kia nhởn nhơn ngoài vòng luật pháp hay sao?
-Đương nhiên không phải!
Ca Bích giải thích nói,
-Thanh Thư đang giúp chúng ta báo thù, Hoàn Nhan Lượng tên cầm thú kia thẳng đánh chủ ý lên thân tỷ muội chúng ta, Thanh Thư đã làm cho hắn tiền mất tật mang, đẩy chính thê tử của hắn đến cho Thanh Thư khi dễ, tỷ phu của ngươi trên trời có linh, nhất định sẽ cao hứng phi thường đấy.
Hoàn Nhan Bình cau mày nói:
-Cho Hoàn Nhan Lượng mang đỉnh cắm sừng, đây chỉ là nháo nhào chuyện nhỏ, cuối cùng lúc nào mới có thể đối phó với chính Hoàn Nhan Lượng đây?
Ca Bích đáp:
-Thanh Thư trước kia cùng ta cũng có đề cập tới, nếu chỉ đơn thuần gϊếŧ chết Hoàn Nhan Lượng thì cũng không thể làm cho tỷ phu của ngươi có được bao nhiêu giải hận, chỉ làm cho thê tử của hắn ly tán, cửa nát nhà tan, thân bại danh liệt mới thật sự đó là báo thù, về phần chi tiết cụ thể thì Thanh Thư nói thời cơ chưa tới, tạm thời chưa có thể tiết lộ ra được. -Thanh Thư… Thanh Thư…gọi nghe rất thân mật, giống như hắn thật là trượng phu của tỷ tỷ vậy,
Hoàn Nhan Bình phiền muộn,
-Hắn sau khi hoan ái được với tỷ tỷ rồi, chỉ là hứa hẹn với tỷ tỷ cho có, hảo tỷ tỷ .. như thế nào lại ngu ngốc như vậy chứ..
Ca Bích mỉm cười lắc đầu:
-Thanh Thư là người tốt, trong khoảng thời gian ở chung đi qua, ta đã hoàn toàn tin tưởng hắn, ta cũng tin tưởng vào ánh mắt của ta.
Hoàn Nhan Bình há to miệng, cuối cùng lắc đầu:
-Đã xong… đã xong, tỷ tỷ đã triệt để rơi vào trong tay giặc rồi, tỷ phu nếu là trên trời có linh, biết rõ tỷ tỷ đã yêu thích nam nhân khác, thế nào cũng tức giận chết lại thêm lần nữa.
Ca Bích sắc mặt trở nên đỏ lên, nhịn không được nói ra:
-Hừ, nhắc tới tỷ phu của muội thì ta lại tức giận, cái chuyện này không dừng lại được, còn không phải là do hắn tạo thành sao! Nếu không phải là chính hắn thiết lập cục diện như vậy, ta làm sao mơ hồ để chonnam nhân khác ngủ cùng giường này? Huống chi hắn và Thanh Thư kết nghĩa kim lan, thời điểm đó còn rõ ràng lập nên lời thề long trọng, muội cũng rõ ràng tập tục người Nữ Chân chúng ta, dựa trên đạo lý đó luận ra thì Tống Thanh Thư đã có tất cả... Hoàn Nhan Bình ngoài miệng tuy rằng tức giận, nhưng trong lòng cũng hiểu rõ chuyện này không thể trách được tỷ tỷ, chỉ là khi chứng kiến tỷ phu của mình khi nhắc tới nam nhân đó thì thần thái nhu tình mật ý, trong nội tâm của nàng có chút sóng gợn mà thôi.
-Vậy bây giờ người ở trong thiên lao chính là Tống Thanh Thư này?
Hoàn Nhan Bình hỏi.
-Ừ."
Ca Bích nhẹ gật đầu.
-Khó trách vì sao hắn lại có cái bản lãnh đến mức như vậy.
Nghĩ đến tại trong thiên lao đã thấy một màn này, còn có trong truyền thuyết đối phương trên thân mang lấy tuyệt đỉnh võ công, nàng liền bình thường trở lại.
Trong lúc này trong đầu nàng chợt nhớ tới một sự kiện, Hoàn Nhan Bình sắc mặt lại thay đổi, nhìn xem tỷ tỷ, thanh âm có chút run hỏi:
-Tỷ tỷ vừa nói tỷ phu đã qua đời trước đó? Về sau xuất hiện ở trước mặt chúng ta chính là do Tống Thanh Thư giả trang làm tỷ phu hay sao?