Thầy Phong Thủy - Vương Lỗi

Chương 206: Gặp quỷ



Ban đầu là do tôi chưa có chỗ ở cố định, sợ mình sẽ đánh mất thứ quan trọng này nên đã đem hai cái túi gấm và hình nhân viết tên ông nội cất trong một chiếc hộp gỗ tử đàn rồi âm thầm chôn nó dưới gốc cây liễu đằng sau biệt thự nhà họ Liễu.

Vừa nghĩ đến chiếc túi gấm, tôi giống như người chết đuối vớ được phao nên không thể chậm trễ. Tôi nén đau, âm thầm đi tới biệt thự nhà họ Liễu.

Từ khi Liễu Nguyệt Như theo tôi về nhà, tôi chưa từng quay lại đây. Lâu lắm mới thấy lại nơi này nhưng tôi vẫn cảm thấy chút thân quen.

Đầu tiên tôi đứng bên ngoài xem xét một chút, từ sau khi nhà họ Uy trở mặt với nhà họ Liễu, nhà họ Liễu đã đi khỏi đây. Hiện giờ nhìn lại nơi này chỉ là một căn biệt thự trống không hề có dấu vết của con người sinh sống.

Cái sân lúc trước được tân trang sạch đẹp nay bừa bộn, cỏ mọc um tùm. Cả ngôi biệt thự âm u, từ xa nhìn lại trông cứ như nhà ma.

Có điều lúc này tôi không có tâm trạng mà để ý đến vấn đề này, tình trạng của tôi hiện tại khiến tôi không thể lo chuyện bao đồng thêm nữa, tôi chỉ muốn lấy được chiếc hộp gỗ mà thôi.

Nhân lúc đêm hôm khuya khoắt, tôi âm thầm lẻn tới trước cửa biệt thự, nghiến răng nhịn đau lách vào trong sân.

Nhờ ánh trăng soi đường mà tôi nhanh chóng đi tới chỗ gốc cây liễu.

Trong sân im lặng như tờ, chỉ có tiếng tôi đang đào đất, thỉnh thoảng có thêm tiếng gió thổi xào xạc qua kẽ lá.

Lúc này bên cạnh tôi là một căn nhà ma còn trên đầu là cành liễu khô héo đang đu đưa. Đêm nay ánh trăng không quá sáng, lại thêm gió thổi. Đây đúng là bối cảnh lý tưởng cho một bộ phim ma.

Trên bầu không khí này, cảm giác sợ hãi của tôi càng trở nên mạnh mẽ hơn. Một cơn gió đêm thổi qua gáy tôi, tôi không kìm được mà rùng mình một cái.

Đúng vào lúc này, cái xẻng trong tay tôi kêu "cạch" một tiếng như đụng phải một vật cứng gì đó.

Tôi thầm mừng rỡ, may quá, đồ của tôi vẫn còn!

Trong lúc tôi đang vui mừng khôn xiết, nhanh tay nhanh chân đào cái hộp kia lên thì đằng sau đột nhiên có người gọi tên tôi.

"Trương Ly".

Sau khi nghe tiếng gọi kia, một làn gió âm lạnh lẽo thổi sượt qua lưng tôi. Tôi giật mình đến nỗi suýt làm rơi cái hộp.

"Mẹ nó, lại gặp ma thật này!"

Tôi bị tiếng gọi bất thình lình này làm cho giật nảy mình.

Tiếng gọi này nghe rất kỳ lạ, linh hoạt kỳ ảo đến nỗi tôi không nghe ra đây là giọng nam hay nữ, thậm chí nghe nó còn không giống giọng con người.

Như thể có một thứ gì đó đang nấp đằng sau chỉ đợi tôi quay đầu lại để thổi tắt Tam hỏa của tôi.

Vốn Tam hỏa của tôi đã tắt mất một ngọn rồi nên giờ đám cô hồn dã quỷ cũng dám tới trêu chọc tôi sao?

Vừa nghĩ đến đây, tôi đột nhiên thấy rất bực mình.

Mặc dù hiện giờ tôi đang yếu nhưng tôi phải cho bọn chúng biết, ông đây cũng không dễ bắt nạt đâu!

Có điều giận thì giận nhưng ban nãy tôi còn vội tới lấy chiếc hộp nên không đem theo pháp khí gì cả. Trước mắt thứ duy nhất có thể dùng chính là "vốn tự có" của tôi mà thôi.

Sợ đêm dài lắm mộng, cũng sợ cơ thể mình xảy ra chuyện gì bất trắc nên tôi định chơi theo kiểu tốc chiến tốc thắng.

Bởi vì con quỷ sau lưng đã gọi tên tôi nên hẳn là lúc này nó đã bò lên vai tôi rồi. Cho nên tôi chỉ cần quay đầu thì chắc chắn nó sẽ thổi tắt Tam hỏa của tôi.

Tôi bắt đầu niệm chú đuổi quỷ, định đánh cho nó ngã xuống khỏi vai tôi rồi nói tiếp.

"Ngũ tinh trấn thái, quang chiếu huyền minh, thiên thần vạn thánh, bảo hộ chân linh..."

Tôi niệm liên tục, đồng thời tay trái làm phép rồi âm thầm vận tinh khí trong người mình ra đầu ngón tay.

Chỉ cần ngón tay có chứa tinh khí của tôi chạm vào thì chắc chắn sát khí của con quỷ kia sẽ tan biến. Nó sẽ bị tống xuống địa ngục để tiêu nghiệp chướng rồi đầu thai lại.

Trong lúc vận khí, tôi cảm thấy dường như có gì đó hơi khang khác.

Có điều tình hình trước mắt cấp bách nên tôi cũng không kịp nghĩ nhiều. Sau khi đã chuẩn bị xong, tôi đột ngột quay người lại chăm chú nhìn về phía sau lưng.

Quả nhiên, ở cách chỗ tôi không xa có một nữ quỷ tóc tai rũ rượi, sát khí từ trên người nó bốc lên, miệng đỏ như máu. Rõ ràng nữ quỷ này đã lang thang lâu lắm rồi, cũng tạo ra không ít nghiệp chướng nên mang đầy nợ âm. Nó đã trở thành một con ác quỷ rồi.

Thật không ngờ lại gặp phải một con ác quỷ ở đây.

"Giỏi lắm con quỷ kia, cứ lang thang tạo nghiệp không chịu đi đầu thai. Chết rồi mà còn không chịu an phận, xem tao giải quyết mày thế nào!"

Tôi hét lên với nữ quỷ kia, vừa để thị uy vừa là để tiếp thêm dũng khí cho bản thân.

Quả thực cơ thể tôi bây giờ rất yếu, liệu có đủ sức lực để tiêu diệt ác quỷ này không chính tôi cũng không rõ.

Tôi vừa dứt lời thì nữ quỷ kia có vẻ khá sợ hãi. Nó khẽ rít lên một tiếng rồi một tay chống xuống đất, hóa thành một bóng quỷ lao về phía tôi.

Thần kinh tôi căng như dây đàn nhìn chằm chằm vào cái bóng quỷ đang lao về phía mình, trong lòng thầm vui mừng.

Tôi đang đợi nó tự lao tới, với thể lực của tôi lúc này thì việc đuổi theo nó quả thực là quá sức.

Thấy bóng quỷ kia lao về phía mình như một cơn gió, tôi không do dự thêm nữa mà giơ tay điểm hai cái vào móng vuốt sắc nhọn đang sắp vồ lấy tôi của nó.

Sau đó tôi chọn đúng thời cơ, điểm thêm một cái vào giữa trán nữ quỷ kia.