Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 115: Khảo hạch tàn khốc (17)



Phút chốc Huyết Thần đã đến trước cửa hang của Kim Sắc Đằng Xa. Nhìn sơ qua nơi này khác xa với nơi ở của Khỉ Đột, hoa hẹ loè loẹt khắp nơi, hai bên cửa hang cắm đầy hoa tươi, muôn màu muôn vẻ, chắc chắn rằng Kim Sắc Đằng Xa là một con Ma Thú yêu thích cái đẹp. Đoán chừng nó là con cái chắc luôn!.

- Kim Sắc Đằng Xà mau ra đây cho ta, lão tử muốn gặp ngươi bàn chuyện hệ trọng.

Khỉ Đột lớn tiếng nói vọng vào cửa hang. Ngay tức thì, từ bên trong phát ra âm thanh ma sát, vừa nghe liền biết đây là tiếng rắn bò.

"Hừ, đối thủ không đội trời chung tự nhiên hôm nay muốn gặp bàn chuyện hệ trọng, đoán chắc rằng chẳng có chuyện gì tốt lành". Kim Sắc Đằng Xà nghĩ thầm trong bụng, biểu hiện rõ chán ghét Khỉ Đột tuy nhiên nó vẫn trườn ra, muốn xem Khỉ Đột giở cái trò gì.

Thực ra mà nói Kim Sắc Đằng Xà thua Cự Ma Viên chỉ dưới một giai mà thôi, Ma Thú 8 giai, phẩm chất cấp bậc thú vương. Hễ nơi nào có Cự Ma Viên là nơi đó không có Kim Sắc Đằng Xà, hai con trước sau như nước với lửa luôn đối đầu nhau ở cái rừng Bích Lâm này, dạo trước Cự Ma Viên còn đả thương Kim Sắc Đằng Xà, gây ra cho nó thương tích không hề nhẹ, cho đến tận bây giờ mới khôi phục được chút ít. Bởi vậy Kim Sắc Đằng Xà luôn ôm trong mình mối thù không đội trời chung với Cự Ma Viên, chẳng có con nào chịu thua trước con nào, cứ hễ hai con mà lỡ chạm mặt nhau thế nào quanh chỗ đó cũng banh chành khói lửa.

- Ngươi như thế nào lại đi chung với nhân loại thấp hèn này!?, sao?, quy phục người đó rồi à?, đồ hèn hạ!.

Kim Sắc Đằng Xà vừa nhìn thấy Huyết Thần Hy liền một mặt tỏ ra khinh bỉ, nói móc nói xỉa Khỉ Đột. Lâu lắm mới nắm được chỗ ngứa của đối phương liền tận dụng cơ hội châm chọc một phen.

Huyết Thần Hy không nói gì bởi bận đánh giá Kim Sắc Đằng Xà, ngoại hình y như tên gọi, từ trên xuống dưới là một con rắn khổng lồ đầy màu sắc sặc sỡ, trên thân mọc đầy lông vũ như loài chim, mỗi nơi một màu nổi bậc, hoà hợp với nhau tạo nên sự hài hoà. Và đặc biệt ở chỗ nó có cánh, một con rắn có cánh để bay!.

"Xía, chỉ là Linh Vương Cửu Tinh, ta búng một cái liền bay tít đằng kia" Kim Sắc Đằng Xà liếc nhìn Huyết Thần Hy một cái, nguyên do nó phát hiện ra tu vi của Huyết Thần cũng là vì Huyết Thần Hy cố ý phả ra khí tức Linh Vương Cửu Tinh của bản thân. Nó không để Huyết Thần Hy trong cái lỗ mũi chút nào, búng một cái liền bay?, nó điệu đến mức nghĩ nó có tay sao. Suy nghĩ quá mức ỏng ẹo, tự cao đi chứ!.

- Chủ tử rất là lợi hại, ngươi không nên có suy nghĩ đó, đắc tội với chủ tử, ta là người đầu tiên dạy dỗ ngươi.

Khỉ Đột đi guốc trọng bụng Kim Sắc Đằng Xà, biết thế nào nó cũng hạ thấp Huyết Thần Hy xuống đất mà chà đạp, cho nên mới lên tiếng cảnh cáo.

- Ngươi dẫn nhân loại này đến đây làm gì, ta không có ngoan nghênh, cút cút.

Kim Sắc Đằng Xà thở một cái "khì" nó nói, cứ như hỉ gỉ mũi vào mặt Huyết Thần Hy vậy. Lúc này nó mới đảo mắt sang nhìn Khỉ Đột, bất ngờ khi Cự Ma Viên trước mắt đang ở trong hình hài con người. Nó đang hoa mắt đúng không?. Chuyện phi lý này làm sao có thể xảy ra?.

- Ngươi không nhìn lầm, ta có được hình hài này đều do chủ tử ban cho, nếu ngươi quy phục chủ tử giống ta thì ngươi cũng sẽ được hoá hình, nên tốt nhất ngươi suy nghĩ cho thật kĩ.

Khỉ Đột khoanh tay, đứng dựa vào cái cây nói.

- Nếu ta nhất quyết không đồng ý thì thế nào?.

Kim Sắc Đằng Xà khẽ run run cánh, động tác na ná như vũ khô nước trên lông vậy, một giây lưỡng lự thoáng qua trong đầu, nó hỏi.

- Vậy thì chỉ đành dùng vũ lực thôi.

Huyết Thần Hy cong nhẹ khoé môi trả lời.

Ngữ khí nhẹ tênh nhưng sao áp bức quá khiến cho Kim Sắc Đằng Xà phân vân một hồi lâu.

Vốn dĩ thực lực của nó đã không bằng Khỉ Đột, nay lại mới khỏi thương thế làm sao đánh lại Khỉ Đột cho được. Không có cách nào chỉ đành bấm bụng gật đầu đồng ý nhận Huyết Thần Hy làm chủ tử nhưng trước tiên nó phải hỏi cho ra lẽ khuất mắc trong lòng.

- Nếu ta hoá hình thành một cái nhân loại xấu xí thì làm sao?, ta hổng chịu đâu~, chí ít phải là mỹ nữ mới được.

Nghe ngữ khí đỏng đảnh của Kim Sắc Đằng Xà ngay lập tức Khỉ Đột ho sặc sụa, Huyết Thần Hy chỉ biết giật giật khoé môi, cạn lời thực sự!.

- Yên tâm, nếu ngươi có xấu đến ma chê quỷ hờn, ta cũng sẽ tìm cách sửa lại gương mặt cho ngươi.

Chỉ bằng ba giây sau, Huyết Thần Hy dùng chất giọng 3 phần khẳng định, 7 phần hứa hẹn nói.

- Được, nể tình ngươi có lòng cầu xin ta, cho nên chủ tử xin người hãy thu nhận thuộc hạ. Thuộc hạ xin thề bất kể mọi việc người giao, thuộc hạ quyết không từ nan mà hoàn thành suất sắc.

Kim Sắc Đằng Xà cúi thấp đầu, hoàn toàn thuần phục trước Huyết Thần Hy.

Ba đường hắc tuyến xuất hiện trên trán của Huyết Thần, cô thực không ngờ tới có một màn ra mắt kiểu này luôn. Tánh tình gì đâu mà ngạo kiều thấy ớn!. Khỉ Đột thì quen rồi nên không có phản ứng gì lớn trước thái độ của Kim Sắc Đằng Xà cho lắm.

- Hoá Hình Đan đó, uống đi.

Huyết Thần Hy thẩy cho Kim Sắc Đằng Xà một viên đan chẳng khác gì viên đan mà Cự Ma Viên đã từng uống. Thấy viên đan dược được tung lên không trung, ngay lập tức Kim Sắc Đằng Xà há to miệng đớp lấy, lúc viên đan yên vị trong bụng nó mới hối hận không kịp, vị gì đâu mà thấy ghê!, mùi thúi ợ lên tận miệng, thật hôi!. Cái mùi này còn tởm hơn xác chết phân hủy nữa. Bất quá đã nuốt xuống bụng rồi nên không có cách nào ói ra, Huyết Thần Hy biết trước Kim Sắc Đằng Xà sẽ không chịu ăn nếu ngửi được cái mùi này cho nên mới dùng cách này để cho nó ăn.

Nhìn thấy cái biểu hiện muốn nôn mà nôn cũng không xong của Kim Sắc Đằng Xà, Khỉ Đột đứng nó len lén nhìn rồi cười sặc sụa. Đúng thật là!. Bị ghét là phải.

"Bùm".

Tức thì Kim Sắc Đằng Xà nổ tung, từ trong làn khói mờ bước ra một nữ nhân dáng dấp yểu điệu, gương mặt xinh đẹp, quyến rũ, yêu kiều, nhìn phong thái bước đi cứ như kỹ nữ phất khăn tay mời gọi khách nhân ghé thăm. Ôi trời!, có cần phải ỏng ẹo tới mức như vậy không?, Huyết Thần Hy nhìn đến liền muốn nổi da gà, dựng tóc gáy hết cả lên. Chỉ có Âu Dương Giai Tuệ của cô mới là tốt nhất!.