Âu Dương Giai Tuệ và Hàn Tuấn Sảng đưa mắt nhìn theo hướng ngón tay của Huyết Thần Hy, nhìn thấy nhan sắc của vị lão sư đó liền đồng cảm thán.
Chu Nhược Vũ là lão sư của học viện A Tích Xa, khí chất bình tĩnh điềm nhiên, thanh nhã động lòng người. Lạnh nhạt với những người không liên hệ, cơ trí và trấn định, thuộc tuýp người cổ hủ trong chuyện nam nữ. Nàng một thân áo xanh ngọc bao lấy đường nét cơ thể đầy đặn và mềm mại. Nhan sắc tuyệt thế mỹ nữ, mái tóc xoăn nhẹ rũ xuống vòng eo thon thả như dòng thác chảy. Đôi mắt trong sáng tinh anh, tĩnh lặng như mây trôi.
Cảm thán xong, Âu Dương Giai Tuệ bỗng nhiên thấy chua chua ở trong lòng, đến cả bái sư mà Huyết Thần Hy cũng chọn lựa khắc khe như vậy, chỉ một chỉ tiêu để được duyệt thôi, phải đẹp mắt.
Còn riêng về phần Hàn Tuấn Sảng, hắn đang len lén cười phúc hắc trước quyết định của Huyết Thần Hy, quả không hổ là sư phụ, hắn sắp có thêm sư nương rồi a, háo hức quá đi thôi.
- Ồ, học viên Huyết Thần Hy chọn Chu lão sư sao?. Vậy không biết Chu lão sư đây có đồng ý nhận học viên này làm đồ đệ hay không?.
Lịch Liêu thoáng bất ngờ, đồng thời nhìn qua Chu Nhược Vũ hỏi ý. Học viên chọn bái lão sư đó là một chuyện, còn lão sư đó có nhận hay không lại là một chuyện khác.
"Ấy, sao tiểu sư phụ lại chọn Mặt Than này để bái sư chứ? Nhưng nghĩ lại, tiểu sư phụ mặt lạnh cũng chẳng kém, hai người rất xứng ở cùng một chỗ" Định Kiệt thoáng nhìn qua Chu Nhược Vũ rồi khẽ thở dài, nghĩ thầm trong bụng.
Mặt Than chính là biệt danh mà Định Kiệt đã đặt cho Chu Nhược Vũ. Nghĩ sao vậy, một nữ nhân xuất chúng lại xinh đẹp như thế này mà đến bây giờ đã ngoài 30 rồi mà vẫn còn cô đơn gối chiếc, chưa tìm được đạo lữ cho mình, từ sáng cho đến tối chỉ có một gương mặt thờ ơ cùng lạnh nhạt, rất đúng với câu "ta và ngươi không quen biết, chớ có lại gần ta". Nói ra có hơi lạ lùng, thân là một trong lục đại lão sư mà chẳng thu nhận lấy một đồ đệ chân truyền nào cả. Không gọi Mặt Than thì gọi là gì?.
Mấy lão sư khác tiếc nuối không thôi, bất quá Chu Nhược Vũ vẫn chưa nói ra quyết định có nhận hay không, cho nên bọn họ vẫn còn cơ hội thu nhận nhất bảng năm nay. Nếu không thì chuyển sang nhị bảng và tam bảng để an ủi vậy.
- Nhược Vũ, học viên đó chọn bái cô làm sư kìa.
Lão sư Lạc Nhạn ngồi kế bên, che miệng nhắc nhở Chu Nhược Vũ để ý một chút.
Thực ra, từ nãy giờ Chu Nhược Vũ thất thần là do đang bận suy nghĩ đến mấy cái trận pháp mà nàng chưa lĩnh ngộ được. Lòng có hơi phiền nên không rảnh bận tâm đến xung quanh.
- Ta không nhận.
Chu Nhược Vũ thờ ơ trả lời, từ trước đến nay nàng không có ý định thu đồ đệ và sau này cũng vậy dù người đó có xuất chúng đến thế nào đi chăng nữa.
Định Kiệt biết trước thế nào Mặt Than cũng sẽ nói câu này mà. "Với tính khí của sư phụ, lời nói này của Mặt Than khác nào tạt gáo nước lạnh vào mặt sư phụ đâu" Định Kiệt thầm kêu lên một tiếng không ổn.
"Nữ nhân này có cần kiệm lời như vậy không?. Nói không nhận là không nhận. Huyết Thần Hy cô đã hạ mình cầu nàng làm sư, nàng còn không biết hưởng phúc phần, phũ phàng như vậy ?" Huyết Thần không cam lòng, nhất định phải khiến cho nàng thay đổi ý định.
- Học viên Huyết Thần Hy, Chu lão sư đã không nhận ngươi, không ấy ngươi suy nghĩ lại bái lão sư ta làm sư phụ, được sao?.
Lão sư Lạc Nhạn tranh thủ hớt tay trên của mấy lão sư khác. Cười cười nhiệt tình hỏi ý Huyết Thần Hy.
- Không thể, ý ta đã quyết chọn Chu Nhược Vũ sẽ không bái người khác làm sư.
Huyết Thần Hy gọi thẳng tên của Chu lão sư, thành công thu hút sự chú ý từ nàng.
Chu Nhược Vũ sinh khí trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn nhàn nhạt ý vị, dùng tinh thần lực cấp Linh Cảnh Đỉnh Phong đè ép Huyết Thần Hy, kiểm tra khả năng của học viên này đến đâu mà nhất quyết một hai đòi bái nàng làm sư.
Huyết Thần Hy lập tức sử dụng Thấu Tâm Thuật của Huyết Tộc lên người Chu Nhược Vũ.
- Nếu Chu lão sư nhận ta làm đồ đệ, ta sẽ giải đáp mọi thắc mắc về mấy cái trận pháp mà Chu lão sư đang bận lòng.
Huyết Thần Hy không hề hấn gì với sự đè ép của nàng cả, chân vẫn đứng vững, lưng thẳng tắp, không hề có điểm run. Dùng thuật truyền âm nói vào tai của Chu Nhược Vũ, đánh đúng trọng tâm vấn đề.
Chu Nhược Vũ thoáng kinh ngạc thu lại uy áp tinh thần lực của chính mình, nàng nhìn chằm chằm Huyết Thần Hy bằng một ánh mắt sâu thẳm. Thuật truyền âm chỉ có những người sở hữu tinh thần lực cấp Thiên Cảnh trở lên mới có thể sử dụng mà học viên này lại... đến cả tu vi nàng cũng không nhìn thấu. Đúng là một học viên bí ẩn!.
- Chu lão sư nghi ngờ ta sao? Điều ta nói là thật nha, người nhận ta làm đồ đệ là một vinh hạnh lớn đó, mong người suy nghĩ lại, ta không có kiêng nhẫn chờ đợi đâu.
Huyết Thần Hy lại dùng thuật truyền âm nói vọng vào tai của Chu Nhược Vũ, hối thúc nàng. Thuật truyền âm có một ưu điểm lớn, chỉ có đối tượng mà chủ thể muốn mới có thể nghe thấy còn những người khác thì không.
- Được, ta nhận ngươi làm đồ đệ chân truyền của ta.
Không quá ba giây sau Chu Nhược Vũ từ từ hé môi đẹp nói.
Cũng kể từ giây phút này mấy lão sư khác hụt hẫn ra ngoài mặt. Bất quá tiếp theo đây họ còn hụt hẫn hơn nữa khi Hàn Tuấn Sảng không chịu bái ai làm sư phụ cả, bởi vì hắn đã bái Huyết Thần Hy làm sư rồi, đầu hắn chỉ thờ duy nhất một sư phụ thôi.
- Xin Chu lão sư hãy nhận thêm Âu Dương Giai Tuệ làm đồ đệ.
Huyết Thần Hy được nước lấn tới, khẩn cầu Chu Nhược Vũ.
- Được.
Chu Nhược Vũ phá lệ đồng ý, coi như có hai đồ đệ chân truyền tư chất thông tuệ cũng tốt, có thể sai vặt, không thôi cứ mỗi lần gặp riêng Định Kiệt lại bị lão ta gọi Mặt Than.
Thấy chỉ có mình Âu Dương Giai Tuệ hướng Chu Nhược Vũ quỳ bái ba lại, còn Huyết Thần Hy vẫn đứng như trời trồng ở đó, chẳng tôn sư trọng đạo gì cả, Lịch Liêu câu mày anh khí, trầm giọng nhắc nhở.
- Tại sao học viên Huyết Thần Hy không quỳ bái Chu lão sư, hay là không biết nghi thức bái sư như thế nào?.