Thế Giới Song Song - Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương

Chương 120: Thú biến dị 2



Con gấu biến dị có thân hình gần bằng một chiếc xe buýt! Bốn chân nó cũng vô cùng to lớn và cứng cáp, khi nó chạy, gần như có thể cảm nhận được sự rung chuyển của mặt đất! Hơn nữa, dù thân hình mập mạp như vậy nhưng không hề ảnh hưởng đến tốc độ của nó, nó đang chạy và nhanh chóng quay đầu lại theo hướng của mọi người, kèm theo đó là âm thanh gầm gừ tức giận! 

Trong tình huống như này, ngoại trừ Phương Pháp, người có dị năng tốc độ, thì những người còn lại không có cơ hội chạy thoát, chỉ cần nó chạy vài bước nữa là bọn sẽ bị tóm lấy!

Cố Nình và những người khác đều biết điều đó.

“Trang Thần! Cô dẫn Cao Duyệt, Hướng Hứa và Dịch Thiếu Khanh tìm một nơi an toàn trước.” Cố Ninh nói một cách điềm tĩnh, sau đó nhìn về phía Giả đạo trưởng nói: “Giả đạo trưởng, ông còn đủ sức không?”

Giả đạo trưởng đặt tay lên đầu: “Không có vấn đề gì lớn.”

“Cẩn thận!” Trang Thần biết rõ rằng khả năng bình phục của cô chưa đến một phần mười, ở lại đây chỉ gây cản trở nên cô nhìn Cố Ninh rồi dẫn Cao Duyệt, Hướng Hứa và Dịch Thiếu Khanh chạy ra phía sau để tìm một nơi trú ẩn an toàn.

Những người còn lại nhìn nhau, khuôn mặt nghiêm túc, bọn họ biết cuộc chiến này chắc chắn cực kỳ nguy hiểm, Bọn họ đã sẵn sàng cho trận chiến.

“Mọi người tách ra!” Cố Ninh bình tĩnh chỉ huy trên trận chiến: “Tam Ca! Anh thử xem có thể giam cầm nó trong một thời gian không!”

“Được!” Tam Ca lập tức đáp lời! Dị năng của anh tuôn ra! Hai tay đẩy trước, đột nhiên năm bức tường đất dày ba mét đồng loạt nổi lên chắn trước mặt con gấu đen biến dị đang tức giận lao tới!

Ngay lập tức những người khác nhận được lệnh cũng đã tách ra thành một nửa vòng cung.

Trước mắt, hàng rào đất mà bình thường cả tang thị biến dị cũng chỉ có thể chặn một lúc trước mặt con gấu đen biến dị này giờ trở nên yếu đuối như một tấm giấy mỏng. Chỉ cần va chạm nhẹ, hàng rào đất đã bị đập vỡ!

Cảnh này khiến mọi người đều khiếp sợ, vào thời khắc sinh tử, Cố Ninh cũng không kiêng kị gì nữa, sóng biển trong cơ thể tuôn trào, hàng ngàn cơn lốc xoáy từ mặt biển vươn thẳng lên trời!

Cô giơ hai tay, dị năng tuôn ra từ cơ thể, hàng nghìn sợi dây leo mọc lên từ hai bên cô vươn thẳng đứng lên, sau đó đột ngột lao đến và cuốn chặt con gấu đen đang lao tới mạnh mẽ về phía mọi người! Tốc độ cực kỳ nhanh!

Phía đó, Dịch Thiếu Khanh đang chạy trốn nhưng khi tiếng động của bức tường đá đã bị phá vỡ làm anh không thể không quay đầu nhìn một cái, cũng chính lúc đó anh nhìn thấy tốc độ của những sợi dây leo do Cố Ninh điều khiển khiến anh kinh ngạc không thôi. Theo hiểu biết của anh, dị năng giả hệ mộc không thuộc hệ công kích, nhưng lấy tốc độ tấn công của những sợi dây leo của Cố Ninh mà nói thì đã vượt qua sự hiểu biết của anh về tốc độ tấn công của dị năng giả hệ mộc! Tốc độ tấn công của cô còn vượt qua dị năng hệ gió của Trang Thần! Mặc dù anh không códị năng nhưng anh cũng biết rằng tốc độ tấn công liên quan rất lớn đến lượng dị năng và khả năng điều khiển dị năng. Cô gái này, liệu có phải là người có dị năng cấp 5 trở lên không? Hơn nữa, sức chiến đấu mà cô thể hiện khi đến cứu họ cũng khiến anh ngạc nhiên không kém, cô gái này, tại sao lại có thể có sức chiến đấu mạnh đến vậy? Trong một thoáng chốc, Dịch Thiếu Khanh nhớ lại một sự kiện kỳ lạ xảy ra hai tháng trước.

Cô gái đó đã biến mất trong mắt anh và Quý Cửu Trạch mà không rõ nguyên nhân… Dịch Thiếu Khanh bỗng nhiên bị đau đầu bởi những nghi vấn không chắc chắn trong lòng.

Lúc này, sợi dây leo của Cố Ninh đã lao đến gần con gấu đen biến dị! Trực tiếp cuốn nó vào!

Con gấu đen biến dị đã thực hiện một hành động linh hoạt và nhạy bén hoàn toàn không phù hợp với thân hình trông rất nặng nề của nó, nó né tránh một cách linh hoạt và nhẹ nhàng!

Cố Ninh hét lên về phía Giả đạo trưởng: “Giả đạo trưởng! Tạo cho nó một sàn băng!”

Giả đạo trưởng vẫn còn ôm đầu, một chân đạp mạnh xuống đất.Tức thì từ phía chân ông, tuyết lạnh nhanh chóng lan rộng và đông cứng thành băng, lan theo hướng con gấu đen.

Đến tận lúc này, con gấu đen vẫn đang chạy với tốc độ vô cùng nhanh! Khi lớp băng xuất hiện dưới chân nó, nó không thể không dừng lại, quán tính cùng với độ trơn của băng khiến cơ thể nó đột nhiên mất thăng bằng, chân trước và sau nó bị trượt trên băng như đang “cưỡi trên tên lửa” ngã xuống! Gần như Cố Ninh đã nhìn thấy sự kinh hoàng trong đôi mắt đỏ rực của nó…

Khi con gấu mất khả năng kiểm soát cơ thể, hai tay cô như đang cầm một cái gậy chỉ huy, dây leo hai bên như những sợi dây vô hình lao tới, lập tức bao quanh con gấu.

Cố Ninh nắm chặt bàn tay phải ra lệnh: “Bắt!”

Lập tức, những sợi dây leo nhanh chóng siết chặt! Đầu dây vẫn tiếp tục kéo dài về hướng con gấu, chúng bao vây sàn băng với tốc độ nhanh chóng, kiên cố buộc chặt con gấu ở đó, ngăn chặn nó thoát khỏi sàn băng.Những dây leo phía sau buộc chặt hơn dây leo phía trước, kéo theo các dây leo trên cơ thể nó cũng càng co chặt hơn! Điều này đã làm giảm tốc độ đang trượt nhanh trên băng của con gấu. Các chân nó đặt trên băng, cơ thể còn bị trói chặt. Tình trạng hỗn loạn, chỉ là nhóm bọn họ còn chưa kịp mừng vui thì con gấu đã bắt đầu không ngừng giẫy giụa các chân, thậm chí còn đứng dậy được từ mặt băng, dựa vào hai chân trước để xé các dây leo quấn quanh cơ thể. Đôi móng vuốt của nó như thanh kiếm sắc bén, khiến các dây leo nơi mà chúng chạm vào bị chia cắt thành hai mảnh! Không mất nhiều thời gian, nó đã cắt đứt một dây leo đang cố kẹp lấy bàn tay còn lại của nó.

“Nhanh chóng tấn công!” Thấy tình hình không tốt, Cố Ninh gấp rút hét lớn.

Những người khác đã sẵn sàng từ trước, lúc này nghe lệnh thì tất cả đều sử dugnj hết dị năng của mình mà tấn công, những quả cầu lửa, dao gió và tiếng sấm nổ trong chớp mắt tấn công vào đầu con gấu. Bọn họ nghĩ rằng dù sao con gấu không chết thì cũng sẽ bị thương nặng! Nhưng khi màn khói tan đi, ngoài bị mất đi một ít lông thì con gấu dường như không hề bị tổn thương nghiêm trọng. Con gấu như hoàn toàn bị kích động, sau một tiếng gào thét tức giận, nó bắt đầu thử đứng vững trên mặt băng, cứ như thế này thì họ không thể gây thương tích nặng cho nó!

Cố Ninh rất lo lắng, đột nhiên hét lên với nhóm Tam Ca: “Chạy mau!”

Nhóm Tam Ca ngay lập tức nhận ra tình hình không tốt như vậy, họ cảm thấy không thể giết chết con gấu dày thịt nhiều máu này một cách đơn giản nên cũng không do dự mà bắt đầu chạy ngay lập tức!

Nhưng Cố Ninh không chạy, cô giang rộng hai tay, biển năng lượng của cô một lần nữa cuồn cuộn như sóng thần! Lượng dây leo liên tục mọc lên nhiều hơn cả lần trước đâm lên từ lòng đất! Trong vòng 10 mét xung quanh cô, toàn bộ đều là những dây leo do cô điều khiển mà mọc lên! Lúc này, con gấu vừa đứng vững trên mặt băng, nhìn thấy những dây leo phiền toái lại mọc ra thêm nhiều như vậy thì lập tức tức giận! Sau tiếng gào thét, nó lao tới phía cô! Nhưng do không quen di chuyển trên mặt băng, nên nó di chuyển như thể đang kéo từng bước, cảnh tượng hơi buồn cười, nhưng Cố Ninh không thể cười, cô điều khiển những dây leo với vẻ mặt nghiêm túc, lao về hướng con gấu.

Con gấu bị hạn chế không di chuyển linh hoạt được trên mặt băng, bất kể nó phẫn nộ gào thét hay giẫy giụa vặn vẹo thì nó vẫn bị những dây leo buộc lại như cái bánh chưng!

Cố Ninh bất chấp đau lòng do bị tiêu hao dị năng, cô điều khiển dị năng lại lần nữa tấn công. Con gấu khổng lồ rống lên một tiếng thảm thiết khi bị cuốn thành một cục, tru lên một tiếng rầu rĩ!

Cố Ninh quay đầu một cái, nhìn thấy mọi người đang đứng cách 20 mét chờ cô thì trái tim cô trở nên ấm áp, cô gia tăng tốc độ chạy đến họ.

Tuy nhiên, đúng lúc này! Cô bỗng nghe thấy phía sau mình có tiếng to như có một vụ nổ!

Cố Ninh theo bản năng quay đầu nhìn lại!

Thấy một thân ảnh to lớn lao tới! Cô gần như có thể ngửi thấy mùi máu tanh từ miệng lớn của con gấu! Đồng tử của Cố Ninh co lại! Cô nhanh như chớp phản ứng lại mà nhắm mắt lại! Chỉ trong một thoáng, cô đã bước vào trong không gian, nhưng cô không thả lỏng mình, cô ẩn nấp trong không gian, nhưng người bên ngoài thì sao?

Cô mở mắt, sau đó sợ tới mức tim như muốn rơi ra!

Con gấu đang đứng trước mặt cô, đối diện cô, cô chỉ có thể nhìn thấy lông màu đen của nó, thậm chí lông trên cơ thể nó cũng đâm vào mặt cô! Lúc đó cô đã đến cách mọi người 50 mét, cônhìn con gấu một cách  kỳ lạ! Cô hoàn toàn không thể hiểu làm thế nào nó có thể vào trong không gian của cô! Những người khác không thể vào cùng nên cô nghĩ rằng trừ khi cô, không có vật thể nào bên ngoài có thể vào đây, nhưng con gấu biến dị này là sao?!

Trong khi đó, đứng trước mặt cô, con gấu đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra! Nó đứng im trong một khoảng thời gian dài, sau đó bắt đầu di chuyển, hết nhìn sang trái, rồi sang phải, núi này, nước này… nước?! Nhiều nước quá?!

Cố Ninh đang suy nghĩ về việc con gấu làm thế nào để chạy đến không gian của cô thì thấy con gấu như điên vậy đang chạy tới mình! Cô vội vàng chạy đi cách nó khoảng 50 mét.

Nhưng con gấu dường như không nhìn thấy cô, nó tiếp tục chạy thẳng tới và nhảy xuống biển năng lượng! Cố Ninh kinh hãi khi thấy con gấu bắt đầu mở miệng to đùng của nó, bắt đầu uống ừng ực nước năng lượng của cô!

Cố Ninh lúc đầu còn ngẩn ngơ một lúc, sau đó phát điên lên! Nước năng lượng này không phải là nước thường đâu! Đây là năng lượng!!! Mà còn là uống một ít thì mất đi một ít, không còn tạo ra thêm được năng lượng nữa! Đây chính là chìa khóa sống còn của cô!!!