"Buổi lễ khai giảng đầu năm đã kết thúc một cách mỹ mãn."
Cảm ơn bài diễn thuyết đầy nhiệt huyết và cảm xúc của thầy hiệu trưởng."
Sự đóng góp của hết thảy các giáo viên hướng dẫn, chủ nhiệm cùng bộ môn để cùng nhau xây dựng lên một năm học thành công khác."
Sự nỗ lực của các nhân viên trong trường học khi đã chuẩn bị được một buổi lễ khai giảng tuyệt vời như ngày hôm nay."
Và quan trọng nhất chính là sự hiện diện của hết thảy 714 học sinh đến từ các khóa 55, 56 và mới nhất là 57."
Trong số đó khóa 55 có tổng cộng 184 học sinh, khóa 56 là 218 học sinh và cuối cùng là khóa 57 với 317 học sinh."
Lịch trình sau buổi lễ khai giảng là khóa 55 và khóa 56 sẽ trở lại dãy phòng học của mình để chuẩn bị cho tiết học cuối cùng vào buổi sáng ngày hôm nay."
Trong khi đó các em học sinh mới của khóa 57 này sẽ nán lại để tiến hành phân lại lớp học."
Cũng giống như những gì mà hiệu trưởng đã giới thiệu, đây có thể là một bước chuyển mình quan trọng nhất trong cuộc đời của các em."
Giáo viên của ban hoạt động trường học vừa nói xong thì các giáo viên chủ nhiệm của các lớp khóa 55 và khóa 56 cũng cùng học sinh của mình về lại dãy phòng học ban đầu.
Đi tới cũng vậy mà trở về cũng như vậy, từ đầu đến cuối những học sinh trên kiệu kia vẫn bày ra một bộ dạng áp đảo toàn trường khiến cho không ít người phải căm phẫn nhưng cũng chỉ biết quay người thở dài ngao ngán.
Học sinh càng gần cuối cấp lại càng ít.
Nếu như Sang đoán không sai thì có rất nhiều người bởi vì chịu không nổi sự chênh lệch về giai cấp trong trường học mà bỏ học giữa chừng và quay lại xó nhỏ của mình xưng vương xưng đế.
Quả đúng là thà làm đầu gà còn hơn đuôi phượng, dù sao bằng cấp mà trường trao cũng chẳng có ý nghĩa gì nếu như con đường thẻ bài này không dính vào được.
Khóa 57 có tới 317 học sinh mà sang tới khóa 56 cũng chỉ còn lại có 218 học sinh.
Thâm hụt gần 100 học sinh và Sang tin chắc rằng số vị trí mà trường học mỗi năm cung cấp là cố định nên có thể phần nào thấy được sự áp đặt bên trong trường học là lớn đến nhường nào.
Đoàn người cứ như vậy từ từ biến mất để lại trong những học sinh khóa 57 nhiều cảm xúc lẫn lộn khác nhau.
Phẫn uất là thật nhưng so với đó, bọn họ càng cảm thấy ghen tỵ hơn với những người ở trên kiệu kia.
Trong khi đó thì trên bục cao, một viên đá pha lê hình tròn đã được các nhân viên của trường học cẩn thận, từ tốn vận chuyển tới vị trí chính giữa.
Từ bên trong số các giáo viên, một giáo viên ăn mặc gọn gàng với một vẻ mặt đầy nhiệt huyết bước ra rồi nhận lấy mic từ tay của giáo viên thuộc ban hoạt động nhà trường.
"Xin chào các em!"
Thầy là Jole•Bernard, giáo viên đã được chỉ định để chủ nhiệm lớp học năng khiếu thẻ bài khóa thứ 57 trong vòng ba năm kế tiếp."
Rất hân hạnh được gặp mặt các em."
317 em học sinh ở đây qua ngày hôm nay sẽ có người thành công thức tỉnh thiên phú thẻ bài và có một đợt chuyển mình có thể được xem như là quan trọng nhất cuộc đời của mình."
Với những em thất bại thì cũng đừng vội nản lòng vì đây chưa phải là cơ hội duy nhất."
Trong khoảng thời gian ba năm sắp tới này các em vẫn còn rất nhiều cơ hội để hướng tới mục tiêu thành công thức tỉnh được thiên phú."
Ngay cả những khóa trước đa phần đều xếp vào tiền lệ như vậy và cũng chỉ có một bộ phận cực kỳ thiểu số mới có thể thành công thức tỉnh ngay lần đầu tiên."
Tuy điều đó cũng có nghĩa là các em sẽ có xuất phát điểm chậm hơn nhiều so với những người thành công thức tỉnh ngay từ đầu hoặc sớm hơn các em một năm."
Nhưng thầy tin rằng tài năng nội lực bên trong số chúng ta không phải là một thứ sẽ bị c·hôn v·ùi một cách dễ dàng đến như vậy."
Nếu các em đủ cố gắng thì dù cho là thức tỉnh vào năm thứ hai hay năm cuối cấp đều không quá quan trọng."
Chỉ cần các em vững tin vào chính bản thân mình thì thẻ bài sẽ phản hồi lại với các em, thầy tin là như vậy."
Có thể thấy được chuyện Jole đầu tư không ít tâm tư vào bên trong bài phát biểu này.
Bình thường thì chắc hẳn sẽ nhận được không ít tràn vỗ tay hưởng ứng nhưng hiện tại chẳng có mấy ai bận tâm nổi nữa rồi.
Nhưng mà Sang biết rõ rằng vẫn có không ít học sinh hướng tới lớp năng khiếu thẻ bài.
Nói như thế nào đi chẳng nữa thì so với người bình thường, kẻ có thể sử dụng được thẻ bài cũng cao hơn không chỉ một bậc.
So với đám quý tộc chỉ dám khép nép đi phía sau đoàn kiệu hay thậm chí còn thấp kém hơn cả thế thì bọn họ lại càng hướng tới việc trở thành một phần của đoàn kiệu đó bất kể địa vị.
"Hình như thầy đã nói hơi nhiều rồi, đây cũng là năm đầu tiên mà thầy được dẫn dắt một lớp năng khiếu nên cũng rất hồi hộp và hưng phấn."
Giờ đến phần quan trọng nhất, phía ban giám hiệu sẽ gọi các em theo số thứ tự trải dài từ lớp số 1 cho đến lớp số 10, việc mà các em cần làm vào lúc này là hợp tác với các thầy ấy."
Còn đây chính là viên đá pha lê thức tỉnh!"
Có thể đã từng có em đã được nghe qua hay thậm chí là thấy tận mắt rồi nhưng khoảng thời gian thức tỉnh chỉ có thể là vào khoảng độ tuổi 16 đến 18 tuổi nên dù các em có gặp sớm hơn nữa cũng không làm gì được."
Nhiệm vụ của các em là phối hợp với ban giám hiệu rồi chờ đến lượt mình, đi lên trên bục này rồi vươn tay ra chạm vào viên pha lê này."
Giờ thầy sẽ đích thân làm mẫu một lần trước cho các em tiện quan sát."
Nói rồi Jole quay người lại vươn tay phải về hướng của viên pha lê thức tỉnh.
Ngay sau đó một ánh sáng màu trắng từ bên trong viên pha lê lan tỏa ra rồi hiện lên mấy chữ:
*Thiên phú: Truyền thụ cấp D.*
"Như các em đã thấy, thiên phú của thầy là truyền thụ."
Nó cho thầy khả năng giúp các em nhanh chóng nắm giữ tri thức có liên quan đến thẻ bài hơn."
Đương nhiên bù lại thì nếu các em có thành tích tốt trong các buổi kiểm tra, các kỳ thi cử giữa kỳ, cuối kỳ hoặc đạt được một loại thành tựu nào đó thì thầy cũng sẽ được phản hồi lại tương ứng."
Hơn cả các em cũng đừng nên khinh thường thiên phú cấp D."
Theo như thầy biết thì mỗi năm trong số các học sinh thành công thức tỉnh thì đa phần đều là cấp E, cấp F."
Cấp D cũng trở thành mao lân phượng giác, một khóa có xuất hiện một cấp C đã là may mắn lắm rồi."
Còn cấp B thì mỗi 10 năm một người đã xem như là trường chúng ta nhặt được vàng."
Kết luận lại là nếu các em thành công thức tỉnh thì trên viên pha lê sẽ hiển thị thiên phú của các em đi kèm với cấp độ tương ứng."
Còn với những em thất bại thì như thầy đã nói rồi đấy, các em vẫn còn cơ hội trong hai năm kế tiếp."
Giờ thì xin chúc các em học sinh khóa 57 người người thành công thức tỉnh, ai ai cũng có thể thành học sinh của thầy."
Phát biểu xong thì Jole cũng lui xuống rồi đưa mic cho giáo viên thuộc ban giám hiệu rồi trở về chỗ ngồi của mình để chờ đợi kết quả với một vẻ mặt hết sức chờ mong.
"Cảm ơn thầy Jole, các em cũng nghe thấy thầy Jole nói rồi đấy, dù có thức tỉnh thất bại trong ngày hôm nay thì các em vẫn còn rất nhiều cơ hội trong hai năm kế tiếp."
Còn về cách thức thầy sẽ dặn dò sau khi toàn bộ 317 em học sinh của khóa 57 này đều đã trải qua quá trình thức tỉnh lần đầu tiên trong đời này."
Hiện tại thầy sẽ đọc tên theo danh sách nên các em hãy lần lượt nghe theo sự hướng dẫn của các giáo viên thuộc ban giám hiệu ở bên dưới để quá trình được diễn ra một cách suôn sẻ."
"Số thứ tự 001, em Wang Dong-Jun mời lên bục!"
Họ Wang là gia tộc bá tước của quận số 1, so với gia tộc Westham của tên Alex kia thì cũng khá ngang nhau.
Nhưng bề ngoài thì gia tộc Westham vẫn kém một chút do quận số 2 không có gia tộc hầu tước.
Lý do chỉ đơn giản là vì không có hầu tước nên chiến lực của quận số 2 kém hơn quận số 1 cùng quận số 3 cũng là điều hiển nhiên dẫn tới địa vị bề ngoài thấp hơn cũng chẳng có gì là khó hiểu cả.
Hôm nay được Lumine cùng lão quản gia phổ cập một chút tri thức thì có thể thấy rất rõ truyền thừa của gia tộc Ravenfield vẫn còn nguyên vẹn sau hơn 500 năm dựng thành.
Chiến lực của quận số 1 cũng vì thế mà áp đảo hoàn toàn hai quận vòng trong còn lại nhưng nếu như truyền thừa của quận số 2 bị phân ra cho năm gia tộc bá tước thì tại sao lại bị coi là yếu nhất.
Cả quận số 3 nữa, Lumine ngụ ý nói rằng truyền thừa của quận này bị đứt gãy ra thành 12 đoạn nhưng vẫn mạnh hơn quận số 2 cũng như có gia tộc hầu tước?
Hay chẳng lẽ sau khi gia tộc hầu tước của quận số 2 lụi bại thì phần lớn truyền thừa cũng biến mất cùng với bọn họ nên thực lực của năm gia tộc bá tước của quận số 2 mới b·ị đ·ánh giá yếu đến như vậy?
Nghĩ được một lúc thì Sang cũng lắc đầu cho qua chuyện, không để tâm đến chuyện này nữa.
Vấn đề giữa các quận vòng trong tạm thời vẫn chưa ảnh hưởng đến cậu ta được.
Vì kỳ hạn 2 năm này mà sẽ có không ít kẻ làm liều và rõ ràng truyền thừa hoàn chỉnh kế thừa từ ba hầu tước theo hầu vương công là mục tiêu bị nhắm tới nhiều nhất.
Nói thật là nếu có đủ khả năng thì Sang cũng muốn nhảy vào tranh một chút, thẻ bài đương nhiên là càng nhiều càng tốt
Và truyền thừa của những quý tộc đã tồn tại trước cả khi dựng thành đương nhiên cũng không thể coi thường được.
Nhưng vấn đề tại năm quận vòng ngoài cũng không phải đơn giản vì con quái vật bang Nguyệt Hùng sắp táy máy rồi, không biết đám gia đình của quận số 7 sẽ phản ứng lại như thế nào?
"Wang Dong-Jun, thành công thức tỉnh, thiên phú điều binh cấp D!"
Việc người đầu tiên thành công thức tỉnh đã trực tiếp khiến toàn trường vỡ òa ra.
Không ít người được củng cố thêm lòng tin rằng bản thân có thể thức tỉnh và trở thành người được chọn mà quên đi cảnh tượng vừa nãy của hai đoàn kiệu gánh kia.
Theo Sang thì đây cũng là chỉ phản ứng cơ bản của các học sinh mà thôi.
Dù sao không phải ai cũng có thể bình tĩnh được vào những lúc như thế này và ở khoảng độ tuổi này thì nhiều người vẫn còn đang mơ mộng về truyền kỳ của chính mình.
Với bọn họ thì ngày hôm nay chính là lúc mà bọn họ đạp ra bước chân đầu tiên cho câu chuyện một đời truyền kỳ.
Tuy thực trạng đã ở ngay trước mắt rồi nhưng phần đông vẫn không ngừng ảo tưởng, tự huyễn hoặc bản thân rằng bọn họ đặc biệt và sẽ không xa lầy đến mức trở thành những người hầu kia.
Hay thậm chí với một bộ phận thì chỉ riêng việc có thể trở thành những người hầu kia cũng đã đủ để mở ra một con đường hoàn toàn trong tương lai rồi.
Người kế tiếp chính là tên Van đến từ gia tộc Scorpio mà Sang đã gặp ở căn tin tầng 4 vào sáng ngày hôm nay, tên này cũng thành công thức tỉnh với thiên phú là nhanh tay cấp C.
Đây là thiên phú cấp C đầu tiên của ngày hôm nay nên đương nhiên hiệu quả chấn động còn kinh khủng hơn so với người trước đó.
Sang biết rằng tên Scorpio này không hề đơn giản, thậm chí thông qua cách mà hắn nói chuyện thì cứ như kiểu chuyện trong gia tộc Scorpio hắn có thể toàn quyền quyết định thay cho bá tước Scorpio vậy.
Lúc này Sang cũng nhìn sang Joe ở bên cạnh một chút, tuy cậu ta vẫn bày ra một bộ mặt rất tự nhiên nhưng mồ hôi tay đã chảy ra không ít.
Nhất là khi kẻ thứ ba được gọi lên không ai khác ngoại trừ Alex của gia tộc Westham kia, so với nhiều kẻ khác thì Joe vẫn lý trí hơn nhiều dù tính cách của cậu ta có đôi phần lỗ mãng.
"Nếu tao đoán không nhầm thì chắc hẳn tên Alex kia cũng sẽ thành công thức tỉnh nhưng đám quý tộc sau đó thì chưa chắc."
Mở đầu với một câu nói hết sức vu vơ nhưng lại đánh trúng vấn đề cốt lõi nhất trong suy nghĩ của Joe.
"Tao không tin đám quý tộc như bá tước lại không có cách để kiểm tra ra được thiên phú trước, thậm chí có khi thông tin hiển thị còn đầy đủ hơn chúng ta."
"Phải, truyền thừa 500 năm cũng không phải là thứ có thể đùa được."
"Nhưng cũng chính vì thế nên bọn chúng đang không ngừng phô ra được độ cao của bản thân."
Tao thực sự lo lắng rằng bản thân sẽ xem nhẹ quá trình thức tỉnh này để rồi khi thất bại lại vỡ mộng."
Hiểu được lo lắng trong Joe, nói thật thì Sang cũng không có bất cứ thứ gì để chắc chắn được rằng bản thân sẽ thành công thức tỉnh nên tạm thời cậu ta cũng chưa nghĩ ra nên động viện Joe như thế nào.
"Cứ tiếp tục theo dõi đi."
Nếu tao đoán không nhầm thì trong số 73 tên học sinh quý tộc tới từ lớp số 1, số 2 và số 3 thì chỉ cần quá 10 tên thành công thức tỉnh ngay ngày hôm nay thôi đã là quá kinh khủng rồi."
Thế là cả hai tiếp tục quan sát diễn biến sau đó và cũng không nằm ngoài những gì Sang cùng Joe dự đoán, Alex đã thành công thức tỉnh một thiên phú cấp D là nhanh tay.
Việc này trực tiếp làm tăng sĩ khí và mức độ ảo tưởng của các học sinh còn lại lên không ít cho đến khi người thứ tư, thứ năm, thứ sáu mãi tới người thứ mười hai đều thức tỉnh thất bại.
Việc này cũng đồng thời giúp tất cả một lần nữa trở lại mặt đất nhưng bởi vì đã sớm dự đoán được viễn cảnh này rồi nên Sang cũng lười quan tâm trong khi Joe vẫn tiếp tục chăm chú theo dõi.
Số thứ tự 013 không ai khác ngoài Lumine.
Theo như lão quản gia nói rằng cô ta chính là cháu của vương công, kẻ cai trị quận trung tâm hiện tại nên chắc hẳn không thể giống những kẻ tầm thường được, có khi còn vượt qua cả bộ ba khởi đầu kia.
Sang cũng rất tò mò về loại thiên phú mà Lumine sẽ thức tỉnh được lẫn độ cao của nó.
Lumine khi được réo tên cũng chẳng tỏ ra mặn mà lắm vì từ sớm cô ta đã biết rõ thiên phú của mình rồi nhưng rõ ràng mọi chuyện sẽ rất phiền phức nếu như để nó lộ ra ngoài.
Theo sự hướng dẫn của thầy giáo thuộc ban giám hiệu thì Lumine đưa tay về phía quả cầu pha lê khiến cho một cột khói màu đỏ tươi trực tiếp bắn thẳng lên bầu trời.
Không chỉ các học sinh mà đến giáo viên cũng có chút ngồi không yên.
Nghe đồn rằng thiên phú trên cấp A sẽ sinh ra một chút điểm nhận biết đặc thù.
Đến cả những học sinh dãy B và dãy C khi nhìn ra ngoài cửa sổ thấy được cảnh tượng này cũng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Nhưng khác với những gì mà các giáo viên trong chờ, khi sương máu tan đi thì thiên phú của Lumine cũng xuất hiện trên quả cầu pha lê và nó là hấp huyết cấp E.
Cấp E quả thật không tệ nhưng khung cảnh lúc này thực sự khiến cho nhiều người nhịn không nổi.
Tưởng chừng sau hàng trăm năm thì lại có một cấp A được sinh ra tại tòa thành này ai ngờ lại chỉ là báo động giả.
Hoặc chính xác hơn là cục diện đã nhanh chóng bị kiểm soát lại, tránh để những tin đồn thất thiệt lan ra ngoài.
Còn về phần Sang thì nhờ vào khế ước máu với Lumine nên cậu ta đã thấy rõ mồn một thiên phú của cô ta, nó là cấp A+ bá tước máu.
Để mà nói thì Sang không quá bất ngờ về chuyện này vì không hiểu tại sao cậu ta lại có cảm giác rằng Lumine thậm chí còn có thể làm tốt hơn cả như vậy nữa.
Sau đó thì tất cả cũng trầm xuống vì hơn một tiếng đồng hồ trôi qua với trên 250 học sinh tham gia nghi lễ thức tỉnh nhưng chỉ có tổng cộng 24 trong số đó là thức tỉnh được thiên phú thẻ bài.
Thậm chí trong số đó hầu hết đều là thiên phú cấp F và quá nửa là hoàn toàn vô dụng.
Thể như thiên phú đếm số cấp F, hiệu quả chắc cũng chỉ là giúp tăng khả năng đếm số mà thôi.
Về đám quý tộc thì trong tổng 73 tên thì cũng chỉ có 8 người thành công thức tỉnh và ngoài bộ ba khởi đầu kia ra thì hoàn toàn không xuất hiện thêm thiên phú cấp D nào trở lên nữa.
Tới giờ mới thấy những lời mà Jole nói là đúng chứ không sai, thiên phú cấp D đều là mao lân phượng giác và mỗi khóa xuất hiện một thiên phú cấp C đã là may mắn lắm rồi.
Số đếm càng lớn thì lại càng gần tới lượt của Sang cùng Joe, số thứ tự của cả hai lần lượt là 278 cùng 279 và hiện tại cũng đã tới 270 rồi nên cũng phải chuẩn bị sẵn tinh thần từ trước.
Bên cạnh đó thì có chút ngoài dự đoán là trong số đám lớp số 9 có tới ba học sinh thành công thức tỉnh.
Một trong số đó là tên Grizz kia, hai người còn lại thì quá mờ mạt nên Sang cũng chỉ nhớ mặt chứ không nhớ rõ tên.
Grizz thức tỉnh được thiên phú cấp E man lực còn hai người còn lại kia đều là thiên phú cấp F không dùng được như may vá cùng với đông lạnh.
Mà nói thì hay vậy thôi chứ chút nữa lên đó mà không thức tỉnh được thiên phú thẻ bài thì quả thật là muối hết cả mặt.
"Được rồi, gần tới lượt chúng ta rồi."
Nếu mày muốn làm gì đó to lớn thì trước hết hãy tin vào bản thân trước đã."
Mượn lời nói của ông thầy Jole kia, chỉ cần mày vững tin vào bản thân thì thẻ bài sẽ phản hồi lại mày, giờ tao đi trước đây."
Không đợi Joe có bất cứ phản hồi nào, trên bục đã kêu tới số thứ tự và tên của Sang nên cậu ta bắt đầu bước ra những bước chân tự tin, ưỡn ngực về phía trước để hướng tới đài cao.
Mỗi bước chân chắc chắn của Sang đều đại diện cho những cố gắng, những mất mát, những tháng ngày, những vọng tưởng của cậu ta với lý tưởng của mình.
Tất cả quy lại hình thành nên một quá trình, một quá trình gian nan có, đau khổ có, vui vẻ có và quan trọng nhất chính là thành quả của hiện tại.
Bản thân Sang không biết hiện tại đang có bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía cậu ta nhưng cậu ta biết rõ rằng nếu như không thành công thức tỉnh được thiên phú thì chỉ sợ rằng con đường phía trước này cũng sẽ bị chặt mất.
Những giáo viên thuộc ban giám hiệu kiểm tra Sang qua một lượt rồi cũng để cậu ta tiến tới trước quả cầu pha lê thức tỉnh kia.
"Chỉ cần đưa tay ra là được, phần việc còn lại sẽ do quả cầu pha lê này lo liệu."
Sang nghe vậy cũng chỉ gật đầu một cái xem như đã hiểu rồi trực tiếp vươn tay phải ra và đúng lúc đó quả cầu pha lê cũng phản ứng lại rồi phát ra một ánh sáng màu trắng dịu nhẹ.
"Trần Duy Sang, thành công thức tỉnh, thiên phú sáng tạo cấp F."
Xin mời số thứ tự 279, Joe•Waver tiến lên bục."
Tuy có hơi thất vọng nhưng Sang cũng không biểu hiện ra bên ngoài vì so với rất nhiều người ở dưới kia thì cậu ta đã rất may mắn rồi.
Thiên phú cấp F vẫn là thiên phú mà thôi, giờ đây Sang đã có thể sử dụng thẻ bài như những gì mà bản thân luôn mong chờ rồi.
Đây là một bước tiến lên lớn trên con đường dẫn tới lý tưởng của Sang.
Có thể xem đây như là một bước tối quan trọng bởi vì nếu không đi ra được một bước này thì tất cả những cố gắng, toan tính của cậu ta xuyên suốt bấy lâu nay đều là vô nghĩa cả.
Tiếp đó thì Sang cố tình nán lại ở bên dưới bục để chờ đợi Joe, hiện tại Sang cũng chỉ có thể thay người anh em chí cốt này của mình mà cầu nguyện thôi.
Nếu như vào ngày hôm nay Joe thành công thức tỉnh thì thực sự không có gì hợp ý của Sang hơn cả nhưng nếu lỡ như cậu ta có thất bại thì Sang cũng sẽ bằng vào mọi cách để giúp cậu ta thức tỉnh.
May mắn là Sang đã đúng khi Joe vừa vươn tay về quả cầu pha lê thì thậm chí nó còn chẳng cần thời gian để phản ứng lại mà trực tiếp biểu hiện ra thiên phú thẻ bài của cậu ta.
Đứng từ góc nhìn của Sang thì cũng chỉ thấy được chút ánh sáng trắng phát ra mà thôi nhưng chờ mãi, chờ mãi mà phía ban giám hiệu vẫn chưa đọc kết quả cuối cùng khiến cho cậu ta không khỏi phải sốt sắn một phen.
"Joe•Waver, thành công thức tỉnh, thiên phú may mắn cấp F."
Thành công thức tỉnh là một chuyện đáng mừng nhưng thức tỉnh được một loại thiên phú mập mờ như may mắn thực sự không biết là tốt hay xấu.
Dù sao đây cũng là may mắn cấp F, chẳng phải như vậy cũng đồng nghĩa với xui xẻo rồi hay sao?
Có điều cái thiên phú này còn rõ ràng hơn cái của Sang đôi phần nên cậu ta quả thật là chẳng có tư cách để mà đánh giá.
Một lúc sau thì Joe cũng đã ung dung đi xuống, tuy bên trong cậu ta vẫn còn chứa đựng rất nhiều tâm tư nhưng hiện tại đã giải quyết được một nan đề là vấn đề thiên phú rồi.
Con đường phía trước cũng trở nên bằng phẳng hơn không ít.
"Có vẻ như chúng ta đều thành công." Sang đi lên chúc mừng nói.
"Chỉ là thiên phú cấp F mà thôi, mày làm giống như chúng ta lật trời không bằng vậy."
Tâm trạng của Joe đã thoải mái hơn không hơn không ít nên cũng trêu chọc cả hai.
Mà cậu ta quả thật nói không cod sai, thiên phú cấp F này thực sự có chút thấp.
"Hừm, mày còn mong chờ gì nữa? Mà đường chúng ta vẫn còn dài lắm, rồi sẽ có một ngày tao dẫn mày đi lật trời cho mà xem."
Nói thật thì Sang không phải thuộc dạng thường nói ra mấy lời nhiệt huyết nhưng đã nói thì đương nhiên cũng phải nhắm tới mục tiêu lớn lao thì mới được.
"Tao sẽ chờ ngày đó, mà chúng ta đều thành công thức tỉnh rồi, trưa nay ăn mừng đi."
"Tối về lại nói, lúc đó tiện thể kéo cả khu chung cư vào luôn, bữa trưa này tao không thể không đi một chuyến được."
Vừa nói Sang vừa ẩn ý liếc qua Lumine một cái rồi lại thu hồi ánh mắt của mình.
Cậu ta thực sự có rất nhiều thứ muốn hỏi Lumine nên tranh thủ thời gian càng sớm càng tốt.