"Chiều nay tao sẽ cầm tay lái, mày cứ ngồi ở phía sau đi."
Một lúc sau Sang cùng Joe đã dắt được chiếc Chaly ra tới cổng trường học và hiện tại Sang đã trực tiếp nhảy lên ghế lái, tay cầm đầu xe chuẩn bị sẵn rồi.
Thấy vậy thì Joe cũng không nói cũng chẳng rằng mà an phận rồi vào phía sau và thế là cả hai phóng đi trên con đường thân thuộc trở về quận số 8 mà chẳng ai nói gì với nhau.
Đi được một đoạn thấy người trên đường đã thưa bớt đi trông thấy rồi nên Sang cũng chủ động bắt chuyện.
"Như đã hứa thì giờ tao sẽ kể những chuyện có liên quan đến cô vợ mới cưới kia nhưng có vẻ như hôm nay mày không có tâm trạng nên tạm thời bỏ qua một bên trước đi."
Tâm trạng hiện tại của Joe không tệ như lúc hồi sáng nhưng hôm nay là một ngày rất dài với cả hai, cậu ta thực sự có rất nhiều tâm tư muốn nói ra ngoài.
Tuy giữa Joe và Sang tồn tại một mối quan hệ tin tưởng tuyệt đối nhưng cha của cậu ta vẫn còn ở đó, địa vị của Riley trong lòng cậu ta nặng hơn Sang không ít.
Hơn cả Joe biết rõ rằng Sang hiện tại đang phải tự thân lo liệu quá nhiều việc rồi, cậu ta không muốn kéo thêm phiền não cho người anh em chí cốt này của mình.
Nhưng chuyện này có liên quan đến quả bom như việc Sang đột ngột lòi ra một cô vợ hay không? Đương nhiên là chẳng liên quan gì rồi.
"Mày phải kể cho tao, có phải ông lão mặc đồ quản gia lúc nãy là người của Lumine hay không?"
Mà tại sao một gia tộc tử tước lại có nhiều quyền lực đến như vậy?"
Bản tính hóng chuyện thì ai cũng có, thậm chí là đôi khi còn bất luận hoàn cảnh nên Sang cũng nhanh chóng sắp xếp lại suy nghĩ của mình rồi bắt đầu câu chuyện.
"Vậy thì chúng ta hãy mở đầu tất cả với việc ba tên từ gia đình kỵ sĩ cố tình gây hấn với tao vào buổi sáng hôm nay."
....
"Được rồi, tối nay nếu tao sắp xếp được thì tao sẽ qua phòng này để đánh tiếng đi dạo, nếu không thì để ngày mai rồi tiếp tục nói sau."
Giờ tao phải đi tìm lão Đồng để cất con xe này cái đã, tiện thể thông báo cho ổng chuyện giờ phòng tao có thêm một người lạ vào ở luôn."
Dọc đường Sang đã cố gắng thả chậm tốc độ để kể cho Joe toàn bộ những chuyện đã diễn ra vào buổi sáng ngày hôm nay dưới góc nhìn của cậu ta.
Đương nhiên có một vài chuyện thực sự khiến Joe rất bất ngờ nhưng rõ ràng có quá nhiều thông tin vượt quá sức tưởng tượng trước đó của bọn họ.
Thậm chí có thể nói rằng nếu không có Lumine thì khả năng cao là cả hai sẽ vẫn rất thảnh thơi trong 2 năm kế tiếp này.
Điều đó cũng có nghĩa khả năng cao là bọn họ không thể thông qua được người giữ cửa chứ đừng nói là giúp Joe đạt được một vị trí tới tay.
Tóm lại thì thông tin đã được thả ra bên ngoài như một cách thức lấy cây gậy khuấy động lớp bùn nằm yên dưới mặt nước khi vũng nước này đang dần trở nên đục ngầu đi trông thấy.
Không biết là bên nào làm nhưng giờ đây tin tức đã được truyền tới mỗi một thế lực tai to mặt lớn của tòa thành này.
Và 20 vị trí trên danh sách kia ngoại trừ 2 chỗ đã bị Sang cùng Lumine ngồi vào ra thì khả năng là đứa trẻ với mái tóc ngả xanh kia cũng chiếm 1 chỗ.
Cũng có thể là không, tùy thuộc vào thái độ của người soát vé nhưng rõ ràng là những vị trí còn lại là không đủ để các bên phân chia.
May mắn là người soát vé đã hạn chế về mặt độ tuổi nên cũng loại cho bọn họ rất nhiều những đối thủ cạnh tranh nặng ký khác nhưng sắp tới thì tòa thành này sẽ không yên ổn như vậy.
Bộ thẻ truyền thừa của những quý tộc lâu đời như Ravenfield, Jupiter cùng Zodiac đều sẽ bị để ý tới đầu tiên.
Trong số đó thì Ravenfield vẫn bảo quản tốt truyền thừa của mình và đã được tên Doran nhận lấy.
Jupiter thì đã vào trong tay của q·uân đ·ội nhưng khả năng cao là chưa được hoàn chỉnh.
Dòng họ Vlad có thể trao cho q·uân đ·ội những quyền lực vô lý để cân bằng với quý tộc nhưng không ngu xuẩn đến độ trao cho bọn chúng một thứ có thể gây hại với bản thân.
Về phần Zodiac thì khỏi phải bàn, hơn 300 năm về trước truyền thừa đã bị chia thành 12 phần.
Tuy truyền nhân của gia tộc Zodiac vẫn còn nhưng chỉ sợ rằng cuộc chiến quy hết thảy về làm một này không chỉ có mỗi 12 gia tộc nắm giữ truyền thừa can thiệp vào.
Theo sau đó là còn rất nhiều các bên khác, đến độ vua không ngai của năm quận vòng ngoài này là bang Nguyệt Hùng cũng muốn chen một chân vào để vớt vát chút lợi ích rồi.
Căn bản thì bọn họ có quá nhiều đối thủ và rõ ràng để kiếm ra được một bộ thẻ có thể xếp vào danh sách kia cũng không phải đơn giản.
"Được rồi, nhớ điều độ là được."
Nghe xong câu này Sang theo phản xạ muốn dựng xe xuống để cho Joe một đạp nhưng mà cậu ta đã nhanh chân chạy lên cầu thang từ lâu rồi nên Sang cũng hết cách.
Đúng lúc đó thì lão Đồng cũng từ trong phòng của mình đi ra với một ấm trà trên tay, miệng thì vẫn còn ngậm điếu tẩu đang hút giữa chừng.
Trang phục của lão Đồng vào lúc này rất đơn giản, một chiếc quần đùi kèm với một chiếc áo ba lỗ, hiện tại cũng không cần phải đi tuần nên cũng chẳng cần phải ăn mặc chỉnh chu làm gì.
"Lão Đồng! Lại đi tìm bác Naoh đánh cờ à?"
Cháu khuyên thật lòng là ông không phải thuộc dạng cứ cố gắng là sẽ giỏi lên đâu, tại sao phải tự làm khổ mình đến như vậy?"
Tầm tầm giờ chiều này thì dưới sân của khu chung cư sẽ có rất nhiều người lớn tuổi tụ tập lại để cùng tập thể dục, dọn vệ sinh hoặc đi mua sắm các thứ.
Bác Noah có phòng trên tầng 3, nếu như Sang nhớ không nhầm thì vợ bác ấy mất sớm và cũng chỉ có duy nhất một đứa con trai mà thôi nhưng đáng tiếc anh ấy thường không có ở nhà.
May mắn là bác Noah chơi cờ cũng rất giỏi nên cũng được rất nhiều người trong khu chung cư nể phục và bồi bạn, đánh cờ cùng, nhờ thế mà cũng vơi đi vài phần cô đơn.
Trước đây Sang cũng đã từng ăn chực vài lần ở phòng bác Noah, đó là một căn phòng rất truyền thống với nhiều câu hay chữ tốt được treo tường và nhiều thứ khác nữa.
"Một lần không được thì hai lần, hai lần không được thì ba lần."
Tao không tin là cả đời này bản thân không thắng nổi hắn một ván!"
Mà tao cũng có chuyện đi tìm mày đây."
Trước khi Sang kịp phản ứng lại được thì lão Đồng đã tới ngay bên cạnh cậu ta và dùng tay còn lại để véo tai hệt như một người lớn trong nhà đang dạy dỗ trẻ nhỏ.
"Khá lắm, tao đã sớm biết là không nên để mày lêu lổng bên ngoài rồi mà, giờ làm cho con gái nhà người ta thành ra như vậy thì mày đúng là không bằng súc vật."
Cái véo tai của lão Đồng vẫn đau như mọi lần nhưng trong đầu của Sang vào lúc này lại không ngừng ong ong về những về vừa nãy.
"Khoan đã lão Đồng! Có thể thả con ra để chúng ta nghiêm túc nói chuyện với nhau được hay không?"
Tuy có thể rất dễ dàng thoát ra nhưng đứng trước lão Đồng hay những người lớn tuổi khác trong khu chung cư thì Sang cũng mất đi toàn bộ mọi khả năng chống cự.
"Hừm, mày còn dám nói?!"
Ăn cơm qua không biết bao nhiêu nhà, được không biết bao nhiêu hộ gia đình chăm non mà mày lại làm xấu mặt bọn tao."
Lần này lão Đồng thực sự tức giận, Sang cảm nhận rất rõ sự giận dữ hay chính xác hơn là sự thất vọng với cậu ta lẫn chính bản thân ông ấy trong những lời nói vừa rồi.
Không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng Sang cũng không nói gì hay tiếp tục phản kháng nữa mà chấp nhận nghe những lời mắng nhiếc của lão Đồng.
Sau một lúc thì lão Đồng cuối cùng cũng nguôi giận rồi buông Sang ra rồi dùng một giọng điệu buồn bã bắt đầu nói:
"Tao coi như là cũng nhìn mày lớn lên, tao biết mày không phải dạng như vậy nhưng dù là vì cớ gì đi chăng nữa thì mày cũng là bên đuối lý nên dù đây là nồi thì mày cũng bắt buộc phải đội lấy."
Bên ngoài mày như thế nào thì tao không biết và cũng chẳng bận tâm nhưng giờ một cô gái nhà lành vì mày mà bị cha mẹ từ mặt, không có nơi để về."
Đến cuối cùng lại không hiểu vì sao mà tìm được tới tận đây đọc ra cả tên của mày thì tao cũng không thể để người ta ở bên ngoài được."
Trong đầu của Sang vào lúc này trực tiếp nhảy ra cảnh tượng Lumine khóc thút thít, một tay lau nước mắt một tay xách hành lý tiến vào trong khu chung cư.
Rất nhiều hàng xóm láng giềng đã để ý tới Lumine rồi tụ tập lại cố gắng an ủi, trợ giúp cô ta rồi lão Đồng xuất hiện và cứ như vậy Sang trở thành một thằng chẳng ra gì.
"Cô ta có nói tên của mình hay không?"
Giọng nói của Sang có chút run run khiến cho lão Đồng có chút bất ngờ, có vẻ như mọi thứ còn máu chó hơn cả những gì mà ông ta tưởng tượng rất nhiều.
"Cô bé tự xưng là Lumine, mày là một người rất quan trọng với nó, theo như nó mô tả thì mối quan hệ giữa mày với nó rất vi diệu."
Lão Đồng bắt đầu mường tượng lại khung cảnh vào lúc đó rồi không ngừng thở dài nói.
Tuy chuyện vui của Sang thì ai trong khu chung cư cũng mừng cho nhưng lại cũng càng sợ chuyện sau này nếu như mọi thứ đỗ vỡ.
"Vậy theo lão Đồng đoán thì giữa con và Lumine có quan hệ như thế nào?"
Một ánh mắt nghi ngờ trực tiếp lườm qua Sang một chút cuối cùng vẫn được lão Đồng thu lại rồi than thở nói:
"Tao già rồi, chuyện tình cảm của người trẻ tụi mày tao xem không hiểu."
"Cô ấy là vợ của con."
Lời vừa ra thì lão Đồng trực tiếp giật nảy mình lên tý thì để rơi mất ấm trà cùng tẩu đang ngậm trên mồm.
"Vợ?! Là mày cố tình trêu chọc tao phải không?"
Con nít ranh như mày hiểu cái gì là vợ, là chồng cơ chứ?!"
Hay là..."
Đừng nói với tao là lý do mà cô bé kia bị từ mặt và chạy tới đây là vì có chửa rồi đấy?!"
Hơi thở của lão Đồng càng lúc càng gấp gáp, nếu mọi chuyện đi xa đến như vậy rồi thì ông ta cũng không biết phải làm gì tiếp theo cả.
"Là con thực sự nghiêm túc, bọn họ thực sự là vợ chồng hợp pháp, hơn cả còn không thiếu nhau được."
Có vẻ như cô ấy có chút ngại ngùng nên mới không dám kể với mọi người."
Dù sao thì lão Đồng cũng biết mà, con gái nhà lành lần đầu đi ra thế giới bên ngoài nên vẫn còn rất ngại ngùng, bở ngở."
Ngoài ra thì con cũng biết là cô ấy sẽ tìm tới đây sau vụ sáng hôm nay, chính cha của cô ấy đã giao phó cô ấy lại cho con."
Đương nhiên cũng không có chuyện con với cô ấy đã đi tới bước đó đâu, bọn con là yêu đương thuần khiết, không phải là dạng quan hệ kiểu ấy."
Mà lão Đồng cũng biết đấy."
Tiểu thư trong nhà kính, tới những nơi như của chúng ta có chút thích ứng không kịp nên trong tư tưởng của cô ấy đương nhiên là cho rằng bản thân bị đá ra khỏi nhà."
Chủ yếu là vì kế hoạch ban đầu là con đi ở rể nhưng cha của cô ấy lại kiểu gà nhà nào theo nhà nấy nên không những không cho mà còn bắt cô ấy phải chịu khổ theo con nữa."
Miệng lưỡi của Sang không ngừng đảo qua lại và cứ như vậy một câu chuyện về chàng trai nhà nghèo trèo cao cưới được tiểu thư nhà giàu nhưng bố vợ ngoài của hồi môn ra không cho thêm gì cả nên phải cùng cô vợ tiểu thư hai bàn tay trắng dựng lên cơ nghiệp.
Những người già như lão Đồng lại đặc biệt thích chuyện âm dương quái khí nên nghe qua thì thích lắm, căn bản là chẳng cần nghĩ gì mà trực tiếp tin ngay.
"Thì ra là như vậy, vậy thì khổ mày rồi, nếu được thì tối nay kéo con bé qua chỗ tao làm một bữa."
Tao cũng sẽ giúp mày tuyên truyền để tránh cho hàng xóm láng giềng hiểu nhầm thêm về chuyện của hai đứa mày."
Ngay sau khi giải quyết được hiểu nhầm này thì lão Đồng nhiệt tình ra trông thấy, thậm chí còn có chút hí hửng như kiểu một ông lão mới cưới được vợ cho cháu của mình vậy.
"Vậy thì vợ chồng tụi con phải cảm ơn lão Đồng rồi, con cũng đang định sau khi sắp xếp xong thì sẽ cùng cô ấy tới chào hỏi từng nhà một."
Nói gì thì nói, con cũng là ăn cơm của cả khu chung cư này mà lớn lên, mọi người đều nhìn con trưởng thành qua từng ngày nên đều là bậc phụ mẫu đáng kính của con cả."
Nghe được những lời này thì lão Đồng khoái chí lắm, không ngừng gật đầu tỏ vẻ Sang nói rất đúng cũng như cực kỳ hài lòng trước thái độ của cậu ta.
"Giờ thì cho con gửi lại chiếc xe này..."
Sang chưa kịp đẩy xe đi thì đã bị lão Đồng đẩy qua một bên tranh công tranh việc.
"Người ta mới tới môi trường mới, chờ mày từ nãy đến giờ rồi mà mày lại cao su ở lại với tao làm gì?"
Cứ lên phòng để con bé an tâm, sau khi trò chuyện, sắp xếp ổn thỏa xong thì chuyện chào hỏi cũng chưa muộn."
Cứ như vậy lão Đồng nhiệt tình đẩy xe vào rồi đuổi Sang nhanh nhanh về tới trên phòng.
Thấy vậy thì Sang cũng không biết là nên cảm thấy hạnh phúc hay thở dài than ôi cho chính mình nhưng mọi chuyện cũng đã đi xa đến vậy rồi, cũng không thể quay đầu lại được nữa.
Nói vậy thôi chứ Sang vẫn chưa biết phải nên đối xử với Lumine như thế nào khi bên trong cô ta tồn tại cùng một lúc hai mặt.
Mặt thì lạnh lùng, có vấn đề trong việc tin tưởng người khác và luôn coi thường, muốn khống chế kẻ khác.
Mặt còn lại kia thì Sang cũng chẳng biết nói gì về nó nữa, kiểu như cô ta luôn luôn sẵn sàng đè cậu ta xuống để làm những gì mà khế ước máu muốn bọn họ làm vậy.
Dọc đường thì Sang cũng chạm mặt với một vài hàng xóm trong khu chung cư, cậu ta vẫn tỏ ra lễ phép chào hỏi như thường, họ cũng đáp lại nhưng sự nhiệt tình lại thiếu mất vài phần.
Trước tình cảnh như vậy thì Sang cũng không tiện giải thích lắm, đành phải nhờ vào lão Đồng cùng khả năng truyền tin đồn của những người lớn tuổi trong khu chung cư vậy.
Tới trước cửa phòng của mình thì Sang cũng không nghĩ ngợi quá nhiều, đúng hơn là cậu ta có chút tự giễu vì hôm qua Trà My mới rời đi mà hôm nay đã có Lumine thế vào rồi.
Số đào hoa hay gì thì Sang không biết nhưng rõ ràng là Trà My đáng yêu và dễ bảo hơn Lumine nhiều.
"Mừng anh trở về."
Vừa vào thì câu nói mà chắc chắn rằng Trà My sẽ không nói vang vọng ra nhưng Sang lại tin rằng vào lúc này bản thân đang bị ảo giác vì quá nhớ con bé nên mới tưởng tượng ra.
"Nhà của dân thường năm quận vòng ngoài chỉ nhỏ như thế này thôi hay sao? Tổng diện tích thậm chí còn chẳng bằng cái toilet trong dinh thự tử tước."
Anh sinh hoạt ở nơi như thế này không cảm thấy bất tiện à? Xét về quyền lực trong quận số 8 thì anh cũng thuộc dạng đỉnh tiêm mà, tại sao lại không chuyển đi."
Lumine tiếp tục nói trực tiếp kéo Sang về lại thực tế nhưng cậu ta vẫn có chút không thích ứng được vì Lumine bình thường sẽ không dùng loại giọng điệu này với cậu ta.
"Còn đừng ngoài cửa làm gì nữa? Nhanh vào đây giúp tôi dỡ đồ đi."
Không biết phải phản ứng như thế nào nhưng Sang vẫn rụt rè tiến vào bên trong chính căn phòng của mình để rồi khi tới phòng chính thì đập vào mắt của cậu ta là một Lumine với chiếc đầm sát thân màu đen với phần váy tương đối ngắn.
Thậm chí 3 phần cuối còn là ren, phần từ vai đổ xuống gần ngực cũng là ren, Sang thực sự không biết là nên kiếm cớ chuồn đi ngay lập tức hay gì nữa.
"Thế nào? Tôi có đẹp không?"
Cảm nhận được ánh mắt có chút khó hiểu của Sang nên Lumine cũng đứng lên rồi xoay người một vòng cho cậu ta chiêm ngưỡng toàn bộ vẻ đẹp c·hết chóc của mình.
"Tính ra thì chiếc đầm này có hơi hở thật, vậy nên nó được thiết kế kèm chiếc áo khoác dài màu đỏ này."
Bình thường thì nó sẽ được khoác lên khi ra ngoài và chỉ để lộ mặt trước nhưng nếu muốn sự kín đáo thì cũng có thể cài nút lại để che đi toàn bộ."
Đó là một chiếc áo khoác dài đến quá nửa đùi của Lumine, căn bản là đã đủ dài để thực sự có thể che đi chiếc đầm ở bên trong và giống như những gì cô ta nói, chúng thực sự rất hợp khi đi với nhau.
"Chờ đã, còn những thứ này nữa."
Cứ như vậy Lumine tiếp tục lục lọi đống đồ được đóng gói trong từng chiếc hộp cát tông của mình và thành quả cuối cùng là dây đeo cổ màu đen, một cái túi xách màu đen đi cùng với kính đen.
"Đẹp chứ? Nhiệm vụ cũng như là đặc ân của anh kể từ ngày hôm nay của anh là được ngắm nhìn loại vẻ đẹp này nên hãy biết ơn đi."
Lumine vừa nói vừa đi tới gần Sang khiến cho cậu ta vô thức lui lại về phía sau nhưng cũng bởi vì như vậy mà cậu ta đã bị Lumine ép sát vào tường.
Được đà tiến tới, Lumine trêu đùa nở ra một nụ cười tinh nghịch rồi lấy ngón cái chọc vào má phải của Sang.
Sau đó thì Lumine thoăn thoắt nhảy về lại chỗ cũ rồi cởi áo khoác cùng phụ kiện trên người ra đặt trên chiếc ghế gần đó rồi ngồi xuống tiếp tục dỡ đồ trong khi lấy tay vỗ vỗ chỗ bên cạnh hàm ý nói Sang ngồi xuống cùng cô ta.
Đến tận lúc này rồi Sang vẫn chưa rõ Lumine đang nghĩ gì trong đầu bởi vì Lumine ở trước mặt cậu ta hiện tại không phải là bất cứ Lumine nào mà cậu ta đã gặp qua trước đó.
Có điều Sang vẫn phối hợp cùng Lumine và ngồi xuông bên cạnh cô ta rồi giúp cô ta tiếp tục phần việc dỡ đồ nhưng cũng không quên hỏi những thứ cần phải hỏi.
"Tôi sẽ không hỏi cô câu cô là ai nhưng cô cũng biết tôi đang thắc mắc về chuyện gì rồi đấy."
Đừng nói là Sang, bất cứ ai thân cận với cô ta như Oggy lẫn cha mẹ của cô ta đều sẽ rất bất ngờ nếu như thấy được cô ta của hiện tại.
Căn bản thì cô ta kể từ sau cái ngày hôm đó đã thay đổi quá nhiều.
Lumine đương nhiên cũng hiểu được những thắc mắc của Sang nên cô ta cũng dừng lại việc dỡ đồ rồi nghiêng người, dựa sát vào Sang trong khi đầu thì không ngừng chà sát với vai của cậu ta.
"Em yêu anh."
Một lời nói nhẹ nhàng trực tiếp đấm thẳng vào trong lồng ngực của Sang khiến cho cậu ta mất khống chế mà lùi lại nhưng hiện tại cả cơ thể của cậu ta đã lại một lần nữa cứng đơ ra rồi.
"Đừng lo lắng, tuy phải thừa nhận rằng đây là do ảnh hưởng của khế ước máu nhưng nó cũng chỉ là một chất xúc tác để giúp em nhanh sinh ra cảm tình với anh mà thôi."
Em cảm nhận rất rõ rằng tình yêu này là thật nên cũng không cần thiết phải bày ra bộ mặt kia với anh làm gì nữa cả."
Lời nói của Lumine vừa dứt thì Sang lại một lần nữa chiếm lại được quyền kiểm soát cơ thể của mình nhưng cậu ta đã đọc được suy nghĩ và cảm nhận được sự chân thành bên trong Lumine nên cũng không có ý định trốn tránh nữa.
"Độ tương thích của hai ta là quá cao, đến độ khế ước máu đã trở thành một ràng buộc mang tính chất ép buộc."
Lúc trưa khi anh bày ra hành động thân mật đã khiến phần huyết mạch bị phong ấn của em trở nên sôi sục."
Một phần ảnh hưởng của bản khế ước máu bị phong ấn cùng huyết mạch đã bị rò rỉ biến em trở nên cực kỳ khát tình."
Tới hiện tại thì mọi thứ đã bình ổn trở lại nhưng ảnh hưởng của nó đã khiến em yêu anh, coi như là đốt cháy quá trình vì không sớm thì muộn chúng ta cũng sẽ đi tới bước này."
Đối mặt trước những thông tin này thì Sang quyết định im lặng đôi chút để có thể suy nghĩ được thêm một số thứ nhưng thật ra cũng chẳng nghĩ được gì do mạch suy nghĩ không ngừng bị Lumine chèn vào.
"Điều đó cũng có nghĩa là nếu như phong ấn được hoàn toàn giải trừ thì chuyện đó sẽ xảy ra sao?"
"Phải, nhưng mà anh đừng lo."
Em muốn phát triển, vun đắp tình yêu của hai ta hơn là trực tiếp nhảy đến bước cuối cùng như vậy."
Trước những lời này thì Sang có chút khó lòng mà tin được.
Rõ ràng Lumine nhận ra chuyện cô ta yêu Sang là bởi vì do khế ước máu tác động vào nhưng thật khó hiểu khi cô ta không chỉ không cố gắng phản kháng mà lại trực tiếp chấp nhận thứ tình yêu được thêm vào đó như một phần của cô ta.
"Tôi nghĩ chúng ta vẫn nên duy trì mối quan hệ như trước đó thì hơn."
"Anh là đang lo sợ chuyện đó sao? Đừng quá lo lắng, em tin rằng cả em và anh đều không phải dạng thiếu suy nghĩ như vậy."
Những lo lắng của Sang Lumine đều hiểu hết chỉ bằng cách mặt đối mặt với cậu ta.
Khi cả hai đối mặt với nhau thì sẽ không còn bật mí nào có thể giấu diếm người còn lại được nữa cả.
Chỉ là Lumine chọn không trả lời câu hỏi tại sao cô ta lại chấp nhận rằng bản thân yêu Sang mà không hề chống đối lại.
Cũng có thể là vì cô ta đã bị thuyết phục không chỉ bởi vì khế ước máu mà còn là bởi sự chân thành của Sang trước đó.
Việc cả hai yêu nhau là chuyện sớm muộn, thay vì phản kháng lại thì Lumine chọn chấp nhận, thứ khác biệt ở đây là cô ta quyết tâm hơn Sang.
"Cả cô, Oggy lẫn cha của cô đều tin tưởng vào tôi quá rồi đấy, nên nhớ rằng tôi cũng chỉ là một thằng nhóc đang trong tuổi sinh lý tràn trề nhất."
"Còn có em ở đây mà."
"Cô là lý do mà tôi đang phải đau đầu đấy."
Lumine có đẹp không? Người phụ nữ đẹp nhất mà Sang từng gặp và giờ cô ấy nói cô ấy yêu một thằng như cậu ta nữa, thằng con trai nào mà chịu nổi cơ chứ?
"Haiz, được rồi! Giờ chúng ta nên nói tới chuyện nào đó khác đi."
Kiểu như tại sao cô lại nói rằng không cần thiết phải bày ra bộ mặt kia với tôi nữa? Chẳng phải phong ấn của người soát vé đã phong ấn một phần huyết mạch nên cô mới trở nên lạnh lùng, bá đạo như vậy sao?"
Trạng thái của cả hai vào lúc này rất vi diệu vì so với lời nói thì cả Sang lẫn Lumine đều hiểu ý của người còn lại hơn thông qua suy nghĩ của nhau.
"Anh hiểu sai rồi, huyết mạch là huyết mạch, em là em."
Việc huyết mạch tăng hay giảm làm sao có thể tạo ra một phần nhân cách mới hay tách phần nhân cách cũ thành hai như những gì mà anh vẫn tưởng được?"
Vậy nên dù là em của hiện tại hay là Lumine trẻ tuổi năng động trong quá khứ đều là một cả."
Chẳng qua là huyết mạch cấp bậc chân tổ đều tự mang theo truyền thừa từ những đời chân tổ trước đó nên suy nghĩ của em ngay từ nhỏ vốn đã rất trưởng thành nhưng lúc còn quá nhỏ thì em không quan tâm đến những chi tiết này lắm."
Mọi thứ đã thay đổi trước khi buổi lễ phong ấn diễn ra vì em đã nhận ra vì bản thân mà cha mẹ đã và đang phải hy sinh những gì nên thông qua buổi lễ phong ấn kia thì em đã tự đeo lên mình một chiếc mặt nạ hoàn toàn lạ lẫm."
Dù sao thì so với em thì một Lumine độc đoán, luôn đạp lên đầu của người khác trưởng thành hơn không ít, mấy chuyện nhỏ nhặt cũng không cần cha mẹ quan tâm đến nữa."
Lúc này cơ thể của Lumine như mất đi sức lực cùng điểm tựa ban đầu và càng thêm dựa sát vào Sang, lấy cậu ta làm điểm tựa cho mình trong khi cậu ta lại không quá để ý mà đang suy tư về những vấn đề vừa rồi.
"Giờ cô cho tôi thấy gương mặt ẩn đằng sau chiếc mặt nạ đá kia là vì cô đã hoàn toàn tin tưởng tôi hệt như Aurora cùng hai nữ hầu kia?"
Tại sao lại không phải là Oggy hay cha mẹ của cô? Tất cả thực sự chỉ đơn giản là vì cô muốn cha mẹ của mình bớt lo cho bản thân hay sao?"
Về vấn đề này thì Lumine không trực tiếp trả lời mà chỉ ngoái đầu lên để Sang có thể thông qua suy nghĩ của cô ta tự mình tìm ra đáp án mà cậu ta muốn.
"Chỉ đơn giản là vì cô không muốn bọn họ lo lắng thôi hay sao?"
"Không rời khỏi phế thổ thì em sẽ c·hết nhưng người soát vé lại không để cho chúng ta mang theo những người lớn tuổi nên em muốn ít nhất trước khi rời đi để lại ấn tượng cho tất cả rằng em có thể tự lo lắng cho bản thân được."
"Còn Aurora cùng hai nữ hầu kia thì sao?"
Aurora là điểm mấu chốt của người soát vé cũng là manh mối dẫn trực tiếp tới ông ta, Sang không tin là thông minh như Lumine lại bỏ lỡ mất con đường này.
"Aurora là bạn tâm giao, bọn em đều có sở thích về quần áo trang phục."
Hơn cả còn là đứa trẻ do người soát vé mang tới nên làm thân trước để sau này có gì muốn nhờ vả cũng sẽ dễ dàng hơn."
Còn về Yoona cùng Yumi là hai người hầu thẻ bài của em, đương nhiên là phải mang đi cùng rồi."
"Bọn họ là những người hầu thẻ bài sao? Nhưng rõ ràng cả hai đều có thiên phú mà?"
"Việc làm giả khiến cho quả cầu pha lê đọc sai thiên phú cũng không khó, nếu không thì em cũng đã chẳng ém bá tước máu cấp A+ xuống thành hấp huyết cấp E."
Chưa kể hai loại thiên phú mà Yoona cùng Yumi hiển thị ra ngoài đều thuộc trong phạm trù thiên phú chủng tộc của cả hai hệt như khả năng sử dụng huyết thuật của tộc Vampire chúng ta nên cũng rất dễ để che đậy."
Bây giờ thì Sang mới nhớ đến việc bản thân không còn là con người nữa rồi, so với con người phải phụ thuộc vào thiên phú thẻ bài thì quả thật là chủng tộc khác mạnh hơn không ít.
"Oggy cùng cha mẹ của cô đều có thiên phú nên không thể mang theo cùng được có đúng không?"
Theo Sang đoán thì chắc hẳn người soát vé cho phép những cái tên có trên danh sách mang theo người hầu thẻ bài đi cùng nhưng không phải loại nào cũng có thể mang theo được.
"Cũng có một vài hạn chế như việc số lượng chỉ có hai và bắt buộc thẻ gốc của đối phương phải là do bản thân trợ giúp gọi ra nên anh cũng đừng quá lo lắng."
Mà chúng ta ngồi nói chuyện từ nãy đến giờ cũng tốn không ít thời gian rồi, phải nhanh nhanh làm cho xong mà còn dọn dẹp, tắm rửa."
Lumine để ý tới đồng hồ treo trên tường rồi bắt đầu thúc dục Sang nhanh chóng dỡ đồ ra.
Thấy vậy thì cậu ta cũng chỉ biết im lặng phối hợp, giờ thì cả hai đã thực sự sống chung với nhau rồi nên cũng phải chăm lo lẫn nhau.