6:12 sáng, Sang cùng Joe đang vừa đi trở về phòng của Sang vừa nói về những chuyện tối qua, sau khi Joe mang theo đống nguyên liệu thô rời đi.
"Mày nên bình tĩnh lại đi, đừng để bản thân c·hết mệt trước khi có thể thực sự đạt được một thứ gì đó."
Tình hình hiện tại của Joe có chút quá mệt mỏi, tuy đã không còn có chuyện thức xuyên đêm tới tận sáng vì đã có Riley ở nhà nhưng cậu ta lại nhân lúc ngủ để tiến vào bên trong thẻ bài truyền thừa.
Cơ thể của Joe cũng vì thế mà được ngủ nghỉ đủ giấc nhưng trạng thái tinh thần của cậu ta thì lại không, dù sao cũng là làm việc đầu óc cả đêm trời.
"Tao không thể để mày cố gắng một mình được."
Joe biết Sang đang phải gánh rất nhiều áp lực, cậu ta không có tài năng tu luyện được như Lumine cùng Joe nhưng lại có tài năng cực kỳ cao trong mảng chế tạo thẻ bài.
Điều này cũng có nghĩa là Sang phải vừa tự mình tu luyện mà cũng vừa phải chế tạo thêm thẻ bài cho những dự định trong tương lai của bọn họ.
Đương nhiên là Joe không thể cứ mặc kệ như vậy mà chuyên tâm tu luyện được nên cậu ta cũng hy vọng rằng bản thân ít nhất có thể tự lo cho mình để Sang bớt đi phần nào áp lực.
Những lời này Sang đương nhiên nghe hiểu nhưng cậu ta chỉ cười thầm trong lòng rồi đột ngột ánh mắt có hơi trầm xuống vì trên lan can có một con bồ câu đậu sẵn từ lúc nào.
Chuyện của quận số 8 Sang cùng Joe đã không còn can dự vào nữa rồi nhưng cả hai vẫn còn chút nhân mạch, một vài người vẫn sẽ tiện tay báo vài tin quan trọng cho cả hai.
Nói vậy thôi chứ từ sau khi biết được chuyện bang Nguyệt Hùng cùng băng gia đình có chút hiểu nhầm mà không có bức thư nào được gửi tới là Sang cũng biết rõ đám người kia đang muốn cho cậu ta ra rìa rồi.
Mà cũng đúng vì vụ việc này có dính dáng đến bang Nguyệt Hùng mà buổi lễ rửa tay chậu vàng kia của Sang thực sự khiến cho không ít những người từng ủng hộ cậu ta ở quận số 8 này bất mãn.
Giờ lại có bồ câu truyền mật thư tới thì chắc hẳn không chỉ là muốn cho Sang hay Joe biết mà còn là mời cậu ta ra mặt.
Thứ mà quận số 8 này thiếu nhất chính là một tiếng nói chung, bọn họ dù có hận Sang hơn nữa thì vẫn cần cậu ta.
Chỉ là điều đó cũng có nghĩa là vụ việc này đã leo thang đến cấp bậc bắt buộc cả quận số 8 phải ngồi cùng lại với nhau và nhanh chóng đưa ra được một ý kiến chung rồi.
Với những tâm tư phức tạp trong người, Sang nhẹ nhàng lấy xuống lá thư đuóc buộc bên chân con bồ câu rồi không nhanh không chậm đọc hết tất cả.
Mãi một lúc sau, khi Sang đã rời mắt của lá thư thì Joe, người vẫn giữ im lặng từ nãy đến giờ mới bắt đầu lên tiếng hỏi:
"Có nghiêm trọng không?"
Trước tiên hãy khoan nói tới nội dung, Joe muốn nghe cảm nghĩ cũng như đánh giá của Sang về nội dung trong đó trước.
"Cứ điểm của bang Nguyệt Hùng tại quận số 8 đã bị quét sạch rồi, hơn cả cũng chỉ mới xảy ra vài phút trước mà thôi."
Ngay sau khi Yoona cùng Yumi mang Grizz và Hoàng rời đi thì người của các thế lực trên khắp quận số 8 đã chạy tới.
Bên cạnh cứ điểm của bang Nguyệt Hùng bị phá hủy và người trong đó đều đã được xác nhận là c·hết sạch thì thiệt hại về vật chất lẫn con người ở xung quanh cũng không ít.
Bởi vì lá thư này có hơi quá gấp gáp nên nội dung có rất nhiều điểm thiếu hụt nhưng giờ người của bang Nguyệt Hùng cứ c·hết hết cả lũ một cách bí ẩn đến như vậy thì đương nhiên bọn họ cũng phải tìm hiểu sau đó nghĩ ra cách giải quyết.
"Cái gì?!"
Là ai đã ra tay? Băng gia đình hay là quận số 8?"
Đây thực sự là một vấn đề rất phiền phức, dù có là băng gia đình gây ra đi chăng nữa thì tất cả đều diễn ra tại quận số 8, nếu không có bằng chứng cụ thể thì chỉ sợ là bang Nguyệt Hùng muốn nói như thế nào cũng được.
"Tạm thời phải đi một chuyến mới biết được."
Nhưng dù sự thật có là như thế nào đi chăng nữa thì chúng ta vẫn phải ngăn chặn một cuộc chiến lớn nổ ra ở quận số 8 này, ít nhất trong giai đoạn này là như vậy."
Nói rồi Sang cũng đưa lá thư qua cho Joe rồi cả hai nhanh chóng trở về lại phòng của cậu ta.
Ngày hôm nay chắc chắn không thể tới trường được rồi, hơn cả Sang cũng muốn thông qua sự giúp sức của Lumine để tìm hiểu rõ vụ này.
Lúc trở về tới phòng thì Sang đã bất giác cảm nhận được sự hiện diện của nhiều người hơn là chỉ một mình Lumine.
Nghĩ tới chuyện cô ấy nói sẽ có trò vui và hối thúc cậu ta đi gọi Joe qua đây, chắc hẳn đây là lý do rồi.
Khi cả Sang cùng Joe vào tới phòng khách thì Lumine đang chống cằm ngồi và bên cạnh cô ấy là một bình chứa đựng thứ chất lỏng màu đen nào đó không ngừng cuộn trào.
Còn Yoona và Yumi thì đứng ở hai bên trong khi Grizz đang nằm bất động dưới sàn nhà rồi.
"Đây là Grizz?! Có chuyện gì đã xảy ra với cậu ta vậy?"
Từ trên cơ thể của Grizz Joe cảm nhận được hơi lạnh không ngừng tỏa ra và căn guyên của tất cả nằm ở vệt băng kéo dài từ phần vai trái xuống hết chân trái của cậu ta.
Bên cạnh đó thì quần áo của Grizz từ cuộc v·a c·hạm lúc nãy đã b·ị đ·ánh cho tả tơi rồi nên phần thân dưới của cậu ta đang được phủ lên một tấm vải trắng để che lại.
Kết hợp với hơi lạnh không ngừng tỏa ra nữa khiến cho Joe không thể không liên tưởng tới xác c·hết.
Khác với Joe, Sang cảm nhận được nhiều hơn, cơ thể của Grizz đã được may lại và đường chỉ may nằm ở sâu bên dưới vệt băng này thì cậu ta không thể nào lạ hơn.
"Chắc không phải ngẫu nhiên mà Grizz lại được mang tới đây đâu nhỉ?"
Kể cả trong trường hợp có cứu được Grizz từ chỗ nào đó khác đi chăng nữa thì việc mang cậu ta tới đây thay vì đưa thẳng về chỗ của Pillar cũng quá không hợp lý.
Trừ khi Grizz bị thành ra như thế này và được mang tới đây là vì cậu ta đang ở quận số 8.
Kết hợp với việc Lumine tỏ ra có vẻ xao nhãng trước đó thì có thể dám chắc được rằng cô ấy đang chú ý tới cuộc chiến đã quét sạch cứ điểm của bang Nguyệt Hùng kia và Grizz cũng có mặt vào lúc đó.
"Anh đoán không sai, quả thật Grizz có mặt vào lúc đó, chính xác hơn thì là một trong ba người có mặt ở hiện trường vào lúc đó."
Thông qua khả năng đọc suy nghĩ thì Lumine trực tiếp khẳng định suy đoán của Sang và cũng đồng thời tiết lộ manh mối giúp cậu ta tiến thêm được một bước lớn trong vụ lần này.
"Vậy tình hình v·ết t·hương của cậu ta như thế nào rồi?"
Tới thời điểm này rồi thì Joe khó lòng mà bình tĩnh được như những người khác có mặt trong căn phòng này, đặc biệt là khi qua mấy ngày vừa rồi cậu ta cùng Grizz cũng đã sinh ra một chút cảm tình nhất định.
Mà Joe lại là ai cơ chứ? Đừng nói là người có cảm tình hay chỉ đơn thuần là có quen biết với cậu ta, dù đó có là người lạ thì cậu ta vẫn sẽ ra tay giúp đỡ không cầu hồi đáp mà thôi.
"Bị chặt làm đôi, vết chém kéo dài từ vai trái đến hết ngón giữa chân trái, căn bản là cả phần cầu vai nối liền với cánh tay trái, một phần cơ quan nội tạng đã tách lát."
Chỉ là trước đó cơ thể của cậu ta vốn đã phải gánh chịu sóng xung kích đủ để thổi bay cả công trình kiến trung xung quanh đó rồi."
Tuy là nhờ ngoại lực can thiệp vào nên vẫn tạm sống được nhưng tình trạng xuất huyết trong vào lúc đó đã là cực kỳ nguy kịch, chức năng của cơ quan nội tạng đã bị suy kiệt nghiêm trọng."
Trước khi tôi cùng Yumi tới thì nhờ ngoại vật nên tim của cậu ta vẫn đập và não lẫn lành lặn cũng như đẩy hệ thống nội tiết đến mức cao nhất nhằm giữ lại ý thức của cậu ta, tránh c·hết não."
Nghe kể thôi đã cảm thấy rùng mình rồi, Sang cho rằng nếu đã thành ra như vậy rồi thì thà c·hết luôn cho xong.
"Hiện tại Yumi đã cho cơ thể của cậu ta ngủ đông tạm thời, đương nhiên đây cũng chỉ là phương án ngắn hạn mà thôi vì trong cơ thể của cậu ta đã thành đống bầy nhầy rồi."
Tôi dù có cố hơn nữa cũng chỉ có thể khâu lại các mạch máu, dây chằng, bó cơ mà thôi."
Lời cuối cùng này của Yoona không khác gì đã tuyên án tử cho Grizz rồi nhưng Sang vẫn biết trong căn phòng này còn sót lại một người có thể làm được ngay cả những điều không thể.
"Cô có thể cứu cậu ta được hay không?"
Câu này của Sang trực tiếp thắp sáng cho Joe một tia hy vọng rồi cả hai đều giương ánh mắt đầy kỳ vọng của mình về phía của Lumine.
Thật ra thì Sang cũng muốn cứu Grizz vì không phải ngẫu nhiên mà vị cha vợ kia lại nhận hai cha con Pillar này.
Vậy nên nếu được thì so với tìm một trợ thủ khác ở bên ngoài, Sang tình nguyện chọn Grizz.
"Grizz là người của em, là người của chúng ta nên đương nhiên nếu có thể thì em sẽ ra tay nhưng hiện tại đã có người sẵn sàng hy sinh để làm chuyện đó rồi nên cũng không em phải ra tay nữa."
Vừa dứt lời, bình chứa bên cạnh Lumine không ngừng rung lắc dữ dội rồi đột nhiên van khóa an toàn ở bên trên tự động bật ra và từng luồng, từng luồng khói đen mịt mù thoát ra khỏi bình chứa với tốc độ mắt thường khó mà theo kịp.
Chưa đầy 2s sau, khói đen đã bao phủ toàn bộ phòng chính, nuốt chửng tất cả mọi nguồn sáng để bóng tối thống trị tất cả.
Rồi đột nhiên một ánh mắt đỏ lòm mở ra, chiếu xuống một loại ánh đỏ dịu nhẹ, đầy mị hoặc từ trên trần nhà xuống.
Nó đang trực tiếp nhìn xuống bên dưới tất cả hệt như dùng tầm nhìn của con người to lớn để nhìn xuống con kiến hôi nhỏ bé đang bò dưới đất.
Nhưng khi bị Lumine dùng nửa con mắt liếc qua thì con mắt đỏ treo trên trần nhà kia lại cảm thấy không rét mà run.
Cả không gian bóng tối run lên cầm cập như muốn nứt ra còn uy thế của con mắt đỏ cứ nhỏ dần nhỏ dần rồi cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ thu lại bóng tối và xông vào cơ thể đang nằm bất động của Grizz.
"Em thu lại băng của mình đi Yumi."
Cảm thấy mọi chuyện đã thành công rồi thì Lumine cũng quay sang nói Yumi nhanh chóng rã đông cho cơ thể của Grizz.
"Em sẽ làm ngay cô chủ."
Lớp băng mỏng bao phủ ngoài da của Grizz dần dần rút đi.
Cơ thể từ căng cứng, trắng bệch ra cũng dần dần hồng hào, có sức sống trở lại nhưng máu trong cơ thể của cậu ta cũng thông qua những v·ết t·hương mà không ngừng trào ra ngoài.
Thấy vậy Joe có chút gấp muốn nói gì đó nhưng chỉ trong thoáng chốc cả cơ thể của Grizz đã bắt đầu được khôi phục về trạng thái nguyên bản.
Những vết chỉ khâu của Yoona cũng dần nối liền lại, chỉ tự động bung ra và bắt đầu sinh ra da non còn hơi thở vốn gấp gáp kể từ khi được rã đông của Grizz nay đã điềm tĩnh lại không ít.
"Được rồi, chuyện kế tiếp thì chúng ta không cần phải quan tâm tới nữa."
Cứ để cậu ta như vậy thì vài tiếng sau cũng sẽ tự giác tỉnh lại mà thôi."
Chúng ta còn có chuyện khác phải lo liệu nữa mà đúng không?"
Ở đây Lumine đang nhắc tới chuyện lá thư mời kia nhằm ám chỉ rằng cô ấy cũng muốn đi xem trò vui.
Thấy vậy thì Sang cũng chỉ biết thở dài rồi lại phải chấp nhận mang Lumine đi theo cùng.
Về căn bản thì cậu ta cũng đã thấy toàn cục vụ lần này thông qua suy nghĩ của cô ấy rồi nhưng vẫn cần sắp xếp lại suy nghĩ đôi chút để tất cả có thể theo chiều hướng mà cậu ta mong muốn.
Với Joe thì chỉ có thể vừa đi vừa nói thôi, ít ra thì cậu ta cũng rất biết cách đọc bầu không khí này.
Còn Yoona cùng Yumi thì bởi vì không có việc gì nên đã được Lumine ra lệnh để ngồi trông chừng Grizz.
Dù cả hai bên đã có một thỏa thuận từ trước nhưng với một tồn tại cổ xưa như vậy thì vẫn nên có đề phòng trước, đặc biệt là khi Lumine cũng rời đi như thế này.
Tất nhiên điều này cũng nói lên việc Lumine có thừa tự tin lẫn khả năng để xử lý được tình huống dù bản thân đang ở rất xa đi chăng nữa.
Lúc này, bên trong cơ thể của Grizz, cậu ta được thức dậy bên trên một nơi chứa đầy những chất lỏng đặc sệt màu đen.
Mất một lúc để Grizz có thể thích ứng được rồi ngồi dậy và đột ngột nhận ra trong tầm mắt của cậu ta chẳng có gì cả.
Ngoại trừ thứ chất lỏng màu đen đặc sệt bao phủ hoàn toàn mặt đất này thì cũng chỉ có bầu trời đỏ rựa tựa hoàng hôn tận thế.
Trong lúc Grizz không biết làm gì tiếp theo để thoát khỏi nơi này thì tại đường chân trời bên trong tầm mắt của cậu ta xuất hiện một thân ảnh già cỗi quen thuộc đang đứng ngay đó để chờ cậu ta tiến tới.
Đã xác định được mục tiêu của bản thân rồi nên Grizz cũng lê lết từng bước khó khăn một về phía trước.
Đống chất lỏng đặc sệt này căn bản là quá dính, mỗi lần Grizz đặt chân xuống thì chúng cứ như có sự sống không ngừng bám lên da thịt, thậm chí và xâm nhập vào bên trong cậu ta.
Muốn dứt khỏi chúng để bước ra bước tiếp theo căn bản chẳng khác nào đào xương, lóc thịt, lột da của cậu ta.
Ấy vậy mà Grizz vẫn tiếp tục gắng gượng mà tiến lên, thậm chí là thông qua nhiều cách khác nhau như chạy hết tốc lực về phía trước để đống chất lỏng không kịp bám vào da thịt của cậu ta.
Nhưng tất cả đều vô dụng, nỗi đau không ngừng dằn xé đến mức t·ê l·iệt, từng giây từng khắc trôi qua hệt như cuộc t·ra t·ấn cả thể xác lẫn tinh thần không bao giờ dừng lại.
Đến mức bản thân Grizz cũng quên lý do tại sao bản thân phải tiến bước, vì cái gì mà lại phải cố gắng đến như vậy nhưng cơ thể của cậu ta vẫn không ngừng lại được mà vô thức tiến lên phía trước.
Nó không chỉ đơn thuần là vì hình bóng kia, không chỉ đơn thuần là vì sự quật cường, không chỉ đơn thuần là vì khao khát thoát khỏi nơi này.
Chính xác hơn thì nó là tổ hợp của rất nhiều thứ, mỗi thứ lại có một ít bên trong đó tạo ra một cái cớ, một nguyên do mà đến Grizz cũng chẳng nhận thức được mà tiến bước.
Đi mãi, đi mãi mà vẫn chưa tới đích, đến độ không chỉ còn là đôi chân mà là cả cơ thể của Grizz đã bị chất lỏng đặc sệt kia bao phủ lấy và nhấn chìm xuống.
"Ngươi đi được xa hơn ta tưởng đấy."
Bị dìm xuống đủ sâu thì Grizz lại nhận ra rằng chất lỏng dưới này không còn đặc sệt như trước, thậm chí cậu ta còn thở được dưới này.
Khi nhìn lên trên thì mặt nước đã trở thành một tấm gương phản chiếu lại chính Grizz và chính Grizz được phản chiếu kia là người đang nói ở đây.
Không biết vì sao khi đối diện với hình chiếu này trong lòng Grizz bắt đầu xuất hiện những cảm xúc đượm buồn không rõ tên.
"Ngươi là ai? Đây là đâu? Tại sao ta lại ở đây?"
Liên tiếp ba câu hỏi được đưa ra và hình ảnh phản chiếu kia cũng từ tốn trả lời từng câu một.
Từ đây cũng mở ra một cuộc đối đáp không có điểm ngừng.
"Ta hay chúng ta đều không có tên nhưng người tạo ra chúng ta thường gọi chúng ta là bóng."
Đây là không gian bên trong ta và cũng là bên trong ngươi, nơi mà ngươi cùng ta sẽ sinh ra liên kết rồi kể từ nay đến khi ngươi hoàn toàn c·hết đi thì cả hai ta sẽ cùng tồn tại dưới dạng cộng sinh."
Ngươi ở đây đương nhiên là vì ngươi đã được chọn."
Sau ba câu trả lời này Grizz cũng không vội hỏi tiếp mà dần lắng đọng cũng như bắt đầu tập trung nhớ lại một số chuyện.
"Ngươi là con mắt đỏ bên trong bình chứa kia?"
Trước khi ta b·ất t·ỉnh rồi được đưa tới đây thì Hoàng vẫn luôn ở bên cạnh cố gắng cứu sống ta, giờ ông ấy như thế nào rồi?
"Đúng nhưng cũng không hẳn, hai trong số bọn ta bao gồm cả ta đã đưa ra phán xét cho hắn cũng như đã được sự đồng thuận của những ta còn lại nên hắn đã chẳng còn tồn tại nữa rồi."
Có điều trước khi tan biến hoàn toàn giữa ta và hắn đã có một giao kèo."
Với việc ta nuốt chửng và lấy đi công sức cả một đời của hắn để hoàn thiện bản thân thì một phần nhân tính của hắn đã hòa vào làm một với ta."
Nói theo một lý nào đó thì nó cũng thúc đẩy ta trở nên hoàn thiện hơn nữa nhưng cũng vì thế mà sinh ra cảm giác muốn bảo vệ ngươi."
"Thật vậy sao?"
Tại sao ông ấy lại muốn bảo vệ ta khi bản thân cũng chỉ là một phần của các ngươi?"
"Bởi vì bọn ta chưa từng hoàn thiện, bọn ta sinh ra vốn đã thiếu sót và mục đích tồn tại của bọn ta là không ngừng cắn nuốt để tự hoàn thiện bản thân hơn nữa."
Hắn tuy là một phần nhỏ tách ra từ bọn ta nhưng hắn đã trở thành một cá thể độc lập, một Hoàng mới theo lời của ngươi."
"Đó là lý do mà Hoàng chối bỏ các ngươi vào 30 năm về trước? Bởi vì có một ngày nào đó các ngươi sẽ nuốt chửng ông ấy?"
"Là bởi vì bọn ta đã nói cho hắn nghe lý do mà bọn ta được tạo ra cũng như số phận gắn liền với nó."
Mục đích tồn tại của bọn ta chính là hoàn thiện bản thân nhưng không gì hơn ngoại trừ để tới một ngày nào đó sẽ bị kẻ đó nuốt chửng."
Khi đó từ kẻ đó sẽ sinh ra một con đường hoàn toàn mới, đây chính là sứ mệnh cao cả của bọn ta."
"Tồn tại chỉ để bị ăn?"
Không ngạc nhiên nếu như Hoàng nhận xét rằng dù ông ấy có cùng các ngươi cố gắng cả một đời để đạt tới sự hoàn thiện kia cũng chỉ có thể trở thành váy cưới cho kẻ khác."
Mà kẻ đó là ai? Ai là kẻ đã quy định các ngươi phải làm như vậy?"
"Người tạo ra bọn ta là thần của liên minh cùng một vài người khác nữa."
Bọn ta không rõ kẻ đó là ai nhưng thần muốn tạo ra tân pháp để bổ sung cho cựu pháp."
"Tân pháp ngươi nói là gì cái mà cựu pháp lại là cái gì nữa?"
"Là quy tắc của thế giới này, quy tắc được sinh ra để tác động lên các thẻ bài."
Bộ quy tắc của các ngươi hiện tại khác xa so với thời của bọn ta nên chắc hẳn là tân pháp."
"Nếu tân pháp đã được sinh ra rồi thì tại sao các ngươi còn phải cố gắng hoàn thiện bản thân?"
"Bởi vì nhiều hơn một đầu đường thì nhiều hơn một lựa chọn."
Tân pháp này chỉ thay đổi từ cựu pháp sẵn có, được coi là một bản nâng cấp chứ không phải là tân pháp, bổ sung vào quy tắc thực sự."
"Vậy còn việc lựa chọn thì sao?"
Chẳng lẽ bất cứ ai mà các ngươi thấy vừa mắt đều phải kiên cường cố gắng băng qua cái đầm lầy kia và nếu thành công thì sẽ có một ngày bị ăn hết còn thất bại thì sẽ bị ăn ngay lập tức?"
"Bọn ta chưa bao giờ lựa chọn các người, thần đã cài vào trong bọn ta một chương trình lựa chọn theo quy chuẩn của ngài ấy và kể từ khi ta mở mắt nhìn ngươi thì ngươi đã được chọn rồi."
Đương nhiên cũng có cách để bọn ta tự chủ động nhắm mắt lại chờ đợi lần mở mắt kế tiếp nhưng bình thường thì bọn ta sẽ không làm như vậy."
"Ý của ngươi là tất cả những gì ta trải qua lúc nãy không phải là thử thách mà chỉ đơn giản là một trò do ngươi bày ra thôi hay sao?"
"Phải, nhưng trong số các vật chủ mà ta từng tiếp nhận thì ngươi nằm trong 10 thứ hạng cao nhất."
"Để ta đoán nhé, thứ hạng cao nhất là Hoàng?"
"Không chỉ, Hoàng còn là người đứng hạng đầu trên danh sách của tất cả trong số bọn ta, hắn là kẻ được thần chọn."
"Chẳng phải theo lời ngươi nói thì tất cả các vật chủ còn lại bao gồm cả ta đều như vậy hay sao?"
"Khác, Hoàng được lựa chọn cùng một lúc bởi 13 người bọn ta."
Hắn chính là người mà thần lựa chọn để cùng chúng ta đạt tới độ hoàn thiện cao nhất."
Còn các ngươi thì lại khác, lý do bọn ta chia ra như hiện tại là nhằm thúc đẩy các ngươi tàn sát lẫn nhau với mục đích tối thượng là quy hết về một người sau đó lại bắt đầu một vòng lặp mới."
"Vậy cuối cùng những vật chủ khác ngoài Hoàng như bọn ta đều là chất dinh dưỡng của các ngươi còn ông ấy là thể cộng sinh hoàn toàn trong lời nói của tên Giovanni kia nhưng cũng vì thế mà bị buộc chặt với các ngươi và sẽ có một ngày nào đó bị kẻ đó nuốt chửng?"
"Đúng, việc Hoàng cố gắng để thoát khỏi bọn ta, thoát khỏi số phận mà đáng lý bản thân phải gánh vác đã được bọn ta xem như là đi trái lại mong nguyện của thần nên xứng bị trừng phạt."
"Tại sao ngươi lại nói với ta nhiều chuyện đến như vậy?"
"Bởi vì giữa ta cùng chân tổ Vampire đã có một thỏa thuận."
Nếu ta toàn tâm toàn ý đi theo ngươi 10 năm thì ngài ấy sẽ đưa cho ta một giọt máu cốt lõi."
Huyết mạch chân tổ vốn tự mang theo truyền thừa, dù có được chọn cũng chẳng thèm nhìn truyền thừa mà bọn ta cung cấp dù chỉ là một chút."
Ngoài ra thì chân tổ Vampire còn là một trong những tồn tại cổ xưa và mạnh mẽ nhất, chỉ dưới thần nên việc có thể ăn vào một giọt máu cốt lõi của chân tổ sẽ mang lại cho bọn ta rất nhiều lợi ích."