Thế Giới Thẻ Bài

Chương 44: Ván bài thứ ba.



Chương 44: Ván bài thứ ba.

Sòng bài Dionysus, nơi được xem là biểu tượng của cả một quận được đặt trên con phố xầm uất nhất của quận số 8.

Hàng ngày số lượng các con bạc tới rồi lại rời đi phải lên tới hàng chục ngàn, dòng tiền vào rồi lại ra cũng không dưới sáu chữ số.

Phải biết rằng vì 20000 đồng mà Joe cùng Sang suýt chút nữa là cãi nhau to rồi huống hồ là gần cả triệu bạc, tính doanh thu theo tháng tối thiểu đều lên tới hàng chục triệu.

Ấy vậy mà vào buổi sáng ngày hôm nay, sòng bài Dionysus trở nên vắng vẻ đến lạ thường.

Nên nhớ rằng năm quận vòng ngoài tồn tại giờ cúp điện, vậy nên phần đông khách hàng của sòng bài đều tới vào ban ngày và mãi cho đến gần giờ cúp điện mới đưa tiễn những con bạc cuối cùng rời đi.

Đáng lý ra đây phải là thời điểm mà có đông người qua lại trên con phố này cũng như tiến vào sòng bài Dionysus nhất mới phải.

Trên thực tế thì cũng không phải là con phố này vắng người mà là không cho phép những người không liên quan tiến vào bởi vì cuộc họp thượng đỉnh của quận số 8 đang được xảy ra ngay bên trong sòng bài.

Chấn động sáng nay cũng không phải là nhỏ, tuy đã được cao tầng của quận số 8 nhanh chóng phong tỏa tin tức lại nhưng việc đột nhiên một khu vực lớn biến mất và có không ít những kiến trúc xung quanh đó bị hư hại nghiêm trọng thì cũng khó lòng mà che đậy khỏi dư luận.

Tinh anh của các băng phái đều đã sớm tụ tập bên ngoài con phố tạo thành một hàng rào ngăn những người ở bên ngoài không tiến vào trong.

Bên trong con số ngoài từng tốp người một trang bị v·ũ k·hí đi lại, tuần tra không ngừng nghỉ ra thì còn có không ít người có ảnh hưởng tại quận số 8 sốt sắn chờ ở bên ngoài.

Không phải ai cũng có tư cách tiến vào bên trong sòng bài ngay cả là dự thính đơn thuần chứ không có quyền biểu quyết.

"Thông tin của tên có mặt tại hiện trường kia đã tra ra được rồi, là Giovanni của Inchiostro."

"Inchiostro? Quả nhiên là có liên quan đến băng gia đình."

Ta đề nghị nên giao nộp hắn cho phía bang Nguyệt Hùng."

"Phải, nắm cục than này quá phỏng tay."

"Việc diệt cả một cứ điểm với không người sống sót."

Đại đầu mục của cứ điểm này là giày cỏ Hoàng đến xác cũng không tìm thấy, không dễ ăn nói với bang Nguyệt Hùng."

"Nhưng băng gia đình cũng không dễ ăn nói như vậy, dù sao cũng là người của bọn họ."

Nếu không điều tra kỹ càng mà cứ giao bừa ra không khỏi sẽ dẫn tới chuyện sẽ chọc vào hai bên cùng một lúc."

"Phải, không thể giao người dễ dàng như vậy được."

Chủ động giao người tức là giao quyền chủ động trong vụ việc này ra cho bang Nguyệt Hùng."

Bọn chúng có thể thông qua quyền chủ động này để làm được rất nhiều thứ hơn là thiết lập một cái cứ điểm đơn thuần."

"Quyền chủ động vụ việc lần này tuy chỉ mang tính chất điều tra nhưng bang Nguyệt Hùng cử ai tới điều tra cũng nằm trong quyền chủ động đó."

Đạo lý mời thần đến thì dễ, tiễn thần đi thì khó này không phải nói ra để cho vui."

"Ngu xuẩn, việc một cứ điểm lên tới cả trăm người biến mất trong một buổi sáng không phải là chuyện nhỏ."

Huống hồ ai mà chẳng biết bang Nguyệt Hùng đều nhìn quận số 8 mà chảy nước miếng cơ chứ?"

Không ít người trong cứ điểm đó là tay chân thân tín hoặc là tứ cửu có thâm niên đến từ khắp nơi trong cửu sắc hùng."

Không bàn giao được thì các ngươi có nghĩ tới cái viễn cảnh bang Nguyệt Hùng sẽ trực tiếp khai chiến với chúng ta hay không?"

"Ngoài ra thì người của ta cũng đã xác nhận chuyện Grizz•Marg đã tiến vào quận chúng ta rồi hướng thẳng tới cứ điểm khi trời vừa mới sáng."

Tức bên trong đó không chỉ có một giày cỏ cực kỳ thâm niên và ảnh hưởng như Hoàng mà còn có cả Grizz•Marg trong đó."

Người trước là anh em kết nghĩa tế bái gập đầu với Pillar•Marg, người sau là con trai ruột của hắn."

"Nếu là Pillar của trước đây thì quả thật đủ để khiến chúng ta phải kinh sợ nhưng giờ hắn đã là nhị lộ và không một ai có thể ngồi được ở đây mà không hiểu được ý nghĩa của nhị lộ cả."

"Pillar đúng là đã trở thành nhị lộ nhưng ảnh hưởng của ông ta vẫn còn."

"Sai lầm, long đầu sẵn sàng thanh lý bất cứ tiếng nói trái chiều nào với hắn trong nội bộ."



Giờ bản thân Pillar cũng khó giữ được mình rồi, nếu không phải hắn có ảnh hưởng quá lớn nên long đầu không tiện ra tay không thì không có chuyện hắn trở thành đệ thập gia."

"Long đầu có thể mượn đó làm cái cớ, việc chúng ta đều hiểu rõ thái độ của hắn là thật nhưng thứ hắn cần hiện tại chỉ là một cái cớ và với một cái cớ ngay trước mắt như này làm sao mà hắn có thể bỏ gần tìm xa được?"

"Nhị lộ không có tính thực quyền có điều nếu xét về uy danh với bang chúng thì vẫn rất rõ ràng."

Hơn cả bang Nguyệt Hùng luôn treo trên miệng câu tình nghĩa hồng môn, nhị lộ gặp khó long đầu điều động người đi đòi lại công đạo cũng là điều hiển nhiên."

Chưa kể Inchiostro hay những đứa con của mực đều là tử sĩ cả, việc bọn chúng tách rời khỏi cơ chế của Zample hay sự quản lý của Testa và chỉ nghe theo ông chủ đã chứng minh được điểm này rồi."

Giờ Inchiostro này có c·hết thì phía băng gia đình cũng không thể lấy cớ đó ra để gây hấn với chúng ta, hiện tại tốt nhất vẫn là nên giao người để giải thích với bang Nguyệt Hùng trước."

"Không thể!!!"

"Không thể cái rắm! Lũ các ngươi đã nhận được bao nhiêu lợi ích từ băng gia đình rồi mà đến lúc dầu sôi lửa bỏng này rồi còn nghĩ được cho chúng?!"

"Hừm! Làm như có mỗi bọn ta nhận thôi vậy."

Ai mà chẳng biết đám chó săn các ngươi thời gian qua đã phối hợp với bang Nguyệt Hùng kia như thế nào rồi?"

Chắc hẳn đó cũng là lý do mà đám các ngươi không những không tỏ thái độ vào buổi lễ rửa tay chậu vàng của thằng nhóc Trần Duy Sang mà còn nói đỡ cho nó nhỉ?"

"Chuyện nào ra chuyện đấy, nếu giờ chúng ta không giao người ra thì chẳng mấy chốc người của bang Nguyệt Hùng sẽ tràn vào quận số 8."

"Để bọn chúng tràn vào thử xem!!!"

Ta không tin quận số 8 duy trì thế trung lập hàng trăm năm qua rồi mà chỉ bởi vì vụ này mà để đám người ngoại lai dẫm lên đầu, đạp lên cổ."

"Nên để cho q·uân đ·ội giải quyết! Nếu có q·uân đ·ội can thiệp vào thì đám bang Nguyệt Hùng hay băng gia đình chó má kia còn có thể nổi lên được chút bọt nước nào nữa hay sao?"

"Thế thì chẳng bằng mượn lời của văn phòng chi nhánh quận để mời tổng bộ nhất quán can thiệp vào."

Quân đội luôn nằm ngoài sự quản lý của trong thành, theo tính chính quy rõ ràng là nhất quán có thẩm quyền hơn."

Dùng lý lẽ nói qua nói lại một hồi thì các bên bắt đầu mất kiên nhẫn rồi vạch mặt, chỉ trỏ, chửi rủa nhau.

Có thể thấy cục diện của quận số 8 đã rối tung rối mù đến nhường nào khi có không ít các thế lực từ bên ngoài đã sớm thẩm thấu vào bên trong nội bộ cao tầng.

Đây cũng là một vấn nạn của việc không có được một tiếng nói chung sau một khoảng thời gian quá dài.

Không thể gắn kết được thành một khối, những người vẫn còn giữ mình thì mang trong mình những tư tưởng quá cổ hủ, lại càng ngăn cản việc thống nhất hơn nữa.

Hiện tại các bên đang chửi nhau hăng say và vụ việc này cũng chẳng thể đi tới đâu vào đâu cả.

Mà ngay cả một việc quan trọng như vậy bọn họ cũng không thể tập trung để cùng nhau xử lý nó thì có thể làm được gì cơ chứ?

Quận số 8 trong mắt của Sang vẫn luôn như vậy, nó đã sớm c·hết rồi và những thứ bên trong đó dù còn sống nhưng vẫn cứ mãi thoi thóp đi tới đi lui ở bên trong.

Mắt của những con bọ lớn đã sớm bị thoái hóa, chúng giờ đây đến một chút thứ dũng khí để thoát khỏi nơi này cũng chẳng có chứ đừng nói tới chuyện hướng tới ánh sáng.

Lúc này Sang, Joe cùng Lumine ở bên ngoài đã sớm cảm nhận được sự ồn ào, loạn lạc ở bên trong từ lâu nhưng bọn họ cũng không cần phải chú ý đến mấy thứ này lắm.

Mục đích của Sang khi có mặt ở đây vào ngay hôm nay không phải là đi trông trẻ, cậu ta không nhất thiết phải dừng lại để nói lý lẽ với đám người này làm gì cả.

Cả ba đẩy cửa tiến vào bên trong sòng bài, tuy bên trong giờ đã rất loạn nhưng với sự xâm nhập đến từ ba kẻ ngoại lai thì hầu hết ánh mắt đều đã đổ dồn lên người của bọn họ.

Và cứ thế bầu không khí đột nhiên im ắng trở lại nhưng như đã nói, Sang không phải tới đây là để trông trẻ.

"TRẦN DUY SANG!!!! Ngươi còn mặt mũi để xuất hiện ở đây nữa hay sao?!"

"Phải! Chính vì ngươi nên bang Nguyệt Hùng mới có thể vào được quận số 8 để thiết lập cứ điểm."

Mọi rắc rối của quận số 8 đều phát sinh từ đó mà ra cả."

"Ai cho hắn vào vậy! Mau kêu người đuổi cổ hắn ra khỏi nơi này cho ta?!"

Hàng trăm lời văn tục cứ như vậy dội thẳng lên người của Sang nhưng cậu ta cứ mặc kệ như vậy, dù sao cũng đã sớm quen.

Kể từ ngày Sang xâm nhập vào vòng tròn nội bộ cấp cao của quận số 8 này cậu ta đã cảm nhận được sự dị thường rồi.



Lúc đó còn hùng tâm tráng khí, muốn thay đổi một chút gì đó nhưng giờ cậu ta đã quá ngán ngẫm với đám người này rồi.

Có điều Lumine thì không như vậy, bình thường cô ấy lười ra tay, thậm chí là với chuyện của Sang nhưng giờ tất cả đều đang được diễn ra ngay trước mặt cô ấy nên cũng cảm thấy đôi chút khó chịu như âm thanh xì xào của những con bọ đang vang lên vậy.

May mắn là dọc đường tới đây Sang cũng đã dặn dò Lumine vài lời rồi, rằng hiện tại đám người này vẫn chưa c·hết được.

Tuy Sang không quan tâm đến chuyện bọn chúng sống hay c·hết nhưng giờ nếu chúng c·hết thì cơ cấu của quận số 8 sẽ sụp đổ trong thoáng chốc vì những kẻ nắm giữ quyền lực cao nhất của quận này đều ở đây cả.

Chúng c·hết hết thì bên dưới sẽ tranh quyền để rồi diễn ra xung đột, n·ội c·hiến và với nhiều n·gười c·hết như vậy thì chỉ sợ là quận số 8 sẽ trở thành bãi chiến trường trước cả khi bang Nguyệt Hùng hay băng gia đình nhảy vào đây.

Nói vậy chứ quyền quyết định vẫn ở trong tay của Lumine và dù có như thế nào đi chăng nữa thì Sang vẫn tôn trọng sự lựa chọn của cô ấy.

Dưới những tiếng gào thét chửi rủa của đám đông thì đã có không ít vệ sĩ ở bên trong và người ở bên ngoài tụ tập lại.

Giết Sang thì đương nhiên không thể rồi, cả quận số 8 này người dám đụng tới cậu ta chỉ đếm được trên đầu ngón tay kể cả bên trong nội bộ cao tầng.

Nhưng dưới sự hối thúc của toàn bộ hội đồng cao tầng thì bọn họ cũng không thể không làm gì được nên chứ có thể cố gắng xông lên với suy nghĩ áp chế rồi đưa Sang cùng những người khác ra ngoài.

Đột nhiên cơ thể của tất cả những người đang có mặt ở hiện trường trở nên bất động.

Ba người ngẫu nhiên đã được chọn ra, một người cơ thể dần căng phồng lên rồi nổ tung, máu trộn lẫn với xác thịt cùng cơ quan nội tạng cứ như vậy văng tứ tung khắp nơi.

Một người cơ thể dần xoắn ốc lại hệt như một tấm dẻ lau và bị vắt khô cho đến những giọt máu cuối cùng.

Một người thì toàn cơ thể cảm thấy ngứa ngáy kinh khủng, ngay khi Lumine trao trả lại cho ông ta sự tự do thì ông ta điên cuồng gãi như điên dại.

Gãi đến độ xé toạc cả quần áo, kéo rách cả da thịt, đào sâu đến tận xương cốt.

Móng tay của ông ta sau những lần gãi đã bay đi đâu mất từ bao giờ.

Da thịt trên tay ông ta vón cục lại thành từng tảng một.

Đến cuối cùng ông ta xé mở lồng ngực của mình ra rồi gãi trái tim của mình với một nụ cười thỏa mãn rồi cứ như vậy c·hết mất.

Mọi chuyện cũng không dừng lại ở đó khi những người xung quanh ba người vừa rồi khi nhiễm phải máu thịt của bọn họ đều có những triệu chứng như cả ba.

Lumine cũng không có ý định g·iết tất cả, mọi thứ chỉ đơn giản là cảnh cáo nhưng cũng chỉ như vậy thôi cũng đã tạo ra đủ sự hỗn loạn.

Trong khi đó thì bọn họ đã tiến vào lối đi dẫn xuống lòng đất, nơi những tiết mục chính của sòng bài Dionysus được bắt đầu khi vào giờ cúp điện.

Đây cũng là nơi duy nhất có thể duy trì được nguồn sáng của mình vào ban đêm.

Khi Sang cùng Joe lần đầu tiên biết về điều này thì Joe đã cười như muốn phát điên lên.

Đôi khi vẫn luôn tồn tại những giả thuyết lan truyền giữa những người dân rằng giờ cúp điện thật ra không hề tồn tại.

Chỉ là nó cần thiết để có thể tạo ra nỗi sợ khi về đêm với sự điên cuồng mà màn đêm có thể mang lại từ đó có thể dễ dàng nuôi nhốt những người như bọn họ hơn.

Giả thuyết này có thể là đúng hoặc cũng có thể là sai, Sang đã từ lâu không còn quan tâm đến nó nữa rồi vì dù là với cậu ta hay là Joe thì nơi này đã sớm c·hết và hoàn toàn chìm trong bóng tối.

Còn mục tiêu của bọn họ là đỉnh cao nhất của tất cả, có thể tại đó tồn tại một loại nguồn sáng công bằng cho tất cả mọi người.

Mục tiêu của bọn họ cũng không xa đến như vậy, đi giữa đường cả ba đột ngột dừng lại rồi tiến vào theo lối vào bên trái.

Đi thêm một đoạn nữa thì cả ba tới được một căn phòng với duy nhất một cái bóng đen treo lòng thòng ở giữa phòng cùng sáu người đang ngồi chơi bài bên dưới nó.

"Trần Duy Sang, ta biết nhóc sẽ tới mà."

Ngồi xuống đây chơi cùng chúng ta một ván chứ?"

Đây không phải là lần đầu tiên Sang nghe được câu này.

Vào nửa năm trước, khi lần đầu tiên Sang tới được đây cậu ta cũng được một trong sáu người hỏi một câu hỏi tương tự.

Sang đã đồng ý và cũng thắng ván bài đó nên sau đó cậu ta đã ngồi lên vị trí cao nhất của hội đồng bên trên.



Lần thứ hai Sang tới đây là vào cái ngày mà Pillar tới gặp cậu ta, câu hỏi tương tự cũng được đưa ra nhưng cậu ta đã thua.

Vậy nên Sang đã mất toàn bộ những thứ mà cậu ta cố gắng gây dựng lên xuyên suốt những năm tháng vừa rồi.

Đây cũng là lần thứ ba, cũng là lần cuối cùng và khác với những lần trước khi cậu ta luôn là người chủ động muốn tham gia vào ván bài này.

Giờ đây Sang là người được mời tới để chơi ván bài này.

"Được thôi, vậy tiền thưởng thắng cược cho tôi trong ván bài này là gì?"

Có tiền thưởng thắng cược thì cũng có tiền cược.

Ván đầu tiên cùng ván thứ hai Sang đều mang ra loại tiền cược như nhau, đó chính là tất cả những gì cậu ta đã cố gắng xây dựng.

Tiền thưởng thắng cược ở ván đầu tiên là chiếc ghế cao nhất trên kia, quyền điều hành sòng bài Dionysus cũng như cả con phố này.

Nhưng ở ván thứ hai thì Sang đã yêu cầu một thứ hoàn toàn khác, đó chính là một đầu đường để giúp cậu ta tiếp cận được với thẻ bài.

Đáng tiếc rằng Sang đã thua nhưng cũng vì thế nên cậu ta phải thông qua con đường quận số 1, thứ được đám q·uân đ·ội cùng gia tộc Ravenfield dàn xếp từ trước để chờ cậu ta mắc bẫy.

Đổi lại thì Sang đã có được hai vị trí trên danh sách nhập học của trường công lập quận số 2.

Ngẫm lại thì nếu thắng ván bài thứ hai thì chắc hẳn Sang cũng nhận được một thứ tương tự như vậy, cụ thể hơn là vị trí trên danh sách của quận số 8.

"Tương tự với ván cược đầu tiên."

Một trong số sáu người lên tiếng trả lời, việc bọn họ mời Sang tới đây cũng là vì hy vọng cậu ta có thể đứng ra xử lý chuyện xảy ra vào sáng ngày hôm nay.

Mà muốn làm được như vậy thì chắc chắn phải khôi phục cho Sang cái ghế cao nhất kia, để cậu ta lại một lần nữa trở thành tiếng nói chung của quận số 8 này.

"Đó không phải tiền thưởng thắng cược, tôi muốn được toàn quyền xử lý vụ việc lần này."

Nghe được những lời này thì một trong sáu người có chút cười thành tiếng rồi nói:

"Chúng có gì khác nhau hay sao?"

Trước sự chế giễu vừa rồi Sang cũng coi như không thấy mà bình tĩnh giải thích:

"Đương nhiên là khác rồi, lần trước tôi đã 'may mắn' thoát khỏi việc bị xiềng xích trói lại chung với các vị rồi, không lý gì tôi lại phải đâm đầu vào đó một lần nữa."

Hiện tại Sang không còn muốn bản thân bị ràng buộc với quận số 8 nữa nên cậu ta chỉ đơn giản là từ chối loại tiền thưởng mà sáu người đưa ra.

Thấy vậy thì cả sáu người có đôi chút nhìn nhau rồi một trong sáu lại tiếp tục nói:

"Sau đó ngươi tính làm gì?"

Một câu hỏi thăm dò, rõ ràng Sang đã không có ý định dây dưa với bọn họ rồi nên sự tin tưởng của bọn họ dành cho cậu ta đã suy giảm không ít.

Có điều vụ việc lần này vẫn cần được giải quyết nên vẫn thăm dò thử cách làm của Sang.

"Giao Giovanni cho tôi, tôi muốn nói với hắn vài lời rồi sẽ thả hắn ra, sau đó mọi chuyện sẽ kết thúc ở đây."

Một trong sáu trực tiếp mất bình tĩnh đập bàn chỉ thẳng mặt Sang quát.

"Ta không cho phép điều đó xảy ra!!!"

Năm trong sáu người còn lại cũng không ngăn cản mà chỉ nhìn chằm chằm Sang biểu hiện rõ thái độ của mình và chuyện đó khiến Lumine đứng ở bên cạnh rất không vui.

Cả sáu người trực tiếp mất kiểm soát hai cánh tay của mình và bị b·óp c·ổ bởi chính chúng.

"Tôi có thể đảm bảo rằng mọi chuyện sẽ thực sự kết thúc ở đây, ngoài ra tôi cũng có thể tăng tiền cược của mình cho đến khi các vị vừa ý."

Lời nói vừa dứt thì sáu người cũng khôi phục lại quyền điều khiển đôi tay của mình, tuy không phải ai cũng trực tiếp gục xuống bàn rồi hít lấy hít để từng ngụm không khí nhưng cả sáu đều dùng ánh mắt bàng hoàng nhìn vào Lumine.

Bọn họ đều biết rằng Sang hiện tại đã được móc nối với quý tộc ở quận số 1 nhưng không ngờ rằng vị quý tộc kia lại để ý cậu ta đến mức như này.

Dưới hiệu lệnh của Sang thì Joe ở đằng sau cũng đi lên, đặt chiếc valy lên trên bàn rồi không nhanh không chậm mở nó ra rồi cho cả sáu thấy thứ ở bên trong.

"Mỗi cọc 10 tấm thẻ năng lượng, có 20 cọc nên tổng cộng lại là 200 thẻ năng lượng, không biết tiền cược này của tôi đã đủ vừa ý các vị chưa?"

Vừa nói với một giọng điệu cực kỳ quỷ dị, ám ảnh Sang vừa nở ra một nụ cười quái gở khiến cho cả sáu không ghét mà run.

Thậm chí nó còn mang lại sự kinh khủng hơn nỗi tuyệt vọng mà Lumine gieo rắc hay khoảnh khắc sắp tắt thở bởi chính đôi bàn tay của mình.

Cả sáu đều vô thức co rúm lại nhưng Sang đã tự ý đẩy ghế ra ngồi xuống còn Joe thì trở thành người chia bài, một ván bài bảy người, thứ mà cả sáu không còn đủ khả năng hay tư cách để từ chối được nữa rồi.