Bên ngoài hoang dã, cách thành Roze hơn 80km là tổng bộ của q·uân đ·ội và ngay lúc này đây, một tin tức đã thông qua sóng vô tuyến để thành công truyền tải về bên trong thiết bị thu sóng tại đây.
Thông tin được truyền về dưới dạng âm thanh bị nhiễu sóng, điều này có thể xem là một hiện tượng bất thường nhưng thông tin được truyền về quá sức kinh khủng, đến nỗi chẳng còn ai có thể để tâm tới chi tiết nahf nữa.
"Thông tin này là thật?! Ngươi nói với ta một cái thành Ogal to như vậy tự dưng biến mất và chỉ để lại duy nhất một cái vực thẳm khổng lồ sâu không thấy được đáy?"
Hơn cả chuyện này từ bao lâu rồi mà tới hiện tại tin mới truyền tới đây?"
Tin tức về việc thành Ogal đã bị diệt lúc này mới được truyền tới tai của các thế lực thuộc thành Roze và lúc này cũng đã có hơn một tuần trôi qua rồi.
So với việc Lumine nhận được tin tức ngay từ thứ sáu tuần trước thì tình báo kém không chỉ một cấp bậc nhưng đến độ cả q·uân đ·ội cũng tương tự như vậy thì quả thật quá vô lý.
Phải biết rằng thành Roze hiện tại đều đang ở vào thế bị các tòa thành còn lại nhằm vào, việc này cũng dẫn tới chuyện thông tin lưu truyền giữa các tòa thành đến thành Roze đều xảy ra không ít vấn đề.
Làm tình báo hiện tại với Roze là rất khó khăn nhưng nên nhớ rằng q·uân đ·ội lại hoàn toàn khác khi bọn họ chính là những kẻ đã để lộ tin tức ra ngoài và ép thành Roze vào tình thế hiện tại.
Không lý nào tình báo của bọn họ lại chậm như vậy được, thậm chí có khi còn được các tòa thành trên đường tin truyền về hỗ trợ mới phải.
Thông tin quan trọng như thế này mà giờ bọn họ mới biết thì khác nào nói tốc độ truyền tin của bọn họ cũng chẳng khác nào bị vây hãm như thành Roze?
Bởi vì cả hai bên đều nhận được thông điệp đã bị rè nên phải mất một lúc thì bên còn lại mới nhận hết được tin của bên này rồi hồi đáp lại:
"Là...do......"
Âm thanh bị ngắt quãng kết hợp với những tiến rè chói tai thì không chỉ việc giao tiếp giữa hai bên gặp không ít trắc trở mà nội dung thu lại được cũng chữ được chữ mất.
Nhưng tóm gọn lại thì vẫn có thể tạo thành được một câu chuyện cụ thể.
Mọi chuyện bắt đầu vào tối thứ hai tuần trước, thông tin thời gian cụ thể không rõ do tiếng rè nhưng đột nhiên trong thoáng chốc bầu trời của các thành lân cận thành Ogal đều đột nhiên sáng rực.
Theo như những lời khai thu thập đuóc thì lúc đó trên trời có một vật sáng chói nào đó lao thẳng xuống.
Tọa độ rơi được xác định là về hướng thành Ogal, theo sau đó là một t·iếng n·ổ lớn đi kèm với một trận đ·ộng đ·ất khiến những tòa thành lân cận đều gặp phải những thiệt hại to lớn.
Hoang dã vốn đã không an toàn, hoang dã vào ban đêm lại càng thêm vẻ khủng bố nên dưới tác động của trận đ·ộng đ·ất thì tường thành đều ít nhiều bị hư hại khiến cho ban đêm loạn hết cả lên.
Người của q·uân đ·ội lúc này cũng không dám ra khỏi thành mà liên quan với đặc sứ được phái tới thành Ogal cũng không có phản hồi nên chỉ có thể đành bó tay cố thủ trong cứ điểm tiếp ứng.
Tới tận trưa hôm sau thì bọn họ mới có thể ra khỏi thành nhưng ngoài hoang dã lại xảy ra vấn đề khiến bọn họ đang đi giữa đường lại phải rút lui về trong thành và thiệt hại không ít người trong lúc đó.
Vật tư cũng bị thiệt hại quá nửa và gần như không thể thu hồi được.
Lỡ mất cơ hội này thì bọn họ chỉ đành có thể tiếp tục chờ sang ngày kế tiếp và bởi vì cả một tòa thành đều lâm phải tình hình tương tự nên tất cả đều trì trệ về mặt thông tin như nhau.
Lại phải mất thêm một ngày nữa và bởi vid nhân lực lẫn nguồn lực đều tổn hao không ít nên quyết định lần này là đi thành đoàn vớ các thế lực khác.
Kết quả là bọn họ đã thành công xác minh được những thông tin cần thiết và ngay lập tức quay trở lại cứ điểm tiếp ứng để truyền tin về.
Bởi vì khoảng cách giữa thành Roze cùng thành Ogal là tận 5 tòa thành, sóng vô tuyến mà q·uân đ·ội phát ra khó lòng mà đi xa đến vậy được trên phế thổ nên ở mỗi tòa thành dọc đường q·uân đ·ội đều có một cứ điểm tiếp ứng.
Căn bản thì những cứ điểm tiếp ứng này hoạt động như một điểm nhận và truyền tin khi bọn họ nhận được thông tin được truyền về rồi chuyển giao lại cho cứ điểm tiếp ứng kế tiếp bằng cách thủ công tương tự.
Nó cũng giống như cách truyền tin của trò tam sao thất bản vậy.
Vấn đề nằm ở chỗ cả ba lần truyền tin trước đó đều hoạt động trơn tru thì tới lần thứ tư, cũng là lần truyền tin tới một trong năm thành gần nhất thành Roze thì lại không thể truyền được.
Cái này có thể đổ lỗi lên đầu của dòng họ Vlad vì tuần trước gần như ngày nào tổng bộ cũng nhận được tin xác nhận là diệt thành.
Thật ra thì nói diệt thành hoàn toàn như thành Ogal thì cũng hơi quá vì Marcie cũng chỉ g·iết những nhân vật quan trọng của năm thành cũng như đánh sập thành chính và gây b·ạo l·oạn mà thôi.
Tường thành ngoài cùng ông ta hoàn toàn không đụng tới nên trừ khi bọn họ thực sự không kiểm soát được mà dẫn tới nó bị hư hại thì cũng là do số mà thôi.
Miễn là những người còn sống biết khó mà đoàn kết lại chống lại những mối đe dọa từ bên ngoài như hoang dã thì tạm thời bọn họ vẫn trụ được thêm một khoảng thời gian.
Không nói tới chuyện khôi phục nhưng miễn là kết cấu vẫn còn đó thì chuyện người dưới lên thay người trên là hoàn toàn có thể, chỉ là điều đó cũng chẳng khác nào n·ội c·hiến và b·ạo l·oạn.
Việc này sẽ kéo dài thời gian khôi phục của cả tòa thành và đây cũng là thứ mà Marcie muốn, nếu cả năm tòa thành này đều xảy ra vấn đề thì điểm tiếp ứng để dựng trại của những tòa thành muốn liên hợp để công vào thành Roze cũng sẽ gặp phải không ít trục trặc.
Đương nhiên nếu diệt thành hoàn toàn cũng không sao, dù sao chỉ là thiệt hại mất vài người hàng xóm, chút kinh tế giao thương trong tương lai, không quá đáng kể so với tồn vong của thành Roze.
Phản ứng của q·uân đ·ội trước việc cả năm thành đều bị Marcie tới hỏi thăm qua như này là không gì cả.
Rõ ràng giờ phái người ra ngoài cũng chỉ là đi nộp mạng mà thôi còn những kẻ bị thu hút bởi những thông tin mà q·uân đ·ội thả ra trước đó thì căn bản là không nghe theo thu xếp của bọn họ.
Ít nhất là khi thông tin vẫn chưa được xác nhận như này thì bọn họ đều sẽ không để tâm tới chút chuyện này.
Thậm chí ngay cả khi đã được xác nhận rồi thì sao cơ chứ? Phần bánh này ngay từ đầu đã không đủ chia.
Kéo thêm những kẻ khác tới những thì chỉ càng khiến mọi chuyện thêm phần khó xử, sợ đến lúc đó ngay cả bọn họ cũng không có chút canh cặn mà húp.
Chuyện có lợi cho người khác đương nhiên là không ai trong số bọn họ nguyện ý đi làm rồi.
Tiếp tục với câu chuyện vừa rồi, vì không thể truyền tin tiếp được nên lựa chọn duy nhất là thông qua cách thức thủ công là mang tin từ bên ngoài vào trong.
Bồ câu đưa thư và nhiều công cụ khác đã được sử dụng nhưng vấn đề lại một lần nữa phát sinh khi bắt buộc phải băng qua dãy Arnet.
Xét về vấn đề địa lý thì dãy Arnet có thể coi là mảng địa hình nhô lên và chia tách khu vực sáu thành với phần còn lại của thế giới, trong đó thành Roze được đặt ở nơi xa nhất cũng như giáp biển.
Tuy điều đó cũng có nghĩa là ngoài dãy Arnet thì vẫn có thể thông qua đường biển để tiếp cận thành Roze nhưng nếu chỉ đơn giản như vậy thì thuyền đã sớm đổ đầy ngoài bến cảng cạnh ngọn hải đăng rồi.
Mà muốn băng qua dãy Arnet thì cũng chỉ có ba cách:
Một là trèo qua nhưng rõ ràng là không khả thi, đó là còn chưa kể khắp dãy Arnet cũng tồn tại không ít thứ không thể đụng vào.
Hai là bay qua, nó sẽ khả thi hơn nếu như độ cao trung bình của các ngọn núi thuộc dãy Arnet không đến độ quá 3000m so với mực nước biển và thấp nhất cũng phải trên 2700m.
Cuối cùng là thông qua thung lũng Vọng Gió, nó có cái tên này là vì thường có những tiếng kêu kinh khủng không biết phát ra từ nơi nào bên trong thung lũng.
Người ta tin rằng những tiếng kêu đó là tiếng gió khi đi qua thung lũng, tiến hành ma sát và phong hóa những vách đá tại đây tạo ra các hang hốc nên khi gió lùa vào bên trong những hang hốc này đã tạo ra những tiếng vọng khủng kh·iếp đó.
Xét về độ an toàn thì thung lũng Vọng Gió còn được xem là an toàn hơn cả hoang dã khi về đêm nó không mang tới những sự khủng bố như ngoài hoang dã.
Nhưng trong thung lũng Vọng Gió cũng tồn tại tháng sương lên, lúc mà gió biển mang theo sương muối thổi vào theo hướng của thành Roze và tạo thành hiệu ứng sương mù bên trong thung lũng.
Thường thì hiện tại này chỉ diễn ra vào mùa đông hàng năm và kéo dài liên tục trong hai tháng trời nên cũng không được coi là thiệt hại gì quá to tát.
Dù sao thì vào thời điểm đó tuyết cũng đã rơi rất dày rồi, các con đường giao thương không được bảo dưỡng thường xuyên dẫn tới rủi ro cũng tăng cao.
Vấn đề là không hiểu tại sao mấy ngày gần đây sương bắt đầu xuất hiện, tuy người của bọn họ cũng bất chấp rủi ro cố gắng xông vào thung lũng Vọng Gió để truyền tin vào bên trong nhưng vì sương quá dày nên đã chậm trễ mất không ít thời gian.
Kết quả là phải tới tận ngày hôm qua mới có thể tìm được lối ra và cấp tốc mang tin này về đây được.
Nghe xong câu chuyện này thì có không ít người trong căn phòng này phải nhăn mày, không phải là bọn họ không tin mà dường như có gì đó rất kỳ quái ở đây.
Tối thiểu thì cũng đã xác nhận được tin tức thành Ogal bị hủy rồi và kẻ duy nhất tại phế thổ này có khả năng làm như vậy rõ ràng là người đàn ông thần bí đến từ bên trên kia.
"Được rồi, thời gian qua các ngươi cũng không dễ dàng gì."
Nghỉ ngơi tại cứ điểm tiếp ứng tại thành Gyser trước rồi ít ngày sau sẽ có người tới gặp các ngươi sau."
Truyền tin thông điệp cuối cùng xong thì hắn cũng trực tiếp ngắt kết nối với đầu bên kia rồi có chút âm trầm lấy tay xoa xoa hai bên thái dương.
Rõ ràng hiện tượng sương lên vào thời điểm này của thung lũng Vọng Gió có gì đó rất bất thường và cần phải tiến hành điều tra nhưng trước hết vẫn phải xử lý vấn đêc ngay trước mắt đã.
"Các vị cũng thấy rồi đấy, thành Ogal đã bị phá hủy hoàn toàn."
Thành Ogal mang ý nghĩa như thế nào thì tôi tin rằng các vị có mặt ở đây đều hiểu rõ hơn tôi không ít nên điều này chắc hẳn cũng đã chứng minh được những thông tin mà bên tôi cung cấp là đúng rồi nhỉ?"
Có mặt tại đây không chỉ bao gồm là người của q·uân đ·ội mà là cả những kẻ cực mạnh có khả năng đi lại ngoài hoang dã cũng như các sứ giả của một vài thế lực lớn khác.
Phía sau bọn họ có thể là những tòa thành hay thậm chí là cả những gia tộc mang tước hiệu hầu tước đến từ những tòa thành hùng mạnh.
Có điều bởi vì chỉ đơn thuần là sứ giả thôi nên so với những kẻ lang thang thì vẫn yếu hơn không ít và rõ ràng hai phe này cũng được phân hóa rất rõ ràng bên cạnh với q·uân đ·ội.
"Ngài Fushigi đây không cảm thấy bản thân đang quá vội vàng rồi hay sao? Chuyện của thành Ogal làm sao có thể liên quan đến chuyện mà chúng ta đang bàn trước đó được?"
Người vừa lên tiếng là Amber•Hilton, sứ giả của một gia tộc tử tước đến từ bên ngoài dãy Arnet hay chính xác hơn thì tất cả sứ giả có mặt hiện tại đều đến từ bên ngoài dãy Arnet cả.
Xét về ý nghĩa của lời nói vừa rồi thì nó thể hiện lên được phần nào sự khôn ngoan và lý do tại sao Amber lại được cử đi làm sứ giả ngoại giao thay vì một kẻ vai u thịt bắp nào đó.
"Ngài Amber đây là muốn nói rằng sự tồn tại của vị kia là không liên quan đến những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp hay sao?"
Với tư cách là nhà ngoại giao mà q·uân đ·ội phái ra để vật cổ tay với đám người này thì chút ý nghĩ này của Amber chẳng lẽ Fugushi không đoán được hay sao?
"Ngài đừng hiểu nhầm, tôi chưa bao giờ phủ nhận những thông tin mà phía ngài cung cấp cả và tôi cũng tin vào nhân phẩm của các ngài."
Đây là một câu đe dọa trắng trợn, giả sử phía q·uân đ·ội có dám làm giả thông tin để chiếm ưu thế trên bàn trà ngoại giao đi chăng nữa thì cũng chẳng ngớ ngẩn đến độ làm giả đến mức đẩy ra một loại thông tin như thành Ogal đã bị xóa sổ.
Sau này nếu lộ ra không phải là thật thì q·uân đ·ội không chỉ phải chịu áp lực vô hình từ thành Ogal mà còn là từ các thế lực đang có mặt ở đây vì đã dám lừa bọn họ.
Hơn cả những thông tin này cũng phần nào đã được đảm bảo, các sứ giả tuy đang ngồi trong tổng bộ của q·uân đ·ội nhưng thông tin của bọn họ với bên ngoài vẫn rất linh động.
Chủ yếu là để báo cáo, truyền tin về phía đầu bên kia nhưng không hiểu tại sao những ngày gần đây bọn họ không còn có thể liên lạc với bên ngoài được nữa.
Thời gian xảy ra cũng tương đối trùng khớp với những gì mà phía q·uân đ·ội cung cấp khi bọn họ nói rằng không thể truyền tin vô tuyến qua dãy Arnet nên phải dùng phương thức phổ thông là cho người mang tin băng qua thung lũng Vọng Gió để truyền tin.
Và trùng hợp thay là các sứ giả cũng đã cho người của mình làm điều tương tự rồi, tính tới hiện tại cũng đã qua hơn nửa tuần.
Với tốc độ của những người truyền tin thì theo lý bình thường không thể nào tới bây giờ bọn họ vẫn chưa quay lại cùng với phản hồi từ đầu bên kia được.
Nên việc sương lên vào những ngày gần đây tại thung lũng Vọng Gió là có cơ sở và việc này cũng rất dễ dàng để có thể kiểm chứng được.
Tóm gọn lại thì khả năng cao q·uân đ·ội không hề diễn cho bọn họ xem và sự tồn tại của thành Ogal lẫn mối quan hệ bí ẩn giữa người bên trên cùng thằng nhóc tên Trần Duy Sang này là thật.
Có điều chính vì thế nên mọi thứ cũng thật sự quá rủi ro, không ai muốn bản thân phải là kẻ tiếp theo sau thành Ogal hay tổng bộ của công ty Arphon cả nhưng vẫn cần phải thăm dò thêm thái độ của người bên trên lẫn tính xác thực của thông tin này
"Vấn đề là chúng tôi cũng cần một loại đảm bảo về sự tồn tại của danh sách kia, phía các ngài từng có liên hệ với người đến từ bên trên thì chắc hẳn cũng có thừa cách để chứng minh sự tồn tại của nó nhỉ?"
Lời của Amber vừa ra thì các bên còn lại cũng đều thủ thỉ, gật đầu đồng ý.
Rõ ràng với tư cách là bên cung cấp thông tin thì q·uân đ·ội cũng có nghĩa vụ phải xác thực hay chứng minh những thông tin mà bản thân cung cấp là thật.
Đương nhiên đây cũng chỉ là một dạng lý do thoái thác mà thôi, nói thẳng ra thì các bên đều không ngu và cũng càng không dám làm liều vào lúc này.
Không phải tự dưng mà trên toàn phế thổ chỉ có mình công ty Arphon là không nể nan mặt mày gì cứ như vậy trực tiếp cử người đi tiếp cận Sang.
Người đến từ bên trên không phải là loại phạm trù mà bọn họ có thể trêu chọc vào được, huống hồ còn có dòng họ Vlad ở đó.
Quý tộc tại phế thổ thì không ít, các gia tộc hầu tước tuy không phải mặt hàng tới tòa thành nào cũng có nhưng ít nhiều cũng phải hơn 30.
Còn công tước thì theo ghi chép của một số gia tộc, thế lực tồn tại lâu đời và vẫn còn lưu giữ những tri thức từ thời đế quốc thì cũng chỉ có duy nhất 7 nhà.
Trong số đó chỉ có duy nhất 3 nhà được phong đất, trở thành vương công và một trong số đó chính là dòng họ Vlad.
Về phần q·uân đ·ội thì tuy là nói bọn họ được người soát vé lựa chọn thành thế lực đối lập với dòng họ Vlad nhưng căn bản thì bọn họ chẳng biết gì cả.
Người soát vé chỉ xuất hiện đúng một lần và nói ra vài lời nên nói bọn họ chứng mknh thì rõ ràng là không làm được, thậm chí đến cả việc xông vào thành Roze để dò hỏi dòng họ Vlad bọn họ cũng chẳng có tư cách.
Khi chủ đề này được nhắc tới thì rõ ràng là cả hai bên đã được xác nhận là vào thế giằng co rồi nhưng hiện tại thì nó chẳng còn là một vấn đề quá to tát với q·uân đ·ội nữa.
Vì bước khó nhất là chứng minh sự tồn tại của người soát vé bọn họ đã thông qua được, thậm chí ông ta còn đi thêm một bước khi diệt luôn thành Ogal nữa.
Số lượng các tòa thành, thế lực mà q·uân đ·ội rải tin tức cũng không chỉ có chừng này và với việc thành Ogal đã bị hủy thì không sớm thì muộn các bên đều sẽ liên tưởng đến những thông tin mà bọn họ rải ra trước đó mà cử người đến tiếp cận bọn họ thôi.
Đến lúc đó dù cho q·uân đ·ội không có khả năng chứng minh chuyện danh sách là thật đi chăng nữa thì với số lượng tỷ lệ thuận kỳ vọng ngày càng gia tăng, chẳng mấy chốc tất cả đều sẽ cứ như vậy nước chảy mây trôi mà thành.
"Thay vì nói là cần bằng chứng thì các vị đều ngầm đồng ý tình thế giằng co như hiện tại để kéo dài thời gian nhằm xem thử phản ứng của các tòa thành khác."
Đến lúc đó thì việc danh sách kia có là thật hay không cũng chẳng quan trọng nữa, người nhiều thì sức cũng lớn, trực tiếp công vào bên trong thành Roze để kiểm nghiệm là được."
Có thì không thể nào tốt hơn, còn không thì dòng họ Vlad vẫn là vương công, tích trữ là không tưởng nên dù chỉ là canh cạn cũng đủ để nhiều bên mập lên không ít."
Tôi nói có đúng không?"
Marcie vừa bước vào bên trong vừa chậm rãi nói từng chữ một trong khi những người còn lại trong căn phòng này đều đã bị t·ê l·iệt hoàn toàn.
Đương nhiên đa phần những kẻ lang thang cũng chỉ bị trói tay, trói chân đôi chút chứ không đến nỗi co giật, t·ê l·iệt rồi gục cả người xuống bàn như đám sứ giả.
Đặc biệt là tên ngồi ở ghế bên tay trái của Fushigi, rõ ràng là tên này chẳng bị làm sao cả và Marcie cảm nhận được uy áp không nhỏ trên người của đối phương.
Trong căn phòng này thì Fushigi, nhà ngoại giao đại diện cho q·uân đ·ội là ghế chủ đạo còn hai phe sứ giả cùng kẻ lang thang lại lần lượt được chia thành cánh bên phải và cánh bên trái.
Ghế cao nhất, gần chủ tọa nhất của cánh bên phải chính là Amber còn phía cánh bên trái chính là tên này.
Chỉ là tên này cũng rất cẩn thận khi ăn mặc kín mít từ đầu đến chân, thậm chí Marcie cũng chẳng thể nhìn thấu qua lớp áo choàng dày cộm kia được nên cũng khó lòng mà xác định được những thông tin khác.
Mà đối phương cũng tỏ ra rất phối hợp, không có ý định phản ứng lại với chiêu trò của Marcie nên ông ta cũng có thể an tâm phần nào.
"Nói như vậy thì chắc hẳn vị đây có liên quan đến dòng họ Vlad và tới đây là đẻ khai chiến?"
Không ít kẻ lưu vong ngoài hoang dã, không có nơi để về trên phế thổ nhưng có thể trở thành kẻ lang thang thì chắc chắn không phải kẻ ngu.
Nếu dòng họ Vlad cử người tới đây thì chỉ có thể là vì hòa giải hoặc khai chiến và rõ ràng đối phương tới đây không phải để tìm kiếm sự hòa giải.
"Đương nhiên rồi, hòa giải tương đương với nhượng bộ, là cách làm của những kẻ bị ép vào thế yếu bắt buộc mà thôi."
Còn nắm đấm thép của dòng họ Vlad lại rất cứng nên không lý do gì phải lo sợ cả."
Những lời hết sức nặng nề mà Marcie nói như kiểu từ trước đến nay dòng họ Vlad chẳng coi ai ra gì cả vậy.
"Thế liệu vị sứ giả đây hay thậm chí là cả dòng họ Vlad phía sau ngài có biết răng nếu liên minh được thành lập thì sẽ có không ít hơn 50 tòa thành nhập cuộc và đứng trước liên minh như vậy thì ngay cả dòng họ Vlaf vĩ đại cũng chẳng là gì hay không?"
Tuy đây đều là những lời nhắc nhỏ thiện chí nhưng mọi chuyện đã không thể vãn hồi được nữa, rõ ràng đối phương có mục đích khác nên Marcie cũng lười đáp lại.
"Thư khai chiến cũng đã hạ rồi, hẹn gặp các vị trên chiến trường."
Mục đích của Marcie khi tới tổng bộ của q·uân đ·ội cũng chỉ có hai.
Thứ nhất là nói vài lời với thống soái đời này, kẻ đã sớm biến mất từ lâu và chỉ có thể liên lạc được thông qua bộ đàm chuyên dụng trong tay của tổng tư lệnh, tướng Hayley.
Thứ hai là trực tiếp khai chiến luôn cho đỡ rách việc, dòng họ Vlad đã im hơi lặng tiếng quá lâu nên cũng đã đến lúc dùng đến vũ lực để chứng minh một vài thứ rồi.
Cả hai mục đích trên đều đã đạt được nên Marcie cũng không còn lý do gì để ở lại đâu nữa.
Nhưng ngay khi ông ta vừa quay lưng định hiên ngang bước ra ngoài thì ghế số hai bên trái đã thoát được khỏi khống chế và lai thẳng tới muốn trả đũa lại ông ta.
Đúng lúc đó thì một bóng người đột ngột xuất hiện, chen vào giữa cả hai.
Hai tay ông ta một bên thì nhanh chóng bắt lấy thế công của người kia, tay còn lại thò vung thật mạnh, đánh lệch phần lớn năng lượng từ tia sét phóng ra từ trên người của Marcie.
Điều này cũng trực tiếp khiến tia sét bị đảo hướng và đánh lan sang những người còn lại hay thậm chí là cả túp lều này làm cho nó bắt lửa còn đám sứ giả phần lớn đã bị tia sét đánh thành tro, phần nhỏ còn lại tuy cũng c·hết nhưng ít ra vẫn còn xác.
Có điều người đàn ông cũng b·ị t·hương chứ không phải không, lúc nãy khi đánh bật tia sét ra thì một phần năng lượng đã truyền vào trong cơ thể ông ta.
Tuy không tạo ra bất cứ thương tổn nào đáng kể nhưng phần găng tay bên trái đã bị đốt cháy đen để lộ ra một bàn tay to tướng với móng vuốt sắc nhọn và lớp vảy xanh biếc bị bong tróc ra ở một số chỗ cũng như có chút máu tiết ra từ đó.
Cảm nhận được sự khác thường nên Marcie quay người nhìn lại với ý định làm rõ đặc điểm nhận dạng trên cơ thể đối phương nhưng đối phương cũng đã sớm mang lên một chiếc găng tay mới.
"Xin ngài vương công hãy thứ lỗi, thằng nhóc nhà tôi vẫn còn trẻ người non dạ nên có đôi phần nóng tính."
Nói thật thật thì ông ta chưa đoán ra được thân phận thật của Marcie nhưng mạnh đến độ cơ thể tự động phóng ra tia sét để phòng thủ đã đủ để làm b·ị t·hương ông ta thì không thể nào là sứ giả thông thường được.
Vampire là chủng tộc trường sinh với tuổi đời cực kỳ dài, thậm chí có thể nói là bất tử nên số lượng kẻ mạnh tích lũy qua không biết bao nhiêu năm tháng của dòng họ Vlad sợ cũng không ít.
Gọi đối phương là vương công cũng chỉ nhằm mục đích thăm dò phản ứng là chính.
"Không sao, chúng ta cũng vậy mà thôi, chỉ cần chưa c·hết thì bất cứ ai cũng có cơ hội để sửa sai vào lần kế tiếp đúng không nào?"
Không biết đối phương có cố tình để mọi thứ diễn ra nhằm mục đích thăm dò hay không nhưng phản ứng từ nãy đến giờ đều nói rõ rằng tạm thời đối phươn chưa muốn lộ thân phận và lại càng tránh giao chiến với một kẻ mạnh như Marcie.
Về phía đối phương, tuy không nhận được câu trả lời mong muốn từ Marcie nhưng lời của ông ta cũng đã ngụ ý không muốn phát sinh xung đột vào lúc này rồi.
"Vậy thì hẹn gặp ngài trên chiến trường."
Gật đầu đáp lại rồi Marcie cũng trực tiếp biến mất để lại một hiện trường cực kỳ rối rem khi hơn 2/3 người trong phòng đều đ·ã c·hết và trong đó là toàn bộ các sứ giả được cử tới đây.