Thế Giới Thẻ Bài

Chương 59: Suy đoán của thống soái.



Chương 59: Suy đoán của thống soái.

Trong văn phòng làm việc của thống soaid, người nắm giữ chức vụ cao nhất bên trong q·uân đ·ội và cũng là kẻ đứng đằng sạ đưa ra quyết định tiết lộ thông tin về danh sách cũng như Sang ra bên ngoài.

Nhưng hiện tại con người ấy lại đã sớm không còn ở tổng bộ từ lâu, thay vào đó thân cận của ông ta, người đã được ủy thác trở thành tổng tư lệnh trong vụ việc lần này, tướng Hayley mới là người đang có mặt trong căn phòng này.

Đặc biệt hơn, chỉ mới vừa rồi thôi Hayley đã phải đón tiếp một trong những vị khách mà ông ta không muốn gặp nhất, Marcie•Dracula•Vlad.

Đối mặt với Marcie thì Hayley chẳng khác bài giòi bọ không đáng để tâm tới, căn bàn chỉ cần một cú vỗ tay cũng có thể c·hết.

Hayley cũng chẳng phải loại mẫu hình chuyên chiến đấu nên có thể so với người bình thường thì ông ta mạnh hơn một chú nhưng một Vampire sở hữu huyết mạch tử tước đã sống hơn 300 năm thì không.

Thậm chí trước một kẻ mạnh như vậy thì những gì mà q·uân đ·ội có thể làm đều rất ít và đối phương đã chủ động lẻn vào tới đây rồi thì những phương án kia đều trở nên vô dụng.

May mắn thay, Marcie tới đây không phải là để g·iết Hayley mà chỉ đơn giản là nói vài lời với vị thống soái bí ẩn kia.

Bản thân Hayley dưới tư cách là bên dự thính tuy sắc mặt vẫn rất nghiêm nghị, không chút thay đổi nhưng bên trong thì đã sớm trập trùng không thôi.

"Hayley, ngươi nghĩ vương công Marcie có ý gì?"

Kể từ sau khi Marcie rời đi thì trong văn phòng vẫn luôn im lặng như tờ, đến mức độ Hayley còn nghĩ rằng thống soái đã sớm ngắt kết nối từ lâu nên bản thân đang ngồi suy ngẫm đối sách.

Không ngờ được rằng thống soái chưa hề rời đi mà giờ còn quay sang đặt một câu hỏi rất vu vơ với Hayley nữa.

"Thuộc cấp cho rằng vương công đang quá kiêu ngạo, rõ ràng là có thể nhịn nhục để hòa hoãn tình hình nhưng lại muốn cứng rắn trực tiếp khai chiến."

Thật ra thì quyết định của Marcie nhìn đâu cũng thấy sai lầm, dòng họ Vlad có mạnh hơn nữa cũng chẳng thể nào một mình chọi lại số đông cả.

Theo góc nhìn của Hayley thì dòng họ Vlad đây là đang cược quá nhiều vào người đến từ bên trên kia.

Thông tin thành Ogal bị hủy bọn họ đã được nghe từ chính lời của Marcie nhưng công ty Arphon cũng có chỗ dựa ở bên trên chứ không phải không.

Việc ra tay hủy thành Ogal chẳng khác nào chọc giận những kẻ chống lưng cho công ty Arphon ở trên kia và đến lúc đó tự khắc cũng sẽ có người tới để giải quyết vụ việc này.

Đương nhiên nếu viễn cảnh đó thực sự xatr ra thì chỉ sợ rằng danh sách kia cũng trở thành một tờ giấy lộn nên q·uân đ·ội cũng không muốn thấy viễn cảnh đó.

"Dòng họ Vlad có cơ sở để kiêu ngạo, chỉ trong nửa tuần đã đánh sập cao tầng của 5 thành và để lại cục diện rối răm như hiện tại là một loại bằng chứng, huống hồ trong đó còn có hầu tước nữa."

Trước đây ngay cả thống soái cũng cho rằng vụ việc 300 năm về trước dòng họ Vlad không đích thân ra tay là vì sợ ba goa tộc hầu tước và muốn thông qua tay quân dồi để diệt bớt hai nhà đi để dễ quản hơn.

Đúng là không ra tay thì thôi, đã ra tay rồi thì gia tộc hầu tước Ravenfield cũng chẳng đáng để vào mắt và q·uân đ·ội cũng chỉ când một cú vỗ là diệt được.

Thật ra thì mọi chuyện đã trở nên quá mâu thuẫn và những chuyện kế tiếp đang dần trở nên khó đoán hơn bao giờ hết.

"Có phải ngươi đang cho rằng nếu dòng họ Vlad thực sự mạnh đến vậy thì tại sao không sớm ra tay diệt chúng ta mà để mầm mống gây hại này đến tận bây giờ phải không?"

Chắc hẳn ngươi cũng có loại suy nghĩ như lý do mà dòng họ Vlad không đụng tới chúng ta là vì có người từ bên trên can thiệp vào nhưng ta cho rằng không chỉ đơn giản như vậy."



Rõ ràng vương công Marcie đã sớm biết ta đang ở đâu rồi, việc thông qua người để liên lạc chẳng qua là vì không muốn vạch trần và cũng chứng minh được rằng đối phương không hề đặt chúng ta vào mắt cũng như lười ra tay với chúng ta."

Nếu như chúng ta thực sự là được người từ bên trên ủy thác để trở thành thế lực đương cự với dòng họ Vlad thì ít nhiều bọn họ vẫn sẽ coi trọng chúng ta."

Và so với dòng họ Vlad thì chúng ta biết thực sự quá ít, có thể ngay từ đầu chúng ta đã chẳng đáng để tâm tới rồi."

Việc dòng họ Vlad biết được vị trí hiện tại của thống soái cũng rất dễ hiểu mà thôi, chỉ riêng việc bọn họ biết về chuyện Hayley đang giữ bộ đàm kết nối trực tiếp với thống soái đã chứng minh được điều đó rồi.

Tại phế thổ này sóng vô tuyến chỉ truyền được trong một khoảng cách giới hạn và bộ đàm lại không thể nào bằng được với những thiết bị phát/thu sóng tối tân được nên vị trí của thống soái có thể khoanh vùng được.

Mà đã có thể khoanh vùng được thì tìm ra cũng chỉ là sớm muộn, với khả năng của dòng họ Vlad thì chắc chắn là bọn họ đã sớm biết.

Chi tiết này không có gì bất ngờ nhưng có một thông tin khác khiến cho Hayley không khỏi cảm thấy ớn lạnh.

"Ý của ngài là dòng họ Vlad lẫn người đến từ bên trên đều thông đồng nhau cố tình để chúng ta truyền tin ra ngoài?"

Đây quả là một tin tức quá mức chấn động, nói thật là chẳng ai có thể ngờ nổi đến viễn cảnh này được cả.

"Chỉ là giả thuyết mà thôi, cứ coi như lag lời nói nhảm lên trời xuống đất trên bàn nhậu là được rồi."

Từ những lời này Hayley ngay lập tức hiểu được ý của thống soái, rằng dù cho có là thật đi chăng nữa thì giờ bọn họ đã không quả nổi rồi nên cũng đừng nên quản nữa.

Cứ coi mọi chuyện sau này hệt như câu chuyện trên bàn nhậu hay nói chuyện thế giới trên bàn ăn vậy.

"Mà giả sử nếu như câu chuyện đùa này trở thành thật thì mọi thứ càng trở nên có lợi cho chúng ta hơn mà thôi."

Dòng họ Vlad tự tin là có cơ sở, tức cứ mặc cho bọn họ chặn đám người từ bên ngoài kia đi, vị trí trên danh sách cũng có thêm khoảng trống để chúng ta khai thác vào."

Nghe qua thì có vẻ là một lời an ủi nhưng trên thực tế thì lại khác xa, nếu như q·uân đ·ội thực sự dám làm như vậy thì sau khi mọi thứ kết thúc thì kết cục của bọn họ là quá rõ ràng.

Dù bên nào thắng đi chăng nữa thì q·uân đ·ội cũng sẽ tận diệt, dù không biết tại sao dòng họ Vlad lại để bọn họ sống đến bây giờ nhưng đã vậy rồi thì bọn họ cũng nên tranh thủ.

"Mà dạo gần đây gia tộc Ravenfield có chút hơi tự cao, bay bổng quá rồi, hy vọng bọn họ có thể đáp đất được trước khi bay quá cao."

Lại thêm một lời nói vu vơ nữa nhưng sự thật là gia tộc Ravenfield chưa bao giờ coi mối quan hệ giữa cả hai là ngang bằng nhau, thậm chí còn chỉ là chủ tớ.

Ngay cả khi đứa trẻ kia mang trong người huyết mạch của q·uân đ·ội đi chăng nữa thì nó vẫn chọn gia tộc Ravenfield để đảm bảo lợi ích cho chính mình.

Mà chính q·uân đ·ội cũng cần gia tộc Ravenfield nên không thể quá đòi hỏi được, thay vào đó bọn họ nhắm tới một thứ gì đó thực tế hơn.

Lúc này Marcie cùng Cneajna cũng đã nhanh chóng rời khỏi tổng bộ của q·uân đ·ội mà hướng thẳng tới dãy Arnet.

Lý do cả hai rời đi một cách gấp gáp đến như vậy đương nhiên không phải là vì q·uân đ·ội mà là bởi bọn họ đã vào trong phạm vi của Lumine rồi.

Gần như không một Vampire nào có thể qua được cảm nhận của chân tổ và Marcie trước đó còn dùng tới huyết thuật nữa nên nếu không rời đi ngay thì cả hai sẽ bị Lumine chặn lại.



"Không ngờ lại có một ngày mà kẻ làm cha, làm mẹ như chúng ta lại phải trốn tránh chính con gái của mình đấy."

Trong khi Marcie đang hóa thành một tia chớp di chuyển băng qua phế thổ và nhanh chóng đốt cháy những thứ trên đường đi thì Cneajna cứ như thể chân không chạm đất mà lướt ngay sau.

"Hiện tại tốt nhất vẫn là nên tránh mặt con bé và anh cũng không muốn thấy mặt thằng nhóc kia."

Khi nhắc tới thằng nhóc kia hay Sang thì trong chất giọng của Marcie có đôi chút lộ vẻ ghen ghét không phù hợp với hình tượng bình thường của ông ta.

Nếu nhìn nhận kỹ thì rõ ràng chuyện giữa Lumine cùng Sang thực sự tới quá đột ngột, tuy Marcie đã sớm không còn định đoạt nổi chuyện của con gái mình rồi nhưng không thể cấm ông ta sinh ra những suy nghĩ bài xích với chàng rể từ trên trời rơi xuống nahf được.

Đó cũng là lý do mà trước khi rời đi thì Marcie vẫn luôn rất bất an, không phải ông ta không tin vào Lumine nhưng ai mà biết được khế ước máu sẽ mang tới những chuyện khó đoán nào cơ chứ?

May mắn là Sang đủ cứng cựa nên Marcie cũng an tâm hơn phần nào nhưng ghét thì vẫn ghét như thường thôi.

"Anh thực sự đi ghen tỵ với con rể của mình đấy à?"

Cneajna trêu đùa nói, quả thật là chuyện này cũng đã thành rồi nên Marcie muốn can thiệp vào cũng không được nữa rồi.

"Đáng lý ra nên bóp c·hết nó từ trong trứng nước mới phải, cái vận mệnh chó má này!"

Tung ra vài lời rác rưởi xong Marcie cũng mất hứng hẳn và trực tiếp tăng tốc còn Cneajna chỉ cười thầm mà đi ngay phía sau.

"Bắt hụt rồi."

Lumine nói ra với một giọng điệu để tâm hay để lộ ra bất cứ cảm xúc nào trên khuôn mặt của mình.

Rõ ràng chỉ mới nãy mà thôi, Lumine đã phản ứng lại với huyết thuật của Marcie và định ra tay bắt lấy, đáng tiếc là vẫn có chýt xa nên vẫn chụp hụt mất.

"Nếu là chị trước đây thì ông ấy chạy xa hợ nữa cũng chỉ là vô nghĩa, chẳng lẽ dạo gần đây chị vì chuyện yêu đương mà đã quá buông lỏng bản thân rồi hay sao?"

Người dám nói như vậy với Lumine thực sự không nhiều và trong cả tòa thành những người như vậy cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Lúc này Lumine đang ở bên trong thành Roze, cụ thể hơn là một trong những vườn hoa do đích thân ông nội của cô ấy trồng và cùng Aurora ngồi thưởng thức trà.

Như đã được biết thì mối quan hệ giữa Lumine và Aurora rất tốt, thậm chí có thể nói con bé là một trong số ít những người mà cô ấy có thể hoàn toàn tin tưởng vào.

Aurora tuy sở hữu một loại vẻ đẹp có thể xem là không kém cạnh so với sự kiêu sa, cao quý của Lumine nhưng đáng tiếc là thể trạng của con bé vẫn luôn rất kém.

Đến độ đi lại cũng rất khó khăn nên vẫn luôn phải ngồi xe lăn, cơ thể trông như thiếu dinh dưỡng dù vẫn luôn được dòng họ Vlad chăm sóc, để ý từng chút một.

Đáng buồn hơn là chính bởi vì thể trạng luôn quá yếu ớt nên Aurora vẫn rất ít khi ra bên ngoài, thậm chí là chưa một lần tự mình ngắm nhìn cảnh tượng bên ngoài trang viên gia tộc Aesir, giờ là một góc dinh thự và vườn hoa này của dòng họ Vlad.

Lý do Lumine lại thân cận, tin tưởng Aurora tới vậy là vì cả hai là cùng một loại, khi vẫn luôn tìm kiếm một thứ gì đó ở ngoài kia thay vì phải chịu sự gò bó tại một chỗ nhưng đáng tiếc rằng thể trạng của Aurora lại không cho phép con bé làm điều đó hệt như Lumine năm xưa.

"Là vì mẹ can thiệp vào thôi, nếu không chị đã có thể ngay lập tức kéo ông ta về trước mặt chúng ta ngay khi vừa dùng đến huyết thuật rồi."



Không thể phủ nhận chuyện sau cái đêm năm 12 tuổi kia thì Lumine đã yếu đi rất nhiều nhưng không đến độ không bắt nổi một tử tước như Marcie.

Quan trọng là vì Cneajna, bà ấy đã thay đổi quá nhiều kể từ khi người soát vé kích hoạt thứ gì đó trong người bà ấy để giúp nuôi dưỡng bào thai của Aurora trong tử cung của mình.

Trước đây Cneajna vẫn luôn rất bí ẩn nhưng giờ lại càng bí ẩn hơn, mấy năm gần đây Marcie đã sớm rơi xuống thứ bậc thấp nhất trong cái gia đình này rồi.

"Mà ý của em là sao khi lại không muốn đi nữa?"

Theo giao ước trước đó thì người soát vé sẽ mang Aurora đi khi con bé vừa tròn 12 tuổ và giờ tới lúc đó chỉ còn chưa đầy 6 tháng nữa mà thôi.

Lúc này con bé lại nói nó không muốn đi thì Lumine cũng chẳng biết đường nào mà lần cả.

Nói thật thì giờ Lumine chỉ muốn cùng Sang và những người khác lên trên kia càng sớm càng tốt mà thôi, có điều bọn họ vẫn phải chờ tận 2 năm nữa.

Việc Aurora nói không muốn đi nữa trong khi chỉ cần chờ thêm 6 tháng nữa có chút khiến Lumine cảm thấy khó hiểu.

"Chỉ là chút suy nghĩ cá nhân ích kỷ thôi, sự thật là ngay cả khi em không muốn đi thì vẫn sẽ phải đi thôi, chị cũng biết lý do mà."

Nghe thấy vậy thì Lumine không tiếp tục hỏi nữa mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu như đã hiểu ý của Aurora.

"Hơn cả lên trên kia cũng sẽ chẳng có gì thay đổi cả, chẳng qua chỉ là đổi được một chiếc lồng to hơn, đẹp hơn nhưng cũng đồng thời khó thoát ra hơn."

Mà so với gia đình kia thì cái mà em có ở dưới này mới thực sự là gia đình đúng nghĩa, tối thiểu thì ở đây em vẫn có thể ung dung tự tại hơn nhiều."

Bản thân Aurora là do được Cneajna mang nặng đẻ ra và 12 năm trời vừa qua con bé cũng sinh hoạt cùng với gia đình này.

Cneajna hoàn toàn có thể coi là mẹ của Aurora nếu như không tính về mặt di truyền, thậm chí so với người anh trai còn chưa thấy qua bao giờ kia thì con bé vẫn luôn cho rằng Lumine mới là chị của mình.

"Mỗi người đều có một số phận của riêng mình, hơn cả em chẳng qua cũng chỉ là đi trước một bước mà thôi, chị sẽ sớm bắt kupj thôi."

Đến lúc đó nếu em cô đơn hay cảm thấy ủy khuất thì chị sẽ là chỗ dựa cho em, miễn là đến lúc đó em không chê là được rồi."

Đang uống dở ngụm trà thì Aurora chút nữa thì phun hết ra vì quá bất ngờ, thậm chí có thể nói là buồn cười vì Lumine không phải dạng sẽ nói ra những lời như vậy.

"Em nói không sai mà, chị đã dần bị cảm hóa rồi."

Kể từ khi được liên kết bằng khế ước máu thì Lumine vẫn luôn l·ạm d·ụng khả năng đọc suy nghĩ lẫn nhau để soi xem Sang đang nghĩ gì.

Chuyện đó vô hình chung khiến cho cô ấy dần bị cảm hóa bởi chính những mạch suy nghĩ bên trong Sang nhưng chính cô ấy cũng không coi đây là một vấn đề quá to tát.

"Chủ yếu là cho em xem để sau này hình tượng của chị trong đầu em không phải loại cứng nhắc kia thôi."

Có điều chị cũng không phủ nhận rằng bản thân dần trở nên phụ thuộc vào anh ấy hơn."

"Tối thiểu thì chị vẫn rất vui vì điều đó phải không?"

"Phải, tối thiểu thì chị vẫn đang rất hạnh phúc khi có thể ở bên cạnh anh ấy."

Giọng điệu của Lumine lúc này trầm ấm đến lạ thường, thậm chí trên khuôn mặt thanh cao, kiêu sa kia không biết từ bao giờ đã gô thức xuất hiện một nụ cười nhẹ khi cô ấy nhớ về nửa kia của mình.